Chiến Hàn Quân nhận được thông báo, mở trang chủ của Á Châu ngay lập tức. Nhìn thấy thư khiêu chiến, ánh mắt lạnh lùng, bá đạo của Chiến Hàn Quân tựa như có thể giết người “Mr.Tung?” Chiến Hàn Quân nheo mắt, nguy. hiểm mở ra đôi môi mỏng: “Hừ, có phải gần đây tôi tốt bụng quá, cho nên có mấy kẻ không sợ chết muốn đâm đầu vào chỗ chết không?” Nhiệt độ trong phòng giảm xuống dưới 0 độ, mọi người trong phòng đều nín thở, rất sợ sơ ý một chút là bị lửa giận hừng hực của tống giám đốc đốt chết. Giám đốc nói anh ấy quá tốt bụng? Nhận định của giám đốc về bản thân đúng là sai quá sai Nội tâm Quan Minh Vũ oán thầm. Người bên ngoài đang đồn ngài là Diêm vương chuyển thế, ai lại dám thách thức ngài vậy chứt Tất nhiên, ngoại trừ cái cô Lạc Thanh Du không bình thường! Đôi mắt lạnh lùng, ngang ngược của Chiến Hàn Quân đảo qua Quan Minh Vũ và màn hình máy tính “Cậu đã tìm ra lai lịch của Mr.Tung này chưa?” Quan Minh Vũ cúi đầu, xấu hổ nói: “Bộ phận an ninh mạng của chúng ta phái toàn bộ hacker mũi nhọn, nhưng không ai trong số họ có thể phá tường lửa của đối phương. Chúng tôi hoàn toàn không tìm ra thông tin của Mr.Tung” Sắc mặt Chiến Hàn Quân tối sầm, lạnh lùng nói. “Cho cậu hai lựa chọn, hoặc là đào gốc gác của hắn ta cho tôi. Hoặc là xin Chiến Quốc Việt giúp” Chiến Quốc Việt? Quan Minh Vũ không khỏi run lên khi nghe đến tên cậu chủ nhỏ. Mặc dù cậu chủ này thừa hưởng thiên phú dị bẩm của tổng giám đốc, cộng thêm thuở nhỏ được. tổng giám đốc cất nhắc dạy dỗ, cho nên có thế xưng bá trong đế quốc hacker. Nhưng đi xin tiểu ma vương Chiến Quốc Việt ba bệnh hợp lại giúp, khó tránh khỏi sẽ phải nghe cậu ấy độc miệng đả kích, khinh bỉ đến chết, cộng thêm một số thu hoạch không tưởng. Ánh mắt Quan Minh Vũ rơi vào ngón tay thon dài của giám đốc, nghĩ ngợi cầu Chiến Quốc Việt không bằng cầu giám đốc thay, giám đốc đại nhân mà ra tay, chỉ phút chốc tình trạng tê liệt toàn mạng. xong xuôi ngay. “Giám đốc, hay là anh tái xuất giang hồ… Quan Minh Vũ chưa kịp nói hết, đã bị Chiến Hàn Quân vô tình khinh bỉ: “Trong tôi nhàn rồi lắm hả?” Chiến Hàn Quân lạnh lùng nhìn Quan Minh Vũ, ánh mắt sắc như dao: “Cút ra ngoài” Quan Minh Vũ lau mồ hôi lạnh đi ra khỏi văn phòng giám đốc. Khi đến bộ phận an ninh mạng, Quan Minh Vũ mặt lạnh nói: “Các anh nghe đây, nếu không muốn bị ghép đôi với chó cưng trong ngày lễ tình nhân, chỉ có thể đón Tết với người nhà và bạn bè qua video thì cố mà tìm cho ra Mr.Tung đó là ai” Mọi người ủ rủ quay lại làm việc. Sau khi tất cả các nhân viên của bộ phận an ninh mạng đích thân ra tay phá tường lửa của Mr.Tung lần thứ n thất bại, Quan Minh Vũ đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của Chiến Quốc Việt. Chiến Quốc Việt nghe điện thoại, nhưng không nói gì. “Cậu chủ nhỏ, cháu đang làm gì đấy?” Quan Minh Vũ đi nhờ Chiến Quốc Việt giúp dù sao cũng có chút ngại, cho nên trước khi vào chủ đề chính, tán gẫu chút cho có không khí. “Có việc nhờ tôi?” Chiến Quốc Việt lạnh lùng hỏi. Quan Minh Vũ giật mình, cậu chủ nhỏ vẫn thông minh như thường! “Á Châu bị hacker tấn công, cậu chủ, cháu có thể bỏ chút thời gian quý báu giúp chúng tôi khôi phục hệ thống web được không?” Chiến Quốc Việt nhẹ giọng “Ồ” rồi sau đó chính là:’Không thể” Quan Minh Vũ nghe thấy tiếng bíp từ điện thoại bên kia, thở dài bất đắc dĩ. Sau khi cúp điện thoại, Quan Minh Vũ nhìn lại màn hình máy tính. .Ðó là trang chủ của trang web Á Châu, đối phương thiết lập một chuỗi mật mã ký tự hai chiều, nhìn giống như trò chơi khăm của em nhỏ mầm non vậy. Quan Minh Vũ tức giận đến khó chịu, Mr.Tung nghe có vẻ là một cái tên trưởng thành, thận trọng, nhưng những gì hẳn ta làm lại ngây ngô như một đứa trẻ lên ba. Ngay cả Chiến Hàn Quân cũng không thiết kế được loại mật khẩu này. Quan Minh Vũ mặt dày gọi lại Chiến Hàn Quân. Chiến Quốc Việt nghe điện thoại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói.” “He he, cậu chủ nhó, cháu có thể giúp chú Vũ chút không?” “Á Châu trả lương cho tôi sao?” Ưa, Quan Minh Vũ cảm thấy mình sắp phát điên lên mất. “Cậu chú nhỏ, Á Châu là công ty của bố cháu, sau này nhất định sẽ giao cho cháu” “Không cần” “Vậy cháu cũng thế trơ mắt nhìn người ta khiêu khích bố cháu chứ?” Tút tút.. Quan Minh Vũ nhìn ù ù cạc cạc nhìn điện thoại đã ngất liên lạc, mặt mũi ê chề: ‘Sao khó nói chuyện thế?” Biệt thự Hải Thiên Thành Nam. Chiến Quốc Việt ngồi trước máy tính, nhìn thư khiêu chiến, khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng không chút biểu cảm. Chỉ có điều, sự tức giận hiện ra trong mắt khiến cậu trông giống như phiên bản thu. nhỏ của Chiến Hàn Quân. Đều là núi băng mặt liệt, giống đến cả khuôn mặt vô cảm. Nói bố bắt nạt phụ nữ xinh đẹp? Bố còn lâu mới là loại người đó! Chiến Quốc Việt nhanh chóng giải mã hai chiều, không nhịn được cười nhạo đối phương: “Ngây thơ!” Không chỉ khôi phục trang web của Á Châu về trạng thái bình thường, mà còn bỏ một công sức tra ra IP máy tính của hacker, cuối cùng khoanh vùng khu đô thị Thanh Hà Thành Bắc. Sau đó, nhấc điện thoại, gọi cho bố: “Tiền công.” Chiến Hàn Quân lúc này mới để ý thấy trang web Á Châu tê liệt đã khôi phục lại chế độ hoạt động bình thường. “Con muốn gì?” Chiến Hàn Quân không bao giờ keo kiệt trong việc thưởng cho con trai mình. “Mami” Chiến Quốc Việt nói một chữ. Chiến Hàn Quân không biết sao con trai mình đột nhiên bắt đầu nhớ mẹ một cách điên cuồng. Làm lego cũng là mẹ, tiền công cũng là mẹ, không phải thẳng nhóc này biết chuyện Lạc Thanh Du đã trở lại đấy chứ? “Muốn gặp mẹ thì phải hứa với bố, học cách hòa đồng với mọi người, cách giao tiếp với mọi người. Đợi vài ngày nữa bố sẽ tìm một cô chăm sóc. ăn uống, sinh hoạt hàng ngày của con. Nếu con có thể hòa hợp với cô ấy, bố đồng ý với con, cho con đi gặp mẹ”