Thời điểm Nam Cung Việt trở về, bốn người cùng nhau đồng tâm hiệp lực đi lấy nước, một thùng nhỏ như vậy, một người lấy không biết phải lấy tới khi nào mới có thể đủ rót đầy két nước của xe phòng, sau khi tìm được không ít công cụ có thể đựng nước trong xe phòng, phân công hợp tác, mang nước, tinh lọc, tắm rửa, tổng cộng tiêu tốn ba giờ không sai biệt lắm, bốn đại nam nhân mới làm xong hết. Thoải mái tắm nước nóng, toàn thân cảm thấy thoải mái, cả người ấm hô hô, tại giữa ban đêm rét lạnh này, thật sự quá thích ý. Trác Cẩn Khác đã thu lại cái lều trại tránh gió kia của y, hiệu quả giữ ấm của xe phòng khá hơn lều trại nhiều lắm, vốn dĩ bọn Hiên Viên Kiệt sẽ chọn nơi tránh gió kia, là vì người gác đêm buổi tối, đã có xe phòng, bọn họ căn bản là không cần phải dùng đến thứ lều trại này. “Xe phòng này thật không tệ.” Trác Cẩn Khác mơ hồ đánh giá xe phòng xa hoa này một chút, vật tư đã bị tiêu hao không ít, bốn đại nam nhân bọn họ trong một không gian cũng không có vẻ chen chúc, cho dù đi ngủ, không cần đẩy nhau cũng có thể nằm thẳng. Có dụng cụ bếp, vì dục vọng ăn uống của mình, Trác Cẩn Khác quyết định, nơi này về sau y sẽ dùng tốt, “Các anh không biết làm đồ ăn sao?” Nhìn trên kệ bếp không chỉnh tề sạch sẽ, liền biết bọn Hiên Viên Kiệt nhiều nhất cũng chỉ dùng nơi này để nấu nước, ngâm mì ăn liền của bọn họ. “Bữa tối đêm nay rất tuyệt, cậu rất am hiểu nấu cơm sao?” Hiên Viên Kiệt tránh đi vấn đề của Hiên Viên Kiệt. Nam Cung Việt đôi mắt lóe sáng mà nhìn Trác Cẩn Khác, gia hỏa này quá hữu dụng, còn biết nấu cơm. “Dù sao thì tôi cũng ở một mình, thế nào cũng phải làm chút việc nhà mà.” Trác Cẩn Khác bình đạm nói, thân là người đàn ông độc thân sinh hoạt một mình, nếu muốn sống thoải mái, liền phải học được tự mình nấu cơm. “Vậy ba bữa của chúng tôi giao cho cậu đó, nguyên liệu nấu ăn ở nơi này cậu tùy tiện dùng.” Nam Cung Việt lập tức giao quyền phòng bếp cho Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt cùng Trưởng Tôn Kỳ cũng không có ý tứ phản đối. “Không thành vấn đề.” Trác Cẩn Khác vốn dĩ đã có tính toán này, sẽ không cự tuyệt đề nghị của Nam Cung Việt. Lại nhiều thêm một người, chuyện gác đêm buổi tối liền cần phải phân phối lại một lần nữa, dứt khoát hai người một tổ, một tổ canh gác một đêm, một tổ nghỉ ngơi, ngày hôm sau tổ nghỉ ngơi thì lái xe, tổ gác đêm thì nghỉ ngơi. Cái đề nghị này tất cả mọi người đều không có ý kiến, Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ hợp thành một tổ, Hiên Viên Kiệt cùng Trác Cẩn Khác hợp thành một tổ. Buổi tối gác đêm, thêm một người nói chuyện, sẽ không còn cảm thấy gió mát tịch mịch nữa. Trác Cẩn Khác dùng hệ thống phòng ngự tiếng vang, Hiên Viên Kiệt cảm thấy rất có tính tham khảo, sau khi bố trí cùng Trác Cẩn Khác, liền đốt đống lửa, nấu nước ấm, tách ra ngồi xuống bắt đầu gác đêm. Thời gian trò chuyện giữa Hiên Viên Kiệt cùng Trác Cẩn Khác cũng không nhiều, một khi nói chuyện, cũng khá vui vẻ, nhưng càng nhiều tâm thần vẫn sẽ cẩn thận tìm tòi chung quanh, một đêm nay, tổng thể mà nói, Hiên Viên Kiệt cũng không có cảm thấy nặng nề, đối với Trác Cẩn Khác vẫn như cũ có chút không cho là đúng, lại cũng tỏ vẻ tán thưởng đối với việc Trác Cẩn Khác có thể đuổi kịp tư duy cùng kiến thức uyên bác của mình. Đáng tiếc, tính cách của Trác Cẩn Khác, tuy rằng là loại hình Hiên Viên Kiệt thưởng thức, nhưng Trác Cẩn Khác lại là con riêng của Trác gia, chỉ bởi vì cái này, liền bị thiên chi kiêu tử Hiên Viên Kiệt coi khinh, nếu không phải thế, Hiên Viên Kiệt sẽ thừa nhận Trác Cẩn Khác có tư cách trở thành bằng hữu của hắn. Buổi tối vẫn có xảy ra chút tai nạn nhỏ, Hiên Viên Kiệt không để Trác Cẩn Khác động thủ, nương cơ hội này, để Trác Cẩn Khác nhận thức một chút thực lực của hắn. Ngày hôm sau trời sáng lên, Trác Cẩn Khác dùng phòng bếp cùng vật tư trên xe phòng, leng keng leng keng bắt đầu làm bữa sáng, đồng thời quấy rầy Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ một đêm ngủ ngon. Nhìn bóng dáng Trác Cẩn Khác bận việc trên dàn bếp, bọn họ cảm thấy người nam nhân này thật đúng là hiền huệ, dâng lên cảm giác ai mà cưới được y thì thực sự là có phúc khí, thân ảnh bận rộn hiền huệ kia trong mắt bọn họ đã trải qua mạt thế, thoạt nhìn phá lệ ấm áp. Tán thành đối với Trác Cẩn Khác, cũng chậm rãi bắt đầu từ phán đoán hôm qua, không còn giống như trước kia nữa, đã không còn là tiểu đệ có thể gọi tới gọi lui nữa. Hương vị đồ ăn thơm ngọt lan tràn giữa không khí, Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ cùng trở nên lười biếng, bắt đầu rửa mặt chải đầu, sau đó ngồi cùng nhau ăn bữa sáng, đối với tay nghề của Trác Cẩn Khác, nhất trí khoa trương, sau đó chủ động ôm công tác thu dọn. Trác Cẩn Khác không phải là tiểu đệ gọi tới gọi lui, bọn họ cũng cần phải làm ra tư thái bình đẳng. Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ ngồi ở trên ghế điều khiển cùng phó lái, một người lái xe, một người quan sát bốn phía. Trác Cẩn Khác cùng Hiên Viên Kiệt thì lại đang ở đằng sau ngủ bù. Trên đường, gặp không ít Sinh vật biến dị, Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ đều không còn là tay mới nữa, bọn họ có thể ứng phó được với loại công kích trình độ thế này. Tư duy của Nam Cung Việt đang phát tán, gã nhìn Sinh vật biến dị ven đường, liền nghĩ đến chúng nó bị Trác Cẩn Khác xử lý ra thật mỹ vị, bắt đầu tiến hành rà quét đối với Sinh vật biến dị, ăn bộ vị nào mới ngon đây. Nghĩ thực vui vẻ, Nam Cung Việt đột nhiên nhớ tới một vấn đề, giữa những Sinh vật biến dị này, cũng có do nhân loại biến thành, đẳng thức bắt đầu xuất hiện, Sinh vật biến dị ó nhân loại, bọn họ ăn thịt Sinh vật biến dị có phải là cũng tương đương với ăn thịt nhân loại không. Tưởng tượng như vậy, canh thịt mỹ vị tối hôm qua liền khiến cho Nam Cung Việt có một loại cảm giác muốn nôn, mà sau khi gã chiến đấu chấm dứt, cũng thật sự nhoi ra ngoài cửa sổ mà nôn ra. Làm cho Trưởng Tôn Kỳ không thể không dừng xe. “Sao tớ không biết cậu còn say xe vậy?” Trưởng Tôn Kỳ vỗ lưng Nam Cung Việt, lo lắng nói. “Không phải tớ say xe.” Sau khi Nam Cung Việt nôn xong, cầm lấy ly giữ ấm trong tầm tay, uống một ngụm nước ấm, bình phục dạ dày đang tạo phản của mình một chút. “Vậy cậu làm sao vậy?” Trưởng Tôn Kỳ không rõ hỏi, chẳng qua khi y nghe xong đẳng thức của Nam Cung Việt, Trưởng Tôn Kỳ cũng không tốt mấy, tàn chi đoạn hài đã thấy nhiều rồi, năng lực tiếp thu của Trưởng Tôn Kỳ cũng rất mạnh, chỉ là sau khi phát giác bản thân có khả năng ăn thịt người, lấy trái tim cường đại của Trưởng Tôn Kỳ cũng không chịu nổi, ghê tởm buồn nôn đánh úp xuống y, nương theo vết xe đổ của Nam Cung Việt, bắt đầu nôn. Lúc này đổi thành Nam Cung Việt vỗ lưng Trưởng Tôn Kỳ. Sau khi nôn xong, Trưởng Tôn Kỳ cũng rót ngụm nước ấm, sau đó nói với Nam Cung Việt, “Đừng suy nghĩ vớ vẩn, Trác Cẩn Khác không đến mức ăn…” Trưởng Tôn Kỳ nói không nên lời, cái loại cảm giác ghê tởm này lại tới nữa. “Không được, tớ muốn đi hỏi rõ.” Nam Cung Việt phái hành động mới mặc kệ hành vi của mình có thể quấy nhiễu giấc mộng của hai người đã vất vả gác đêm hay không, lập tức đi ra sau tìm Trác Cẩn Khác. Trưởng Tôn Kỳ hơi hơi hé miệng, cuối cùng vẫn ngậm miệng không ngăn cản Nam Cung Việt, y cũng giống vậy, nếu không đạt được đáp án, trong lòng sẽ không an ổn. “Trác Cẩn Khác, Trác Cẩn Khác.” Tới bên người Trác Cẩn Khác, Nam Cung Việt lay người, làm bừng tỉnh không đơn thuần chỉ là Trác Cẩn Khác, còn có Hiên Viên Kiệt. “Cậu làm gì đó, A Việt?” Hiên Viên Kiệt bị đánh thức tâm tình rất không tốt, đúng là thời điểm đang ngủ ngon lại bị đánh thức, lòng dạ đương nhiên là không dễ chịu, đáng tiếc trong tầm tay không có đồ gì tiện tay, nếu không hắn nhất định sẽ ném qua đầu Nam Cung Việt. Trác Cẩn Khác dụi dụi mắt, tính tình y tốt hơn Hiên Viên Kiệt nhiều, bị quấy tỉnh như vậy, cũng không có phát giận với Nam Cung Việt, đeo mắt kính lên, “Có chuyện gì sao?” Trác Cẩn Khác cười hỏi. “Cái kia,” Nam Cung Việt cảm thấy bản thân không nên xúc động hỏi, lỡ như là Trác Cẩn Khác không nghĩ tới thì sao, người khác cũng là có ý tốt, không thể quá mức lỗ mãng, “Cậu biết đó, hiện tại không ít Sinh vật biến dị là do nhân loại biến thành, đúng không.” Chỉ là việc này phải biểu đạt dịu dàng như thế nào, Nam Cung Việt tỏ vẻ gã không biết. “Anh là đang lo lắng, thịt tối hôm qua anh ăn chính là do nhân loại biến thành Sinh vật biến dị sao?” Trác Cẩn Khác một bộ thần sắc hiểu rõ, khiến Nam Cung Việt không khỏi có chút sùng bái, gã còn chưa nói, sao Trác Cẩn Khác đã đoán được vậy. Hiên Viên Kiệt bị đánh thức thần sắc cũng trở nên cổ quái, nếu tối hôm qua là ăn thịt nhân loại, không, đừng nghĩ nữa, thật muốn nôn. Nghĩ về hướng tốt đẹp đi, lấy sự thông minh của Trác Cẩn Khác hẳn là sẽ không phạm vào loại sai lầm này đâu. Nam Cung Việt sau khi Trác Cẩn Khác hỏi chuyện, gật gật đầu. “Yên tâm, đó không phải là nhân loại biến dị.” Trác Cẩn Khác như cũ cười khanh khách, “Kỳ thật anh chỉ cần lưu ý quan sát, liền sẽ phát hiện thôi, nhân loại cùng động vật biến dị, kỳ thật vẫn có thể phân biệt.” Hiên Viên Kiệt bọn họ không có lưu tâm, là bởi vì bọn họ chỉ coi Sinh vật biến dị như kẻ địch, sau khi phát giác không thể ăn, sẽ càng thêm không quan tâm đến những chi tiết đó. “Phân biệt như thế nào?” Nam Cung Việt một bộ học sinh ngoan, có hỏi tất hỏi. “Sau khi nhân loại biến dị, trên cơ bản vẫn duy trì trạng thái hai chân đứng thẳng hành tẩu của nhân loại, loài bò sát sau khi biến dị rất dễ phân biệt, loại phi hành trước mắt thì vẫn chưa phát hiện ra có nhân loại biến dị, loại động vật có vú cũng vẫn duy trì đặc thù tứ chi chạm đất.” Trác Cẩn Khác một bên nói, bọn Hiên Viên Kiệt một bên nhớ lại, hình như thật sự giống như Trác Cẩn Khác nói. “Kia có lỡ như thì sao?” Tuy hình thái của sinh vật biến dị quả thật khác biệt khá lớn, nhưng Nam Cung Việt vẫn như cũ lo lắng. “Như vậy anh cứ xem lỗ tai.” Trác Cẩn Khác chỉ chỉ lỗ tai của mình, “Lỗ tai nhân loại là ở vị trí này, cho dù có biến dị, hình dạng lỗ tai có trở nên kỳ quái, thì vị trí này cũng không hề thay đổi. Nếu như là động vật, trên cơ bản đều là ở nơi này.” Trác Cẩn Khác chỉ chỉ đỉnh đầu, “Cho nên thời điểm lựa chọn Sinh vật biến dị làm nguyên liệu nấu ăn, đầu tiên chính là suy xét đến loại hình tứ chi chấm đất, sau đó lại xem lỗ tai, chỉ cần có một đặc thù phù hợp với nhân loại biến dị, tự nhiên là sẽ từ bỏ, sẽ không coi chúng nó thành nguyên liệu nấu ăn.” Loại chuyện này, cẩn thận là trên hết, “Tôi không có sở thích ăn thịt người, cho nên lúc chọn thức ăn, cũng rất cẩn thận.” Trác Cẩn Khác đương nhiên sẽ không nói cho bọn họ, y còn có biện pháp phân biệt khác, đó là thuộc về một trong những năng lực của y. Nam Cung Việt biểu tình thả lỏng, sắc mặt Trưởng Tôn Kỳ cũng tốt hơn chút, Hiên Viên Kiệt lại khinh thường với Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ đại kinh tiểu quái một chút, hoàn toàn đã quên mất mới vừa rồi hắn cũng thiếu chút nữa đã bước lên vết xe đổ của hai người. “Được rồi, các cậu đi lái xe đi, tớ cùng Trác Cẩn Khác còn muốn tiếp tục nghỉ ngơi.” Hiên Viên Kiệt còn chưa ngủ no, lúc này liền đuổi người. “Ngủ cái gì nữa, sắp giữa trưa rồi, nhanh dậy đi.” Nam Cung Việt reo lên, đêm nay dù sao cũng là Hiên Viên Kiệt cùng Trác Cẩn Khác nghỉ ngơi, cũng không cần phải nghỉ ngơi lâu như vậy. Trác Cẩn Khác nhìn xem thời gian, “Cũng phải, tôi cũng nên chuẩn bị bữa trưa thôi.” Chấp chưởng quyền phòng bếp đồng thời, cũng gánh vác cả nghĩa vụ. Tìm một chỗ, dừng xe nghỉ ngơi, ăn bữa trưa rồi lại xuất phát.