Hắc Ám Văn Minh
Chương 123 : Mở ra di tích
Bịch
Tại giữa cái trán tang thi khuyển bị viên đạn xuyên qua, thân thể nghiêng một cái, ngã xuống đất chết, thi thể nhanh chóng bị quái vật phía sau chà đạp, giẫm nát bấy.
Hai phát?
Vị đoàn trưởng bị Diệp Thần cướp súng máy mặt mùi tràn đầy kinh ngạc, một đầu quái vật hơn mười cấp, bình thường thì phải dùng súng máy quét đạn ra, đem thân thể nó bắn thành tổ ong, làm cho tốc độ nó chậm lại, mới có thể bắn chết.
Bằng không mà nói, dù là đem họng súng nhắm ngay đầu lâu quái vật, dùng tốc độ viên đạn, thì quái vật cũng hoàn toàn né được. Thế nhưng là, giờ phút này lại bị Diệp Thần chỉ dùng hai viên, liền kích nổ đầu lâu.
Để cho hắn khiếp sợ nhất là... giờ vẫn là đêm a...
"Điều này cũng có thể giết chết?" nam tử trung niên cấp doanh trưởng bên cạnh nhìn một súng kinh diễm vừa rồi, ngây người nửa ngày, mới phục hồi tinh thần lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, hắn hoàn toàn không ngờ, viên đạn còn có thể xạ kích như thế.
Nhìn thì đơn giản, nhưng để làm cho viên thứ hai bắn vào sau viên thứ nhất thì cực kỳ khó khăn, tốc độ viên đạn súng lục thì là giống nhau, muốn làm quả thứ hai đuổi kịp quả thứ nhất, thì phải tiến hành bắn liên tục, nhưng mà sự tình này là không thể nào, thế nhưng Diệp Thần lại làm được, hắn sử dụng kỹ thuật cánh tay co lại đẩy ra, tại lúc bóp vào viên thứ nhất phóng ra, thì trong khắc đó hắn liền nhả ra bóp tiếp viên thứ hai đẩy lên.
Lấy thể chất người bình thường thì tuyệt đối không làm được, nhưng đạt đến thể chất như hắn, tốc độ cánh tay cực nhanh, có thể bóp cò trong 0. 01 giây, đem tốc độ viên thứ hai đẩy lên, làm cho nó đuổi kịp quả thứ nhất.
Người thường dù là có kỹ năng như vậy cũng không có cách nào làm được, dù sao làm gì có thể chất như vậy. Hơn nữa còn phải cam đoan lúc viên thứ hai đẩy vào viên thứ nhất, thì phải làm phương hướng viên thứ nhất không được lệch đi tí nào.
"Đi" Diệp Thần quát lạnh một tiếng, chạy tới phía sau xe tải, một bên lui, một bên bắn bọn quái vật đang đuổi theo, mỗi lần xạ kích ra ngoài hai viên, sẽ có một đầu quái vật hơn 10 cấp ngã xuống.
Rất nhiều tướng quân một bên vừa lui, một bên thì giết quái vật, một khi bị cuốn lấy thì phải chạy đi thật nhanh, nếu không chỉ biết càng lún càng sâu, cuối cùng trực tiếp bị chôn sống.
"Chết đi."
"Côn trùng hèn mọn."
Rất nhiều tướng quân huy động đại đao trong tay, xông vào đám trùng trắng trợn giết chóc, đám trùng này số lượng có nhiều hơn nữa thì bản thể chúng chỉ có một hai cấp, dugnf thực lực những tướng quân này, tùy tiền một quyền một cước, liền có thể đem chúng đập bẹp giẫm bẹp.
Chỗ đáng sợ của thú triều, nằm ở số lượng không ngừng liên tục, một khi bị vây quây ở bên trong, không có lối thoát, thì khí lực chém giết dần dần hao hết, lúc đó là trở thành đồ ăn của chúng.
"Rống..."
Ở bên trong đám Trùng Triều đông nghịt, đột nhiên lao ra vài đầu quái khuyển thể chất cường đại, đạt đến hơn hai mươi cấp, khuyển loại hắc ám sinh vật cũng có phân nhánh rất nhiều, tựa như chó săn cùng thú nuôi vậy, có thể chất cường đại, cũng có loại nhỏ yếu cực kỳ.
Một thiếu tướng chưa kịp đề phòng, còn chưa chạy trốn, đã bị một trảo xé rách, nửa đầu lâu bị xé toạc ra, đầu khuyển quái kia một ngụm táp tới, đem nửa người của hắn ngậm vào trong miệng, nhai nhai.
Một người sống sờ sờ trước một khắc đó, sau một khắc liền bay vào trong miệng quái vật.
"Thật cường đại, trung tướng trở xuống lui lại hnanh lên." Một Đại Tướng rít gào nói.
Còn chưa đợi hắn nói, tất cả doanh trưởng, thiếu tướng, trung tướng liền rối rít lui về sau, để cho vị Đại Tướng kia đi đối phó quái vật mạnh mẽ này.
"Mary đang ở bên cạnh ta a..., sao những quái vật này lại lao tới."
"Mẹ nó, đột nhiên lại lao tới, khá tốt là lão tử chạy nhanh."
Mấy thiếu tướng thấy rất nhiều đầu quái vật đột nhiên lao tới nên vội vàng chạy trốn, sợ tới mức hồn phi phách tán, mồ hôi lạnh toàn thân nhỏ giọt, rất vất vả chạy đến được địa phương an toàn, sau đó cả đám đứng chửi thề.
Trong tay Diệp Thần đang ôm súng máy, thần sắc lạnh lùng, chuyên môn bắn chết quái vật hơn 10 cấp trong thú triều, mỗi đầu quái chỉ cần hai viên đạn là gục, dẫn tới ánh mắt của những tướng quân khác nhìn qua, rất là kinh ngạc.
Hơn 10 sau sau ——
"Lui lại."
"Đều lui lại, nhanh mẹ nó lên." hơn mười cái tướng quân, mấy cái tư lệnh, và rất nhiều doanh trưởng phối hợp với nhau, thành công kiềm chế được thú triều, mắt thấy mấy chiếc xe đã đi xa, dưới sự dẫn dắt của một vị tư lệnh, nhanh chóng rút lui.
Sưu sưu.
Bóng người như gió, cả đám chạy như chó, đem thú triều bỏ lại phía xa.
Chỉ cần cách xa một khoảng, đám thú triều này không có mục tiêu, sẽ hướng địa phương khác phóng đi, chứ không một mực truy đuổi theo.
Tất cả tướng quân cùng doanh trưởng chạy như điên, dọc theo đường cao tốc, rất nhanh đã đuổi theo mấy chiếc xe, rối rít tìm chiếc xe cũ của mỗi người rồi nghỉ ngơi, đợt chiến đấu vừa qua đối với Diệp Thần rất nhẹ nhõm, nhưng đối với mấy người kia thì không thể không nghi ngờ là chơi với tử thần.
Một đêm được định trước là không bình tĩnh, sau khi thú triều chấm dứt, tiếp đó liền gặp mấy bầy quái vật mạnh mẽ tập kích, tuy số lượng không nhiều, nhưng mỗi đầu quái vật lại cực kỳ cường đại, trong quá trình chiến đấu giang khổ thì lại tổn thất thêm vài tướng quân cùng doanh trưởng.
Buổi sáng ngày mới lại đến.
Ánh rạng đông ở chân trời chiếu tới, đem màn đêm tràn ngập cả vùng đất xua tan, ở nơi chân trời xa, có một vòng mặt trời đỏ tươi chậm rãi bay lên, ánh sáng nhu hòa, không chướng mắt chút nào.
"Thành phố Thái Thương" Diệp Thần nhìn cột mốc trên đường cao tốc, phát hiện đã đến thành phố Thái Thương, tại phía sau cái thành phố này, chính là thành phố Thượng Hải, mà điểm kết nối không gian di tích Atlantis văn minh, thì là gần khu Gia Định trong thành phố Thượng Hải, chỗ đó có một cái trường đua quốc tế F1 Thượng Hải.
"Rống..."
Khi thì có quái vật bốn phía vọt tới, đều bị vị nam tử trung niên cấp doanh trưởng bắn chết, lúc mà gặp quái vật cường đại, Diệp Thần mới ra tay.
Hai giờ sau ——
Tất cả xe đều ngừng lại, từng doanh trưởng trên xe rống lên gọi binh sĩ xuống tập trung.
Diệp Thần nhảy xuống xe tải, đứng bên cạnh đường cao tốc, hướng phía dưới nhìn, bốn phía có rất nhiều kiến trúc, cách đó không xa có một tòa nhà, chính là trường đua quốc tế F1 Thượng Hải, hiện lên hình vuông, diện tích cực lớn.
"Cửa di tích kia ngay ở chỗ này?"
"Sao không nhìn thấy gì?"
Rất nhiều người binh sĩ hiếu kỳ.
Tại gần đó cũng không có quái vật gì, Trùng Triều cũng rất ít nhìn thấy, xem như là địa phương an toàn.
Một doanh trưởng chạy ven đường tới, coi như là trở thành chân chạy truyền lời mấy nhân vật phía trên rồi, trông thấy doanh trưởng kia đang thấp giọng nói vài câu, rất nhanh liền đi tới bên Diệp Thần, cung kính chào theo kiểu quân đội với Diệp Thần, sau đó đối với vị doanh trưởng nam tử trung niên bên cạnh nói: "Tư lệnh cao cấp ở phía trước, cùng với mấy tham mưu trưởng, trải qua thảo luận, cuối cùng chọn ra kế hoạch tác chiến thích hợp nhất, từng doanh chọn ra 3 đoàn người am hiểu bắn phá, tại gần 100m chính diện trường đua, thành lập 10 hàng bắn phá, mỗi hàng 3000 người."
Tham mưu trưởng, chính là mấy cán bộ lão quân đội, tuy lực lượng cùi bắp, nhưng tri thức tác chiến lại cực kỳ phong phú, có tư cách bưng chén cơm a.
"Ngoài ra, tại phía đông cùng phía tây trên đường cao tốc, chọn ra 4 cái đoàn am hiểu bắn tỉa, một bên hai cái, ba đoàn kia thì tạm thời chờ lệnh."
Nam tử trung niên nhẹ gật đầu.
Vị doanh trưởng kia nhanh chóng chạy xuống phía sau, thông báo cho doanh trưởng khác, tổng cộng hơn 100 người, lời vẫn giống vậy, nhưng là lặp lại 99 lần...
Diệp Thần ngồi ở bên cạnh, tùy ý nhìn qua trường đua, phía trên đó có rất nhiều xe đua có kiểu dáng rất đẹp, cùng với tang thi đang say ngủ, hiện tại chỉ cần bố trí các loại xong xuôi, có thể tiến vào điểm kết nối không gian rồi, từ tư liệu xem qua, cửa ra vào điểm kết nối giấu không ít Cơ Giới Thú, rất là mạnh mẽ.
Sau đó, một đống mệnh lệnh ban bố xuống, làm cho mấy cái doanh trưởng chỉ huy binh sĩ thành lập trận hình tác chiến.
"Ở dưới cái trường đua này, có một cái tàu điện ngầm, các vị doanh trưởng hãy phân ra một đội, sẽ do ba tướng quân cùng một tư lệnh cầm đầu, nhớ mang theo thuốc nổ, tùy thời chờ lệnh nổ."
"Đem theo thuốc nổ chôn ở cửa ra vào di tích, tùy thời chờ lệnh nổ."
Những mệnh lệnh này vừa tuyên bố xuống, cũng không lâu lắm, đặt xong thuốc nổ, đội xạ kích, đội bắn tỉa, đều bố trí xong xuôi.
Sau khi tất cả đã sẵn sàng, chờ mệnh lệnh mở ra di tích.
Đầu tiên, từ quân đội chọn ra hai người xung phong, để cho bọn họ tiến vào bên trong di tích, điều tra thoáng phát có nguy hiểm bên trong hay không, nói đơn giản, chính là để họ trở thành mồi câu, đem quái vật bên trong dẫn ra.
Người vì tiền mà chết, vì tiền thưởng kếch xù, cuối cùng vẫn có hai người lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ này, giống như là dân cờ bạc vậy, ôm ý niệm liều mạng trong đầu, nếu là may mắn không chết, thì sẽ được ban thưởng Cơ Hóa Nhục kếch xù, có thể một bước lên trời, trở thành đại nhân vật.
Tất cả tướng quân đều tụ tập lại, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh công kích. Cũng phân bố một đoàn người trông coi bốn phía, xem có quái vật đột nhiên xông đến hay không, nếu mà có mà không biết thì sẽ bị đánh trở tay không kịp a.
Tất cả mọi người nhìn lại.
Hai người xung phong kia, cầm súng lục, cẩn thận từng chút đi tới trường đua xe, nếu là không phải phía sau 100m, có hai ba vạn hỏa lực tăng thêm lòng dũng cảm cho bọn họ, chỉ sợ đã sớm sợ tới mức không dám tiến lên bước nào.
Hai người nhẹ nhàng đi tới lối vào di tích trên bản đồ, thò tay sờ lên phía trước, sau đó, hai người nhìn thấy bàn tay như là tiến vào một cái khoảng không, hoàn toàn không nhìn được, nhưng lại có thể cảm nhận được tồn tại.
Hai người nuốt ngụm nước miếng, thăm dò một chút rồi đi thẳng về phía trước.
Đang dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, thân ảnh hai người nam tử này dần dần biến mất, như là bọn họ đi vào mội cái thời không khác vậy, nếu là không phải đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ sợ mọi người dã sợ tới mức kinh hô lên, mặc dù như thế, nhưng vẫn nhịn không được mà có chút ngạc nhiên.
Cái di tích này cùng cái di tích phù văn Diệp Thần kiếm được lại bất đồng, cái di tích kia cần mật mã để mở ra, mật mã là tám loại tài liệu, mà cái di tích này lại không cần.
Sau một lúc...
"Hả?" Tất cả mọi người ngơ ngẩn, sao đi lâu như vậy mà chưa thấy trở về?
Ý niệm của mọi người đang suy nghĩ, thì một tiếng gầm gừ vang vọng lên, vang lên tại trong trường đua, ập tới toàn trường, địa địa chấn động, run nhè nhẹ, binh lính cách gần 100m đó, lỗ tai vù vù, mắt nổi đom đom, người mà chưa cường hóa thể chất, thì trực tiếp bị ngất đi do chấn động.
Oanh
Một cái chân dài màu bạc, dài ba trượng, từ trong điểm kết nối không gian di tích duỗi ra, đạp trên mặt đất.
Truyện khác cùng thể loại
363 chương
43 chương
217 chương
264 chương
546 chương
1000 chương
195 chương
243 chương