Hắc đạo đại ca cởi ra đi nào !
Chương 40 : Một năm sau
Một năm sau:
Trong suốt một năm qua, Đinh Tiểu Lộ vẫn như vậy, có nhiệm vụ thì cô sẽ đi làm, khi có tiền cô lại đến thăm trại trẻ mồ côi. Cuộc sống của cô cứ tẻ nhạt trôi qua như vậy, cho đến khi...
" Tiểu Lộ, cô có nhiệm vụ mới nè!" Vi An một người mới gia nhập Y.S, cực kỳ quý Đinh Tiểu Lộ lên tiếng.
" Là ai?" Đinh Tiểu Lộ hỏi mộ cách thờ ơ.
" Một tên trùm mafia nha, cấp độ cao, tiền thưởng cũng cao đó." An Vi hồ hởi nói.
" Bao nhiêu?"
" Haizzza, Đinh Tiểu Lộ, cô có thể nói chuyện vui vẻ hòa đồng hơn được không? Tôi chán với cách nói chuyện cộc lốc của cô rồi."
Vi An tỏ vẻ bực bội, khi Đinh Tiểu Lộ cứ nói chuyện kiệm lời. Đáp lại cô ta, cũng chỉ có sự lạnh lùng của Đinh Tiểu Lộ mà thôi.
" Được rồi! Tôi chịu thua cô rồi, ai bảo tôi từ lúc đầu cứ đòi bằng được chung nhóm với cô làm gì, tự làm thì tự chịu." Vi An bất lực nói to.
" Biết thì tốt!" Đinh Tiểu Lộ lại như thế, Vi An cũng không biết nên trưng ra khuôn mặt gì? Càng không biết nói gì thêm.
" Đưa thông tin của hắn cho tôi xem."
" Đây nè, cô xem đi!"
Nói rồi, cô đưa máy tính qua cho Đinh Tiểu Lộ. Kẻ lần này tên là Trương Quang, một tên trùm hắc đạo mới nổi, chuyên buôn bán phụ nữ và trẻ em, còn có vận chuyển chất cấm. Tóm lại, chuyện gì kiếm nhiều tiền, hắn sẽ làm.
" Lại một tên rác rưởi! Chuẩn bị đi, ngày mai tôi và cô sẽ đi tìm thêm thông tin của hắn." Đinh Tiểu Lộ nói, rồi ném máy tính lại cho Vi An.
" Sao không làm luôn hôm nay đi?" Vi An hỏi, cô biết Đinh Tiểu Lộ luôn muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Cho nên cô rất ngạc nhiên, khi Đinh Tiểu Lộ dời công việc đến ngày mai.
" Hôm nay tôi bận!" Trả lời Vi An xong, Đinh Tiểu Lộ đi thẳng ra ngoài.
Hôm nay là ngày giỗ của bố mẹ cô, nên Đinh Tiểu Lộ sẽ dành một ngày ra mộ thăm hai người họ. Sẵn tiện quét dọn lại mọi thứ.
Cô đến một cửa hàng hoa tươi, chọn hai bó hoa ly trắng đẹp nhất. Sở dĩ cô chọn hoa ly trắng là bởi vì mẹ cô rất thích nó. Dù lúc đó cô còn bé, nhưng cô vẫn luôn nhớ ba mẹ mình thích gì.
Mộ của họ được Cao Tuấn chôn ở một vùng nông thôn, cách khá xa thành phố, phải mất ba tiếng cô mới lái xe đến nơi. Đinh Tiểu Lộ men theo lối mòn đi vào mộ viên, tâm trạng cô hôm nay cũng khá tốt.
Bất chợt bước chân cô chững lại, trước mặt cô là Stephen và Charlie, ông ta đã đến đây sớm dọn dẹp. Trước mộ cũng đã đặt hai bó hoa ly trắng, hương thơm ngào ngạt bay thoang thoảng.
" Ông đến đây làm gì? Nơi này không hoan nghênh ông!" Đinh Tiểu Lộ khó chịu hỏi.
" Tiểu Lộ, mẹ con cũng là con gái của ta." Stephen hơi bối rối nói, ông đã tính toán rời đi trước khi cô đến, nhưng là không kịp.
Đinh Tiểu Lộ mặt đã phẫn nộ, cô lướt qua Stephen, đi đến trước mộ cầm hoa ném xuống đất.
" Đi! Mẹ tôi không có người cha như ông." Đinh Tiểu Lộ lạnh giọng nói.
" Tiểu Lộ, ta...."
" Tôi bảo ông đi ngay!" Đinh Tiểu Lộ hét toáng lên giận dữ, đôi mắt phẫn hận nhìn ông.
" Đinh tiểu thư, tôi biết cô rất hận ông ấy. Nhưng rốt cuộc, cô vẫn là cháu gái của tổng thống, sự thật không chối cãi được. Tôi vẫn mong cô suy xét lại, tha thứ cho ông ấy, để ông ấy có thể bù đắp cho cô." Charlie nhịn không được nói.
" Đi thôi Charlie, con bé đang rất nóng giận." Stephen lên tiếng, rồi ông ta cùng Charlie đi khỏi mộ viên.
Đinh Tiểu Lộ quỳ xuống trước mộ ba mẹ mình, cô khóc đến thương tâm.
" Nếu là mẹ, mẹ có đồng ý tha thứ cho ông ấy không?" Đinh Tiểu Lộ nức nở hỏi.
Khóc nhiều nước mắt cũng cạn, Đinh Tiểu Lộ đứng lên, dọn dẹp sắp xếp lại mọi thứ đã bị mình phá hỏng lúc nãy. Cô ngồi trước mộ ba mẹ tâm sự rất lâu, về mọi thứ xảy ra trong một năm qua. Đến lúc mệt nhoài, ngủ quên lúc nào không hay.
Mộ viên vắng vẻ, lâu lâu sẽ có một vài cơn gió lành lạnh thổi qua, khiến người ta cảm thấy rùng mình.
Trong không gian tĩnh lặng, một bóng người cao lớn tiến vào, hắn lấy áo khoác của mình đắp cho cô. Lại ngồi xuống ngay bên cạnh, để Đinh Tiểu Lộ tựa đầu lên vai mình, cô ngủ say đến nổi không hay biết gì.
................
Trời sập tối, Đinh Tiểu Lộ mơ màng thức dậy, bên cạnh cô không còn ai ngồi cạnh. Đinh Tiểu Lộ có cảm giác lạ thường. Trong giấc ngủ, cô có cảm giác có người đang ngồi cạnh mình, nhưng lại buồn ngủ đến không mở mắt lên nổi.
Cô còn ngửi được một mùi hương quen thuộc, nhưng thức dậy lại không nhớ được mùi hương này là của ai? Cô xoa trán mình, cảm thấy khó hiểu.
" Ba mẹ, trời cũng tối rồi, con phải về đây! Khi khác con lại đến thăm hai người." Đinh Tiểu Lộ mỉm cười, vuốt ve hai bia mộ nói, rồi cô mới quay người đi.
Đinh Tiểu Lộ lên xe, đạp ga hướng về thành phố. Phía sau có một đôi mắt nhìn chằm chằm cô, cho đến khi xe của cô mất hút, hắn mới thu lại tầm mắt của mình.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
45 chương
4 chương
102 chương
10 chương
78 chương
58 chương
79 chương
64 chương