“Bị thao đến bắn cảm giác thích lắm đúng không!?” Thế HUân cười nhẹ đem dương v*t đã bắn tinh từ trong hậu huyệt Lộc Hàm rút ra, đem bao cao su chứa đầy tinh dịch lột xuống. Lộc Hàm một tay đặt trên vách tường, cái trán vùi vào trong cánh tay, khoái cảm điên cuồng sau khi bắn tinh là đầu óc của cậu choáng ván, một lúc lâu cũng chưa lấy lại tinh thần, cũng không có biện pháp bận tâm Thế Huân đang ở phía sau cố ý trêu đùa. Tay còn lại của cậu cầm lấy dương v*t, tinh dịch theo khe tay tràn ra, thậm chí một số ít còn rơi xuống sàn. “Quên đi, tắm rửa thôi.” Nhìn đến Lộc Hàm không có hé răng, Thế Huân có chút mất mặt, bất quá anh cũng coi như tốt bụng, ném cho Lộc Hàm một cái khăn để cậu chà lau, rồi sau đó mới tự mình đi vào phòng tắm. Lộc Hàm cầm lấy khăn lau đi tinh dịch dính trên dương v*t, lại ngồi xổm xuống đem sàn nhà lau khô, sau đó đi đến cửa phòng tắm do dự một chút mới đẩy vào. Trong phòng tắm hơi nước lượn lờ, Thế Huân đứng dưới vòi sen tẩy rửa thân thể, miệng nho nhỏ phát ra giai điệu vui vẻ, xem ra tràng hoan ái vừa rồi đã làm cho tâm trạng xấu khi biết Quan Lâm kết hôn tạm thời chuyển biến tốt lắm. “Lại đây đi.” Tâm trạng Thế Huân quả nhiên rất tốt, thậm chí còn mở miệng kêu Lộc Hàm qua tắm chung. Lộc Hàm đi đến phía dưới vòi sen, dòng nước ấm áp rơi xuống thân thể thật thoải mái. Cậu hơi hơi ngẩng đầu, dòng nước thuận theo hai má chảy xuống chiếc cổ thon dài, bộ ngực trắng noãn, đầu v* hồng nhạt, thắt lưng tiêm gầy, cặp đùi bóng loáng… Dòng nước chảy đến đâu, ánh mắt của Thế Huân cũng ở trên thân thể Lộc Hàm nhìn đến đó. Vốn màn hoan ái vừa rồi đối với Thế Huân mà nói đã vô cùng thỏa mãn, nhất là lúc cuối khi bắn tinh, hậu huyệt Lộc Hàm kẹp chặt lấy dương v*t của anh, cảm giác chặt chẽ và ấm áp này thậm chí trước kia khi ở cùng Quan Lâm cũng chưa từng cảm nhận qua. Nếu không phải băn khoăn cậu là một MB, phía sau không biết đã bị bao nhiêu đàn ông làm qua, Thế Huân thật muốn xé bỏ bảo hiểm, trực tiếp đem tinh dịch nóng bỏng của mình bắn vào chỗ sâu nhất bên trong Lộc Hàm. Lẽ ra đã thỏa mãn như vậy, Thế Huân không thể lần thứ hai nổi lên dục vọng. Thế Huân cùng Quan Lâm bên nhau năm năm, trên cơ bản cũng chưa từng làm tình đến hai lần liên tiếp. Một là Thế Huân sợ thân thể Quan Lâm mệt mỏi, hai là làm một lần cũng quả thật đủ rồi, Thế Huân cũng không còn ham muốn. Vậy mà hiện tại chỉ vì nhìn thấy thân thể Lộc Hàm, anh liền cảm giác một cỗ nhiệt lưu từng bụng nổi lên, khố gian lại có phản ứng. “A!” Lộc Hàm đang tắm rửa thì đột nhiên bị Thế Huân nắm lấy cằm, chỉ kịp kêu nhỏ một tiếng đã bị đôi môi ướt sũng của anh sáp lại, tiếp theo đầu lưỡi cường ngạnh đã vói vào trong miệng mình. Thân thể Lộc Hàm lảo đảo lui về phía sau, “Phanh” một tiếng đã đập vào vách tường lạnh băng của phòng tắm, kích thích làm thân thể cậu run rẩy một chút. Nhưng Thế Huân mặc kệ, nhanh chóng đem Lộc Hàm đặt lên vách tường, dùng sức hôn mút miệng lưỡi cậu. dương v*t lần thứ hai cứng rắn không ngừng ở trước bụng Lộc Hàm cọ qua cọ lại. “Ngô…” Miệng bị giam cầm không thể phát ra tiếng, Lộc Hàm trừng mắt hoảng sợ nhìn Thế Huân đang ở trong gang tất. Cậu hôm nay đã bắn hai lần, nói không mệt chính là gạt người, hiện tại đứng tắm cũng phải dùng thật nhiều khí lực, nếu lại làm một lần nữa, Lộc Hàm đêm nay chỉ có thể bò về nhà, bởi Thế Huân không có khả năng ột tên MB ngủ lại nhà anh qua đêm. Vì thân thể quá mệt mỏi cho nên dù bị Thế Huân hôn môi, khố gian của Lộc Hàm vẫn không có nửa điểm phản ứng. “Dùng miệng giúp tôi giải quyết.” Nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của Lộc Hàm, hơn nữa khố gian của cậu cũng không hề có phản ứng, Thế Huân cảm thấy có chút mất hứng. Nhưng dương v*t chính mình lại trướng đau khó chịu. Anh đành buông Lộc Hàm ra thối lui vài bước, để hai người ngăn cách một khoảng, chuẩn bị để cho Lộc Hàm giúp mình khẩu giao.