GV Ký Sự
Chương 113
“Sợ sao?” Edgar lo lắng nhìn Lori.
“Bây giờ chưa có cảm giác.” Lori nhìn nhân viên công tác đem cái cổ vòng, dây xích mang trên người mình.
“Đừng miễn cưỡng chính mình ah!” Edgar vẫn không yên lòng, đợi nhân viên công tác đi ra, lấy tay vuốt tóc Lori dặn dò.
“Ừm.” Lori gật đầu, lát sau đau đầu nhìn trên đồ vật đệm, “Những cái này không muốn dùng ah, cảm giác rất ngây thơ.”
“Sao thế, anh cảm thấy rất đáng yêu!” Edgar nhịn cười, Chú Doanh viết cảnh này nghiêm túc mà nói không phải là SM, trò chơi tình thú sẽ thích hợp hơn.
“Dù sao không phải anh mang, đương nhiên sẽ cảm thấy đáng yêu.” Lori vuốt cái trán, bộ dạng không tình nguyện.
Nhưng bây giờ đã không cách nào thay đổi, cho nên trước khi quây dù Lori bĩu môi, nhưng vẫn mang thứ đó trên người.
Nhìn hai tai mèo trên đầu, giữa mông ló ra một cái đuôi lông mềm như nhung, Lori cuộn tròn trên đệm, Edgar lần đầu tiên cảm thấy mình chưa bắt đầu quay mà sắp bị thiêu cháy, quá Kawaii rồi!
Thấy Edgar và Lori ra dấu OK, đạo diễn ý bảo chính thức quay.
Edgar đi qua, chạm nhẹ lấy cổ lưng Lori, như đối đãi sủng vật.
Lori vốn đang giả bộ ngủ, vừa sờ cậu liền mở mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Edgar, lúc này camera đúng lúc đưa vào, từ trên hướng nhìn xuống, lúc này mắt Lori có vẻ rất lớn, khiến người ta cảm giác đặc biệt giống một con thú nhỏ.
Edgar kéo kéo cái vòng trên cổ Lori, Lori rất thuận theo ngồi dậy, độ cao vừa vặn đến eo Edgar, Edgar cố ý mà đem eo hướng Lori đỉnh, Lori hiểu ý lấy tay kéo quần đùi trên người Edgar xuống, giúp anh khẩu giao.
Quay phim trước từ xa quay toàn cảnh hai người, sau đó dần dần kéo gần khoảng cách, Lori hơi nhắm mắt, rất chuyên tâm phục vụ Edgar, mà Edgar nhìn qua Lori, một tay vịn gáy Lori, tay kia cầm điều khiển từ xa, mở chốt.
“Ừm!” chấn động phía sau đột ngột truyền đến làm cho thân thể Lori không khỏi uốn éo, cậu mở to mắt hơi bất ngờ nhìn thoáng qua Edgar.
Edgar như trấn an sờ sờ tóc Lori, để Lori nhổ ra phân thân đã hưng phấn của mình, sau đó đẩy ngã Lori trên đệm.
Bốn phía đệm rải rác một ít xiềng xích đính trên tường dưới mặt đất, Edgar kéo những xiềng xích này qua đeo vào tay Lori khóa lại, cố định hai tay Lori trên đỉnh đầu.
“Ổn không?” Thừa cơ hội gần sát Lori, Edgar bên tai Lori nhẹ nhàng hỏi.
Lori liếc mắt, Edgar thật sự là quá yêu quá quan tâm, cậu hơi nghiêng đầu, in một dấu hôn trên cổ Edgar, thay cho câu trả lời.
Edgar bị Lori hiếm thấy chủ động khiêu khích (xx) khiến cho hô hấp lập tức bất ổn, anh có chút trách cứ nhìn về phía Lori, đổi được một ánh mắt vô tội.
Thật sự muốn chơi à? Edgar cười cười, cũng thả lỏng, anh đem hai chân Lori tách ra nâng lên, lộ ra cái đuôi chạy bằng điện.
“U-a… aaa!” thay đổi tư thế bất ngờ khiến Lori không khỏi lên tiếng hừ nhẹ, ngẩng cằm.
“Rung động thật mạnh mẽ!” Edgar thò tay xoa nắn hai mông Lori một lúc, bắt được phân thân của Lori, “Đã cứng thế này rồi, muốn sao?”
“Đúng vậy, xin cho em!” thanh âm Lori không lớn, tuy không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần nói những từ ngữ *** đãng này làm cho cậu thật không thích ứng, cho nên tuy lúc quay thêm cái này thù lao sẽ rất cao, nhưng Lori có thể miễn thì miễn.
“Như vậy mới ngoan!” Edgar vuốt ve từ ngực Lori xuống, cảm thấy khi mình nói những lời này khóe miệng Lori vểnh lên, Edgar cũng muốn cười, vì để tránh cho NG, Edgar nhanh chóng cúi xuống hôn lên bờ môi Lori.
Đợi sau khi vui vẻ qua, Edgar mới ngồi thẳng lên tiếp tục tiến trình, anh bắt lấy cái đuôi ở lối vào phía sau Lori, từ từ kéo ra ngoài.
Đạo diễn ý bảo ống kính gần hơn, quay ở khoảng cách gần chỗ đó của Lori sau khi thừa nhận dị vật cực lớn không ngừng co rút lại, giống như hô hấp mà hậu huyệt khẽ mở ra khép vào.
Edgar cho một ít trơn dịch vào lòng bàn tay, bôi lên phân thân của mình, đặt trước tiểu huyệt đã trải qua đầy đủ khuếch trương chưa kịp khôi phục của Lori, từ từ đẩy mạnh vào.
Đã rất nhiều lần rồi, nhưng do chỗ đó vốn không có công năng sinh lý này, nên mỗi lần cắm vào đều khiến Lori nhíu mày, nhưng Edgar dựa vào mức độ quen thuộc thân thể Lori, rất nhanh xoa dịu cảm giác khó chịu của Lori.
Biết Lori đã hoàn toàn thích ứng, Edgar bắt đầu gia tăng tốc độ, hai thân thể gần như hoàn mỹ kịch liệt va chạm, quá mức kích thích thị giác con người, dục vọng nguyên thủy nhất của nhân loại lúc này bộc phát, bốc lên, khóa sắt trói buộc thân thể Lori cũng rì rào không ngừng.
“OK!” Sau khi Edgar đâm sâu một cái, đạo diễn kêu ngừng, căn cứ vào kịch bản vẫn chưa tới lúc hai người đạt cao trào.
“Gọi rất kịp thời, nếu không thì sẽ thật sự ra.” Edgar nửa thật nửa đùa lầm bầm, rút ra khỏi người Lori.
Lori đối với Edgar cười cười, cậu khá tốt, dù sao dưới tình huống này một bên muốn đạt tới cao trào là rất khó.
Sau khi mở dây xích, Lori đầu tiên là tháo tai mèo trên đầu, sau đó tùy ý dùng khăn vây quanh hông, đi về ghế sô pha bên cạnh, dù sao đổi cảnh cũng cần phải tốn thời gian, cậu vừa vặn cùng Edgar ngồi trên ghế sa lon nghỉ ngơi một chút.
Edgar ngồi xuống chuyện đầu tiên là lấy thuốc châm lửa nhả khói, Lori thấy thế rút điếu thuốc trong tay anh, làm bộ cũng muốn hút.
“Được rồi, em đừng hút, anh cũng không hút!” không đợi Lori đem thuốc lá đưa vào miệng, Edgar đã ngăn cậu lại, cầm thuốc lá dụi tắt, thuốc lá không tốt, Lori đã cảnh cáo rồi, Edgar làm sao có thể để cho cậu hút!
Lori nhún nhún vai, mỗi lần đều như thế, đã thành thói quen.
“Ăn một chút gì a!” Edgar cầm khối chocolate trên bàn bên cạnh, mở bao đưa cho Lori.
“Không muốn ăn.” Lori lắc đầu, cậu không thích chocolate lắm.
“Em hôm qua ăn cơm tối ít như vậy, sáng hôm nay lại không ăn gì, quay phim cũng không thể kết thúc sớm, không bổ sung năng lượng sao được?” Edgar không để ý Lori cự tuyệt, đem chocolate trực tiếp đưa đến bên miệng Lori.
“Vậy… Mỗi người một nửa?” Thấy thái độ Edgar rất kiên quyết, biết mình trốn không thoát, Lori vẻ mặt đau khổ đề nghị.
Edgar thấy Lori một bộ dạng anh không ăn em cũng không, bật cười lắc lắc đầu, Lori ở một số mặt thật sự rất trẻ con, anh đầu hàng đem chocolate bẻ ra làm hai, mình giữ một nửa, một nửa đưa cho Lori.
“Ah, quá nhiều, nửa của em lớn hơn kìa,” Lori cầm nhưng không chịu ăn, “Anh xem của anh một nửa chỉ hai khối, của em có tới ba khối, không công bằng, không công bằng!”
“Này, anh đã ăn sáng rồi!” Edgar tay giơ cao, không cho Lori cướp được chocolate trên tay mình, cuối cùng dứt khoát đem chocolate nhét vào miệng, tiêu diệt hoàn toàn ý niệm trong đầu Lori.
“Anh quá xấu!” Lori buồn bực mà ngồi trở lại.
Edgar sáp sáp lại gần, cầm chocolate trên tay Lori, vừa mở vỏ bao uy đến bên miệng Lori, vừa lặng lẽ nói bên tai Lori nói.
Rất nhanh Lori nhịn không được cười lên, há miệng ăn chocolate.
Nhân viên công tác đang hướng bên này đi tới, định nhắc nhở Lori cùng Edgar chuẩn bị bắt đầu cảnh quay tiếp theo, thấy tình cảnh này vô cùng tò mò Edgar đã nói gì với Lori, nhưng dưới tình huống này mà hỏi thì không tốt lắm, chỉ có thể nhịn xuống lòng hiếu kỳ.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
168 chương
52 chương