Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 329 : Không Khiêu Khích Không Nhượng Bộ
Sở Vân Thăng vẫn lặng lẽ đứng trên đinh một chiếc bào tử hình dù tựa tòa nhà chọc trời nhìn “bộ hạ” của mình tàn nhẫn xé xác một con Phi Đới quái.
Hắn không ngủ không nghỉ ngày đêm công kích trùng địch Bào Tử, giờ giờ chiến hỏa, phút phút tử chiến!
Cách đánh dũng mãnh của hắn khiến Khủng Cự Chi Tử không thể không để mắt, vì thế mà đã nhiều lần mong xông đến khu ven biển phía động mà Vân Thăng hoạt động.
Có điều, Vân Thăng chủ yếu muốn tước đoạt nguồn trùng tử, còn về rừng Bao Tử hắn đã “hộ hạ” của mình không được phép phá hoại, chỉ là trùng tử địch giết mãi không hết, trừ mãi mà không tuyệt, muốn dùng nó để kéo dài cuộc chiến của ViêmĐội hình trên bộ Vân Thăng không thao túng được, Viêm cũng bị cách đánh dũng mãnh của Vân Thăng chấn động, nó biết Vân Thăng chỉ chú trọng vào việc diệt địch trên không, nên cũng chuyên điều binh đoàn trên bộ “hỗ trợ” Vân Thăng tiêu diệt thực vật Bào Tử, phá vỡ hoàn toàn dự định ban đầu của hắn.
Dõi theo rừng Bao Tử ngày càng thu hẹp Vân Thăng đã dừng lại việc bành trướng “binh đoàn riêng”, Viêm cũng vì thế mà thở phào.
Kỳ thực Thanh Giáp trùng nó ấp ra không đủ đáp ứng cho Vân Thăng, để tiến hành theo Trùng Điển bồi thường cho Vân Thăng. Lúc đầu nó thấy không gì khó khăn, nhưng không ngờ với tốc độ của Vân Thăng thì dù có bao nhiêu cự phần cũng bắt đầu lực bất tòng tâm.
Vì thế, Viêm không thể điều chỉnh lại tỉ lệ ấp trùng, giảm thiểu sản sinh số lượng trùng tư trên cạn, gia tăng số lượng trên không.
Nếu Vân Thăng vẫn không ngừng bành trướng, e rằng Viêm đành phải chấm dứt giao ước giữa hai người. Giờ nó hầu như không còn noãn hóa chiến nào khác!
Vân Thăng chiến thuật thế như vũ bão cũng chết hơn trăm con Thanh Giáp trùng, nhưng chiến tích quả là ngày càng nhiều, đến khi quân đội riêng của hắn lên đến con số tám trăm, hắn bắt đầu thấy năng lực của mình thao túng không lại nữa, nên cũng dừng việc gia tăng số lượng trùng tư.
Vì thế hắn quả quyết chỉ giữ tám trăm Thanh Giáp trùng trong binh đoàn của mình. Tuy là số lượng chỉ bằng một phần tự của Viêm, nhưng cách đánh của hắn lại khác hẳn.
Mục đích là Viêm là cố gắng giết sạch rừng bào tử, nên nó lấy mục tiếp là giết càng nhiều trùng địch còn tốt, thường thi thể trùng thể thương bị bỏ đi.
Nhưng Vân Thăng lại không có nhu cầu này, hắn thậm chí còn hi vọng càng lâu càng tốt, hắn có thể thống lĩnh tám trăm chiến trùng lấy việc nuốt chửng xác trùng tử khác làm mục tiêu, để được nâng cấp.
Về mặt số lượng không với Viêm được, thì hắn dùng chất lượng đê ăn đứt.
Tiêu hao của Viêm cực lớn, nên ít khi có chiến trùng nào của nó có thể nâng lên được cấp độ quá cao. Có lúc chiến sự kịch liệt, thường chưa đến mười ngày đã có biết bao trùng tử đều đã được thay thế, còn trùng tử già phần lớn đều chiến tử trên sa trường. Nhưng bộ hạ của Vân Thăng lại ngược lại, ai nấy đều đao mạnh cánh khỏe!
Ba trăm con cấp II đã có năm mươn con được nâng lên cấp độ III. Với đội ngũ hùng hậu này, hắn tin rằng trong tương lai nếu có đối mặt với Viêm trên không thì hắn cũng chưa chắc bị thảm bại.
Tất nhiên,nếu so về đội ngũ trên không và năng lượng bổ sung vô tận của Viêm, thì hắn cũng không phải là cái đinh gì.
Vì hạn chế trong số lượng thao túng, khiến Vân Thăng không thể không “rộng luợng” thay đổi phương án bù của hắn với Viêm, hắn đồng ý đợi sau khi cuộc chiến này kết thúc trước khi bắt đầu tấn công Cảng Thành, Viêm sẽ dùng Hỏa năng lượng bù cho hắn.
Đấy sẽ là một số lượng khổng lồ đủ Viêm bôn ba một thời gian!
Để có thể biến tám trăm phi đội trùng tử không chiến của mình thành trạng thái đời II, Vân Thăng dẫn tất cả Thanh Giáp II bên mình, còn hơn bốn trăm mấy con Thanh Giáp trùng nguyên thủy rất dễ tử chiến hắn điều tất chúng vào đằng sau của một đội tác chiến tiền tuyến của Viêm.
Bề mặt là chi viện cho Viêm, thật chất là để chúng ăn vụn thi thể địch trùng vừa mới chết nhưng vẫn còn chứa Mộc năng lượng trên mình.
May mà Viêm đến giờ vẫn không hề hoài nghi gì hắn. Mãi đến giờ nó vẫn không nhập tâm gì lắm về việc Cẩm Thạch đồng tộc đang ngày càng mạnh lên. Trong nhận biết của nó, đồng tộc với nhau là không thể xảy ra xung đột, mọi việc đều có thể tiến hành theo “Trùng điển”.
Trên thực tế, Vân Thăng cũng không hề có ý muốn xung đột với Viêm, hắn chỉ muốn làm mình mạnh lên và giam bớt lực lượng của Viêm mà thôi.
Có điều, trước mặt có một việc vẫn cần hắn phải đích thân mạo hiểm.
Thanh Giáp trùng bộ hạ của hắn có năm mươi con có thể nâng lên đời III, còn năng lượng hắn nuốt chửng không biết đã gấp bọn chúng bao nhiêu lần, thế mà đến giờ vẫn chưa thể đột phá lên III.
Sau khi nuốt một lượng lớn Phi Đới trùng, hắn chỉ có thể nghĩ là do sau khi dung hợp tam trùng nên lại trở lại thành thân trùng nguyên thủy, phải tiến hóa lại lên đời II.
Sau đó dù hắn có nuốt thêm bao nhiêu con Phi Đới quái đều vô phương.
Lúc này hắn nghĩ ngay đến thí nghiệm hắn đã làm lúc đến khu đất chết rừng Bao Tử ở đại trại, khi Thanh Giáp trùng tiến hóa thành dạng II thì dù có cho nó ăn bao nhiêu conCó thể thấy dù là Mộc năng lượng hay Hoa năng lượng , cá thể khác nhau chứa đựng năng lượng cũng hoàn toàn khác nhau, trùng tử càng cao cấp, chất lượng năng lượng càng cao càng dễ dàng thúc sinh ra biến hóa cao cấp hơn. Mà cao cấp hơn Phi Đới quái thì cũng còn mỗi Bọ Hung Xanh và Khổng Cự Chi Tử.
Khổng Cự Chi Tử thì cả khu rừng rậm này có mỗi một con, từ lúc khai chiến đến giờ nó vẫn hùng phong hiển hách, muốn chạm vào nó chẳng khác nào tự tìm lấy cái chết. Con Bọ Hung Xanh con` lại cũng không phải trùng tử có thể tùy ý đụng chạm, biệt danh “trùng vương” của nó danh bất hư truyền.
Vân Thăng khác với Viêm, có cự phần noãn hóa bổ sung thêm lực lượng, có thể tiến hành chiến lược “biển trùng”. Lực lượng bây giờ của hắn chỉ có nhiêu đó, giao ước đền bù của Viêm với hắn cũng đã thay đổi, chết một con là ít đi một con!
Mỗi lần binh đoàn của Viêm tấn công con Bọ Hung Xanh ấy, Vân Thăng sẽ tự động rời khỏi thế trận của nó, linh hoạt len lách vào chiến hỏa lục quang đầy trời,cố gắng thi triển hết tất cả khả năng công kích của mình.
Sau khi nuốt chửng bọn Phi Đới quái, tốc độ phi hành và năng lực tuy chưa bằng Không Cự Chi Tử, nhưng trình bọn Thanh Giáp III cũng chỉ có nước hít khói sau mông hắn mà thôi!
Chỉ có duy nhất mỗi con Thanh Giáp VI của Viêm còn có cửa so tài cùng hắn.
Ngoài ra, năng lực phun lưới độc của hắn cũng được nâng cao, sau khi cộng thêm khả năng phun khói độc của Phi Đới quái, hắn gần như có thể một lần phóng độc hạ sát một con Bào Tơ Thổ trùng.
Nhưng mỗi điều là năng lực này vẫn chưa tác dụng gì với Bọ Hung Xanh, hắn cần bọc dịch thể Hỏa năng lượng mà Viêm cung cấp để không ngừng bổ sung năng lượng, không ngừng sử dụng hồng quang trên trán để phá tan trảo thể trong suốt của Bọ Hung Xanh.
Mỗi giết một con Bọ Hung Xanh cũng làm hắn mất hơn nửa sức.
Dù là cơ thể người hay thân trùng tử như hiện nay, liên tục trút sạch nguyên khí thể nội xong lại lập tức bổ sung năng lượng thì cũng khiến cơ thể hắn mạo hiểm bên bờ vực sống chết.
Vì muốn có thể nâng lên cấp độ đời III, hắn không thể do dự quá nhiều, trùng chiến sắp sửa kết thúc. Qua lúc này, e rằng hắn sẽ không còn nhiều cơ hội.
Trận chiến nhân trùng sắp sửa bắt đầu!
“Đoàn trưởng, phi trùng lại vượt cảnh!”
Trên chiến tuyến phía bắc Cảng Thành lại một lần náo động.
Cổ Phong giơ ống nhòm lên xong lại đặt xuống, mệnh lệnh của quân đội cũng vẫn là “Không khiêu khích, không nhượng bộ”!
Thời gian lâu dần, bọn trùng tử này đã khác hẳn với lúc “dạo mát” trong không lúc ban đầu. Đây đã là lần thứ ba bọn chúng vì truy sát trùng tử rừng Bao Tử ngang nhiên vượt cảnh.
Cổ Phong không quên được hai lần trước, trùng tư rừng Bao Tử vì đến nước đường cùng đã phóng tín hiệu cầu cứu với quân đội nhân loại!
Đây là lần đầu kể từ khi Hắc Ám giá lâm, quái vật hoành hành xuất hiện việc trùng tử cầu cứu con người!
Bọn chúng rên rỉ rơi xuống, thương tích đầy mình hi vọng có được sự “che chở” binh đoàn hạng nặng của nhân loại.
Tuy nhiên, dù cho chúng có kêu rên thảm thiết đi chăng nữa, các binh đoàn tiền tuyến nắn trong tay vũ trang hùng mạnh cũng coi như không thấy, lặng lẽ lùi sang hai bên để chừa đất cho bọn trùng tử dịch thể từ trên xà xuống giết chết nó!
Không ai dám cứu chúng, mệnh lệnh của tổng bộ quân đôi quân mệnh như sơn, lại thêm bọn phi trùng trước đây đã đủ làm họ lạnh người.
Điều quái dị là bọn phi trùng này là chùng như hiểu được lòng con người , sau khi giết chết trùng tộc Bao Tử sẽ tự động rút lui, không hề nán lại một phút huống chi là công kích con người bất kỳ.
Cổ Phong đã lần thứ mười một báo cáo lên cấp trên thỉnh cầu xuất chinh, nhưng đầu bị từ chối.
Hôm nay, lại có thêm ba con trùng tử Bao Tử lâm vào cảnh tuyệt cùng rơi xuống trận địa của họ, và lại một lần cầu xinh sự chi viện của con người.
Cổ Phong nắm chặt nắm tay nhưng cũng chỉ có thể nén nhịn nhìn bọn phi trùng khu dịch thể sà xuống trận địa của con người ngang nhiên giết chết chúng trong tuyệt vọng.
“Đoàn trưởng, vì sao chúng ta không thể liên hợp chúng lại?” Tham mưu trưởng Thạch Nguyên đứng tại bộ chỉ huy bỗng nhiên phán ra một câu.
Cổ Phong đập mạnh một tiếng ầm lên bàn, nói như tự nhủ: “Không khiêu khích, không nhượng bộ!”
“Sauk hi bọn chúng chết sạch, sẽ đến lượt chúng ta!” Thạch Nguyên nhìn xác bọn trùng tộc Bào Tử nằm lê liệt trên đất u ám nói.
“Báo cao, có lệnh khẩn cấp từ quân đội!”
“Đọc!” Cổ Phong ngẩng đầu lên trong mắt đầy phấn khởi!
“Quân bộ quyết định, Binh đoàn mười tám từ ngày hôm nay bắt đầu điều đi phòng ngự đảo Kinh Cức.”
“Điều động? Lúc này điều động ư!!! Khốn nạn..” Cổ Phong giật phắt giấy tờ trên tay tên lính báo tin đảo nhanh mắt nhìn tình hình xung quanh.
Rốt cuộc, hắn cũng bất lực ngồi phịch xuống, mặt cười khổ tâm.
“Đoàn trưởng? Đoàn trưởng?” Thạch Nguyên vội hỏi.
“Ngươi xem, cả lão bộ trưởng cũng không còn tin tưởng ta nữa, sợ Cổ Phong ta sẽ gây chuyện vào lúc này mà thay binh đoàn khác đến canh giữ. Họ có biết rằng bọn trùng tử sớm muộn rồi cũng sẽ tấn công đến đây!?” Cổ Phong phẫn nộ công tâm.
“Đoàn trưởng, thủ trưởng là tướng quân đã qua trăm ngàn trận chiến, suy nghĩ nhất định sẽ chu toàn hơn chúng ta, người không thể không biết việc này, thành Ngũ Dương đã là một ví dụ sống trước mắt,nhất định là còn có nguyên nhân khác.” Thạch Nguyên xem xong văn kiện an ủi.
“Lệnh đã xuống đây rồi, còn làm gì được nữa? Hạ lệnh đổi căn cứ!” Cổ Phong bất lực nói.
Truyện khác cùng thể loại
1966 chương
68 chương
1321 chương
30 chương
4 chương
760 chương