Lâu rồi ,tiểu Hạ không liên lạc cho tiểu Hắc Hường vì con bé vừa bay sang nước ngoài,còn phải học tiếng với chuẩn bị khá nhiều thứ.Đang đi dạo quanh trường thì có điện thoại tới: -Sống rồi sống rồi.Cuối cùng tao cũng được cầm điện thoại trong tay.Cuộc sống khó khăn a..Mà con bạn đại học của mày hay khen với tao ý, sao dạo này không thấy hai đứa tương tác.Tao thấy nó đăng mấy cái trạng thái khịa ác lắm -Nó sao?tao huỷ kết bạn rồi . -Sao?Nó làm gì mày phải không? Sau khi kể cho tiểu Hắc nghe,một tiếng rống dài từ đầu dây: -Aiza , lão thiên a, đúng là làm người thì khó mà làm chó thì dễ.Ngước mắt lên trời hỏi đời sao lắm mấy còn hãm độc nhất vô nhị này.Mà mày cơ, tự nguyện tặng rồi này kia,mày ổn không,không được tự trách,chỉ trách là mình khờ thôi.Con ranh con này,tao hỏi thăm mười lần tên họ của nó -Tao suy nghĩ kỹ rồi, nhẹ dạ cả tin gì chứ,tao cũng bị biến chất rồi,haha,ừ thì coi như nó nói đi.Con mẹ nó,ngoài tiền,mình còn mất công hầu nó như bà hoàng kìa.Nó cao tay,còn tay của tao chưa dài thôi -Haha,TM,tuyệt vời,giải trí tí đi,may là đéo chơi nữa chứ không mày phải bán thận luôn rồi .Cmn chứ , đúng rồi giờ tao mới nhớ -Cách đây hai tháng,nó nhắn tin hỏi mượn tao thẻ ngân hàng,Mượn mượn cái gì, thân thiết gì mà mượn.Tao hỏi nó bảo nó không có thẻ,bạn nó chuyển trả tiền cái gì đó. -Nói thật , từ lúc bị lừa đến giờ ham muốn chửi mấy con mình ghét của tao nó bị tăng mạnh lắm.Tạm vứt nó ra chỗ khác đi chứ tí chị mà văng bậy ra đây thì không hay.Mà giấy tờ mọi thứ ổn hết đúng không -Ngon lành như cơm nhà rồi haha -Tốt, nhìn tao mà học hỏi, chớ bị lừa không ân hận cả đời hâhha Quên đi, quên thế nào được mà quên.Mong muốn tát cho con mất dậy đấy chưa bao giờ ngừng tắt trong tiểu Hạ mỗi khi nhìn thấy nó.Nhưng cô không làm thế.Tiểu Hạ của chúng ta còn có việc khác quan trọng hơn đó là chuyển ra ngoài ở.Cô thà ra ngoài ở một mình chứ cũng không muốn hít thở chung bầu không khí với người cô không thích.Cô lại đi làm lại ở quán cũ.Chị chủ tay bắt mặt mừng nói: -Con bé này,tự dưng nghỉ việc làm chị buồn muốn chết.Mọi người trong quán không ai pha chế ngon bằng cô cả -Em cảm ơn chị hihi giờ em quay lại chị vẫn nhận là em mừng rồi -Ái chà,khéo đấy,mồm mép hơn xưa rồi,ưng cô nhất mà Bởi vì sang năm ba lịch học thay đổi lên cô làm ca chiều từ 1 giờ đến 6 giờ và vẫn nghỉ cuối tuần .Cô vẫn giữ thói quen về nhà để nghỉ ngơi cho thoải mái.Đồng thời,ý định du học dần nhen nhóm trong cô.Cô có thời gian hơn 1 năm nữa để thi chứng chỉ.Nói đến du học, thủ tục không những phức tạp mà đòi hỏi lại cao.Riêng khoản họat động ngoại khoá như tình nguyện,hiến máu cô không thể tham gia vì mấy năm vừa rồi bị tụt huyết áp,hơn nữa cân nặng không đủ.Giấy tờ rồi chứng chỉ tiếng.Mọi thứ thật sự phức tạp so với tưởn tượng của cô,IELTS đòi hỏi cao cho sinh viên sau đại học và mục tiêu của cô là 7,0.Nói khó không hẳn dễ thì lại sai.Năm ba rồi nhưng mọi thứ cứ đều đều nhau và kỹ năng nói còn kém .Cô đăng ký khoá học online rồi xin học ở trung tâm.Bằng mọi gía cô phải nỗ lực xin được học bổng toàn phần 2 năm đi Anh.Điều may mắn nhất đối với cô lúc này là bố mẹ gia đình đều ủng hộ.Bố bảo: -Con cố gắng đi,bao nhiều tiền bố cũng sẽ ráng lo cho con để học được chứng chỉ. -Con cảm ơn bố mẹ. Thật ra cô còn muốn kiếm tiền bên đó rồi lo cho em gái đi sang học.Hai chị em kiếm tiền sẽ mau trả hết nợ và lo được cho bố mẹ và gia đình .Đó là ước mơ duy nhất và lớn nhất của cô lúc này. Đêm nay là đêm thất tịch,trùng với ngày nghỉ cuối tuần,cô dành thời gian xem phim rồi ở nhà ,tối nay cô không muốn ra đường ăn cẩu lương rồi ngậm ngùi đâu.Mở game ra chơi,nhất định phải sơ múi được cái đùi gà giải đen.Nhớ đến mới nói, cậu bạn hay chơi cùng không biết còn chơi không.Mấy tháng nay,cô tưởng mình quên luôn game này rồi.Vào game lướt lướt thì bỗng có lời mời,là của KR ,cậu ấy mời vào đội -Tiểu Lan -Hi chào -Mấy tháng nay tôi không thấy cậu online, tưởng cậu bỏ rồi -Chút chuyện cá nhân,hơi bận rộn.May thật, vào cái gặp cậu luôn haha -Tôi (đợi cậu suốt mấy tháng nay đấy.Giờ này ngày nào cũng vào chỉ để đợi)- vì tiếng nói quá nhỏ như kiểu thầm thì mà nói nhanh nên tiểu Lan nghe không rõ.