Giúp ba cua lại mẹ nhé
Chương 329
Tất cả mọi người trong phòng đều sửng sốt: Chiến Hàn Quân trước giờ luôn đối đãi lạnh lùng với em trai em gái, thế mà hôm nay lại chủ động đề nghị giúp Chiến Hàn Lâm xử lý công việc?
Chuyện này khó tin như thấy mặt trời mọc từ phía tây vậy.
Chiến Hàn Lâm cảm kích không ngừng nói: “Anh trai, có anh ra mặt, nhất định sẽ xử đẹp Bạch Hiểu Phong và cô nàng trợ lý không biết trời cao đất dày kia một trận ra trò”
Chiến Hàn Quân không thèm để ý đến anh ta, vẫn chậm rãi cẩn thận phục vụ bảo bối Thanh An nhà mình.
Chiến Bá Nam nấy giờ không hề nói chuyện cuối cùng cũng mở miệng, nhưng vẫn chỉ lặp lại những lời cũ, trong mơ hồ còn mang theo vài phần sắc bén: “Hàn Quân, biệt thự Ngọc Bích của chúng ta không tiếp nhận những kẻ nguồn gốc không rõ ràng, cháu lại công khai đưa Thanh An đến biệt thự Ngọc Bích, cháu làm như vậy là đang ngang nhiên coi thường gia quy của ông nội sao!”
Lời này vừa thốt ra, lập tức khiến bầu không khí trong phòng giảm xuống đến mức đóng băng.
Chiến Bá Nam cười như có như không nhìn về phía Chiến Hàn Quân, anh ta đã từng nhắc nhở anh, trốn tránh không phải là cách giải quyết vấn đề.
Chiến Hàn Quân ôm Thanh An đang ngồi trên chân mình dậy, dịu dàng xoa xoa cái đầu nhỏ của Thanh An một cái: “Đi chơi với các anh đi, chú và mọi người có chút chuyện phải bàn bạc.”
Thanh An ngoan ngoãn gật đầu, rồi chạy ra ngoài chơi.
Chiến Hàn Quân không nhanh không chậm rút khăn giấy lau sạch sẽ hai tay, sau đó mới đứng thẳng người dậy không chút kiêng nể nhìn chăm chăm Chiến Bá Nam.
“Theo ý của chú, nên đưa hết tất cả máu mủ nhà họ Chiến đang lưu lạc bên ngoài trở về biệt thự Ngọc Bích?”
Chiến Bá Nam sờ sờ chóp mũi: “Chú chỉ cảm thấy gia quy nên được đối xử bình đẳng, còn về phần có nên thay đổi gia quy hay không, chú không thể làm chủ được”
Chiến Hàn Quân quay đầu lại hỏi những người khác: “Chú hai chú ba có ý kiến gì không?”
Chiến Đình Lê và Chiến Đình Vũ bốn mắt nhìn nhau: “Các chú cũng có cùng suy nghĩ với Bá Nam, gia quy bình đẳng như nhau là được”
Đây rõ ràng là đang nhầm vào ‘chỗ sai’ của Chiến Hàn Quân, ép buộc gia chủ nhà họ Chiến phải sửa đổi gia quy.
Theo ý kiến của bọn họ, nếu như Chiến Hàn Quân có thể đưa người ngoài vào biệt thự Ngọc Bích, vậy tại sao những đứa con ngoài giá thú của bọn họ không thể vào được biệt thự Ngọc Bích?
Đây là chuyện mà bọn họ đã tranh đấu với ông cụ suốt mấy chục năm vẫn chưa ngã ngũ, nếu như hôm nay có thể xoay chuyển, có lẽ trong tương lai, đám con riêng của mấy bà vợ hai vợ ba có thể tham gia nhiều hơn vào việc kinh doanh làm ăn của nhà họ Chiến, giành lấy quyền lực bị mấy bà vợ cả độc chiếm.
Tất nhiên Chiến Hàn Quân cũng hiếu được dã tâm xảo quyệt của mấy ông chú.
“Nếu như các chú đều đã thống nhất ý kiến, nhận định gia quy nên đối đãi công bằng, vậy cháu tuyên bố, máu mủ lưu lạc bên ngoài đều không thể quay trở lại biệt thự Ngọc Bích” Chiến Hàn Quân nói.
Mấy ông chú bị sốc không nhẹ, Chiến Bá Nam nói: “Hàn Quân, cháu như vậy không phải là tự đánh lên mặt mình sao? Nếu cháu đã cho rằng máu mủ bên ngoài không thể quay trở về biệt thự Ngọc Bích, vậy tại sao Thanh An lại có đặc quyền này?”
Mấy ông chú liền quay sang nhìn Chiến Hàn Quân đây đắc thắng Khó khăn lắm mới bắt được điểm yếu của Chiến Hàn Quân, bọn họ làm sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn vàng hiếm có này.
Chiến Hàn Quân rút tập hồ sơ báo cáo xét nghiệm ADN của Thanh An đã chuẩn bị sẵn từ trước ra, ném cho Chiến Bá Nam.
“Chú xem cái này đi, là biết ngay Thanh An nhà cháu có phải là có đặc quyền hay không?”
Chiến Bá Nam khó khăn đọc từng chữ một: “Báo cáo kết quả xét nghiệm… xác nhận quan hệ bố con!”
Như thể nghe thấy tiếng bọt nước vỡ tan, Chiến Quân Đình không thể tin nổi mà hét toáng lên: “Sao có thể như vậy được? Hàn Quân, rốt cuộc cháu có bao nhiêu đứa con?”
Nghĩ đi nghĩ lại, Chiến Bá Nam ranh mãnh cười một tiếng: “Cho dù Thanh An có là con gái của cháu, cũng chỉ là đứa con gái ngoài giá thú”
Chiến Hàn Quân lạnh lùng nhìn anh ta: “Sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với Thanh Tùng và Quốc Việt, chú nói có phải không?”
Sắc mặt Chiến Quân Đình lập tức tối mờ đi: “Là sinh ba sao! Xác suất này mà cháu cũng trúng được?”
Hai ông chú nghe vậy thì mặt đầy khói mù âm thầm thở dài.
Ông cụ ngồi dựa lên ghế dài đã ngủ gật rồi, còn phát ra tiếng ngáy đều đều. Có vẻ như ông cụ rất đã quyết tâm giao hết mọi việc trong nhà họ Chiến cho Chiến Hàn Quân quản lý.
Ngược lại Chiến Hàn Quân là một người tàn nhẫn, không quan tâm đến tình bố con mãnh liệt của mấy ông chú mình dành cho con cái, anh cứng rắn cắt đứt mối liên hệ giữa mấy đứa con ngoài giá thú và nhà họ Chiến.
Việc này làm cho mấy ông chú rất bất mãn với sự hống hách độc đoán của anh Chiến Hàn Quân ở Biệt thự Ngọc Bích một lúc, nghĩ thấy Chiến Quốc Việt sinh ra cảm giác sợ hãi với biệt thự Ngọc Bích, sợ rằng bệnh cũ của cậu bé sẽ tái phát, vậy nên tạm biệt ông cụ, rồi rời đi.
Trước khi đi, ông cụ xúc động hỏi anh: “Hàn Quân, chúng ta đã bỏ rơi một nửa huyết thống của nhà họ Chiến ở bên ngoài, có phải không?”
Truyện khác cùng thể loại
113 chương
60 chương
127 chương
68 chương