“Hôm nay dừng lại ở đây thôi, nguyên nhân không cần ta phải nói nhỉ.” Trác Cẩn Khác mỉa mai nói, “Nếu ngươi đã quan tâm đến hội nghị thánh đường đến vậy, vậy đi đi, chờ khi hội nghị thánh đường kết thúc, ngươi cũng rời đi luôn.” Xoay người, Trác Cẩn Khác liền định rời đi, để lại cho Hiên Viên Kiệt một cái bóng dáng, ở trong mắt Hiên Viên Kiệt, cái bóng dáng này trở nên thật xa xôi. “Chờ chút đã.” Hiên Viên Kiệt không muốn kết thúc như vậy, đứng lên, biến hóa ra vũ khí, chuẩn bị lại chiến đấu. Trác Cẩn Khác tiếp tục đi, chỉ là vẫn quay đầu lại một chút, cho Hiên Viên Kiệt một cái ánh mắt băng lãnh tận lòng, dưới đáy cặp mắt kia nhìn như dòng nước ôn hòa không chút lạnh lẽo, nhưng kỳ thực lại hoàn toàn băng giá, lãnh khốc vô tình, không có vật chất, nhìn Hiên Viên Kiệt giống như là đang nhìn một vật chết. Đối với Hiên Viên Kiệt như vậy, Trác Cẩn Khác chẳng có tâm tư để tiếp tục dây dưa nữa. Nhưng y cũng không có tính toán cứ vậy mà từ bỏ Hiên Viên Kiệt, cho nên, y còn sẽ tiếp tục bồi dưỡng. Dưới ánh mắt của Trác Cẩn Khác Hiên Viên Kiệt không thể nào cử động nổi, cũng không phải bởi vì ánh mắt của Trác Cẩn Khác mà sợ hãi, ngay cả chính hắn cũng không biết rốt cuộc là bởi vì cái gì mà hắn lại run sợ trong lòng đến vậy. “Đáng giận!” Sau khi Trác Cẩn Khác rời khỏi, Hiên Viên Kiệt mới có phản ứng lại, rũ xuống mặt đất, một cái hố nhỏ xuất hiện bên dưới nắm tay. Hiên Viên Kiệt cũng từ trong phòng luyện võ đi ra, sau khi trở lại phòng của mình, mở nước lạnh, khiến cho bản thân hảo hảo thanh tỉnh đầu óc một chút. Hiên Viên Kiệt, mày cũng quá vô dụng rồi, chỉ là một cái ác mộng mà thôi, đã khiến cho mày thất thường đến mức không có cách nào bình tĩnh để đối mặt với Trác Cẩn Khác như vậy. Đầu óc rõ ràng chút, hiện tại mày làm gì có tư cách gì để kén cá chọn canh với Trác Cẩn Khác nữa chứ, mày cần phải nhận ra rõ ràng, trình độ của y với mày chênh lệch xa tới mức nào, hiện tại y chú ý tới mày, chẳng qua cũng chỉ là cường giả thương hại nhìn xuống kẻ yếu mà thôi, mày không có tư cách để đánh đồng với y. Dẹp tâm tính của mày đi, đó chính là cường giả mà mày phải thừa nhận. Ở dưới dòng nước lạnh băng, Hiên Viên Kiệt cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tắt nước đi, tóc hất ra phía sau, biểu tình đã phi thường bình tĩnh rồi. Chỉ là Trác Cẩn Khác quá đặc biệt, mới khiến cho hắn thất thố như thế thôi. Sau khi nghĩ kỹ, những loại cảm xúc mang theo sắc thái đó liền bay đi xa, ít nhất thì Hiên Viên Kiệt cảm thấy thời điểm đối mặt với Trác Cẩn Khác, hắn vẫn sẽ bình thường. Hiên Viên Kiệt lại không hề nghĩ đến rằng, đây là hiệu quả năng lực khai phá khu vực não của hắn, hắn đang tự hạ ám chỉ cho chính mình, có thể giữ được một đoạn thời gian, chờ sau khi năng lực của Hiên Viên Kiệt tăng cường lên, lúc này ám chỉ cũng sẽ tự động giải trừ, đến lúc đó hắn vẫn như cũ sẽ vì sinh ra các loại ý niệm đối với Trác Cẩn Khác mà rối rắm một phen, còn việc tiếp tục trốn tránh tự hạ ám chỉ cho chính mình, hay là nghĩ thông suốt vấn đề nào đó, thì không biết được rồi. Đã nói là phân tâm vì hội nghị thánh đường, Hiên Viên Kiệt liền tính toán đi một chuyến. Chính bản thân hắn không có chú ý tới, bình thường hắn không phải là người sẽ giải thích cho người khác, lần này lại vì làm tròn lời nói dối của mình, đặc biệt đi cho có dáng. Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt cũng không ở trong phòng của bọn họ, hẳn là bọn họ đều đã đi rồi, Trưởng Tôn Kỳ hoàn toàn khác với Hiên Viên Kiệt chỉ quan tâm đến bản thân, vốn dĩ đã tương đối quan tâm đến những chuyện liên quan đến chính trị rồi, mà Nam Cung Việt, thì lại nghĩ là hai tên bạn tốt đều không bên cạnh, ở một mình cũng chẳng làm gì, liền lựa chọn làm chung một hoạt động, Hiên Viên Kiệt thì khỏi cần suy nghĩ nữa, Nam Cung Việt chẳng muốn xem hình ảnh Hiên Viên Kiệt bị ngược chút nào, cho nên chỉ có thể đi theo Trưởng Tôn Kỳ. Ngày thứ ba khi mấy người Hiên Viên Kiệt đến thánh đường, hội nghị thánh đường chính thức mở ra, thời gian hội nghị bắt đầu cũng không tính là quá sớm, buổi sáng 10 giờ mới bắt đầu, do các sứ đồ dẫn theo bọn họ, đi tới quảng trường hội nghị rộng rãi, ở trên bàn có tên họ cùng tiêu chí quốc gia của bọn họ, có microphone dùng để lên tiếng, nguồn điện cùng máy tính, dụng cụ thông tin từ xa, lại không hề nhìn thấy công cụ dùng để phiên dịch trên quảng trường hội nghị quốc tế, thế mà cũng chẳng có ai để ý đến, bởi vì bọn họ đã coi các sứ đồ dẫn theo bọn họ như máy phiên dịch hình người rồi, trong lòng còn cười nhạo thánh đường chuẩn bị không đầy đủ một cái. Lại không nghĩ tới rằng, sau khi sứ đồ dẫn bọn họ tới đúng vị trí, liền rời đi, chẳng lẽ nói hội nghị lần này sẽ dùng ngôn ngữ thông dụng phổ biến thế giới để bắt đầu sao. May mắn là bọn họ đã sớm có chuẩn bị rồi, thân là nhân viên công tác lần này, vốn ngoại ngữ của bản thân vẫn tương đối tốt, hơn nữa có thiết bị ghi âm cùng thiết bị truyền tải, có thể đưa về đất nước, để cho các nhân sĩ chuyên nghiệp tiến hành quan sát, hội nghị thế giới là không có khả năng chỉ nửa ngày liền sẽ xong, thời điểm nghỉ ngơi, có thể tận dụng để thảo luận đề tài tiến hành phân tích, dựa theo thông lệ quốc tế vào lúc cuối cùng sẽ xác định ra điều khoản hiệp nghị ký tên. ( Vô Thố: Đây là tui tự nghĩ ra, ngàn vạn lần đừng coi là thật.) Nhân viên chủ yếu bên phía Thánh Đường, chính là Fein và Monica, còn có bốn vị đại chủ giáo cùng với phó quan của bọn họ, sau khi làm xong công tác nghênh đón, liền không quản chuyện trên hội nghị thánh đường nữa, các sứ đồ dưới mệnh lệnh của Trác Cẩn Khác, sẽ không xuất hiện ở trên chủ hội trường của hội nghị thánh đường. Hôm nay phụ trách chủ trì chính là các thành viên trong kim chi điện của Fein, còn có một ít nhân viên nguyện ý hỗ trợ công tác, nhân thủ của thánh đường thật sự là quá ít, hội nghị lớn như vậy, cần phải có rất nhiều người tình nguyện. Mà vài vị đại chủ giáo khác, gần đây cũng không có chuyện lớn gì, cũng thả nhân thủ luôn, nguyện ý hỗ trợ thì đi hỗ trợ. Vị đại chủ giáo kim chi điện Fein này, cùng với vị phó quan mỹ diễm kia, nhân viên khắp nơi đều đã phi thường quen thuộc rồi, đây là những nhân vật quan trọng về sau sẽ phải giao tiếp thường xuyên, trên một ý nghĩa nào đó mà nói, thì chính là còn quan trọng hơn cả vị Giáo Hoàng địa vị tối cao kia, việc này là cần phải nhận thức được, còn tính cách cùng sở thích, cũng phải chậm rãi tìm hiểu. Đúng 10 giờ hội nghị thánh đường chính thức bắt đầu, nhân viên tham dự hội nghị đều rất có tố chất, toàn bộ hội trường hoàn toàn không hỗn độn hay ầm ĩ một chút nào. Có quang mang kim sắc mang tính đại biểu cho thánh đường, từ dưới mặt đất dâng lên, cuối cùng phóng lên trần nhà, hai ba giây liền kết thúc, đây rốt cuộc là có chuyện gì, cũng không rảnh để đi điều tra rõ, bởi vì hội nghị đã bắt đầu rồi, cứ nhớ lại trước. Fein là đại chủ giáo kim chi điện, gia thế trước kia cũng rất phi phàm, có đủ loại trải nghiệm dập dềnh, nhưng khi chủ trì một cái hội nghị trọng đại mang tính quốc tế, còn có liên quan đến tồn vong của nhân loại trên khắp thế giới, Fein vẫn rất khẩn trương. Phó quan ưu tú Monica của Fein, lại hoàn toàn không hề sợ hãi trường hợp như vậy một chút nào, những kẻ ngồi ở đây, chẳng qua cũng là phàm nhân mà thôi. Cho nên lời dạo đầu của hội nghị thánh đường, Monica chủ động đảm nhiệm. Có Monica chống đỡ áp lực mở màn, Fein cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, thân là đại chủ giáo kim chi điện, về sau hắn còn phải đối mặt với rất nhiều sự tình nữa, không có khả năng cứ luôn để Monica chống đỡ áp lực giai đoạn trước cho hắn mãi được, thân là một người nam nhân, làm như vậy thật sự là quá thất bại rồi. Sau khi Monica tuyên bố hội nghị bắt đầu, Fein liền ý bảo Monica được rồi, kế tiếp để hắn tới tiếp nhận. “Lại lần nữa hoan nghênh các vị đi tới thánh đường.” Dung mạo được Trác Cẩn Khác đánh giá là cảnh đẹp ý vui của Fein, cũng rất có giá trị lôi kéo, cộng thêm thanh âm hiền hòa, lời hoan nghênh của hắn có vẻ làm người phi thường thoải mái. Chỉ là mới qua hai ba câu nói mở màn, đã khối người nhanh chóng phản ứng phát hiện, Fein dùng không phải là ngôn ngữ quốc gia của bọn họ, nhưng tất cả bọn họ lại đều có thể nghe hiểu được. Đây là tác dụng của kim quang ngay trước hội nghị, câu thông thông hiểu ngôn ngữ trong Thần Thuật, thứ công cụ phiên dịch còn tiên tiến hơn bất cứ sản phẩm khoa học kỹ thuật nào. Mỗi một cái mở màn hội nghị đều luôn nhàm chán như vậy, không phải giới thiệu về bản thân một chút, thì chính là nói về chủ đề của hội nghị, chẳng qua bởi vì là lần đầu tiên thánh đường tổ chức hội nghị, nhân viên tham dự hội nghị đều không phải quá hiểu biết, nên rất cần lời dạo đầu nhàm chán này, để cho bọn họ nắm được tin tức. “Thánh đường là một tổ chức mang tính tôn giáo, tận sức với hy vọng của nhân loại, chúng tôi sẽ không tham dự vào bất cứ phân tranh gì của bất cứ thế lực nào trên thế giới, bảo trì trung lập tuyệt đối.” Đây là phương châm mà thánh đường đã sớm quy hoạch tốt, nếu thánh đường thật sự muốn ra tay, bằng vào vài vị phó quan, là đã có thể đạt được thắng lợi mang tính áp đảo rồi. Thánh đường hoàn toàn không cần thiết phải trộn lẫn vào phân tranh nội đấu vô cùng vô tận của nhân loại, để rồi khiến cho chính bên trong mình cũng sinh ra các loại mâu thuẫn. Đây là ý chỉ của Giáo Hoàng Trác Cẩn Khác, thánh đường phải có địa vị siêu nhiên. Đề tài thảo luận thứ nhất của hội nghị, chính là về lương thực. Thánh đường sẽ cung cấp các loại lương thực cùng tài nguyên nước có thể sử dụng cho nhân loại, thực vật, rau dưa, trái cây cùng với các loại thịt, các loại gia vị phụ trợ khác, thánh đường đều có thể cung cấp. Chỉ là nguồn cung cấp này cũng không phải là không có cái giá của nó, thánh đường sẽ dùng giá rẻ để tiến hành buôn bán. Hệ thống tiền sau mạt thế, sau khi trải qua một năm yên ổn, cũng đã được thành lập, thánh đường cũng cố ý tạo lập hệ thống tiền của mình, hơn nữa hệ thống tiền bên phía thánh đường, bởi vì nguyên nhân lương thực cơ sở, rất có thể sẽ trở thành loại tiền lưu thông nhất. Thời điểm dẫn đường đến cái đề tài này, tất cả kẻ thông minh tham dự vào hội nghị đều sôi nổi ý thức được. Cấp tốc ghi nhớ vấn đề này, nếu như xuất hiện thảo luận về đề tài hệ thống tiền của thánh đường, bọn họ sẽ đưa ra ý kiến, nếu như không có, bọn họ cũng sẽ tiến hành thương lượng câu thông với thánh đường, người sau lưng bọn họ, đã bắt đầu an bài người tiến hành thảo luận cùng ứng đối. Hiện giờ trên đời chỉ có mỗi thánh đường là có thể cung cấp đồ ăn cùng nước dùng để uống, các bên đều chủ động đưa ra cung ứng đối với thánh đường, cũng không có bất cứ ý kiến gì cả, ý kiến đối với trao đổi tiền kỳ thật cũng không có gì lớn, chẳng qua bọn họ sẽ tận lực tranh thủ được ưu đãi trên vấn đề này, lấy tồn vong của nhân loại làm đại nghĩa. Phía sau đề tài thảo luận này, vẫn còn mấy vấn đề. Một vấn đề là việc thánh đường có thể cung cấp cung ứng và phân phối tài nguyên cho toàn bộ nhân loại trên thế giới được không, một cái là vận chuyển như thế nào, hiện giờ đường đi bên ngoài rất không an toàn, cả ba loại đường thủy đường bộ đường hàng không đều không hề an toàn một chút nào, cho dù bọn họ có nhận được cung cấp, có thể thu được hay không cũng là một vấn đề. Nghĩ tới tình cảnh một đường đi tới thánh đường, có người đưa ra ý kiến ở trên hội nghị, thánh đường có thể gánh vác công tác vận chuyển được không? Fein đưa ra câu trả lời, đội ngũ sứ đồ hộ tống bọn họ tới lần này, chỉ thuộc về Giáo Hoàng, bên phía thánh đường không có quyền lợi thuyên chuyển, cho dù thánh đường có phụ trách công tác vận chuyển, người phụ trách cũng tuyệt đối không phải là thành viên sứ đồ. Điều này làm cho không khí trong toàn bộ hội nghị có chút rối loạn, nhận được cung cấp, lại không thể an toàn tới tay được, đây là một vấn đề rất lớn. “Thỉnh an tĩnh một chút.” Sau một lúc để bọn họ nghị luận, Fein lên tiếng ý bảo chư vị an tĩnh, “Về chuyện này, thánh đường còn có một đề nghị khác.” Fein thuận thế tung ra chuyện thành lập giáo đường của thánh đường ở các nơi, bởi vì Thần Thuật của thánh đường có tính đặc thù, có thể tinh lọc thức ăn nước uống, cùng với đất đai, chỉ cần các nơi có điểm dừng chân của thánh đường, tại địa phương đó liền có thể trực tiếp sản xuất lương thực, có được nguồn nước sạch sẽ. Chẳng qua, bởi vì điều ước thánh quang, nguồn tài nguyên này vẫn như cũ là có hạn. Đề tài tiến vào chỗ này, liền đến thời gian nghỉ ngơi, cũng vừa lúc, để khắp nơi tiêu hóa một chút, hơn nữa cùng với người sau lưng bọn họ, thảo luận về vấn đề thành lập thánh đường ở các nơi.