Giới Thần

Chương 142 : Chiến

Kiếm vô niệm nhanh, nhưng đao của đại hổ cũng không chút thua kém "Keeng..xẹt...xẹt" "pháp khí..."giọng nói vô niệm đầy giật mình vang lên. Ngay lập tức lão ta từ bỏ thái độ khinh thường trên mặt, người chỉnh lại thế kiếm, lưng vẫn thẳng, trên cánh tay cầm kiếm rõ ràng đã hơi rớm máu, và thanh kiếm sáng loáng trên tay lão đã hiện lên 2 vết mẻ nhỏ.. Đây là Thiên thu kiếm, 1 trong những thanh kiếm tuyệt phẩm ở môn phái, cũng là 1 thanh chân binh vô cùng sắc bén mà lão được ban thưởng khi tu thành tiên thiên lúc 15 tuổi và tu thành thần thông vô tình kiếm khí. Từ đó cho tới giờ ngót nghét cũng 300 năm, Vốn là 1 thanh kiếm được bồi dưỡng bên chủ nhân từ nhiều năm như vậy cũng đã sinh ra linh tính và phù hợp với thần thông vô tình kiếm khí đến cực điểm. Vậy mà hôm nay lại vì 1 thanh đao không ra đao, kiếm không ra kiếm, côn không ra côn đó làm mẻ... Đau lòng... Nhục nhã... Tức giận.... "Ngaaaaaaoooooooo.....chết điiiii..." lập tức trên người vô niệm sinh bắn ra vô số tia kiếm khí vô hình vô sắc "Xẹt...xẹt....." đến không khí cũng bị xẻ ra, ánh sáng cũng bị lu mờ... Thiên thu kiếm hòa hợp với vô tình kiếm khí hóa thành 1 con hung thú không ngừng trảm tới làm đại hổ phải không ngừng né tránh "Xẹt..." 1 vệt máu chảy ra trên người đại hổ...sau đó làn da lập tức liền lại "Xẹt...xẹt..."liên tục 3 kiếm liền kéo ra 3 vết thương "Zaaa....thái dương ma hỏa....pực" 1 luồng khí áp nóng rực phả ra từ người đại hổ, lập tức không khí liền bị đốt cháy khô dòn, cả không gian cũng bắt đầu vặn vẹo "Đây là....không lẽ...thái dương chân hỏa thật sự..." kiếm khí của vô niệm còn chưa chạm tới đã hóa thành hư vô, ngay cả chính lão cũng buộc phải lùi lại 4 bước mới chịu nổi sức nóng kinh khủng ập đến Ngay lập tức kim cương tráo trên tay liền được phát động sinh ra 1 cái vòng kim sắc bọc lại cơ thể, nhưng ngay khi lão định thần lại thì liền thấy 1 cảnh tượng mà lão không cách nào tin được Không phải vì sức nóng đó Không phải sức hủy diệt đó Cũng không phải cái gì gê gớm Mà là mặt đất.... Đến kim tráo của vô niệm là 1 pháp khí trung cấp có thể phòng ngự toàn diện còn không chịu nổi sức nóng khi tiếp cận thái dương chân hỏa. Nhưng mà mặt đất...mặt đất lại không có 1 chút hề hấn gì...không khí thì bị cháy sạch, không gian còn bị vặn vẹo..nhưng mặt trần xi măng bình thường lại không 1 chút vấn đề...cái này mà còn không nhận ra vấn đề thì thật quá ngu xuẩn rồi "Pực.." từ trên người đại hổ bung ra 1 đôi cánh chim rực cháy lửa đỏ sau đó hắn dọc theo lỗ hổng trên trần mà bay ra. Ngay lập tức vô niệm cũng ngự kiếm hóa thành 1 vệt sáng bay theo Lần này bắt buộc vô niệm phải dụng đến thực lực chân chính của mình để chiến đấu Trên trời cao, thanh kiếm Thiên thu đã hoàn toàn nhập làm một với thân thể vô niệm, cả cơ thể phả ra 1 loại lực lượng uy nghi của trời đất, mọi vật đều bị áp chế gắt gao, cả về thể xác lẫn linh hồn. Pháp tắc Đó chính là pháp tắc chi lực và thần thông vô tình kiếm khí đã đạt đến cảnh giới pháp tắc sinh ra pháp lực hùng mạnh không gì sánh được. Trước mặt rõ ràng là 1 con người bằng xương bằng thịt nhưng lại to lớn không khác gì 1 tòa núi lớn. Sắc bén đến nỗi vạn vật xung quanh 1 trăm trượng đều bị xẻ thành vụn cám... Đại hổ coa thêm đôi cánh rộng 4 thước nhưng trước mặt lão lại không khác gì 1 con ruồi cầm kiếm 1 con ruồi thì làm sao mà đánh sập đại sơn được chứ "Xẹt...keng...keng...hahaha..." tiếng kiếm ngân của đại hổ và tiếng cười khinh bỉ của vô niệm không ngừng vang lên Ngay trong lúc này, mấy mươi vanh bang chúng thanh bang vốn dĩ biến mất 1 đêm lại l cùng lúc xuất hiện ở khắp mọi nơi mỗi người giữ 1 vị trí tựa như đang chuẩn bị cái gì đó mà không ai biết ....... tầng 4 công ty Thiên phúc Trương phi long không ngừng nhếch miệng cười lên ha hả thỏa mãn. Còn thanh niên áo trắng tên huyền ẩn cũng ngừng đưa mắt nhìn chiến đấu "Hừ,..đây là kiếm pháp vô tình môn đó sao...cũng không có gì gê gớm lắm..." nói xong hắn ta nói sang phía hòa thượng "Huệ tâm, ngươi giải quyết nốt đám nhãi này đi..." sau đó huyền ẩn nhìn sang diễm, chân hắn dịch nhẹ đã vượt qua khoảng cách 10m tới ngay trước mặt diễm "Em gái,...đẹp lắm...haha...càng nhìn càng thấy đẹp...làm đạo lữ của ta đi..." "Hứ...vô sỉ.." diễm lùi lại 1 bước Chân huyền ẩn lại nhấc 1 bước bám theo như hình với bóng " haha..cá tính...ta thích...đợi ta đè cô lên giường...lúc đó sướng thì đừng có rên nha...haha.." Lúc này tiếng "bùm..bùm" cũng vang lên đại chiến của đám thất hổ và hòa thượng huệ tâm cũng bắt đầu "A..di..đà..phật.."4 tiếng phật hiệu vang lên là phạn âm quanh quẩn, kim quang dũ phát "Hừ,...độ hóa chi quang...phật đạo ta cũng biết" lần này không ngờ tam hổ lại là người tu đại hoan hỉ thiện phật, phật quang trên người hắn phả ra là vạn nhân đều đi vào cực lạc chi địa, chỉ còn vui vẻ...không còn lại bất kỳ cái khác Loại hoan hỉ phật đạo này chí thiện chí thánh hướng nhân tâm bỏ đi khổ hải vô bờ mà tới tây phương cực lạc. Thuần khiết hơn so với phật đạo độ hóa tà niệm của huệ tâm 1 chút 2 người như 2 pho phật tượng vút 1 cái bay lên không trung so đấu. 5 người khác trong nhóm thất hổ cũng đồng loạt bay lên hỗ trợ. Thất hổ và nhị hổ hiện ra dị lôi "cửu cửu cuồng lôi" và dị kim "vạn hỏa luyện kim kiếm" xông lên cùng đại hổ chém giết với vô niệm. Thực lực 3 người họ dù kém hơn chút nhưng lại có thể đoàn kết hỗ trợ lẫn nhau, không những vậy những lúc nguy hiểm còn có 1 lực phản chấn từ kim cương trận hỗ trợ khiến họ có thể dùng tu vi kim đan đỉnh chiến với nguyên anh trung kỳ mà không đến nỗi bị miểu sát Bên kia tương tự hòa thượng huệ tâm cũng bắt đầu phải hiện lên ưu thế thực lực của mình để bù lại nhược điểm chất lượng phật lực Cả người hắn được pháp lực hóa thành 1 pháp tướng phật 6 tay 3 đầu Phật pháp khi tu thành nguyên anh sẽ luyện nguyên anh thành pháp tướng, tùy theo công pháp sẽ sinh ra pháp tướng khác nhau Phía dưới, mấy vạn bang chúng đã ngồi xuống bắt kim cương ấn hòa làm 1 thể với thất hổ hợp chiến "Xẹt.." 1 kiếm như trời sập trảm xuống "Bùm..." 1 hư ảnh kim cương xử khổng lồ đập xuống Nếu là bình thường nhất định phạm vi mấy trăm km xung quanh tphcm sẽ lập tức hóa thành bình địa thì bây giờ khi dư lực ập đến phạm vi 200m mặt đất liền bị 1 quang tráo có nhiều ô tựa như mai rùa ngăn lại "Binh...binh" đại kiếm, đại xử giống như dao cùn chém lên thiết thạch tóe ra 1 tia lửa sau đó không hiểu bị 1 lực gì đó hội tụ lại rồi đại kiếm đại xử sẽ hóa thành 1 đại kiếm, đại xử khác giống hệt, lấy 1 tốc độ và lực lượng gấp 10 lâng phản trở lại. Nãy giờ tp này may mắn còn chưa hóa thành bụi bặm, và đại hổ, tam hổ chưa bị chém chết chính là nhờ có 1 đaih hợp lực kim cương nhân trận do 23 vạn người kế thành này bảo vệ. Trận chiến kinh Thiên và hành động bảo vệ nhân loại của thanh bang cũng vào lúc này được vô số máy quay ghi lại. Vô vàn người dân đáng nhẽ là đã chết thì bây giờ đều nhìn lên trời cầu nguyện tổ thần sẽ phù hộ cho họ bình an Từ đó lực lượng tín ngưỡng như vô vàn sợi tơ vượt qua thời gian và không gian gắn kết đại đạo tự nhiên và nhóm người thanh bang Giống như 1 sự cộng hưởng của Thiên, địa, nhân...đại đạo từ trời đất không ngừng hòa nhập vào đại đạo của vô vàn nhân loại đang quên mình bảo vệ chính nghĩa. Sự chiến đấu đã chuyển từ căng thẳng sang 1 trạng thái vi diệu. Vừa giống bản năng, vừa giống nhập định...đại đạo giống như 1 lối mòn đã thông sẵn cho họ bước tới