Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 207 : Thanh Giáp Trùng II
Con đường nhỏ hẻo lánh, co lượn lúc ẩn lúc hiện. Cầm bản đồ trên tay, Sở Vân Thăng vừa ra khỏi trại đã khỏi động chiến giáp tốc năng, tốc độ thần sầu phi băng trong khu rừng Bao Tử, lại một lần đi đến vùng đất tử thi.
Theo chỉ dẫn trên bản đồ, vùng phía bắc Vu Thành này từng xảy ra tại nạn bất hạnh, nơi con người bị trùng tử tấn công, chết hàng loạt tất thảy có ba điểm.
Nơi Tiểu Tứ từng đưa Vân Thăng đi là điểm gần trại tử nhất, đồng thời cũng là nơi có số lượng người gặp nạn ít nhất.
Ngoài chốn này, hai điểm còn lại, một tại nơi hắn và Edgar lần đầu gặp bọn người này, một nữa là vùng ven ngoại ô Vu Thành, khi mọi ngươi ồ ạt rời thành, số lượng người gặp nạn nhiều nhất.
Qua kinh nghiệm lần trước, hắn giờ gia tăng tốc độ hành động lên nhiều, không chỉ cảnh giác Trùng Vương có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào. Quan trọng hơn, Chướng độc Bao Tử trên vùng đất tử thi cực nồng.
Xúc nguyên thể trong thể của hắn đủ cầm cự một giờ đồng hồ; nếu quá, tốc độ khứ độc của Xúc nguyên thể sẽ không theo kịp tốc độ trúng độc. Lúc ấy hắn sẽ gặp nguy.
Hắn nhất thiết phải diệt gọn bọn Phi Đầu quái còn lại trong vòng một giờ đồng hồ.
Bọn Phi Đầu quái kinh hoảng bỏ chạy hôm qua lại lần lượt trở lại chốn cũ, xem ra thi thể con người dưới lớp phủ Bao Tử có một sức hấp dẫn cực kỳ với bọn chúng.
Vân Thăng sau khi mặc chiến giáp không những khí tiết như không, từng hành động của hắn cũng nhanh nhẹn hẳn. Khi hắn thành công tiếp cận vùng đất tử thi, bọn Phi Đầu quái vẫn đang ung dung bay lượn trước nửa cái cửa kiếng xe hơi trồi ra khỏi mặt đất được phủ một lợp “rong rên” dày còm. Chúng cứ thế lượn lượn lờ lờ quanh từng “cây nấm”, “tua sợi”.
Xẹt!
Một con Thanh Giáp trùng đang dần hóa to được phóng ra khỏi Phong Thú phù, đang không ngừng vẫy đập đôi cánh của nó, phát ra tiếng o o thuộc loài trùng tử.
Tiếp đến con Thanh Giáp thứ hai, ba,… năm con Thanh Giáp trùng của hắn đã có mặt tại vùng đất tử thi. Chúng cứ thế giáng mắt lăm le bọn Phi Đầu quái đang hoảng hốt tán loạn.
Chủ nhân lệnh vừa hạ, bốn con Thanh Giáp lập tức bao vây khu vực tử thi theo hai hướng trái phải. Duy mỗi con Thanh Giáp trùng to gấp đôi lưu lại tại chỗ.
Chính đây là con Thanh Giáp trùng đã được ăn thi trùng, ngoài thể hình tăng lên, màu giáp của nó càng xanh đậm, óng ánh tựa kim loại.
Bốn tên Thanh Giáp trùng vào cuộc triệt sát Phi Đầu quái, Vân Thăng lại thành thảnh thơi. Trừ khi hắn muốn dùng một phát Thiên Bích Kiếm diệt sạch chúng, không thì hắn cũng chả đóng góp được gì. Trong lúc chờ đợi hắn chợt nảy sinh ra một ý tưởng. Sau khi khống chế Thanh Giáp trùng “nâng cấp”, không vận dụng nguyên khí, hắn thuần dùng Thiên Bích kiếm đâm vào vỏ giáp nó.
Vỏ giáp quả thật độ cứng đã tăng lên hẳn, mức độ cụ thể hắn vẫn chưa cảm nhận ra. Vì Thiên Bích kiếm nhị phẩm sắc bén vô cùng, dù Thanh Giáp trùng có nâng cấp như nó vẫn đâm xuyên như thường.
“Sau này sẽ gọi nó là Thanh Giáp trùng đơi II vậy.” Để phân biệt với Thanh Giáp trùng bình thường, hắn thật sự không nghĩ ra một tên gọi khác biệt. Vô tình mắt hắn nhìn thấy súng Ám Năng đời II của mình, cứ thế mà định.
Thanh Giáp trùng đời II vừa bị đâm một nhát kiếm, nhưng có vẻ vết thương này không gây ra ảnh hưởng gì. Sau khi được sự cho phép của Vân Thăng, nó liền nhảy xổm vào cuộc chiến săn Phi Đầu Quái với tốc độ gần bằng chiến giáp Vân Thăng mang lại.
Tốc độ được nâng cấp? Thanh Giáp trùng thông thường chưa chắc theo kịp sực chạy chiến giáp.
Vân Thăng nghĩ thầm: Nếu vỏ giáp nâng cấp, tốc độ nâng cấp, vậy thực lực của nó phải chăng cũng được nâng cấp?
Nếu không do số lượng trùng tử phong ấn của hắn không còn nhiều, giờ đây lại đang đi giữa khu rừng rậm Bao Tử đầy rẫy nguy cơ này, có lẽ hắn đã giết con Thanh Giáp trùng đột biến này để xem mức độ biến đổi nguyên khí của nó.
Bọn Phi Đầu quái chỉ còn khoảng 30% qua lần trước, giờ đây dưới cuộc đàn áp của năm con Thanh Giáp trùng, nhất là lần này lại thêm Thanh Giáp trùng đời II, không đến mười phút, bọn chúng đã bị diệt sạch sẽ, họa mấy được ba bốn con trốn thoát bay thẳng vào rừng.
Tất cả thi trùng đều được tập trung trước mặt Vân Thăng, số lượng ít nhất được năm, sáu chục. Năm con Thanh Giáp trùng đang vây vòng quanh đám thi trùng. Tất cả bọn chúng đều thông qua phong ấn lệnh truyền truyền đạt ước muốn được tẩm thực của chúng.
Vân Thăng vẫn quyết định tiếp tục tập trung vào Thanh Giáp đời II. Hắn nghĩ chỉ có cách cho một con triệt để mạnh lên, mới phát huy hết tác dụng. Nếu chia đều chưa chắc khả thi bằng tập trung vào mỗi một con.
Có điều, sau khi xực liền mười con thi trung Thanh Giáp II đã không còn biến hóa rõ ràng như trước. Dù là thể hình, màu sắc, hay cả độ dày nguyên khí cũng không còn sự dao động lớn.
Vân Thăng liền quả quyết cắt đứt quyền được ăn của nó, Hắn tỉ mỉ hồi tưởng tình hình hôm qua, do cấp bách giải độc cho Tĩnh Mâu Ấu và Trùng Vương đột ngột xuất hiện, sau khi Thanh Giáp II nuốt chửng gần trăm con thi trùng, hắn đã lập tức thu hồi nó vào Phong Thú phù. Tình hình biến hóa cụ thể hắn không tận mắt thấy. Hình hài bây giờ chắc chắn đã được hình thành sau một quá trình, cái hắn thấy chỉ là kết quả của quá trình ấy.
Hắn đặt tên nó là Thanh Giáp II cũng có lý. Đây đại khái chỉ là biến hóa giai đoạn hai của bọn chúng, thi trùng này có thể được xem như loài “thuốc bổ” để chúng tiến hóa vượt bậc. Xem ra để chúng đi vào tiến hóa giai đoạn III, chỉ bọn thi trùng vẫn chưa đủ.
Tiếp đến, hắn liền nghĩ đến,để một Thanh Giáp trùng bình thường biến hóa thành Thanh Giáp II cần ăn bao nhiêu thi trùng?
Hắn nhẩm tính, nó đã ăn chừng hơn hai mươi thi trùng ở ngôi nhà hoang, cộng thêm một trăm năm mươi tại nơi đây, tất thảy hơn một trăm bảy con!
Đây là số lượng dư, nhưng lại không phải cần thiết.
Một trăm bảy mươi con nhất định đủ để nó biến hóa.
Đặc biệt, những con thi trùng ăn thêm đối với Thanh Giáp II này chỉ là lãng phí, chi bằng chia cho bọn Thanh Giáp trùng vẫn dưới dạng nguyên thủy.
Dù tiếc mười con thi trùng bị lãng phí, hắn vẫn quyết để Tử Viêm ma trùng tham gia vào cuộc thử nghiệm này. Dù có lãng phí cũng là điều tất yếu phải thử.
Hắn kinh ngạc phát hiện hình như những con thi trùng này lại không mấy có sức hút với Tử Viêm ma trùng. So với sự thèm ăn mãnh liệt của bọn Thanh Giáp trùng, sự thèm ăn của Tử Viêm ma trùng lại rất yếu ớt, một trời một vực. Ma trùng quả thật vẫn cao cấp hơn hẳn.
Không thành vấn đề, mục đích của hắn chỉ muốn thử nghiệm thi trùng có tác dụng gì đối với thương tích của ma trùng. Ma trùng được ra lệnh nuốt chửng mười con thi trùng.
Một chốc sau, hắn liền thông qua Phong Thú phù kiểm tra mức độ hồi phục của ma trùng, để rồi lại hụt hẫng phát hiện tiến độ vẫn dặm chân tại chỗ.
Điều này đã mình chứng cho lời Cổ Thư để lại, đối với năng lực nuôi dưỡng của từng con thú phong ấn phải dựa vào nguyên khí tự thân nó cung cấp. Nó liên quan đến nguyên lý văn minh Phù Triện phức tạp. Hắn tạm thời vẫn chưa thể làm rõ.
Cũng từ đấy rút kết được, Mộc nguyên khí của Tĩnh Mâu Ấu sau khi vào thể nội hắn chắc hẳn đã được Xúc nguyên thể cải tạo thành bổn thể nguyên khí đặc biệt, do vậy khi đi vào Phong Thú phù có khả năng thúc đẩy tốc độ phục hồi ma trùng.
Nhìn bốn mươi con thi trùng dư lại, hắn không khỏi khổ não, chỉ một chốc đã bị hắn lãng phí hết một phần ba còn đâu.
Tất nhiên nó cũng không phải sự lãng phí vô ích, ít ra nhờ thế hắn biết được mối quan hệ giữa sinh vật Dịch Thể và sinh vật Bao Tử.
Xem ra hắn chỉ có thể lại chọn một con Thanh Giáp trùng bình thường, thể thái tương đối khỏe mạnh để nó xử lý nốt bọn trùng tử còn lại. Nhưng lần này hắn sẽ nhớ cẩn thậm giám sát sự biến đổi của cơ thể nó.
Ngay lúc này đây, Tử Viêm ma trùng ỉu xìu nằm lì trên mặt đất và Vân Thăng đồng thời ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời, trong không khí đang có một làn nguyên khí dao động cực nhẹ đang đến gần.
Chỉ trong vài nhịp thở, luồng năng lượng ấy xuất hiện biến đổi kịch liệt, nhảy vọt vài bậc. Đến khi Vân Thăng ý thức được phải bảo vệ Tử Viêm ma trùng cất vội nó vào Phong Thú phù, con quái vật “rết bay” đã lao thẳng xuống từ “quả nấm” cao to gần đấy.
Mục tiêu của nó không phải Vân Thăng mà là Thanh Giáp trùng.
Cuộc chiến bùng nổ ngay chốc lát. Bộc phát ngoài dự liệu. Quả thật hắn bây giờ vẫn chưa muốn giao chiến với con quái vật mình không biết, ít ra là trước khi hắn nghiên cứu xong “chiếc vỏ” được nó lột ra.
Có điều không phải cây muốn lặng thì gió sẽ dừng, con quái vật bay này dài tựa thân rết, lại vừa giống miếng rong biển. Tốc độ nó cực nhanh, thể tích khổng lồ. Khi nó lao xuống, may thay hắn đã kịp chỉ huy cho Thanh Giáp trùng chiến đấu, không e rằng tổn thất nặng nề.
Pha tranh đấu đầu tiên, sự chỉ huy của hắn rất ư bát nháo, cả phi hành quái cũng rất ư hỗn loạn. Sáu con trùng tử giao đấu, nào biết bao tiếng gào thét, va chạm liền tai.
Hiệp đầu tiên kết thúc trong chớp mắt, phía Vân Thăng bị tổn thất một con Thanh Giáp trùng, do bị quái vật “rết bay” cắn chết.
Có điều nó cũng chẳng khá khẩm gì. Vân Thăng trăm ngàn lần không đến, Thanh Giáp đời II lại có thể phun lửa, thiêu một lỗ to ngay vùng bụng của quái vật. Từng mảnh từng mảnh “nội tạng” xanh rì, từng mảnh dịch thể rớt ra từ vết thương.
Vân Thăng rút Thiên Bích kiếm chuẩn bị giải phóng kiếm pháp tốc chiến tốc thắng. Đồng thời, cho ba con Thanh Giáp thường công kích vùng đuôi, còn Thanh Giáp II sẽ công kích trực diện.
Không ngờ không cần hắn xuất kiếm, Thanh Giáp II cùng với sự giúp đỡ của ba con Thanh Giáp thường đã ngang sức, thậm chí có phần chiếm thượng phong so với quái vật.
Nó chắc cũng không ngờ rằng mình lại gặp phải con Thanh Giáp trùng khác người này, nó rất muốn cắn lại tấn công, chỉ tiếc là vẫn không bắt kịp sự linh hoạt của Thanh Giáp II. Nó có nhả khói xanh đầy đặc chăng nữa Thanh Giáp trùng vẫn kịp thoát khỏi bủa vây, điều tiết vị trí, chốc chốc còn không ngừng phun hỏa diệm vào nó. Thêm vào đó là ba kẻ địch nhỏ bé ở đuôi. Chúng đã xảo huyệt tránh đòn nó, lại cứ canh lúc nó không chú ý, tìm cơ hội cắn xé thân xác nó.
Chẳng bao lâu sau, dưới sự tấn công quyết liệt của bốn con Thanh Giáp trùng, quái vật bay đã thương tích đầy mình. Thanh Giáp II phụ trách tấn công trực diện cũng thương nặng, và trúng độc. Ba Thanh Giáp trùng còn lại có một con đang bị quái vật bay dùng đuôi quấn lại. Nếu Vân Thăng không kịp ra tay, e rằng lại tổn thất thêm một trùng tử.
Lúc này, Vân Thăng liền dốc toàn sức xuất kiếm, xuất liền ba kiếm đánh vào cùng một vị trí, hi vọng có thể cắt đứt nó thành hai khúc.
Sau đó kích hoạt nốt lá Li Hỏa phù cuối cùng sau trận chiến vùng dịch thể công kích quái vật bay.
Nhất thiết phải diệt trừ nó ngay với bất cứ giá nào. Vì hắn đã nghe được tiếng của quái vật bay khác từ xa.
Hắn cùng năm con Thanh Giáp trùng, phải một chết hai thương mới diệt được tên này. Giờ lại thêm một con, có nước là hi sinh con Thanh Giap II mà hắn đã vất vả bồi dưỡng.
Sau tiếng thét thảm thiết cùng hỏa diệm cháy bừng cả đất trời, thân quái vật bay đứt làm đôi, bốc cháy đang từ từ rơi xuống…
Vân Thăng không dám chừng chừ dù chỉ một phút. Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Nhanh như chớp, hắn thu hồi lại các con Thanh Giáp và cả thi thể của con quái vật bay. Cùng là Mộc năng thể, không chừng nó có thể được việc. Không biết sau khi ăn, Thanh Giap II hay Tử Viêm ma trùng sẽ có thay đôi gì không?
Hắn vừa nhanh chóng rời hiện trường, chui lẹ vào lối mòn rừng rậm; vừa nghĩ, Thanh Giáp II không những biến hóa hình thái, mà cả vỏ giáp và năng lực cũng tăng thêm. Giờ nó lại có thể phu lửa giống Xích Giáp trùng. Nếu thay đổi hình thái lần ba thì sẽ ra sau? Liệu nó có thể bằng được Tử Viêm ma trùng?
Trên lối mật đạo nhỏ hẹp, âm thanh xao động nhao nhao. Bóng người mặc chiến giáp oai phong lẫm liệt xé tan rào cản của không khí, phi băng băng phi thẳng.
Tiếng gầm rú giận dữ của quái vật rết bay từ vùng đất tử thi số 1 vang dội khắp rừng. Trên không trung, từng con quái vật rết bay hình sợi đang lũ lượt “phiêu dạt” đến theo tiếng réo gọi từ đồng loại.
Vân Thăng chẳng mấy chốc đã an toàn về đến cổng vào trại tử. Hắn cởi bỏ chiến giáp, trên mình vẫn chiếc áo khoát thùng thình màu xám. Chợt nhớ ra mình phải đưa thịt trùng tử cho Tĩnh Mâu Ấu, hắn liền tìm một chiếc bao từ Vật Nạp phù gói gém thịt trùng tử thành một bao lớn hẳn vác đi. Hắn thật sự cũng sợ rắc rối vì khi không lại có thể biến ra một lượng lớn thịt trùng tử.
Hắn chào bọn cảnh vệ của trại,và tức tốc đi vào, dẫu sao cũng đến lúc nên tìm Mâu Ấu để tăng tốc trị thương cho trùng tử phong ấn.
Giết được một rết bay, nhưng lại làm chết một và thương hai con Thanh Giáp trùng. Kết quả như vậy quả thật đau lòng! Nếu được lựa chọn, hắn thà đừng chiến đấu.
Thanh Giáp trùng khác với các loại trùng tử khác, chúng bay trên không với tốc độ cực nhanh, thường khó có thể bắt sống. Năm con này hắn đã phải mất ròng rã hai tháng, không biết giết nhầm bao con Thanh Giáp trùng mới phong ấn thành công. Độ khó khi phong ấn chúng thậm chí khó khăn hơn cả đối phó bọn Kim Giáp trùng.
Hắn vốn còn định để chúng lập thành tiểu đội công kích trên không, giúp hắn tăng lực lượng trùng tử phong ấn trên không, nào ngờ vừa đối mặt với bọn sinh vật rừng Bao Tử một trận đã tổn thất nặng nề.
Qua trận chiến bộc phát này, hắn quyết định cấp bách nâng ba con Thanh Giáp thường còn lại lên Thanh Giáp II. Chỉ có loại Thanh Giáp trùng tiến hóa này mới đủ tư cách tác chiến trên không cùng rết bay.
Vân Thăng vừa về đến lều của mình đã đưa ngay thịt trùng tử cho Edgar vẫn đang ngủ bù, ngắn gọn nói: “Đưa thịt trùng tử cho tiểu cô nương ấy, ngoài ra nói cô ta đến đây ngay.”
Edgar vừa nhận lời đã chạy vèo khỏi lều.
Trong quá trình Vân Thăng ngồi trên giường nghỉ ngơi, vừa kiểm tra bọn trùng tử phong ấn hiện thời của mình mà không khỏi phì cười.
Bốn con Thanh Giáp trùng, ba con Kim Giáp trùng và một Tử Viêm ma trùng, tổng cộng tám trùng tử phong ấn. Trong số ấy, chỉ mỗi con Thanh Giáp trùng vừa được ăn thi trùng và một Thanh Giáp trùng khác vẫn nguyên vẹn, tất cả còn lại đều đang què chột, hơn nữa ba trong số ấy còn trọng thương.
Kim Giáp trùng và Tử Viêm ma trùng hắn tạm thời chưa thể lo đến. May thay tạm thời hắn chưa phải tận dụng chúng. Đối đầu với bọn rết bay chủ yếu trông chờ vào Thanh Giáp trùng. Còn Trùng Vương, hắn căn bản chưa từng nghĩ sẽ giao chiến với nó.
Hắn đang chờ Tĩnh Mâu Ấu sang khôi phục lại năng lượng cho Thanh Giáp II, nếu chỉ mình hắn e rằng tốc độ quá chậm, hắn đang cấp bách muốn nâng cấp bốn Thanh Giáp trùng này lên thành Thanh Giáp đời II trong hai ngày nay.
Con Thanh Giáp trùng bị thương tương đối, địch thân hắn một hồi nữa có thể hoàn thành liệu thương.
Một lúc sau, Edgar đã dẫn theo Mâu Ấu quay về lều.
“Tiểu Tĩnh, việc ngươi cần làm rất đơn giản. Ngươi chỉ cần giải phóng năng lượng như lần trước giải độc cho Edgar, phần còn lại hãy để ta.”
“Thế này ư?” Một luồn khói màu xanh ngọc bích Mộc năng lan dần ra từ lòng bàn tay trắng nõn của cô.
“Đúng, chính là thế, phải đến luồn khí cạn kiệt!”
Vân Thăng không cần chạm vào cơ thể của Mâu Ấu, chỉ cần trực tiếp thông qua làn khói xanh ấy vận hành quy tắc cơ bản của Tây Khu Thiên Địa nguyên khí trong Cổ Thư, hút năng lực Mộc nguyên khí của cô vào cơ thể.
Loại Mộc nguyên khí đặc biệt này sau khi được Xúc nguyên thể cải tạo, dưới khống chế của Vân Thăng, nó được duy trì lại đặc tính không hoàn toàn được chuyển hóa thành Nguyên thuộc tính. Nó tựa dòng suối ngọt đang róc rách tuôn chảy qua Phong Thú phù của Thanh Giáp II như, nhanh chóng nuôi dưỡng con Thanh Giáp trùng đang thọ thương ấy.
Hắn không hỏi vì sao năng lượng Mộc nguyên khí của cô lại khác nhiều so với lão già kia, có những điều hắn còn không biết được thì nói chi là cô bé này. Hắn từng đoàn có thể cũng như Tiểu Tứ, Tĩnh Mâu Ấu từng dùng nhầm loại nấm nào đấy nên dẫn đến tác dụng biến hóa.
Năng lượng của cô nhỏ bé đến đáng thương, chỉ kịp đưa Thanh Giáp II về trạng thái thương nhẹ đã tiêu tan sạch sẽ. Mặt cô trắng bệch, toàn thân không còn tí sức.
“Ngài Lennon, ngài bị thương ư?” Mâu Ấu ngồi nghỉ trên giường bắt gặp cử chỉ nhăn mày của hắn, không khỏi tò mò.
Vừa mở miệng cô đã thấy hối hận khôn tả. Điều kiện thứ ba của ngài chẳng phải là không được hỏi vì sao.
Cô vừa hồi hộp vừa lo lắng chờ phản ứng của hắn, sợ hắn sẽ nổi giận không truyền bí quyết ấy cho cô. Hôm qua nghe Vân Thăng sẽ dạy bí kíp, cô mừng đến nỗi cả đêm không chợp mắt.
Vì một câu nói vô tình mà có thể mất đi cơ hội ngàn năm có một, cô thật không cam tâm.
Vân Thăng dường như không nghe thấy cô vừa nói, hắn vẫn không nói không rằng. Hắn vốn nghĩ lực lượng của Tĩnh Mâu Ấu có yếu đi chăng nữa, ít nhất cũng có thể hồi phục được một Thanh Giáp trùng, không ngừng thực lực Thanh Giáp II nâng cao, Mộc nguyên khí của cô chỉ có thể đủ đưa nó về trạng thái thương nhẹ.
Thanh Giáp trùng thương nhẹ đã dư sức đối phó Phi Đầu quái, có điều hắn cũng phải nghĩ cách nuôi lại con Thanh Giáp trùng thường đang thương nhẹ.
Hắn không biết được muốn nâng cấp Thanh Giáp trùng lên giai đoạn II có cần thiết tiến hành trong trạng thái bổn thể nguyên vẹn. Nhưng hắn thật sự sót xa không muốn tổn thất những con thi trùng hữu ích.
“Ngươi cầm lấy cái này, và làm theo những gì trên đó đã nghi. Bắt đầu từ bay giờ! Có gì không hiểu cứ hỏi ta. Ta sẽ ở đây đợi ngươi làm xong. Sauk hi hoàn thành một lần, ngươi hãy học thuộc lòng khẩu khuyết, rồi hãy đốt tờ giấy này đi.” Hắn rút tờ bí kíp ghi rõ các phương pháp tu luyện Mộc năng dặn dò Mâu Ấu. Hắn không muốn để lại bút tình bất kỳ.
Mâu Ấu thấy Vân Thăng không nhắc gì đến việc lúc nãy, nhanh nhảy nhận lấy vật hắn đưa. Cô hít một hơi sâu, bắt đầu tịnh tâm khắc ghi trong lòng từng câu từng chữ, và nhất nhất làm theo.
Trong thời gian ấy, Vân Thăng cũng không muốn quấy rầy, hắn ngồi bịch xuống một bên, vừa gia tăng mã lực cao nhất nuôi dưỡng lại con Thanh Giáp trùng thường, vừa nghiên cứu khẩu súng được bọn Edgar tháo rời.
Qua việc Trương Tử Chiêu hôm qua, hắn xém quên mất khẩu súng Lãnh Đông này. Sáng nay khí rút sung Ám Năng, hắn phát hiện trường Ám Năng trong súng lại yếu đi nhiều.
Cấu tạo súng Lãnh Đông rất đơn giản. Cái hắn quan tâm không phải phần máy móc, đấy không phải điều hắn hiểu biết. Hắc chỉ muốn tìm hiểu nguồn năng lượng của súng Lãnh Đông. Cấu tạo của súng gồm một đường ống đông lạnh bằng thủy tinh óng ánh, với hai đầu là thiết bị phát quang lấp lánh.
Bên trong đường ống phủ đầy lớp sương màu trắng. Vân Thăng thông qua việc tu luyện trong Cổ Thư, hắn cực nhạy bén với sự lưu động của nguyên khí, chỉ một chốc hắn đã cảm nhận ra bộ phận ống dẫn này vẫn đang vận hành. Nó đang không ngừng hấp thu và huy động nguyên khí từ xung quanh chuyển thành năng lượng Băng nguyên khí trong ống.
Tay hắn chạm nhẹt đường dẫn trong suốt. Hắn bắt đầu suy nghĩ hay sẽ dùng Nhiếp Nguyên phù thay thế, nhưng lát sau hắn lại tự bác bỏ ý tưởng này. Năng lương trong Nhiếp Nguyên phù khác với hình thái của nó, hơn nữa lượng nguyên khí có thể tích trữ cũng không nhiều… Một lát sau, bỗng nhiên hắn nhớ đến một thứ. Tập hợp nguyên khí tụ tập trong ống này tràn trề rất giống Hỏa Chủng(mồi lửa).
Đấy là thứ hắn vô tình đoạt được khi giết chết Hỏa Viêm Hoạn Điểu tại thành phố Sương Mù. Hắn vẫn cất nó trong Vật Nạp phù. Do không biết nó có tác dụng gì, hắn gần như đã quên từng có vật này.
Hỏa Chủng hình dạng tựa hạt hột hồ đào vừa được lấy ra, nóng bỏng sưởi ấm cả căn lều.
Nếu Hỏa Chủng có thể làm nguồn nguyên khí, vậy làm thế nào để kích hoạt năng lượng trong nó?
Hắn bất chợt nhận thấy, hình như hắn đã phạm phải một sai lầm. Hắn đã mắc vào vòng luẩng quẩng truy tìm nguồn nguyên khí, mà quên hẳn vấn đề vận dụng năng lượng.
Hỏa Binh phù trên súng Ám Năng là cầu nối giữa năng lượng bổn thể của hắn và súng để tạo thành đạn Hỏa nguyên khí sức mạnh phi thường. Tình hình bây giờ khác hơn, cầu nối này ngoài nối giữa hắn và súng, còn cần nối với nguồn nguyên khí.
Mấu chốt vấn đề chính tại đây!
Hắn vội vàng quay lưng lại lật tìm Cổ Thự. Từng trang từng trang, qua sự chăm chú tìm tòi quả thật tìm ra đoạn viết về vũ khí sử dụng nguồn nguyên khí. Lúc trước hắn cứ ngỡ phải tìm ra nguồn nguyên khí trước tiên mới có thể tính tiếp, hắn đã bỏ qua nội dụng phần sau.
Hắn giờ có khám phá ra nhưng cũng không dễ dàng gì cho việc chế tác Hỏa Binh phù mới. Để hiểu được chữ viết trên Cổ Thư không dễ, hắn cần kết hợp nguyên lý vận hành của súng Lãnh Đông và những phần hắn có thể đọc hiểu, tạo một lá Hỏa Binh phù đặc biệt theo tiến độ nhanh nhất có thể.
Nghĩ là làm, muốn nắm nguyên tắc vận hành của súng, trước hết phải để nó vận hành. Với tốc độ hấp thụ năng lương của ống súng trong suốt, hắn không thể dự đoán cần bao nhiêu thời gian cho quá trình này. Nhất thiết phải gia tăng tốc độ.
Cách hắn có, chỉ cần dùng Hàn Băng phù phong ấn ống súng; sau đó năng lượng bổn thể thông qua Hàn Băng phù chuyển hóa thành Băng năng lượng. Cảnh giới Nhị Nguyên Thiên đủ giúp hắn nổ súng.Ưu điểm tu luyện Cổ Thư lớn nhất của hắn là đây, hắn có thể tự do hoán đổi nguyên khí bổn thể thuần nguyên thuộc tính thành năm thuộc tính cơ bản bất kỳ, thậm chí là các loại thuộc tính hổ trợ nhị thứ.
Sau khi thêm vào Băng năng lượng còn phải nhờ Edgar vào lắp lại súng. Hắn hoàn toàn mù tịt những việc này.
Đến lúc mọi việc đều ổn thỏa, Tĩnh Mâu Ấu đã tu luyện được hơn mười lần nguyên tắc được đưa. Hắn tạm thời bận rộn với việc khác, không thời gian cho cô, chỉ có thể yêu cầu cô cứ tiếp tục.
Bên ngoài trại tử, hắn đã liên tục thử ba phát súng, ba cây “nấm” bị đóng băng, lượng Băng năng lượng tạm thời đã cạn kiệt. Hắn cẩn thận quan sát sự biến hóa và lưu động nguyên khí của súng. Cuối cùng lại vác súng về nhờ Edgar “chỉ dẫn” tháo rời nó, nghiên cứu cấu tạo bộ phận vận dụng năng lượng nguyên khí; kết hợp với miêu tả trên Cổ Thư thử nghiệm và phân tích tổng kết.
Hắn không phải thiên tài, nhưng cũng không phải kẻ bất tài. Hắn cứ lần lượt thử tới thử lui, mãi đến khi ánh sáng biến mất, màn đêm lại buông xuống, mất gần một ngày, cuối cùng hắn đã miễn cưỡng chế tạo thành công một Hỏa Binh phù mới kết hợp với súng Ám Năng.
Việc tiếp đến phải lắp Hỏa Chủng vào vị trí Ám Năng trường ban đầu. Do kích thước Hỏa Chủng gần bằng quả táo, buộc hắn phải dùng Thiên Bích kiếm cắt nhỏ nó thành từng khoanh nhỏ. Tốn bao công sức mới hoàn thành việc lắp ráp vào súng.
Một lần nữa phong ấn lại Hỏa Binh phù mới, hắn không quản trời tối lại đi đến cửa trại thử súng.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
186 chương
77 chương
32 chương
21 chương