Edt: Mítt Rời khỏi thế giới trò chơi ba ngày, mấy ngày này Tô Vãn cũng không nhàn rỗi gì. Cô đầu tiên là đem những sở hữu của mình gởi ở ngân hàng đều rút ra hết, ở nơi giao dịch mở một cái tài khoản mới rồi bắt đầu đầu tư. Sau đó Tô Vãn liền từ chức công việc hiện tại, rồi thông qua hòm thư gửi đến phòng làm việc trong trò chơi một cái tin cầu cứu. Dư lại thời gian trống, Tô Vãn đều dùng để thả lỏng bản thân. Cô ở hiện thực bạn bè không nhiều lắm, bởi vì tất cả mọi người đều bận công việc cho nên rất ít lui tới, nhưng bằng hữu ở trong trò chơi Thập Lí Họa Mi thấy Tô Vãn vẫn luôn không online, cô ấy rốt cuộc nhịn không được gọi điện thoại cho Tô Vãn, dò hỏi một chút tình hình gần đây của cô. Bởi vì hai người vừa lúc ở chung một thành phố, cho nên Tô Vãn liền hẹn cô ấy gặp mặt ở một tiệm cà phê. Thập Lí Họa Mi tên là Từ Họa, người cũng giống như trong trò chơi lớn lên không cao nhưng đặc biệt có tinh thần, người cũng thực nhiệt tình trượng nghĩa. Bởi vì hai người kết bạn ở trong trò chơi, cho nên theo thói quen xưng hô ID trong trò chơi của đối phương “Vãn Nguyệt, cô sẽ không thật sự nghĩ chơi game chứ?” Gọi một ly latte, Từ Họa có chút tiếc hận nhìn Tô Vãn đối diện, cô cũng là một người cuồng yêu thích game võng du, mấy năm nay duy nhất làm cô bội phục hơn nữa chủ động giao tiếp trong trò chơi, kết bạn thành võng hữu cũng chỉ có Tô Vãn. Tuy rằng Từ Họa không ở Thí Thiên bang, nhưng là mấy năm nay bọn họ cùng nhau trải qua rất nhiều lễ rửa tội trong trò chơi, Tô Vãn vì Thí Thiên trả giá cái gì, Từ Họa rất rõ ràng. Hiện tại Diệp Thiên nói không cần cô liền không cần, cái này làm cho đáy lòng Từ Họa từ cảm thấy cực kì tức giận! “Hoạ Mi, tôi sẽ không rời khỏi.” Tô Vãn chậm rì rì uống một ngụm cà phê, sau đó nâng lên con ngươi, nghiêm túc nhìn Từ Họa. "Mấy ngày nay tôi chỉ là muốn hảo hảo nghỉ ngơi, cuối tuần sau trò chơi cập nhật phiên bản mới, tôi sẽ online!” “Thật không?” Nghe được Tô Vãn nói, Từ Họa ánh mắt sáng ngời, thân là một cái bang chủ của một bang phái, Từ Họa tự nhiên cũng rất quan tâm tới phiên bản mới của trò chơi, cô cũng biết mở ra phó bản mới sẽ làm các đại bang phái hao phí tinh lực rất lớn, cơ hồ là trong nháy mắt Từ Họa liền cảm thấy được tâm tư của Tô Vãn. “Vãn Nguyệt, cô làm như vậy thật rất thông minh a. Như vậy đi! Sau khi đăng nhập lại cô vẫn là gia nhập Tiêu Dao Các của tôi đi, tôi mang cô đi thăng cấp!”. “Không, không cần.” Tô Vãn nhàn nhạt cự tuyệt ý tốt của Từ Họa “Hoạ Mi, bang phải của mọi người hiện tại đã sa sút không ít, cô không cần thay tôi lo lắng, tôi đã vì chính mình tìm người hỗ trợ rồi, bọn họ sẽ giúp tôi luyện cấp.” “Ah?” Nghe được Tô Vãn nói, Từ Họa ngây ra một lúc, bởi vì ở khu bốn, không có bao nhiêu người dám giống như cô vậy trắng trợn táo bạo đắc tội Đế Thích Thiên cùng Độc Lang. Tô Vãn theo như lời cô ấy, là ai đây? Lúc này, ở một trung tâm thành phố khác, phòng làm việc Cự Phong của game võng du, một khuôn mặt nam nhân lãnh lệ nhìn một phong thư trong hòm thư của mình đến phát ngốc..... Đây là một phong thư cầu cứu, một phong thư đặc biệt cầu cứu. Người gửi thư đúng là nhân vật đứng đầu khu bốn hiện giờ, Tô Thành Vãn Nguyệt. Nam nhân rất quen thuộc với cái ID này, ở mấy năm trước hắn không ít lần cùng Thí Thiên bang giao tiếp, mà Tô Thành Vãn Nguyệt chính là phó bang chủ tiền nhiệm của Thí Thiên bang. Từ phó bang chủ của bang phái đứng đầu toàn sever cho tới bây giờ trở thành người bị mọi người đòi đánh giống như chuột chạy qua đường, đừng nói Tô Thành Vãn Nguyệt là nữ nhân, nếu là một đại lão nào đó chỉ sợ lúc này cũng không có hùng tâm tráng khí gì nữa. Nhưng là…… Nam nhân giật giật ngón tay hoạt động con chuột, đem phong thư cầu cứu kia kéo đến mặt sau cùng, bên trên thế nhưng còn viết thêm một cái tài khoản ngân hàng, cùng kí hiệu mật mã. Dễ dàng phá giải mật mã, nam nhân dùng máy tính tư nhân của mình kiển tra cái tài khoản ngân hàng kia, nhìn đến ngạch trống bên trong, nam nhân theo bản năng nheo nheo mắt, hay cho một Tô Thành Vãn Nguyệt a! Biết cô ấy lâu như vậy, hắn thật đúng là lần đầu tiên, đối với cô lau mắt mà nhìn. Một khoảng thời gian trôi qua, theo phiên bản đổi mới được cập nhật, trong thế giới trò chơi lại nghênh đón khi thế ngất trời như lần đầu vào game. Tô Vãn cách một khoảng thời gian lại lần nữa đăng nhập vào game, người còn như cũ ở Tân Thủ Thôn. Cô ngựa quen đường cũ từ cửa thôn đi ra ngoài, tới một điểm đánh quái ở thôn tây, từ cấp 10 lên tới cấp 11 cũng không cần quá nhiều kinh nghiệm. Tô Vãn dùng quang đạn thuật sơ cấp của mình đánh chết mấy chục Tiểu Bạch thỏ manh manh đát, trên người hiện lên một đạo bạch quang, thăng cấp rồi. Sau khi thăng cấp Tô Vãn cũng không có dừng lại tại chỗ, cô tiếp tục thâm nhập tới bản đồ Dương Tuyền bình nguyên tiếp theo, nơi này là điểm luyện cấp 13, là địa phương hiện tại thích hợp nhất để Tô Vãn thăng cấp. Loại bản đồ dành cho tay mới luyện cấp lúc này có rất ít người đi ngang qua, Tô Vãn một mình đánh quái đặc biệt nhẹ nhàng, không đến một giờ, Tô Vãn liền lên tới cấp 14. Cấp 15 là một cái trạm kiểm soát, muốn thăng đến cấp 15 nhất định phải đến vùng ngoại thành ở Long Thành đánh tiểu quái cấp 15. Long Thành trước mắt chính là chủ thành lớn nhất trong 《 Lăng Thần 》 , mỗi người chơi sau khi thăng cấp đến cấp 15 liền có tư cách vào thành. Ở trạm dịch trong Long Thành lưu lại danh thiếp của mình, về sau có thể tùy ý truyền tống trở lại Long Thành khi ở bất cứ nơi đâu trong < Lăng Thần > hơn nữa nếu người chơi sử dụng máy định vị, còn có thể đem điểm sống lại của mình định ở trong trung tâm Long Thành. Tô Vãn ở lối vào bản đồ vùng ngoại ô Long Thành do dự một chút, lắc mình một cái liền tiến vào bản đồ, chờ cô lại lần nữa mở mắt, lọt vào trong tầm mắt đã không phải là một mảnh bình nguyên, mà là rừng cây xanh um tươi tốt nhìn thật đã mắt. Nơi này, chính là địa phương lần trước cô bị giết. Nhớ tới nguyên chủ mỗi lần lên tới cấp 15 liền sẽ bị giết chết thật thảm, Tô Vãn sắc mặt ngưng trọng vài phần. Cô cẩn thận quan sát chung quanh, cũng may lúc này đại đa số mọi người đều ở cửa phó bản mới xem náo nhiệt, lúc này ở vùng ngoại ô Long Thành đánh quái chỉ có chân chính người mới mà thôi, mà những cái người mới đó thực rõ ràng đối với ID Tô Thành Vãn Nguyệt đại danh đỉnh đỉnh này cũng không quen thuộc. Xem ra chính mình đi một vòng cũng không ai phát hiện, Tô Vãn tìm cái địa phương nhiều quái, bắt đầu một mình luyện cấp. Đánh quái luyện cấp kỳ thật là một chuyện rất nhàm chán, hơn nữa vùng ngoại ô Long Thành thụ yêu cùng đèn lồng quái cùng những tiểu quái bề ngoài đáng yêu ở Tân Thủ Thôn quả thực kém khá xa. Cũng may Tô Vãn không giống những nữ sinh khác, đối với bộ mặt dữ tợn của những quái vật này cô căn bản không có cảm giác gì. Cách đó không xa một tiểu đội luyện cấp thỉnh thoảng có thể truyền ra một thanh âm kinh hoảng của thiếu nữ... “Ai nha nha! Nó lại đây! Thật đáng sợ!” “Ô ô ô, quái thú này chết thật sự là quá khó coi!” Tô Vãn nghe được thanh âm kia chỉ là tùy ý nhìn thoáng qua, cô nhìn thấy tiểu đội người mới có ba người thế nhưng đều là học sinh mười lăm sáu tuổi, trong lòng cũng hiểu rõ. Tuy rằng thanh âm của tiểu cô nương kia có chút ồn ào, nhưng Tô Vãn lại không cảm thấy phản cảm. Những tiểu cô nương tuổi này đều nên như vậy ngây thơ lại có điểm dễ thương, cùng cái loại Hồi Mâu Nhất Tiếu này rõ ràng là hai mươi mấy, lại còn luôn làm vẻ mặt ấu trĩ, người với người thật sự khác biệt quá lớn —— thế giới loạn như vậy, ngươi đơn thuần cho ai xem? ………… “Nha! Nó như thế nào dưới lòng bàn chân còn dẫm một tầng ánh sáng màu hồng?” Vẫn là cái giọng nữ thanh thúy kia, lần này trong giọng nói của cô tràn đầy kinh ngạc. “Cái này là Boss dã ngoại!” Đồng đội một bên rất nhanh trả lời nghi hoặc của cô. Suy nghĩ của Tô Vãn bị âm thanh đối thoại của bọn họ đánh gãy, cô phục hồi lại tinh thần, quả nhiên nhìn thấy Boss thụ yêu một chân dẫm vòng sáng lúc này đã bị ba người mới kia vây quanh. Bọn họ hiển nhiên là lần đầu tiên gặp được Boss dã ngoại, ba người đều luống cuống tay chân, bởi vì cấp bậc không cao, trên người trang bị cũng không tốt, đội trưởng của tiểu đội kia thực nhanh đã bị Boss đánh hạ một nửa thanh máu. “Tiểu Vũ, mau thêm máu cho anh ấy a!” Nam pháp sư ở một bên tên là Băng Hỏa Hành Giả một bên vây lấy Boss liều mạng phóng tiểu băng tiễn, một bên nhắc nhở nữ mục sư, đối tượng hắn lên tiếng nhắc nhở chính là thiếu nữ nói nhiều nhất kia, ID là Vũ Bảo Bối. Nghe được Băng Hỏa nói, Vũ Bảo Bối cuống quít múa may khởi động trượng mục sư của mình, cô vừa muốn phóng kỹ năng, kết quả Boss thụ yêu kia đột nhiên vươn vô số cành thả ra đại chiêu.... “Nha! Em tuột máu rồi!” Vũ Bảo Bối quá mức hoảng sợ, cô hoảng loạn lui về phía sau vài bước, thấy mình bị đánh sạch máu, lập tức theo bản năng hồi máu cho mình. Mà lúc này chiến sĩ ở bên kia đã chỉ còn lại có một tia máu mỏng manh. Nếu là chiến sĩ này ngã xuống, như vậy hai người bọn họ thật chỉ có thể trực tiếp tự sát trở về thành. Liền ở ngay lúc này, đột nhiên trên người chiến sĩ hiện lên một tầng nhàn nhạt ánh huỳnh quang, ngay sau đó con số trên đỉnh đầu hắn liên tiếp bay ra.... “+100, +100, +100.” Thuật chữa trị của mục sư! Vũ Bảo Bối cùng Băng Hỏa Hành Giả theo bản năng quay đầu, liền nhìn thấy một nữ tử mặc áo bào mục sư mặt mày đạm nhiên đứng ở phía sau bọn họ “Đừng nhìn tôi, tiếp tục đánh quái!” “Nga, nga!” Băng Hỏa Hành Giả lập tức xoay người tiếp tục đánh quái, mà Vũ Bảo Bối ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm ID trên đỉnh đầu của mục sư đột nhiên xuất hiện này..... Tô Thành Vãn Nguyệt! A a a a! A a a a! Vũ Bảo Bối cảm thấy mình không có biện pháp bình tĩnh được rồi! Là Tô Thành Vãn Nguyệt! Thật sự là Tô Thành Vãn Nguyệt a! Thần tượng đại nhân!! Ta hôm nay rốt cuộc nhìn thấy người sống rồi!!! ~~~~~~~~ Giáng sinh dui dẻ......... 🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄 Hôm nay giáng sinh mà chỗ ta trời mưa... Còn gì đau nòng hơn.. Á hụ hụ.. ♥️♥️♥️♥️♥️ Ta không hiểu lắm về võng du, nên hiểu thế nào viết thế nấy, có sai sót mong mọi người thông cảmmmm.... 🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄