Phu nhân Khúc Tân Hồng buông di động, hai tay ôm ngực, ngồi ngay ngắn trên sofa, mặt không đổi sắc nhìn thằng con ngồi đối diện.
Hạ Dương chớp mắt mấy cái, kì quái nghiêng đầu, mẹ hắn sáng sớm không ngủ lại đi gọi hắn dậy, chẳng lẽ là để ngồi mặt đối mặt ngắm nhau với hắn sao?
“Ma ma đại nhân à, mẹ nhìn làm con tê cả da đầu rồi nè ” Hạ Dương giả bộ thẹn thùng ôm gối ôm vào ngực, che nửa khuôn mặt, tung mị nhãn với mẹ.
Phu nhân Khúc Tân Hồng liếc xéo một cái, Hạ Dương lập tức ngồi nghiêm chỉnh, sống lưng thẳng tắp, “Mẹ đại nhân, người có gì chỉ thị, xin hãy phân phó, con nhất định tuân theo!”
Bà cầm túi văn kiện bên cạnh, ‘bộp’ một cái ném trước mặt hắn, nghênh ngang kiêu ngạo nói, “Đi xem mắt.”
“…” Hạ Dương chớp chớp mắt phượng, mày nhướn lên, nhếch miệng, “Hở?”
Móng tay đỏ tươi chỉ thẳng chóp mũi Hạ Dương, phu nhân Khúc Tân Hồng nhe nanh, “Hở cái gì mà hở, bảo con đi xem mắt đấy, mẹ nói cho thằng nhóc con biết, nếu cuối năm nay không mang bạn gái hay bạn giai về nhà, mẹ sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với con!”
Hạ Dương bĩu môi, năm trước hắn cũng được nghe câu này, cơ mà mẹ yêu cầu cao lắm, người thường đều làm mẹ chướng mắt.
Hắn vươn tay mở túi văn kiện, nghía vào trong một cái.
“Ối giời ơi Mẹ đi buôn người à!” Vừa nói hắn vừa rút ra một xấp ảnh, nam nữ đủ thể loại, còn tặng kèm tư liệu chi tiết.
Gẩy gẩy ảnh xem, hắn nhướn mày, mẹ hạ tiêu chuẩn thấp quá rồi đó, mấy thứ gì đây!
“Mẹ, người này đủ tuổi làm ba con đấy.” Hạ Dương giơ tấm ảnh một bác trung niên đẹp giai lên, cười nói.
Khúc Tân Hồng cũng ngó một cái, mất tự nhiên ho khan, “Ừm đó là bạn ba con, còn độc thân, khụ, chỉ là để con tham khảo thôi mà.”
Hạ Dương lại bĩu môi, xếp mười tấm ảnh chụp lên bàn, ngẩng đầu nhìn mẹ, hỏi, “Mẹ, mẹ ưng ai?”
Khúc Tân Hồng lắc đầu, “Ưng hết, mẹ đã sàng lọc qua một lần rồi, con à, mẹ sợ con trước ba mươi tuổi không thoát được thân xử nam lắm!”
“….Mẹ, con mới hai ba thôi, mẹ không thấy giờ nghĩ chuyện này là quá sớm sao?” Ba mẹ nhà người ta toàn sợ con mình yêu sớm ảnh hưởng đến học tập, nhà hắn thì thế nào, vừa mới tốt nghiệp đã lo tìm đối tượng kết hôn cho hắn, hắn áp lực lớn lắm đó có biết không!
“Sớm hả? Anh cả con hồi bằng tuổi con đã có Cảnh Hoán rồi, con yên tâm, chờ con sinh con xong, con yêu đương thế nào mẹ cũng không quản.” Bà ở nhà một mình chán biết bao, ông xã tuy rất yêu thương bà, nhưng ông xã bận quá, có khi nửa tháng còn chưa được gặp một lần, con giai cũng thế, cứ như tên điên chạy loạn khắp nơi, bà không phải là hâm mộ mấy bà bạn đánh bài có cháu cùng chơi đùa sao, mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc khi nhắc đến cháu nhỏ của mấy bả, bà ghen tị hâm mộ muốn chết đi được!
Hạ Dương giật giật khóe miệng, hắn có thể so với anh cả sao? Hai ông anh của hắn sắp thành thần rồi hiểu không!
“Mẹ, nếu con học theo anh cả anh hai, vậy chẳng phải mẹ sẽ phải lo con quan hệ nam nữ bừa bãi sao?”
Phu nhân Khúc Tân Hồng cầm gạt tàn phi qua, bà một chút cũng không lo cái gạt tàn thủy tinh nặng gần cân kia có thể đập vỡ đầu thằng con mình.
Hạ Dương thân thủ nhanh nhẹn đỡ được, đặt gạt tàn lên bàn…. tại vị trí cách xa mẹ hắn một chút, sau đó cợt nhả, “Mẹ, mẹ đang đến thời kì mãn kinh đó à, gần đây nóng nảy ghê á!”
“Thằng ranh này mi nói cái gì hả! Mẹ mặc kệ, mi lập tức đi xem mắt Tôn Nhiễm nhà họ Tôn kia đi! Mẹ đã chọn tốt địa điểm rồi, ngay ở quán cà phê ‘Bờ biển’!” Mẹ rống xong, cầm di động lên lầu. Hừ, nhãi con này, dám nói mình mãn kinh!
Hạ Dương vẻ mặt đau khổ, đưa mắt nhìn tư liệu của Tôn Nhiễm, 23 tuổi, tốt nghiệp đại học A, ngoại hình rất xinh đẹp, nhưng cô này sao nhìn có vẻ chanh chua thế nhỉ?
Hạ Dương thở dài, cũng đứng dậy lên lầu, hắn phải chuẩn bị để lát đi xem mắt.
Hỏi hắn vì sao không chạy hử? Hắn cũng muốn chạy lắm chứ! Nhưng mà…hắn không có chứng minh thư! Chạy không được! (>
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
128 chương
13 chương
70 chương