Sau khi Thế Huân đem một bên đầu v* hút đến sưng đỏ, lại tiến đến hàm duyệt bên còn lại, làm cho trước ngực Lộc Hàm đều ướt sũng nước miếng. Vừa đúng lúc dục vọng cũng ẩn nhẫn đã lâu, Thế Huân bị tra tấn khó chịu, hiện tại liền hận không thể lập tức bạo phát, miệng còn hàm đầu v* Lộc Hàm, hai tay đã khẩn cấp lột quần của cậu. Hai người trong lúc này cũng không có gì ngượng ngùng, Lộc Hàm rất ngoan ngoãn nâng mông lên phối hợp để Thế Huân cởi lấy quần mình. Thế Huân đặc biệt lưu loát đem cả quần lót của Lộc Hàm cùng cởi ra, rồi cởi luôn cái áo đã bị mình tháo hết nút ném qua một bên. Thân mình trắng nõn của Lộc Hàm liền hoàn toàn trần trụi trình hiện trước mắt anh. Thế Huân nhất thời cảm giác bụng lủi lên một cổ nhiệt lưu, dục hỏa thẳng hướng đại não, cũng nhanh chóng đem mình cởi sạch không xót một mảnh, rồi mới quay người lại trực tiếp đem Lộc Hàm đặt dưới thân. Thế Huân lần thứ hai hôn Lộc Hàm, hai người miệng lưỡi dây dưa, hai cỗ thân thể trần truồng kề sát, hai dương v*t đồng dạng cương cứng ma sát lẫn nhau. Dục vọng càng ngày càng mãnh liệt, Lộc Hàm cảm giác được quy đầu của Thế Huân đã có chút thấm ướt khó nhịn cọ xát vào bụng của mình, biết anh nghẹn đến khó chịu, liền giống như lần trước chủ động đem hai chân dâng lên quấn lấy thắt lưng anh, vểnh mông muốn Thế Huân đem dương v*t sáp nhập vào hậu huyệt. "Ngoan, đừng nhúc nhích! Trực tiếp cắm vào như vậy sẽ làm tổn thương phía sau của em." Thế Huân làm sao không biết tâm ý của Lộc Hàm, nhưng lại không thể để cho cậu chịu nửa điểm ủy khuất, anh nhanh chóng kéo xuống đôi chân dài đang quấn lấy hông mình, sợ hãi chỉ cần xúc động môt cái sẽ không cẩn thận thật sự đem dương v*t đỉnh tiến vào hậu huyệt. "Em... em không muốn anh phải khó chịu." Lộc Hàm nhìn Thế Huân, ánh mắt hoàn toàn một bộ dáng cam tâm tình nguyện. "Nhưng anh càng không muốn để em bị thương. Lộc Hàm, có muốn cả hai chúng ta cùng nhau thoải mái không!?" Trong lòng Thế Huân bị Lộc Hàm làm cảm động đến vừa ấm vừa nhuyễn, nhưng chuyện này tuyệt đối không thể thuận theo cậu, hiện tại cắm vào tất nhiên là thư thái, nhưng nếu Lộc Hàm thật sự bị thương, anh còn không tự hận chết mình sao, cho nên đặc biệt kiên quyết cự tuyệt. Bất quá Thế Huân lại giống như đột nhiên nhớ ra cái gì, trong mắt hiện lên ý cười giảo hoạt. "A!?" Lộc Hàm không rõ cho nên ngước nhìn Thế Huân, hai người cùng nhau thoải mái chẳng lẽ không phải là kết hợp cùng một chỗ sao!? "Lộc Hàm lại đây nằm lên người anh." Vẻ mặt có chút ngây dại của Lộc Hàm làm ý cười trên mắt Thế Huân lại càng nồng đậm, cúi đầu ở trên miệng cậu hôn xuống một hơi, sau đó mới đứng dậy khỏi người cậu, nằm xuống một đầu khác của sofa. Tuy rằng Lộc Hàm không biết Thế Huân muốn làm gì, nhưng cũng nghe lời dùng cánh tay chống đỡ thân thể từ ghế sofa ngồi dậy, xê dịch thân thể chuẩn bị nằm úp sấp trên người Thế Huân. "Lộc Hàm xoay người sang chỗ khác, nằm đối đầu lên người anh." Lộc Hàm mới vừa có hành động, Thế Huân liền vươn ngón tay xoay một vòng, cười bảo Lộc Hàm xoay người ngược với mình, rồi sau đó mới nằm úp sấp lên người mình. Lộc Hàm dừng động tác một chút, cuối cùng cũng hiểu được Thế Huân nói hai người cùng nhau thoải mái là ý tứ gì. Loại tư thế này lúc trước Lộc Hàm cũng đã từng thấy qua trên phim, chính là hai người cao thấp nằm cùng một chỗ, chỉ là đầu chân tương phản. Lộc Hàm giúp Thế Huân khẩu giao đồng thời anh cũng có thể dễ dàng giúp cậu khuếch trương hậu huyệt. Lộc Hàm dựa theo yêu cầu của Thế Huân nằm úp sấp trên người anh, đầu đối diện với khố gian của anh, cậu chỉ cần cuối đầu một chút liền thấy được dương v*t cứng rắn dựng thẳng, quy đầu trướng thật to, trong lỗ nhỏ không ngừng trào ra chất lỏng. Cậu đau lòng Thế Huân nhẫn đến khó chịu, liền hé miệng đem dương v*t hàm nhập vào trong miệng bắt đầu phun ra nuốt vào. "Lộc Hàm..." Thế Huân không nghĩ Lộc Hàm vừa mới nằm úp sấp trên người mình, liền sẽ chủ động như thế, nhưng dương v*t được khoang miệng ấm áp vây trụ, đầu óc anh liền lặp tức trống rỗng, hai mắt thẳng ngoắc nhìn chăm chú hai cánh mong trắng nõn của Lộc Hàm. Thế Huân gối đầu lên tay vịnh sofa, tầm mắt vừa lúc ngang hàng với cái mông Lộc Hàm. Mà Lộc Hàm bởi vì phải quỳ ghé lên người Thế Huân mà hai chân dang rộng ra hai bên, cho nên nguyên bản huyệt động đóng chặt cũng bị tạo ra thành một cái động nho nhỏ, Thế Huân liền chăm chú nhìn cái động nhỏ kia không ngừng nuốt nước miếng, cuối cùng nhẫn không được vươn đầu lưỡi liếm lên. "Ngô..." Hậu mặt đột nhiên truyền đến đích kích thích khiến Lộc Hàm phát ra thanh âm nức nở mơ hồ, lại cố gắng đem dương v*t ngậm sâu thêm một ít.