Hắc đạo đại ca cởi ra đi nào !
Chương 30 : Mèo nhỏ của tôi
Hai ngày sau, Charlie đã đến dinh thự của Đông Phương Tước. Anh ta nói với người gác cổng gì đó, người gác cổng liền thông báo vào trong, một lúc sau Lý Kiệt đã nhanh chân đi ra.
" Ngài Charlie, không biết hôm nay ngài đến đây là có việc gì?" Lý Kiệt bình tĩnh hỏi.
" Tôi có chuyện cần nói với Lucifer, tôi có thể gặp anh ta không?" Charlie trả lời hắn.
" Nếu như là ngài, thì Boss luôn sẵn lòng. Mời ngài vào trong." Lý Kiệt nói rồi đưa tay ra mời Charlie đi vào.
Bên trong phòng tiếp khách, Đông Phương Tước đã ngồi sẵn trên sô pha, hai chân thon dài bắt chéo, gương mặt tuấn mỹ đang trầm ngâm, tay hắn đang cầm tài liệu xem xét.
Cửa phòng mở ra, Lý Kiệt cùng Charlie đi vào.
" Chào ngài Charlie, mời ngài ngồi !" Đông Phương Tước thấy Charlie đi vào, hắn buômg tài liệu trên tay xuống nói.
" Chẳng hay, ngài đại giá quang lâm đến đây là có việc gì?" Charlie vừa ngồi xuống, hắn lại lên tiếng hỏi.
Charlie cầm lấy tách trà Lý Kiệt vừa mới rót cho anh ta, đưa lên uống một ngụm, rồi lại tiếp túc lấy trong túi ra một xấp giấy tờ.
" Nếu ngài đã hỏi, thì tôi cũng nói thẳng. Cô gái này đang ở chỗ của ngài Lucifer đây?" Charlie để tấm ảnh Đinh Tiểu Lộ trên bàn cho Đông Phương Tước xem.
Đông Phương Tước cười tà mị, hắn cầm lấy tấm hình trên bàn lên xem. Là hình ảnh Đinh Tiểu Lộ đang đứng trên boong tàu, ở buổi đấu giá lần trước. Gương mặt cô xinh đẹp, mà lúm đồng tiền thật dễ thương, cô là đang cười sao? Từng lọn tóc nâu dài mà bay theo gió biển. Đông Phương Tước lại mỉm cười, nhưng lần này nụ cười của hắn chỉ mang theo sủng ái cùng ngọt ngào. Cô thật diễm lệ trong mắt hắn.
Lý Kiệt nhìn Đông Phương Tước có vẻ ngơ ngẩn, hắn phải giả vờ ho lên vài tiếng, kéo hồn phách hắn trở về.
" Khụ Khụ!"
Đông Phương Tước chợt bình tĩnh, là hắn bị cô quyến rũ đi.
" Cô gái này, có gì quan trọng sao?" Đông Phương Tước vẻ mặt lạnh lùng trở lại hỏi Charlie.
" Cô gái này thật sự rất giống với tiểu thư Scalet con gái của ngài Stephen. Chúng tôi tin rằng, cô ấy là huyết mạch của tiểu thư Scarlet." Charlie cẩn thận nói.
" Tiểu thư Scarlet đã mất rồi, ngài Stephen rất mong được gặp cháu gái của mình."
" Chỉ vì cô ấy khá giống tiểu thư Scalet thôi à? Tức là ngài tổng thống và ngài Charlie đây, vẫn chưa có gì xác định là chắc chắn là cô ấy có phải không?" Đông Phương Tước đáp trả Charlie, muốn mang người của hắn đi đâu phải chuyện dễ.
" Đúng là vẫn chưa chắc chắn, nên tôi đến đây để lấy mẫu tóc cô ấy xét nghiệm DNA với ngài Stephen. Mong được Lucifer ngài đồng ý." Charlie thừa nhận ngay, và tiếp tục chủ đề.
" Nhưng tôi không nghĩ cô ấy sẽ đồng ý." Đông Phương Tước lại nói.
" Boss, ngài Stephen không phải loại người dễ chọc vào, ta nên nhịn một chút." Lý Kiệt ghé sát tai Đông Phương Tước nói nhỏ.
Đông Phương Tước ngồi trầm tư một chút rồi lên tiếng.
" Nếu như ngài Charlie đã nói như thế rồi, thì tôi cũng không phải kẻ hẹp hòi, tôi sẽ lấy mẫu tóc cho ngài." Đông Phương Tước nói xong xoay người đi lên lầu.
Hắn mở cửa phòng Đinh Tiểu Lộ đi vào, nhìn thấy cô đang cuộn tròn mình, ngủ ngon trên ghế mây bên ngoài ban công. Đông Phương Tước động tác nhẹ nhàng, hắn đến gần Đinh Tiểu Lộ, tay rứt lấy sợi tóc dài của cô.
Đinh Tiểu Lộ ngủ say, cô chỉ khẽ nhíu mày vì đau. Từ khi ở đây, mọi bản năng của cô đều bị mai một. Nếu trước đây, khi cô đang ngủ mà có người đứng bên cạnh, thì cô sẽ nhận ra ngay.
" Ngủ say như chết vậy, đồ mèo nhỏ ham ngủ." Đông Phương Tước nhéo nhẹ mũi cô nói.
Đông Phương Tước nhìn cô một lúc lâu, càng nhìn cô, dục vọng trong người hắn lại sục sôi. Hắn chỉ muốn chạm lấy cơ thể đầy đặn của cô mà vuốt ve, muốn khuấy đảo sâu bên trong cô nhiều hơn nữa. Hơi thở của Đông Phương Tước nhanh dần, hắn cố gắng kiềm chế cảm giác mãnh liệt đang giày xéo trong người hắn.
Đông Phương Tước xoay quay người đi ra ngoài, chợt hắn dừng lại. Hắn lại tiến nhanh về phía cô, cúi thấp người hôn lên cánh môi mềm mại và mát lạnh của cô. Đông Phương Tước hôn cô thật lâu, cho đến khi hắn cảm thấy thỏa mãn, mới rời khỏi đôi môi cô.
Ở dưới lầu, Charlie đang ưu nhã uống trà, bình thản chờ Đông Phương Tước, Lý Kiệt đứng kế bên, khuôn mặt cũng không có gì thay đổi. Chỉ là hắn luôn nhìn đồng hồ Rolex trên tay, Đông Phương Tước chỉ đi lấy mẫu tóc của Đinh Tiểu Lộ thôi, mà mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
Vừa lúc này, Đông Phương Tước tâm trạng khá là tốt đi xuống, hắn đưa mẫu tóc cho Charlie nói.
" Xin lỗi vì phải để ngài Charlie chờ lâu, mèo nhỏ của tôi hơi bướng bỉnh một chút."
Lời nói của Đông Phương Tước cũng khiến Charlie hiểu được, Đinh Tiểu Lộ đã thuộc về hắn rồi. Charlie không vui, nhưng lại không biểu lộ ra ngoài mặt, anh ta cầm lấy mẫu tóc.
" Cảm ơn ngài Lucifer đã hợp tác, tôi nghĩ tổng thống Stephen rất cảm kích tấm lòng ngài." Charlie mặt không biểu tình nói.
" Nếu như cô ấy là cháu gái của ngài Stephen, thì vẫn mong anh hãy cho cô ấy về nước A, đoàn tụ với ông của mình." Charlie nói xong, chào Đông Phương Tước rồi ra về.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
45 chương
4 chương
102 chương
10 chương
78 chương
58 chương
79 chương
64 chương