Hai 'Cầm' Cùng Vui
Chương 45
Giọng nói của cô cùng tiếng gió gào thét dữ dội chậm rãi vang lên, mang theo chút thê lương, "Chuyện bản vẽ, không phải thủ đoạn cao tay gì, cũng dùng rất tốt, sớm hay muộn cũng điều tra ra chữ ký giả trên đó nhưng mà thanh danh của em chắc cũng thúi luôn rồi. Điều tra sẽ ra được nhà họ Kiều, có thể nói là em trong sạch, cũng sẽ có người nói Kiều gia dựa vào quyền thế che dấu sự thật. Đến lúc đó khẳng định sẽ bị mắng tả tơi, vì dù sao chuyện này ảnh hưởng tới mạng người. Đó cũng là chỗ cao tay của bọn họ, không dựa vào họ mà dựa vào dư luận..... Công việc của chúng ta, danh tiếng là quan trọng nhất, không chỉ em, chỉ sợ Kiều gia cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, thật là một tên đúng hai đích. Còn nữa, chị có biết người nào làm chuyện này không, lúc đó công nhân nói có vấn đề nhỏ, vậy mà cô ta chưa từng nói với em, lần này đúng là bị cô ta hại chết rồi........"
Quan Duyệt nghe Kiều Nhạc Hi phân tích xong, cảm thấy tay chân lạnh lẽo, "Là ai làm?"
Kiều Nhạc Hi bỗng nhiên cười, "Chị thấy sao? Chị có thấy hai sự kiện này trùng hợp không?"
"Ba em và anh trai có biết chuyện này không?"
"Cho dù hiện tại họ có biết đi nữa nhưng khẳng định không thể ra mặt được" - Kiều Nhạc Hi biết mối quan hệ thiệt hơn trong đó, hiện tại nếu họ đứng ra thay cô nói chỉ sợ là càng tô càng đen.
"Nói cho Giang Thánh Trác thì sao?"
"Không có" - Kiều Nhạc Hi nắm chặt áo, "Anh ấy đi công tác, lúc này chắc mới lên máy bay rồi. Được rồi không nói nữa, em đi lại xem tình hình bên dưới thế nào".
Cúp điện thoại xong, Quan Duyệt nghĩ nghĩ vẫn là muốn gọi điện cho Giang Thánh Trác.
Giang Thánh Trác đăng ký xong đang ngồi trên máy bay, vị trí gần cửa sổ, vừa chuẩn bị tắt máy thì nhận được cuộc gọi tới.
Cậu không muốn nhận nhưng không biết ma xui quỷ khiến gì lại ấn nút nghe, "Này, người kia..."
"Giang Thánh Trác, là tôi, Quan Duyệt, cậu đang ở đâu, Nhạc Hi xảy ra chuyện rồi....."
"Thưa quý khách, máy bay chuẩn bị cất cánh, yêu cầu quý khách tắt điện thoại" - Cô tiếp viên hàng không xinh đẹp khom người mĩm cười nhắc nhở.
Giang Thánh Trác nhìn cũng không nhìn cô ta, chỉ nghe nửa câu đầu thì sắc mặt đột nhiên thay đổi đứng lên đi ra ngoài.
Mấy trợ lý cũng đứng lên theo, "Tổng giám đốc Giang......"
Giang Thánh Trác chần chờ một chút, "Mấy người đi trước, tới lúc đó để tôi liên hệ với Tổng giám đốc Diệp bên Hoa Vinh".
Cậu chẳng quan tâm gì nữa, lập tức ra khỏi sân bay lo lắng lái xe về nhà, còn dùng chút thời gian gọi điện cho Diệp Tử Nam.
Diệp Tử Nam ngạc nhiên nghe máy, "Này, không phải lúc này cậu lên máy bay rồi sao? Sao còn chưa đi?"
Chân Giang Thánh Trác giẫm mạnh hết cỡ lên chân ga, sắc mặt lạnh lùng, "Tớ không đi được, Nhạc Hi xảy ra chuyện rồi".
Diệp Tử Nam nghe giọng nói lạnh lùng trong trẻo che dấu vẻ bối rối của cậu ta, sau đó lập tức đồng ý, "Được, đi Mỹ ký hợp đồng cứ để tớ đi, cậu có việc thì lo đi, có chuyện gì thì liên lạc sau".
Giang Thánh Trác cúp máy Diệp Tử Nam, gọi tới Kiều Nhạc Hi nhưng không ai trả lời máy.
Cậu buồn bực ném điện thoại sang một bên, trong lòng nóng như lửa đốt.
Kiều Nhạc Hi sau khi đứng bên ngoài bị gió thổi tới cũng bình tĩnh hơn. Cô vừa quay đầu không muốn nhìn thấy nhưng vẫn thấy vết máu trên đất, lửa giận không dễ dàng đè nén xuống lại nổi lên, tay mò mẫm bấm mấy dãy số gọi.
Điện thoại vừa được bắt mày, cô hét to, "Lưu Lỗi, Bạch Tân Tân làm chuyện gì tôi không biết! Tôi nói cho cô biết, tôi mặc kệ cô ta là cháu gái của ai, cô lập tức làm cô ta biến mất đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
Giọng nói bên kia không nhanh không chậm, "Kiều Nhạc Hi, bây giờ xảy ra chuyện, cô lại muốn đẩy hết lên người mới, chuyện này không tốt lắm đâu! Hơn nữa, hạng mục này do cô phụ trách, người cũng do cô mang vào, cô ta có sai thì cô cũng không tránh được trách nhiệm đâu nhỉ? Nếu không, cô đi nói chuyện với tổng giám đốc Bạch đi?"
Kiều Nhạc Hi nắm chặt ngón tay, đùa cợt mở miệng, "Hừ, nếu cô đã nói như vậy thì tôi cũng có mấy lời muốn nói. Lúc trước cô vì muốn nịnh bợ tổng giám đốc Bạch nên đem cô ta vào tổ tôi, vậy sao không tự mình nhận người mà ném qua cho tôi! Hôm nay xảy ra chuyện này, cô phủi tay hất toàn bộ nước bẩn lên người tôi! Tôi nói cho cô biết! Cô cũng không cần lôi Tổng giám đốc Bạch này nọ hay Bạch Khởi Hùng gì ra đây dọa tôi! Bà đây không chịu thua đâu! Mấy năm nay cô làm chuyện xấu gì, cô nghĩ là tôi không biết? Nếu cô muốn nghe tôi có thể nói ra rõ ràng từng chuyện một, từ khi cô còn là tổ trưởng, bất động sản trong tay có mấy chỗ?"
Lưu Lỗi nghe xong mồ hôi lạnh thay nhau chảy xuống, tìm không được lời phản bác.
"Bây giờ có cần tôi nói ra hết không?" - Kiều Nhạc Hi tức quá, mấy việc này trước kia cô không thèm quản tới.
Giọng nói của Lưu Lỗi nhẹ nhàng hơn, "Tôi vẫn nói câu kia, Tổng giám đốc Bạch đã liên hệ với Tổng giám đốc Bạc rồi, đang chờ chỉ thị của bên kia. Cô muốn nói gì thì trực tiếp nói với anh ta đi"
"Súc sinh!" - Kiều Nhạc Hi khẽ nhả ra hai chữ rồi cúp điện thoại.
Chuyện đã tới nước này cô cũng không sợ trở mặt nữa.
Hết Chương 43.
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
44 chương
230 chương
24 chương
246 chương