Hỏi ra mới biết Tử Vân Phi tới tiền tuyến rồi, cách Minh Na Tư Đặc Lai chưa tới một ngàn mét quân Lam Vũ còn có một trận địa pháo binh nữa. Trương Chi Phong lại vội vàng chạy tới tiền tuyến, từ xa xa đã nhìn thấy bức tường thành đen xì dưới ánh sáng ban mai, mang tới sức chấn động cực lớn cho người ta. Ở trên khu vực bình nguyên này,sự tồn tại của Minh Na Tư Đặc Lai đúng là quá chói mắt, không một ai có thể không chú ý tới nó, tới ngay cả kẻ mù cũng có thể cảm giác được sự hùng vĩ của nó. Từ tháng 5, bộ binh quân Lam Vũ đã từng bước áp sát Minh Na Tư Đặc Lai, đem điềm xuất phát tới tường thành Minh Na Tư Đặc Lai không tới 300m. Binh sĩ ở tiền tuyến trên cùng thậm chí không cần dùng tới ống nhòm cũng có thể nhìn thấy rõ quân Mã Toa trên tường thành. Thi thoảng còn nghe thấy tiếng súng, đó là lính bắn tỉa của hai bên đang so kè với nhau, chỉ cần sơ xuất một chút là có thể có một sinh mạng cáo biệt thế giới này. Đại khái quân Mã Toa biết ở bên ngoài dứt khoát không có cơ hội phân cao thấp với quân Lam Vũ, cho nên chủ động rút lui, quân Lam Vũ thuận lợi chiếm cứ những cứ điểm vòng ngoài của Minh Na Tư Đặc Lai, số cứ điểm này bao gồm cả những ngọn đồi nhỏ cao không quá 20 mét. Nhưng đối với quân Lam Vũ mà nói, tác dụng của những ngọn đồi này đã rất lớn rồi, chẳng những có thể bố trí chòi quan sát pháo binh, thậm chí còn có thể đặt sở chỉ huy. Trận địa pháo binh tiền tuyến của quân Lam Vũ chính đặt phía sau một ngọn đồi nhỏ. Từ xa, Trương Chi Phong nhìn thấy trận địa tiền tuyến hình như xuất hiện trạng thái xao động, rất nhiều chiến sĩ ở trong hầm hào đều quay người sang nhìn trận địa pháo binh, như phát hiện ra đại lục mới vậy. Lúc này sắc trời còn chưa sáng hoàn toàn, nhìn xa xa còn có chút mơ hồ, Trương Chi Phong nhìn thấy trong trận địa pháo binh tựa hồ như có những thứ đồ chơi to lớn không biết tên, hình như có nòng rất dài, rất to chính đang được cần cẩu chạy bằng hơi nước hỗ trợ vận chuyển . Trong đó có hai cái tựa hồ đã lắp xong rồi, cái nòng to dài chĩa nghiêng nghiên về phía Minh Na Tư Đặc Lai, xem ra hẳn là nòng pháo, nhưng đáy của nó lại rất khác với các loại đại pháo bình thường. Tiểu Mã mắt đầy vẻ sung kính, khen :” Đại pháo to thật…” Trương Chi Phong cũng thấy cái thứ trước mắt này vô cùng hoành tráng, nhưng trong lòng lại hoài nghi, đây là đại pháo sao? Đại pháo lớn tới chừng đó? Bất quá hắn không nói gì mà chỉ đi tìm Tử Vân Phi. Kết quả, mất hơn 10 phút mới tìm được Tử Vân Phi, hắn đang chỉ huy các chiến sĩ pháo binh lắp thứ đồ chơi khổng lồ này, toàn thân hắn bẩn thỉu nhem nhuốc, cứ như thợ mỏ từ trong lòng mỏ than chui ra. Trương Chi Phong không khách khí, hỏi thảng luôn :” Thứ ngươi muốn cho ta xem là cái vật to lớn này à?” Tử Vân Phi thuận tay lấy một bộ quân trang, lau khuôn mặt đen nhẻm, kích động đáp :” Đúng, chính là thứ này đó.” Trương Chi Phong đi quanh mấy lượt, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra thứ đồ vật này là cái gì, nhìn qua thì đúng là đại pháo đây, nặng nề này, có nòng này, đúng là đại pháo rồi, nhưng cỡ nòng của nó quá khiếp sợ. Tính sơ sơ thôi cũng phải tới 400 ly, nòng pháo thì hơi ngắn, so với pháo trái phá 122 ly còn ngắn hơn, nhìn qua cứ quai quái, chẳng giống đại pháo gì cả. Cuối cung Trương Chi Phong cũng thành thực nói :” Đây là đại pháo đấy hả?” Tử Vân Phi gật đầu :” đây đương nhiên là đại pháo rồi.” Trương Chi Phong nghi hoặc :” Sao nó cứ khang khác?” Tử Vân Phi cười :” Nói chính xác, thì nó không phải là pháo…..” Trương Chi Phong tròn mắt :” Không phải là pháo thì là gì?” Tử Vân Phi cười ha hả :” Anh đừng gấp, có thể nói là pháo, cũng có thể nói không phải là pháo, nguyên lý của nó hơi khác với pháo trái phá…” Để cởi bỏ mê hoặc cho Trương Chi Phong, Tử Vân Phi liền giới thiệu tỉ mỉ về thứ đồ chơi to lớn này. Nói một cách chính xác, thì nó đúng là không phải pháo, nguyên lý phát xạ của nó không giống với pháo trái phá thông thường, bới vì cỡ nòng của nó quá lơn, tới tận 440 ly. Nếu như dựa theo nguyên lý của pháo trái phá 122 ly, mà chế tạo gia hỏa có cỡ nòng này thì căn bản là không thể, cho nên nhìn qua nó khác biệt quá nhiều so với loại pháo thông thường. Nhưng nó có thể gọi là pháo bởi vì nó cũng bắn đạn pháo, mặc dù thể hình của nó trông đúng là vô cùng đáng sợ, nhưng giống như pháo trái phá 122 ly, tác dụng của nó cũng chỉ là đem đạn pháo bắn đi thật xa mà thôi. Tử Vân Phi tự hào nói :” Thứ đồ vật to lớn này tên là Chiến THần Công Thành pháo.” Chiến THần Công Thành pháo là do ban ngành quân giới chuyên môn vì đánh phá Minh Na Tư Đặc Lai mà nghiên cứu chế tạo ra, nhưng thiết kế nguyên thủy của nó thì từ thời đánh cứ điểm Lạc Lạp đã có rồi. Nhân viên kỹ thuật của pháo binh lúc nào cũng muốn đem cỡ nòng pháo trái phá mở rộng, đem tầm bắn kéo dài, đem uy lực của pháo mạnh hơn. Nhưng bất kể bọn họ nỗ lực thế nào cũng không thể làm nổi pháo trái phá 440 ly, nói một cách chính xác, nếu như tiếp tục dùng kỹ thuật pháo trái phá, thì không thể xuất hiện thứ đồ chơi to lớn này. Bởi thế cần phải nghĩ cách khác. May là trong ký ức của Dương Túc Phong còn có nhớ một số tư liệu liên quan tới đại pháo siêu cấp ở thế chiến thứ 2, đáng tiếc là ký ức không đầy đủ lắm, rất nhiều chi tiết kỹ thuật không nhở rõ, chỉ có thể miêu tả đại khái qua loa. Kết quả cùng ban ngành quân giới kết hợp lại chế tạo ra cái thứ quái thai này, khác biệt quá nhiều so với ký ức của Dương Túc Phong, chính bản thân y cũng phải thừa nhận nó là một thứ quái thai. Bất quá chỉ cần thứ quái thai này có tác dụng thì y cũng không có y kiến gì. Kỳ thực, thứ đại pháo dị dạng này của quân Lam Vũ cũng không có gì đáng kể, từ khi Minh Na Tư Đặc Lai sinh ra, nhân loại đã thiết kế vô số vũ khí hình thù kỳ quái, từ những cỗ máy bắn đá siêu lớn cổ xưa nhất, tới xe thang siêu cao sau này, rồi lại có cung nỏ siêu lớn, hỏa pháo siêu dài, đủ mọi chủng loại quái đản, đều là tinh hoa trí tuệ con người. Vì công chiếm Minh Na Tư Đặc Lai, trước kia quân đội Mã Toa cũng chuyên môn chế ra siêu cấp công thành pháo cỡ nòng 500 ly, cái thứ “pháo” này phải cần hơn 10 con chiến mã mới kéo đi nổi, mỗi quả đạn pháo phải sáu bảy người mới nhấc lên nổi, mỗi lần nó phát xạ, đều tạo thành hố sâu 20cm trên mặt đất chỗ đặt pháo. Trong lần hội chiến thứ 13 ở Lạc Na, Minh Na Tư Đặc Lai đã bị loại pháo 500ly này công kích không ngừng, bất kể là từ tâm lý hay sinh lý, làm cho quân đội Đường Xuyên đồn trú trong đó tạo thành thương tổn cực lớn. Hiện giờ vì công chiếm Minh Na Tư Đặc Lai, quân Lam Vũ cũng chế tạo ra thứ quái vật siêu cấp này, dù cỡ nòng của nó chưa tới 500ly, nhưng uy lực của nó đương nhiên không phải pháo công thành của quân Mã Toa có thể đem so sánh. Giống như súng máy Mã Khắc Thẩm cùng Chiến THần Công Thành pháo được gọi là hai thứ hung khí giết người uy lực mạnh nhất của quân Lam Vũ, sự tồn tại của chúng dứt khoát là ác mộng của kẻ địch. Bất quá, Chiến THần Công Thành pháo cũng không phải là hoàn mỹ, bởi vì kỹ thuật sắt thép chưa đủ điều kiện, rất nhiều chi tiết phải rút bớt uy lực, tránh làm tét nòng. Thực tế trong quá trình nghiên cứu thí nghiệm, thứ quái thai này đã nhiều lần xảy ra sự cố vỡ nòng, còn khiến cho không ít nhân viên thương vong. Vốn theo thiết kế ban đầu, toàn bộ khẩu pháo này là một chỉnh thể gắn kết chặt chẽ, sau này mới đành phân thành nhiều phần, bởi vì nếu như theo thiết kế ban đầu, thì chỉ có dùng 20 con chiến mã cũng chẳng làm nó nhúc nhích nổi. Thứ quái thai này khi lắp lên, nặng tới 30 tấn, đạn pháo mà nó bắn ra, một quả nặng tới 450kg, cần có 8 người mới có thể nâng được và dùng thanh trượt mới có thể nhét được vào nòng. Mỗi quả đạn pháo như vậy, bên trong nhồi hơn 250 kg thuốc nổ mạnh, uy lực phát nổ phải bằng 15-20 quả đạn pháo pháo trái phá 122ly thông thường. Từ lý luận mà tính, cho dù tường thành của Minh Na Tư Đặc Lai có là vách sắt đi nữa thì nó cũng có thể bắn thủng một lỗ trên đó. Bất quá, loại pháo đạn này có sức sát thương trí mạng nhất vẫn là sóng chấn động mà nó sinh ra có thể dễ dàng san bằng tất cả mọi thứ trong chu vi 50m, nếu như là nhà dân bình thường, thì cơ bản là chu vi 100m không thể may mắn sót lại thứ gì. Từ con số thí nghiệm mà xét, khi nó phát nổ sinh ra sóng chấn động tản ra theo hình tròn, tất cả không khí xung quang trung tâm vụ nổ bị hút sạch, sóng không khí và không khí bên ngoài liên tục ép vào nhau, còn sinh ra chấn động lớn hơn nữa,có thể đem mọi thứ xung quanh hủy diệt. Đương nhiên,khuyết điểm của Chiến Thần Công Thành pháo cũng đếm không sao kể xiết, nếu như không có loại thành như Minh Na Tư Đặc Lai, nó cũng chẳng cần tồn tại, vì di chuyển nó rất phiền phức, phải tháo ra mới di chuyển được, mà trong quá trình tháo lắp cần có cần cẩu hỗ trợ, linh kiện tháo ra rồi cần rất nhiều chiến mã mới kéo đi nổi. Tốc độ xạ kích cũng rất chậm, bắn một quả ít nhất cần 10 phút, điều chỉnh góc xạ kích cũng tương đối khó, phải dùng hệ thống khí nén mới có thể hoàn thành, nhưng cái hệ thống quái quỷ này cũng có rất nhiều vần đề, khi nó không linh nghiệm nhiều hơn lúc nó linh nghiệm. Ngoài ra vì vấn đề chất lượng của nòng pháo, tầm bắn của nó cũng rất gần, tối đa không quá 3000m, chẳng khác mấy dùng bách kích pháo, bởi thế nó phải mau chóng áp sát tường thành mới có thể phát huy công dụng. Mỗi pháo thủ thao tác loại pháo này đều phải là dũng sĩ có lá gan cực lớn, phải viết sẵn di chúc, vì chất lượng của nó chẳng ra làm sao, lúc nào cũng có thể pháo nổ người chết. Hoàn toàn có thể nói Chiến THần Công Thành pháo hoàn toàn vì sự tồn tại của Minh Na Tư Đặc Lai mà sinh ra, không có Minh Na Tư Đặc Lai thì không có sự tồn tại của thứ quái vật biến thái này… Trương Chi Phong hưng phấn nói :” Này, bắn vài phát xem nào” Tử Vân Phi cười nói :” Đợi đã, còn chưa lắp xong mà” Trương Chi Phong siết chặt nắm đầm :” Được, ta đợi” Tử Vân Phi rời đi, tiếp tục chỉ huy công tác phối hợp lắp pháo, toàn bộ trận địa pháo binh đâu đâu cũng thấy dòng người qua lại. Qua mười mấy tiếng đồng hồ phấn đấu, tới lúc sắp tối cuối cùng mới có hai vị “Chiến thần” cơ bản được lắp xong. Trong tiếng ken két do sắt thép va chạm nhau, dưới sự hỗ trợ của hệ thống động lực, nòng pháo khổng lồ bắt đầu từ từ nâng lên,hung dữ nhằm chuẩn vào Minh Na Tư Đặc Lai gần trong gang tấc. Binh sĩ Mã Toa trên tường thành sớm đã chú ý tới sự tồn tại của con quái vật này, bọn chúng kinh ngạc nhìn cái nòng pháo đen ngòm có thể chứa được một người kia, hoang mang không biết phải làm sao, bọn chúng không biết tên của con quái vật này, nên chỉ có thể dùng cái tên siêu cấp đại pháo để gọi nó. Vừa vặn là lúc đám Vũ Văn Thành Đô và Cung Tử Yên chiến đấu kịch liệt nhất. Đám người Trương Chi Phong mắt nhìn không chớp mắt về phía tường thành màu đen xì của Minh Na Tư Đặc Lai, có thể phá vỡ nó hay không phải trông vào khẩu pháo chiến thần này rồi. Dưới ánh sáng chiều tàn, Minh Na Tư Đặc Lai trông hùng vĩ khác thường, kiên cố khác thường, những khối đá hoa cương to lớn lộ ra khuôn mặt hung tợn dưới ánh tịch dương, từ bên trên ngạo nghễ nhìn quân Lam Vũ trước mặt, như một con chim ưng lớn xòe rộng đôi cánh, dựa vào một ngọn núi lớn, nhìn chằm chằm vào đồng hoang mênh mông xung quanh. Nhìn vào nó, ai cũng cảm thấy rõ ràng Minh Na Tư Đặc Lai không đơn thuần là một tòa thành thị, cũng không phải là một thành lũy quân sự, mà là một chúa tể khống chế chục vạn km vuông xung quanh. Sự kiên cố,uy nghiêm của nó không phải là người thường có thể mạo phạm, chỉ có nhóm người hùng mạnh nhất mới có thể có tư cách lưu lại dấu ấn trên người nó. Từ khi nó sinh ra cho tới nay, dũng sĩ các nước ngã dưới chân nó ít nhất phải trên 500 vạn, máu tươi và dũng khí cùng niềm tin của bọn họ càng gia cố thêm cho nó trở nên không thể lay động. Đất đai giữa nước Lạc Na và đế quốc Tinh Hà, cơ bản đều bằng phẳng, chỉ có rất ít những rặng núi cao không quá 100m nhô lên, không có nơi hiểm yếu gì để thủ. Trước khi có Minh Na Tư Đặc Lai, nơi đây là thiên hạ của kỵ binh, bất kể là kỵ binh từ phương nam hay phương bắc, đều va chạm tóe lửa vô số lần ở nơi này, vô số lần chiến đấu của lịch sử đã thúc đẩy sinh ra tòa thành vững chãi nhất đại lục này. Có lẽ, Đại Cô Sơn và Tiểu Cô Sơn miễn cưỡng có thể nói là ngoại lệ của ngoại lệ, hai ngọn núi cô lập này đều cao hơn 5 ngàn mét so với mực nước biển, trên bình nguyên Lạc Na trông vô cùng bắt mắt. Cuối cùng thu hút ánh mắt của các nhà quân sự trên đại lục Y Lan, giá trị quân sự của nó dần dần được phát huy và lợi dụng. Minh Na Tư Đặc Lai đươc xây trên Đại Cô Sơn, cùng Đại Cô Sơn hòa thành một thể, Vũ Thắng Quan được xây trên Tiểu Cô Sơn, gần như đã bao phủ kín lấy Tiểu Cô Sơn. 5h 23p chiều 16 tháng 7 năm 1732 thiên nguyên. Sắc mặt Tử Vân Phi như say rượu, đỏ như muốn ép ra máu, lúc mới đầu hắn chẳng kích động lắm, nhưng khi cái nòng cỡ 440 ly giương lên cao mang theo tiếng sắt thép ma sát với nhau,thì máu của hắn như sôi lên. Tử Vân Phi khó khăn phát ra một chữ từ trong kẽ răng của mình :” Bắn” Chớp mắt,vô số người theo bản năng che lấy tai, sợ tiếng pháo làm rách màng nhĩ,nhưng cho dù là như thế, vẫn không ít người bị tiếng pháo như sấm nổ làm cho toàn thân run rẩy,sắc mặt trắng bệch, gần như muốn ngất ngay tại chỗ. Một số chiến sĩ ở trong đường hào không kịp đề phòng, bị tiếng động làm rơi cả súng trong tay, theo bản năng nằm úp xuống đất. Mặt đất như rung chuyển, nhật nguyệt như lui mờ. Trương Chi Phong nhìn thấy rõ ràng con quái vật này phun ra một ngọn lửa chói lòa, như chiếu sáng ở bình nguyên bao la, một đường cong mỹ lệ mà tàn khốc xẹt qua bầu trời, vượt qua tường thành Minh Na Tư Đặc Lai rơi vào hậu phương đằng xa. “Uỳnh....” Tiếng nổ kịch liệt truyền tới, như tiếng sấm rền trên trời cao,chỉ tiếng vì có tường thành ngăn cách, không ai nhìn thấy được nơi pháo đạn rơi xuống, cũng như uy lực của nó, chỉ đành nôn nóng chờ đợi chòi quan sát báo cáo. Một lúc sau, chòi quan sát nói, đạn pháo rời xuống khu dân nghèo phụ cận cửa nam Minh Na Tư Đặc Lai, đại khái phá hủy 3,4 trăm căn nhà, hình thành một vòng tròn hủy diệt đường kính ước chừng 100m. Trương Chi Phong rất muốn hỏi Tử Vân Phi rốt cuộc uy lực thế nào, cuối cùng lại không hỏi, hắn tin mình khẳng định sẽ được tận mắt chứng kiến uy lực của Chiến thần pháo. Quả nhiên, vì không thấy uy lực của đạn pháo, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy tiêc nuối, liên tục thúc bắn phát pháo thứ hai, Tử Vân Phi cũng vô cùng kích động, chỉ huy bộ hạ của mình mau chóng lôi vỏ đạn ra, sau đó nhét quả thứ hai vào. Khi chuẩn bị bắn phát thứ 2, rất nhiều binh sĩ Mã Toa rón rén xuất hiện trên tường thành, tựa hồ không sợ bị lính bắn tỉa của quân Lam Vũ, bọn chúng ghé tai thì thầm với nhau, chẳng biết bàn luận cái gì. Trương Chi Phong nâng kính viễn vọng lên, nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt trắng nhợt của bọn chúng. còn cả vẻ sợ hãi trong ánh mắt, tựa hồ bị thứ gì đó làm cho chết khiếp. Hơn 10 phút sau, phát đạn pháo thứ hai chuẩn bị hoàn tất, ánh mắt của tất cả mọi người đều mong đợi nhìn thẳng vào Minh Na Tư Đặc Lai. Binh sĩ Mã Toa trên tường thành như nhận được ám hiệu gì đó, chớp mắt biến mất toàn bộ. bọn chúng xuất hiện rất chỉnh tề, biến mất thì thần tốc, cứ như nhìn thấy ma vậy. Tử Vân Phi không chút do dự hạ lệnh :” Bắn” Một tiếng ầm vang lên làm kính viễn vọng trong tay Trương Chi Phong chấn động rơi xuống, đập mạnh vào chân ngực hắn, mang tai của hắn cũng kêu ù ù, có tới mấy phút không nghe thấy gì, hắn loáng thoáng nhìn thấy ánh lửa lần nữa lóe lên, như sáng hơn cả mặt trời, rồi theo đường cong mỹ lệ một lần nữa rơi vào Minh Na Tư Đặc Lai. Uỳnh, uỳnh,uỳnh... Pháo đạn cực lớn rơi trên triền dốc trong Minh Na Tư Đặc Lai, phát ra ánh lửa chói mắt, khu vực đó lập tức bị khói bụi bao phủ. Lần này mỗi người đều nhìn thấy rõ ràng uy lực của đại pháo, không ít người bất giác thè lưỡi ra. Trên triền núi Đại Cô Sơn có rất nhiều phòng ốc, đại bộ phận đều dùng đá chất lên mà thành, kiên cố vô cùng, nhưng trước mặt chiến thần pháo, những ngôi nhà kiên cố đó ào ào đổ sập, cứ như món đồ chơi bằng gỗ của trẻ nhỏ. Có một vầng mặt trời thứ hai nhô lên ở Minh Na Tư Đặc Lai, Đại Cô Sơn tức thì phát sinh lở núi, những tảng đá to nhỏ không ngừng sầm sập đổ xuống, có một số ngôi nhà bị bắn văng lên không, làm phía dưới thành một vùng hoang tàn. Tiếng kêu gào, tiếng thét, tiếng chó sủa vang lên nối tiếp nhau, toàn bộ Minh Na Tư Đặc Lai như thành địa ngục trần gian,khói bụi tan đi, vùng đất không còn nhìn thấy căn nhà nào còn nguyên vẹn nữa. Trương Chi Phong mồm há hốc, nhìn cảnh trước mắt không sao tin được, rất nhiều người bên cạnh cũng tròn xoa mắt, cảm giác vô cùng hoang đường. Ối ông trời ơi, đây là thứ vũ khí gì mà lại có sức phá hoại kinh khủng như thế. Trong tíc tắc, cả tiền tuyến đều lặng ngắt như tờ, chỉ có những tiếng kêu gào thảm thiết như ở địa ngục từ trong Minh Na Tư Đặc Lai truyền ra. Tử Vân Phi không có chút thương hương tiếc ngọc nào hết, tiếp tục lặp lại, mười mấy phút sau, quả đạn pháo thứ 3 rời nòng, chấn động rất nhiều người, ánh mắt tất cả bất giác dõi theo quả đại pháo di động. Lần này điểm rơi là ở sau tường thành, không ai nhìn thấy rõ cảnh vụ nổ, nhưng nhìn thấy rõ ràng vô số gạch ngói và thi thể bị cuốn lên tường thành, khoa trương hơn nữa còn có mấy tên binh sĩ Mã Toa trên tường thành bị sóng xung kích cuốn văng lên, ngã thẳng từ trên tường thành cao mười mấy mét xuống, cờ hoàng kim sư tử bị bẻ gãy lìa, từ trên thành lâu đổ xuống. “Tuyệt “ Có người hưng phấn rống lên. “Mau, mau, mau. Tối nay tăng ca, lắp hết vào cho ta, chúng ta bắn chết con mẹ chúng nó, hai mươi ngày, phải oanh tạc 20 ngày.” Tử Vân Phi hét lên, pháo binh quân Lam Vũ hoàn toàn điên cuồng, bọn họ chết mê con quái vật hủy thiên diệt địa này rồi. Bộ binh ở tiền tuyến cũng điên cuồng theo, có con quái vật này, bọn họ không cần phải phí tầm tự nghĩ cách leo lên tường thành cao 20m kia nữa, vì nó hoàn toàn có thể bắn thủng tường thành, để bộ binh Lam Vũ thuận lợn tiến vào tòa thành kiên cố nhất đại lục Y Lan này. Hạng chiến trong Minh Na Tư Đặc Lai có lẽ là hết sức gian khổ, nhưng các chiến sĩ quân Lam Vũ đã chuẩn bị hết sức đầy đủ rồi. “Nữa đi, nữa đi. Chơi thêm phát nữa.”Vô số các chiến sĩ rống lên, tựa hồ còn lớn hơn cả tiếng pháo. “Pháo kích tường thành, pháo kích tường thành đi” Trương Chi Phong cũng cảm thấy máu toàn thân sôi lên sùng sục, chỉ cần bắn sập tường thành, thì chuyện còn lại dễ dàng rồi, nếu như 5 lữ đoàn bộ binh hoàn toàn vào được đường phố Minh Na Tư Đặc Lai, thì sự diệt vong của quân Mã Toa đã được định sẵn. Đám Tử Vân Phi chỉnh góc độ nòng pháo, nhắm thẳng vào tường thành, sau đó phát xạ. Uỳnh..... Pháo đạn trực tiếp va chạm với tường thành, bùng lên ánh lửa chói mắt vô cùng, nhưng khi khói đạn tan đi, kết quả lại làm cho người ta có chút thất vọng, tường thành Minh Na Tư Đặc Lai tựa hồ không bị hủy hoại gì đặc biệt, vẫn kiên cố như vậy, chỉ khi có gió thổi qua mới có ít bụi đất rơi xuống. Nhìn bụi đất tung bay, trái tim treo ngược của Trương Chi Phong hoàn toàn hạ xuống rồi, bắt đầu từ lúc này, Minh Na Tư Đặc Lai đã nằm gọn trong tay mình, có bụi đất rơi xuống, cho thấy tường thành đã bị tổn thương, cho dù còn rất ít, nhưng chỉ cần có phát đạn pháo thứ hai rơi xuống, nó sẽ bị tổn hại ngày càng lớn, cuối cùng rồi sẽ phải đổ sụp xuống. Quả nhiên khi đám Tử Vân Phi liên tục nổ pháo, oanh kích tường thành cùng một khu vực thì nơi xuất hiện bụi đá bị bắn toạc ra một lỗ hổng rõ ràng, lỗ hồng đó ngày càng lớn, cuối cùng thành lỗ hổng không thể nào tu bổ được. Tường thành trên lỗ hổng đó bị đổ sập hoàn toàn, mấy trăm tên binh sĩ Mã Toa theo khói đạn tan đi thành tro bụi. Lúc này pháo trái phá 122 ly cũng nhắm vào lỗ hổng đó, không ngừng xạ kích, khoét cho nó mỗi lúc một lớn hơn. Minh Na Tư Đặc Lai cuối cùng cũng phải cúi gục cái đầu cao ngạo của mình xuống, cái lỗ hổng đó như một vết thương trên người không ngừng chảy máu, vĩnh viễn không có cơ hội chữa lành. Mỗi ngày, quân Mã Toa đều có ý đồ lấp lại lỗ hổng đó, nhưng pháo trái phá 122ly xạ kích không ngơi nghỉ, biến hi vọng thành tuyệt vọng. Cùng với Chiến thần pháo, chầm chậm di chuyển mục tiêu xạ kích, lỗ hổng trên tường thành Minh Na Tư Đặc Lai càng ngày càng nhiều, cuối cùng tới mức không thể khống chế được. chiến thần công thành pháo sẽ hủy diệt hoàn toàn Minh Na Tư Đặc Lai