“Thế… Thế Huân… đừng nhìn …” Tuy rằng đêm nay Lộc Hàm đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng bị ánh mắt nóng bỏng của Thế Huân chăm chú nhìn, trên người liền giống như bị bốc cháy, hai má đỏ đến lợi hại, khố gian cũng nhanh chóng có phản ứng, dương v*t ở ngay trước mặt Thế Huân không chút xấu hổ mà cương lên. Cậu không nhịn được nữa, vội vội vàng vàng muốn lấy tay che đi thứ đã muốn cứng rắn hoàn toàn. “Chúng ta công bằng một chút, Lộc Hàm cũng nhìn của anh đi.” Thế Huân cười hì hì đứng dậy, thuần thục đem chính mình cởi sạch, thân thể trần trụi tinh tráng trình hiện trước mắt Lộc Hàm, dương v*t nơi khố gian cũng đã sớm vươn cao đứng thẳng. (che mặt) Mặt Lộc Hàm càng đỏ hơn, thậm chí ngay cả thân mình trắng nõn cũng nổi lên một tầng hồng sắc, nghĩ muốn nhắm mắt lại, nhưng lại thầm nghĩ hai người trong lúc đó đã làm tình không biết bao nhiêu lần, bây giờ còn làm bộ thẹn thùng thì thật già mồm cãi láo, nhưng nếu không nhắm mắt lại, trụ thịt tử hồng sắc kia trên người Thế Huân cứ ở trước mắt lúc ẩn lúc hiện, chọc đến Lộc Hàm toàn thân khô nóng khó nhịn. Dù sao lúc trước hai người ở chung thân thể vô cùng hòa hợp, hiện tại tình cảm lại hoàn toàn người tình ta nguyện, lửa nóng tình cảm mãnh liệt nháy mắt liền nhen nhóm. “Lộc Hàm…” Lúc này hai người điều tương đối trần trụi, Thế Huân sao còn nhịn được, lần thứ hai cúi xuống đè Lộc Hàm dưới thân, hôn lên đôi môi cậu. Hai người da thịt nóng bỏng kề sát cùng một chỗ, dương v*t đồng dạng cứng rắn như có như không ma xát lẫn nhau. "Lộc Hàm Lộc Hàm, anh muốn thân với em…” Thế Huân rời đi môi Lộc Hàm, chậm rãi hôn xuống phía dưới, đầu lưỡi lướt qua hầu kết nhô ra, liếm vào cảnh oa hãm sâu, ngậm lấy đầu v* thẳng đứng… Anh rất khát vọng Lộc Hàm, từ thân thể đến tâm hồn đều khát vọng. Thế Huân biết với tính tình có phần yếu đuối của Lộc Hàm, bị chính mình làm tổn thương sâu sắc như vậy, lấy dũng khí lần thứ hai chấp nhận tình cảm thật không dễ dàng. Đã trải qua một lần thống khổ mất đi, anh cũng không phải không hiểu phải biết quý trọng, bình thường nếu hôn lâu một chút, Thế Huân sẽ động tình muốn nhiều hơn nữa, nhưng anh cũng ráng nhịn cho đến tận khi Lộc Hàm gật đầu đáp ứng. Khi Thế Huân hôn đến bụng Lộc Hàm, cố ý phóng hoãn tốc độ không hề tiếp tục hôn xuống phía dưới, vươn đầu lưỡi ở phần bụng của cậu qua lại liếm lộng. “Thế Huân… Thế Huân…” Cảnh tượng hoan ái vui sướng ngày xưa hoàn toàn bị Thế Huân câu ra, lại bị đầu lưỡi ấm nhuyễn lướt qua bụng, ẩm ướt lại ngứa, tương phản với dương v*t không được an ủi trướng đau khó chịu, Lộc Hàm khát cầu kêu lên tên của Thế Huân. Bên tai vang lên âm thanh trầm thấp khàn khàn khẽ gọi, làm Thế Huân động tâm, đột nhiên nhớ tới lúc trước khi đem Lộc Hàm đuổi ra khỏi nhà, chính mình đã nói những lời thật vô liêm sĩ. Khi đó anh nói cậu ở trên giường là dâm loạn không thể tưởng tượng, còn chủ động câu dẫn mình. Hiện tại nhớ lại, Thế Huân biết lúc ấy là do mình chủ quan hiểu lầm Lộc Hàm là MB nên mới suy nghĩ như vậy, cẩn thận nghĩ lại một chút, đừng nói là câu dẫn, Lộc Hàm trên giường ngay cả bày ra một bộ dáng kích tình cũng không có, đại đa số thời gian đều chỉ biết một lần rồi lại một lần khẽ gọi tên mình. Thế Huân lúc ấy không lưu tâm, hiện tại mới hiểu được một tiếng gọi thanh mẫn kia chứa đựng bao nhiêu tình cảm yêu thương cùng khát vọng mà cậu dành cho anh. Tâm tư Thế Huân đau đớn tựa như bị kim đâm, xót xa cho Lộc Hàm đã từng vì mình mà trả giá, thống hận chính mình đã từng tạo thành thương tổn cho cậu. “Lộc Hàm ngoan, lặp tức liền khiến em thoải mái.” Thế Huân không đành lòng tái đùa Lộc Hàm, ôn nhu dỗ dành một câu, liền cúi đầu, đem trụ thịt cứng rắn hàm vào trong miệng. “A… Thế Huân…” Đột nhiên bị khoang miệng ấm áp bao vây, thân thể Lộc Hàm run lên kêu loạn một cái. Thế Huân dùng miệng vòng trụ dương v*t Lộc Hàm, từ trên xuống dưới đích phun ra nuốt vào, trong chốc lát bên tai vang lên tiếng thở dốc ngày càng dồn dập của cậu, mà dương v*t hàm ở trong miệng cũng tựa hồ càng trướng to hơn, miệng còn dần dần nếm được mùi vị tanh mặn. Thế Huân ngẩng đầu, nhìn đến thịt trụ phấn hồng dính đầy nước miếng của chính mình, trên thân thẳng tắp ướt sũng, còn có gân xanh hơi hơi nổi lên, quy đầu mượt mà phình to, lỗ nhỏ trên đỉnh không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt. Thế Huân cúi đầu đem chất nhầy chảy ra liếm vào trong miệng, tái vươn đầu lưỡi trạc lộng qua lại lỗ nhỏ, một lượng lớn chất lỏng lại chảy ra, Thế Huân tham lam liếm mút, chỉ trong chốc lát, trong miệng Thế Huân toàn bộ đều là hương vị của Lộc Hàm.