“Tùng ơi… Cứu mẹ!” Ngay lập tức, Thanh Tùng siết chặt nằm đấm: “Mẹ, ai bắt nạt mẹ đấy? Đế con đấm cho một trận” Lạc Thanh Du cố gắng đưa mắt nhìn về phía Chiến Hàn Quân. Thanh Tùng đang tức giận bổng trở nên vui vẻ: “Bố bắt nạt mẹ à? “Vậy khi nào thì mẹ sẽ sinh em trai, em gái cho bọn con thế à?” Lạc Thanh Du: “..” Sao lại nuôi được cái đứa ăn cây táo rào cây sung thế này? Chiến Hàn Quân tắt tỉ vi, quay sang nhìn Lạc Thanh Du: “Ám hiệu như trò trẻ con!” Lạc Thanh Du lúng túng chỉ muốn độn thổ, vừa rồi cô ra hiệu cho con trai cầu cứu, không ngờ lại bị Chiến Hàn Quân phát giác. “Không thích tôi bắt nạt cô à?” Lạc Thanh Du lẩm bẩm: “Tôi có mắc hội chứng Stockholm đâu” “Nhưng rõ ràng là vừa rồi cô còn tận hưởng mà..” Mặt Lạc Thanh Du đỏ bừng bừng. Chiến Hàn Quân vui vẻ quay người đi ra khỏi phòng, Lạc Thanh Du năm nhoài trên giường ủ rũ, ba ngày sắp tới cô không bị thằng cha này bóc lột mất mấy tầng biểu bì mới là lạ Không được, cô phải nghĩ cách thoát khỏi nanh vuốt của ác quỷ! Chiến Hàn Quân xách bữa trưa lên tầng thì thấy Lạc Thanh Du đang ngồi bên chiếc bàn gỗ. Chiếc đồng hồ bấm giờ của anh đã bị cô tháo rời thành một đống linh kiện. Trông thấy anh, ánh mắt Lạc Thanh Du tỏ vẻ khoái trá, nhưng lại cố tình làm ra vẻ chột dạ: ‘Ấy cậu Quân, đồng hồ bấm giờ không chạy nữa. Ban đầu, tôi định đem ra sửa lại nhưng ai ngờ càng sửa lại càng có nhiều linh kiện” Tháo đồng hồ bấm giờ ra rồi, xem anh tính giờ thế nào? Hứ! “Không hề gì” Chiến Hàn Quân đặt bữa trưa lên bàn rồi ngồi xuống trước mặt cô và bắt đầu lắp ghép lại chiếc đồng hồ bấm giờ một cách khéo léo. Chẳng bao lâu, chiếc đồng hồ bấm giờ đã được ghép xong nhưng màn hình hiển thị vẫn tối thui. Lạc Thanh Du đắc ý bảo: “Này cậu Quân, hay là anh lắp sai rồi?” Chiến Hàn Quân giơ tay ra: “Đưa đây!” Lạc Thanh Du giả bộ ngây ra: “Đưa cái gì?” “Linh kiện hình trái tim!” Lạc Thanh Du không cam lòng nhưng vẫn vất mẩu linh kiện trong tay mình vào tay anh, thì thầm nói nhỏ: “Cùng là những đứa trẻ lớn lên bằng sữa bột như nhau, không có lí nào IQ của anh lại cao như vậy được!” Không ngờ việc cô lén lút giấu đi một mẩu linh kiện mà anh cũng phát hiện ra được? Chiến Hàn Quân đặt lại chiếc đồng hồ bấm giờ đã được lắp ráp lại vào trong tay cô. Lạc Thanh Du khiêm tốn hỏi: “Ngày Chiến ơi, cái đồng hồ bấm giờ này hoạt động theo nguyên lý gì thế?” Chiến Hàn Quân nhìn cô: “Muốn biết à?2” Vẻ láu cá của cô hiện rõ trên gương mặt, cô đang muốn vặn cho đồng hồ chạy nhanh lên đây mà. Lạc Thanh Du ngước đôi mắt cún con long lanh lên nhìn anh. Chiến Hàn Quân bất ngờ cúi xuống hôn Lạc Thanh Du giận dữ, giơ hai tay đẩy anh cật lực. Thằng cha này lại đến thời kỳ động dục rồi à? Sao cứ hở ra là làm như vậy với cô cơ chứ? Nhưng lại vô tình liếc thấy đồng hồ bấm giờ đang chạy như bay. Lạc Thanh Du ngẩn người.. Tiếng tim đập thình thịch và tiếng đồng hồ kêu tích tắc hòa vào nhau. Kết thúc việc thực nghiệm, Chiến Hàn Quân buông cô ra. “Giờ chắc đã biết nguyên nhân khiến cái đồng hồ bấm giờ này tăng tốc tồi chứ hả?” Mặt Lạc Thanh Du đỏ bừng, tức tối: “Đồng hồ bấm giờ cái gì chứ, rõ ràng là vũ khí cua gái thần thánh” Chiến Hàn Quân mỉm cười: “Nếu như muốn làm nó chạy nhanh hơn thì cô phải khiến cho tim tôi đập nhanh hơn”