Ông ta chậm rãi đứng đậy, bước đến bên Nghiêm Hiểu Như. “Ông chủ? Ông sao rồi?” Nghiêm Hiểu Như nhận thấy ánh mắt ông ta thật đáng sợ, vội vàng lui lại “Nghiêm Hiểu Như. Cô dám bỏ thuốc tôi?” Chiến Bá Kiên tức giận vô cùng, thế nhưng cảm giác khác lạ trong cơ thể đang dập tan lửa giận trong lòng, ngược lại càng cảm thấy ham muốn nhiều hơn. Trong nháy mắt, sắc mặt Nghiêm Hiếu Như còn trắng hơn tờ giấy, cô cũng không hiểu vì sao lại như vậy, rõ ràng cô đã bỏ thuốc Chiến Hàn Quân, nhưng mà Chiến Hàn Quân không bị ảnh hưởng gì, ngược lại khiến Chiến Bá Kiên xảy ra phản ứng. Cô ta co chân chạy một mạch ra cửa. Giờ phút này chỉ có một ý nghĩ, bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ được cơ thể trong sạch của mình dành cho Chiến Hàn Quân, bởi vì cô †a biết anh mắc chứng bệnh ưa sạch sẽ. Thế nhưng, cửa phòng làm việc đã bị khóa trái, lúc cô ta đi vào vì sợ người khác phát hiện mình và Chiến Bá Kiên bắt tay nhau làm chuyện xấu, cho nên đã kỹ càng khóa hết cửa nẻo lại. Giờ phút này mới hoảng hốt nhận ra, muốn nhanh chóng mở cửa thật không phải chuyện dễ dàng gì. Chiến Bá Kiên xông lên, ôm chặt lấy cô ta. Nghiêm Hiểu Như cảm thấy như cả bầu trời như sập xuống. Khi cô ta chạy ra khỏi phòng làm việc, đôi mắt của cô ta đã mất đi sự trong trẻo, niềm khao khát với một tương lai tươi đẹp của cô ta cũng hoàn toàn biến mất. Tất cả được thay thế bằng sự tức giận dữ dội và tuyệt vọng sâu sắc. Nhất định là Chiến Hàn Quân, là anh đã lén lút bày ra chuyện này để hãm hại cô ta. Anh nghĩ làm như vậy là có thể dập tắt được sự sỉ mê của cô ta đối với anh sao? Anh đã đánh giá quá thấp sự khao khát trong lòng cô ta rồi. Đời này cô ta vì anh mà tồn tại. Không có được anh, cô ta thề không buông tay. Ý thức của Chiến Bá Kiên dần dần trở lại, ông ta chán nản ngồi ủ rũ trên ghế, khi nhận ra mình đã phạm phải sai lầm, ông ta cúi đầu. Có lẽ nếm được mùi vị ngọt ngào, ông bắt đầu suy nghĩ nếu như ông cùng Nghiêm Hiểu Như đến với nhau cũng không phải là không được. Mặc dù xuất thân của Nghiêm Hiểu Như không được tốt, nhưng dáng vẻ lại vô cùng trẻ đẹp, còn rất thông minh tài giỏi. Rất hợp với tiêu chuẩn trong lòng ông ta. Nếu Nghiêm Hiểu Như đồng ý, chịu làm người phụ nữ của ông ta, ông ta sẽ đối xử tốt với cô ta. Còn nếu như cô ta muốn dùng chuyện này để uy hiếp ông ta thì tuyệt đối sẽ không đế cô †a sống sót. Điều mà Chiến Bá Kiên băn khoăn lúc này chính là ai là người đã tạo cơ hội đưa Nghiêm Hiểu Như đến bên mình? Ngoại trừ Chiến Hàn Quân, ông ta nghĩ không ra người thứ hai. Chiến Bá Kiên buồn bã: “Hàn Quân, bố con chúng ta cứ phải chống đối với nhau như nước với lửa như vậy sao?” Vườn Hương Đỉnh. Chiến Hàn Quân đi theo con đường nhỏ có lót đá xanh đi thẳng tới. Không lâu sau, anh thấy được một bụi dây leo đầy gai mọc sau đám cỏ dại um tùm, đôi mắt sắc bén của anh nhíu lại. Bước chân không kìm chế được mà tăng tốc, anh chậm rãi tìm kiếm cánh cổng phía trong bụi gai. Nhưng do thời gian đã quá lâu, có thể cánh cống đã bị người ta phá hủy, bên trong bụi dây gai không tìm được dấu vết nào. nữa Chiến Hàn Quân lục soát vài lần trong bụi gai, ngay trong lúc quyết định từ bỏ, anh chợt thấy một chiếc khuyên tai bị đất cát che lấp. Anh nhặt nó lên, màu xanh trong vắt của đá cẩm thạch lấp lánh dưới ánh sáng. Chiến Hàn Quân xiết chặt tay, nhận ra đây chính là khuyên tai của người phụ nữ trong bức ảnh kia. Chiến Hàn Quân lập tức đạp mạnh xuống đất. Rốt cuộc, anh đã phát hiện ra có một khoảng đất không giống như những chổ chung quanh, đất cát ở đó xốp hơn nhiều. Chiến Hàn Quân ngồi xổm xuống, dùng tay đào lớp đất xốp kia lên. Không lâu sau, cánh cửa dần dần lộ ra. Anh gia tăng tốc độ, rốt cục toàn bộ cánh cửa đã được đào lên. Chiến Hàn Quân mở cửa hang, ngay lúc anh chuẩn bị bước xuống tìm hiểu sự thật thì phía sau vang lên một âm thanh khiến người khác phải rùng mình. “Cậu cuối cùng cũng đã đến” Chiến Hàn Quân xoay người. Anh kinh ngạc đến sững sờ khi nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt mình, trong tay người đó đang cầm một cái xẻng sắt, chưa kể đến gương mặt của người đó giống anh như đúc.