Giống Như Một Giấc Chiêm Bao
Chương 1
Edit+ Beta: SingNo
Đây là một lịch sử của Trung Quốc không được ghi lại, *hợp cửu tất phân, phân cửu tất hợp*, trải qua nhiều năm chiến tranh chết chóc, cuối cùng Trung Quốc chia làm hai miền, phân chia hai nước Nam Hạ và Bắc Thần, ngăn cách bằng sông Thanh Giang để trị vì,quy định hiệp ước đồng minh để ngưng chiến, lịch sử gọi là Thanh Giang Chi Minh.
(*hợp tác lâu chắc chắn sẽ phân chia, phân chia lâu chắc chắc sẽ hợp tác*)
Đôm đốp đôm đốp ngọn lửa gặp gió lại bùng cháy, trong phút chốc lại chiếm lấy hai tầng lầu các chìm trong trơ trụi, cô gái bụng bự từ trong mộng bị đánh thức:
"Nương nương, nương nương, bốc cháy rồi, bốc cháy rồi, người mau dậy đi, mau dậy đi. . . . . ."
Một phu nhân trung niên nóng nảy la lên
Cô gái hoảng hốt từ chiếc giường nhỏ đứng lên, đáng tiếc bụng quá lớn, không thể đi được, đi vài bước rồi ngồi xuống dưới đất, khoát tay:
"Nhũ mẫu, không được, ta đi không được, đi không được. . . . . ."
Lão ma ma vô cùng nôn nóng:
"Nương nương nếu như người không đi, đời này sẽ chết oan ở chỗ này, trong bụng người còn có hài tử, mà ngài ấy là cốt nhục của hoàng thất Nam Hạ!"
"Hài tử?"
Người đàn bà sờ sờ bụng, bỗng nhiên có sức lực, giữ vững rồi đi hai bước, một tiếng két phía trước, hỏa hoạn đốt đoạn xà ngang gãy sập xuống, ánh mắt người phụ nữ nhắm lại, liều chết ôm đứa nhỏ trong bụng.
Bỗng nhiên từ ngoài cửa sổ bóng dáng của một người đàn ông vụt qua rồi tiến vào, ôm người phụ nữ nhanh chóng nhảy ra ngoài, té xuống trên mặt đất, rồi lầu các ầm ầm sụp đổ, rơi vào trong ánh lửa ngất trời.
Người phụ nữ núp trong lồng ngực của người đàn ông, phút chóc run rẩy, cúi đầu hô to:
"A Trung. . . . . ."
"Tiểu thư, tôi tới dẫn người đi"
"Không được, nhũ mẫu, nhũ mẫu vẫn còn ở bên trong đấy. . . . . ."
A Trung giơ tay lên đánh nàng bất tỉnh, xoay người về phía đám cháy lớn dập đầu ba cái, ôm lấy cô gái, bóng dáng bay xuống biến mất.
Hai mươi năm trước Huệ Đế Nam Hạ, ngày mười lăm tháng tám, trong hoàng cung ở Lãnh Nguyệt các, vô cớ bốc cháy, đêm đó gió to, gió hỗ trợ cho lửa, trong nháy mắt đã đốt sạch. Bởi vì bị Ngự sử đại nhân vạch tội mà Lan phi bị dính líu phải đi tù, trong lúc bụng chuyển dạ sắp sinh hài tử, cả hai gặp nguy hiểm, hài cốt không còn.
Huệ Đế cực kỳ bi thương, nhớ đến cuộc sống vợ chồng, là phụ nữ có thai nên miễn tội trạng, giảm làm thứ dân, nhưng không nghĩ mùa đông giá lạnh, trong một đêm bị người ta diệt môn, trên dưới hơn ba trăm người không ai sống sót, Huệ Đế tức giận, liền tuyên chỉ dụ cho Hình bộ điều tra, nhất thiết phải tìm được hung thủ.
Sau khi nghe nói là người trong giang hồ gây nên, chết không đối chứng.
Sau hai mươi năm qua của Huệ Đế, Nam Hạ không còn Thích gia. Trăm năm cảnh tượng rầu rĩ toàn bộ gia tộc đều bị tiêu diệt. Cùng năm đó, Huệ Đế lập Liên phi làm hậu, Liên phi sinh ra hài tử Mộ Dung Vũ được lên làm thái tử Nam Hạ quốc, cha Liên phi thành quốc trượng, toàn bộ huynh đệ Liên phi làm lễ đội mũ, gia tộc Liên phi thay thế Thích gia thành gia tộc hiển hách nhất của Nam Hạ quốc, cảnh tượng có một không hai.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
17 chương
67 chương
60 chương
258 chương
17 chương