[ H ] Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện
Chương 40
Trước khi khai giảng, hai người Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn đều làm cá mặn*, sau một tháng lăn lộn như vậy thì cũng đến lúc khai giảng.
*Cá mặn: là cá (khô) ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà ko ươn, 1 vài loại nhìn sơ như cá sống. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết, không có ước mơ, không lý tưởng, không muốn làm gì.
Thẩm Chân cũng thi đỗ trường học ở Bắc Kinh, vốn dĩ hai người Lục Lâm Vãn và Thẩm Chân đã hẹn đi học cùng nhau, nhưng Thẩm Chân nói cô ấy có người đưa rồi nên không thể đi học cùng với cô được.
Cuối cùng, cô lại đi cùng với Lục Hoài Chuẩn, vào ngày báo danh, mua vé máy bay vào buổi sáng thì buổi chiều đã có thể đi báo danh rồi.
Bây giờ Lục Lâm Vãn nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn thì vẫn rất sợ hãi, dù sao thì trong một tháng này, hai người quấn quýt quá khủng khiếp, chính là kiểu chỉ cần anh gọi cô ra ngoài thì hai cái đùi cô sẽ run lên.
Cô bắt đầu cảm thấy may mắn vì lựa chọn trường học khác nhau, giống như yêu xa vậy, nếu không, ở trong cùng một trường, không biết anh sẽ lăn lộn cô như thế nào đâu, hiện tại học trường khác nhau, phỏng chừng anh cũng bận lắm.
Lục Hoài Chuẩn là người đàn ông vô cùng ham hư vinh.
Đầu tiên Lục Hoài Chuẩn đi báo danh rồi tới ký túc xá của anh trước, sau khi mang đồ đạc lên thì đi mua một ít đồ. Anh đặc biệt bảo Lục Lâm Vãn trải giường chiếu sửa sang lại mấy thứ này cho anh.
Rất rõ ràng anh làm như vậy chỉ vì nói cho bạn cùng phòng của anh biết rằng anh đã có bạn gái rồi, hơn nữa bạn gái anh còn giúp anh thu dọn đồ đạc, vừa gặp đã khoe mẽ.
Lục Lâm Vãn cũng nhìn thấu anh có suy nghĩ gì, sau khi giúp anh mua mấy thứ này xong thì giúp anh trải giường chiếu xong xuôi.
Ở chỗ này là một người một giường, cô trèo lên trên trải giường cho anh.
Khi cô đang bận rộn, Lục Hoài Chuẩn còn cố ý trêu cô, đi sờ mông cô.
Anh khiến cho Lục Lâm Vãn tức muốn chết, cô đánh vào tay anh, may mắn là không có người ở trong phòng.
Khi làm gần xong, ba bạn cùng phòng khác mới tới, một phòng ký túc xá của bọn họ có bốn người, đúng lúc ba bạn cùng phòng khác vừa gặp ở dưới tầng đi lên đây, kết quả nhìn thấy một màn như vậy, bọn họ còn tưởng rằng mình đi nhầm, nếu không vì sao lại có con gái ở trong ký túc xá nam, vả lại còn là một cô gái xinh đẹp như vậy chứ?
Ba bạn cùng phòng nhìn chằm chằm có chút nghi hoặc, Lục Hoài Chuẩn đi qua chào hỏi với bọn họ, con trai trường Bắc Đại chính là khác biệt, không nghiêm túc như Thanh Hoa, nhìn có vẻ rất hoạt bát cởi mở.
Anh đi qua chào hỏi giới thiệu một phen: "Người yêu tớ đang thu dọn đồ đạc giúp tớ đấy."
Hâm mộ ghê, hâm mộ ghê, tên chó má này, ngày đầu tiên khai giảng đã giới thiệu với người ta là anh có người yêu rồi, đây không phải là đang bắt nạt ba tên cẩu độc thân như bọn họ ư? Nhưng mà không thể không nói, bọn họ thật đúng là hâm mộ hai người này.
Bọn họ thật sự là không có người yêu tới thu dọn, chỉ có thể tự mình làm.
Lục Lâm Vãn trải giường chiếu xong cho anh, anh nói anh không cần màn, da dày thịt béo nên không thể bị muỗi đốt được.
Sau khi cô chuẩn bị chăn đệm xong thì đi xuống, Lục Hoài Chuẩn trực tiếp ôm cô xuống dưới, dù sao trọng lượng cơ thể của cô cũng rất nhẹ, nhoáng cái đã xuống rồi, "các nhiếp ảnh gia" nhìn thấy cảnh tượng này, cảm giác sắp bị ngọt rụng răng.
Các bạn cùng phòng tò mò hỏi Lục Lâm Vãn: "Em gái cũng là người ở Bắc Đại chúng ta à?"
Lục Hoài Chuẩn trả lời thay cô: "Không, tớ và người yêu tớ yêu xa."
"Ái chà, còn yêu xa cơ à, người yêu cậu thi đỗ đại học ở đâu vậy, phía Nam à?"
"Thanh Hoa sát vách, đi bộ 2 km là đến."
Các bạn cùng phòng: "... Cậu cho rằng đây là yêu xa à? Có phải tình yêu giữa các học bá đều kì quái như vậy không?"
"Sao lại không phải chứ? Ở chỗ tớ chính là, rất khổ, phải đến đất khách bốn năm."
Các bạn cùng phòng: "..."
Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ ba hoa chích chòe của anh, đánh anh một cái.
Bên phía anh đã chuẩn bị xong, vì thế đi sang làm cho Lục Lâm Vãn.
Con gái có nhiều đồ đạc, nhất là Lục Lâm Vãn vất vả lắm mới thi đỗ đại học, cho nên cô mua rất nhiều quần áo, chuẩn bị mỗi ngày đổi một bộ.
Vì lẽ đó cô mang theo rất nhiều đồ đạc, cô không thể tự vác vali hành lí của mình lên, bảo Lục Hoài Chuẩn vác lên giúp cô.
Lãng phí một chút thời gian ở chỗ Lục Hoài Chuẩn bên kia, cho nên khi đi đến ký túc xá của Lục Lâm Vãn, mọi người trong ký túc xá của cô đều đã đến đông đủ rồi.
Lục Lâm Vãn giới thiệu một phen với mọi người.
Mọi người lập tức nhìn thấy người con trai đi theo sau lưng cô.
Người này trông đẹp trai như vậy cao như vậy, nhìn một cái là thấy ngay, không thể bỏ qua.
"Đây là người yêu của cậu à?"
Lục Lâm Vãn nói ừ.
Anh chỉ giúp cô xách đồ đạc mà thôi, hiện tại đã xách đồ lên đây rồi, anh cũng không thể ở ký túc xá được nữa, dù sao cũng rất xấu hổ, vì thế cô bảo anh mau đi đi.
Lục Hoài Chuẩn mua đệm cho cô, sau khi cầm hết những thứ như đồ dùng dọn dẹp thì lúc này mới rời đi, khi đi còn vô cùng lưu luyến bịn rịn, tối hôm nay là không thể cùng nhau ăn cơm, cũng không biết lần gặp mặt sau là khi nào.
Dáng vẻ này của anh thật sự giống như yêu xa vậy.
Lục Hoài Chuẩn rời đi, Lục Lâm Vãn bắt đầu thu dọn đồ đạc, sau khi sắp xếp xong, các bạn cùng phòng cũng thay quần áo chuẩn bị ra ngoài ăn cơm.
Các cô ấy định tối hôm nay sau khi ăn cơm xong thì lại đi phòng học báo danh giới thiệu bản thân.
Lúc đang ăn cơm, bạn cùng phòng của Lục Lâm Vãn tò mò hỏi cô: "Tớ thấy người yêu cậu đẹp trai thật đó. Hơn nữa cậu ấy còn là sinh viên Bắc Đại ở sát vách, người yêu cậu cũng xuất sắc quá, vì sao hai người các cậu không đăng kí vào cùng một trường đại học thế? Các cậu yêu xa như vậy thì rất vất vả nha. Hơn nữa người yêu cậu xuất sắc như vậy, cậu không sợ người yêu cậu ở trong trường đại học bị người ta cướp mất à? Bắc Đại có rất nhiều nữ học bá chất lượng cao, kiểu đọc đủ thứ sách vở bụng đầy chữ ấy!"
Lục Lâm Vãn cười: "Vì sao tớ phải sợ anh ấy bị người khác cướp mất, anh ấy rất xuất sắc, nhưng tớ cũng không kém có được không?"
Hơn nữa, cô cũng không phải muốn yêu xa với anh, cũng muốn học cùng một trường với anh.
Con mẹ nó, ai ngờ hai người lại không có duyên như vậy, điền nguyện vọng cũng có thể khác nhau một nửa.
Bạn cùng phòng cho cô một cái like: "... Thật trâu bò."
Bên phía Lục Lâm Vãn còn tạm ổh, các bạn cùng phòng đều khá dễ ở chung.
Chỉ có điều chuyên ngành của mọi người khác nhau.
Lục Lâm Vãn đăng kí vào ngành sinh vật học.
Cô còn rất thích tri thức về khía cạnh này.
Nhưng Lục Hoài Chuẩn cảm giác bản thân rất bức bối, dù sao một tháng trước anh đều được ở cùng người yêu.
Hiện tại khai giảng, thế nhưng phải ở chung một chỗ với một đám con trai độc thân, cũng sờ không tới tay người yêu.
Tìm Lục Lâm Vãn nói chuyện phiếm, nhưng có lẽ bởi vì bây giờ hai người đều đang tham gia tập quân sự khi khai giảng nên cũng không thể trả lời ngay tức khắc giống như trước kia.
Lúc này, Lục Hoài Chuẩn mới có một chút cảm giác yêu xa.
Thể lực của Lục Lâm Vãn không tốt, khi tập quân sự, cô phải dùng hết sức mình, buổi tối không có sức để nói chuyện với anh.
Cứ như vậy trải qua mười hai ngày, cuối cùng kì tập quân sự đã kết thúc.
Lục Hoài Chuẩn hẹn gặp mặt Lục Lâm Vãn, Lục Lâm Vãn cũng không muốn gặp mặt.
Trong mấy ngày tập quân sự này cô đã phơi đen cả mặt, đen thui, tuy rằng bạn cùng phòng cảm thấy cô là người trắng nhất ký túc xá, dù sao con gái lớn lên ở vùng sông nước Giang Nam chính là người làm từ nước, phơi cũng chẳng đen lắm, nhưng Lục Lâm Vãn cảm thấy so với chính mình trước kia thì vẫn đen đi nhiều. Cô sợ Lục Hoài Chuẩn chê cười nên vẫn luôn trốn tránh anh.
Lục Hoài Chuẩn không biết người yêu mình vô cùng khổ sở,vì thế sau khi kết thúc kì tập quân sự thì trực tiếp đi thẳng tới phía dưới ký túc xá ngồi xổm chờ cô, tuy rằng hơi đen một chút nhưng vừa nhìn đã nhận ra ngay, anh ôm lấy cô.
Lục Lâm Vãn bị anh dọa sợ, trốn cũng không trốn được anh.
Lục Hoài Chuẩn nắm tay cô, nói tới căng-tin của trường học bọn họ ăn cơm, nhưng ăn một lần thì không được, anh vẫn luôn liên tục ăn cơm hơn một tháng ở căng-tin của bọn họ.
Buổi sáng là như thế này, giữa trưa là như thế này, buổi tối cũng là như thế này.
Bây giờ Lục Hoài Chuẩn đang mang cơm tới đây cho Lục Lâm Vãn, Lục Lâm Vãn cười anh: "Lục Hoài Chuẩn, anh có động tác thuần thục đến mức em cũng tưởng rằng anh chính là sinh viên của trường bọn em đấy, không phải trường học của anh ở cách đây hai cây số à? Hôm nay anh chạy tới đây làm gì? Mọi người đều cho rằng anh là sinh viên trường bọn em đấy."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy những lời này thì đúng lý hợp tình gật đầu: "Đúng thế mà, đây là ngôi nhà thứ hai của anh."
Lục Lâm Vãn: "..."
Lúc trước hầu như mỗi cuối tuần Lục Lâm Vãn đều ra ngoài đi dạo với bạn cùng phòng, hơn nữa còn hẹn tụ tập nọ kia với bạn học trong lớp, vẫn luôn cho Lục Hoài Chuẩn leo cây.
Tuần này, cho dù nói cái gì thì Lục Hoài Chuẩn đều phải ở bên cô, anh đưa cho cô một chùm chìa khóa, nói: "Cuối tuần tới chỗ này đi. Bố mẹ anh cảm thấy anh đi học ở đây, có lẽ sau này cũng sẽ tới đây phát triển, cho nên bọn họ mua nhà cho anh. Sau này em cứ đi thẳng tới đây vào ngày cuối tuần đi. Chúng ta cũng không đi thuê phòng ở khách sạn nữa."
...
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
8 chương
40 chương
35 chương