Nhưng loại suy nghĩ này cũng không tiếp tục thật lâu. Mỗi lần Giáo chủ bị Tiểu vương gia đè dưới thân hung hăng làm, Giáo chủ bị tra tấn chật vật không chịu nổi sẽ nghĩ ngược lại. Nghĩ đến nam nhân vô sỉ này quả nhiên vẫn phải rút gân lột da, nghiền xương thành tro là tốt nhất! Ngay cả đêm trừ tịch. Tiểu vương gia cũng không buông tha Giáo chủ. Lúc Nhị sư phụ cùng Tam sư phụ vội vàng đốt pháo hoa, lại nói với Giáo chủ hắn biết một chỗ nhìn pháo hoa vô cùng đẹp. Sau đó… Liền gài người tới chỗ suối thuốc. Giáo chủ nửa nằm trên tảng đá lớn bên bờ suối, ngửa đầu nhìn từng đóa hoa rực rỡ trong bầu trời đêm, sống không còn gì luyến tiếc: …A, thật đúng là đẹp. Phía trên là một con “rồng nước” đang hôn liếm cắn y. Bốn móng vuốt đều dùng để giam cầm y. Làm loại chuyện hạ lưu dơ bẩn đối với y. Giáo chủ nằm xụi lơ không thể phản kháng. Chỉ có thể mặc nghiệt súc này dùng nghiệt căn thô hồng nóng hổi rong ruổi trong thân thể y. Cúc huyệt ấm áp khít chặt quấn lấy nghiệt súc kia vô cùng sảng khoái, kéo người liền vào trong nước. Quấn lấy cổ Giáo chủ nói: “Bảo bối, trong này của ngươi thật thoải mái, ta muốn ở đến năm sau.” Giáo chủ: “….” Xem đi, quả nhiên vẫn không thể quá tiện nghi hắn!