Hạ Cơ

Chương 102

Editor: Cà Pháo ✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒ Cái vòng này không ít người xinh đẹp, nhưng nhiều là cái loại người mẫu diễn viên này chơi chơi mà thôi. Sao có loại khí chất này diện mạo gia thế dáng người đều tốt? “Nhãn lực của Kha thiếu thật tốt.” Hạ Cơ ứng thừa. “Hạ tiểu thư quả nhiên ưu tú như giống như đồn đãi, làm người khác nhìn qua thật khó quên.” Kha Kỳ nói chính là lời nói thật. Lần sau cùng Hạ gia hợp tác hắn ta nhất định phải tự mình xử lý. “Kha Kỳ, cậu sao lại chỉ lo cùng mỹ nữ nói chuyện phiếm?” Một giọng nam phía sau lớn tiếng nói. “Đợi lát nữa tôi sẽ tới.” Kha Kỳ đáp lại người nọ một câu. “Không biết Hạ tiểu thư có muốn lưu phương thức liên hệ với tôi không? Tôi đã lâu chưa có về nước, nơi này thay đổi rất lớn, không biết Hạ tiểu thư có rảnh bồi tôi đi dạo thành phố này hay không?” Trên mặt Kha Kỳ còn có chút mất tự nhiên, giống như có rất ít bạn thân là nữ để đưa ra loại yêu cầu này. “Anh đi tiếp bạn bè trước đi. Lena có phương thức liên hệ của tôi, anh nếu hứng thú có thể hỏi cô ấy.” Hạ Cơ nói. Một khi đã như vậy, Kha Kỳ cũng không tiện lằng nhằng. “Như vậy cũng được, hy vọng lần sau em đừng từ chối tôi!” Kha Kỳ ít có lúc như thế này, lại cho rằng cô gái trước mắt đáng giá hắn ta tốn tâm tư này. Nếu hắn ta có bạn gái, vì sao không mang theo? Làm cho nguyên chủ còn nghĩ rằng hắn ta độc thân. Hơn phân nửa là sợ mất nguồn tiêu thụ của mình. Dù gì thì Hạ Châu cũng chỉ là một đứa con riêng, cùng hắn ta không môn đăng hộ đối. Nếu không phải sau này Hạ Cơ xảy ra chuyện, làm sao có thể đến phiên cô ta? Nhìn bộ dáng này của Kha Kỳ, Hạ Cơ liền biết tình cảm của hắn ta đối với Hạ Châu rất khó mà gọi là khắc sâu. Đời trước nếu không phải nguyên chủ làm đủ phương pháp, cứng đối cứng chia rẽ bọn họ. Tới thời điểm nhất định, cảm tình của hai người chung quy sẽ quay về hiện thực. Nếu Kha Kỳ không phải một lần làm bậy thì sao nguyên chủ chết còn chấp niệm được? Mới bắt đầu đã thành công một nửa. Lần đầu tiên hai người gặp nhau đã quyết định kết cục, ở bên nhau ấy hả? Vẫn là không nên ở bên nhau thì tốt hơn. Hạ Cơ thấy náo nhiệt liền chuẩn bị đi trở về. Cô cảm giác được từ chỗ nào đó truyền đến một tầm mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm cô. Hạ Cơ hướng bốn phía nhìn lại, là người đàn ông mặc tây trang đen đứng trước cửa kia. Rất cao, hình như khoảng một mét chín trở lên, quần áo thẳng sạch sẽ, không thấy một tia nếp uốn, trên giày da không nhiễm một hạt bụi trần. Hốc mắt thâm thúy, đôi mắt ngăm đen, cắt đầu tóc sạch sẽ, nhìn qua sạch sẽ lưu loát. Hạ Cơ ở trong trí nhớ tìm tòi một hồi, không biết bóng dáng người này. Người đàn ông xoay người chuẩn bị cất bước rời đi, Hạ Cơ có loại trực giác. Người đàn ông này nhất định cùng với mình có quan hệ gì đó không muốn người khác biết. Nếu bỏ lỡ, nhất định sẽ là tiếc nuối cả đời. Hạ Cơ đuổi theo người đàn ông. Kha Kỳ tới chỉ kịp thấy một bóng người xinh đẹp màu đỏ, trong lòng một trận buồn bã mất mát. Người đàn ông bước đi không nhanh nhưng lại kiên định, từng bước một đi ở đằng trước, Hạ Cơ nhìn bờ lưng dày rộng phía sau của người đàn ông, không biết làm sao để tiến lên đáp lời, trộm đi theo phía sau. Hạ Cơ bất giác, hai người đã đi ra khách sạn, càng đi càng hẻo lánh, ánh sáng càng thêm ảm đạm, tới một cái hẻm nhỏ không người. Người đàn ông quay đầu. Bốn phía đều không có vật để che dấu, Hạ Cơ chỉ có thể ghé sát vào tường, coi như là ẩn thân. “Cô đi theo tôi làm gì?” Âm thanh của người đàn ông so với trong tưởng tượng càng thêm lãnh khốc. Trên người Hạ Cơ phát lạnh. Lắp bắp nói: “Đường lớn như vậy, ai, ai nói tôi đi theo anh?” Người đàn ông thấy cô không có lý tiếp tục đi về phía trước. Bây giờ Hạ Cơ quang minh chính đại đi theo phía sau anh ta. “Cô hiện tại đang làm gì?” Người đàn ông hỏi. “Đi đường, anh không nhìn ra à?”