Chiến Hàn Quân nhíu mày, Quan Minh Vũ lập tức nói đơn giản: “Tổng giám đốc, cái tên kia, nửa tiếng trước đã ở ngay cửa phòng của bà chủ, đưa bà chủ tới quán bar” Lửa giận trong mắt Chiến Hàn Quân bùng nổ: “Khốn khiếp!” Anh đứng bật dậy, bước vội ra ngoài. Quan Minh Vũ không dám thở mạnh, nghĩ xem lát nữa tổng giám đốc nảy sinh xung đột với bà chủ thì mình nên đứng về phe nào? *Tổng giám đốc, Jennie muốn gặp anh.” Cô thư ký chạy vội vào báo cáo. Jennie là người phụ trách dự án hợp tác của Á Châu với Châu Úc *Bảo cô ấy đợi” *Tổng giám đốc, Jennie nói thời gian của cô ấy cấp bách, sau khi bàn với tổng giám đốc còn phải nhanh chóng mua vé máy bay” *Nói với cô ấy, nhà tôi xảy ra mâu thuẫn” Thư ký trố mắt. Quan Minh Vũ vẫy tay với cô ấy: ‘Bảo cô ấy đợi một lát.” Nhưng khi Chiến Hàn Quân bước vào. thang máy, Jennie đã bước ra khỏi thang máy. Vừa hay chặn lại anh. Trong quán rượu. Lạc Thanh Du và Chiến Anh Nguyệt uống đến say khướt, rượu vào lời ra, Lạc Thanh Du mượn rượu để mắng chửi Chiến Hàn Quân: “Anh của em… chính là… ÿ vào mình có tí nhan sắc, nên đối xử với chị đây hờ hững lạnh lùng, chờ chị đi chỉnh dung thành nữ thần Hepburn của anh ấy, chị sẽ mỗi ngày đi lại trước mặt anh ấy, mê hoặc cho anh ấy không đi đường được. Chiến Hàn Quân nghe được lời này thì nháy mắt không đi đường được thật. Đứng ở lối vào của quầy bar, giống như một chiếc tủ lạnh công suất lớn, ngay lập tức biến quầy bar nóng thành một hầm băng. Tiếng nhạc ồn ào đột ngột dừng lại, đám thanh niên trên sân khấu lắc đầu, lắc bụng lắc hông, nhìn nhau không rõ lý do. “Đều cút cho tôi” Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ mấp máy, như thể âm thanh của satan đến từ địa ngục. Mọi người đều hướng mắt về phía cánh cửa, một người đàn ông đẹp trai mà lạnh lùng. Chưa đợi vệ sĩ ra tay, người bên trong liền †an tác như ong vỡ tổ. Má ơi, cái người đàn ông này quá kinh khủng rồi. Quầy bar sôi động ngay lập tức trở nên thanh tịnh. Chiến Hàn Quân nhìn người phụ nữ ngồi trên quầy bar, bởi vì uống say mà có vài phần ngây thơ, thân mật dựa đầu vào ngực của người đàn ông bên cạnh. Quan Minh Vũ thầm cầu nguyện. Hi vọng tổng giám đốc quên đi việc phải chặt tên đàn ông kia. Khi nhìn đất tên đàn ông đang kề vai sát cánh với Lạc Thanh Du, lửa giận nơi đây mắt bùng nổ. “Đi, chặt chân cái tên kia cho tôi Quan Minh Vũ lập tức nháy mắt với đám vệ SĨ. Vệ sĩ lập tức đi lên, kéo tên đàn ông kia xuống đất, Chiến Anh Nguyệt bị tình hình bất ngờ dọa sợ mà gào lên. “A, cứu với!” Lạc Thanh Du liền diễn một màn mỹ nhân cứu anh hùng, cầm bình rượu đập về phía đám vệ sĩ, trong miệng còn hùng hùng hổ hổ nói: “Dám bắt nạt đàn ông của tôi, đánh chết anh, đánh chết anh…” Chiến Hàn Quân nhanh nhẹn tóm lấy tay *Tổng giám đốc, anh xem…” Vệ sĩ phát hiện ra tình huống dị thường, ai cũng bị dọa đến gương mặt tái nhợt. “Là cô hai?” Chiến Hàn Quân quay đầu nhìn thấy mặt của Chiến Anh Nguyệt, gương mặt tuấn tú càng đen hơn “Dẫn nó về” Vệ sĩ giữ chặt Chiến Anh Nguyệt, lúc chuẩn bị kéo đi thì Quan Minh Vũ liền cho bọn họ một ánh mắt cảnh cáo. Lúc này vệ sĩ mới khoác tay cô hai lên vai, đỡ cô ấy cùng đi.