Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu
Chương 391
Sau khi tiến vào trung tuần tháng 10, bầu trời của kinh đô Ni Lạc Thần tựa hồ không có lấy một ngày quang đãng, ngày nào cũng là mây đen vần vũ, gió lạnh mang theo mưa tuyết, mặc sức hoành hành trên đường phố của kinh đô Ni Lạc Thần, trên đường phố đâu đâu cũng toàn là cảnh bùn lấy nhớp nháp, rất nhiều chỗ còn có nước đọng, công nhân quét dọn xông pha cái lạnh quét tước nhiều lần, cũng không thể nào xóa bỏ sạch sẽ.
Cái lạnh khác thường làm cho các cư dân kinh đô Ni Lạc Thần bắt đầu có chút lo lắng, khi xưa trước khi đế quốc Đường Xuyên bị diệt vong, mùa đông tựa hồ cũng lạnh lẽo như thế, chẳng lẽ quân Lam Vũ cũng sẽ dẫm vào vết xe đổ đó ư? Suy nghĩ đáng sợ này chỉ thoáng qua trong đầu rất nhiều người một chút rồi lập tức biến mất, không ai dám nghĩ tới hậu quả nếu quân Lam Vũ quả thực là phù dung sớm nở tối tàn.
Bất quá không phải là tất cả mọi người đều có lo lắng như vậy, nhất là đối với những cư dân có chút tiếp xúc và hiểu biết về quân Lam Vũ, thậm chí là bao gồm cả dạng nhân vật như Điệp Tư Thi ở trong đó, họ cơ bản đều có thể dựa đoán được quân Lam Vũ đâm chồi nảy lốc ở trên vùng đất này đã là sự thực không thể ngăn cản được nữa.
Ở rất nhiều khu vực, bất kể là ở phụ cận kinh đô Ni Lạc Thần, hay là địa khu Y Lệ Nạp xa xôi, quân Lam Vũ đều liên tục giành được thắng lợi, mùa đông mặc dù khắc nghiệt, nhưng cũng không thể ngăn cản bước tiến của quân Lam Vũ.
Cảnh giới ở Vị Ương cung lại bắt đầu trở nên nghiêm ngặt rồi, từ vị trí của quảng trường Anh Hùng đã có thêm rất nhiều bộ đội cảnh vệ của lúc quân quân Lam Vũ.
Trước thời điểm đó, đã có không ít cư dân kinh đô Ni Lạc Thần nhìn thấy một số lượng tương đối lớn quan quân cao cấp của quân Lam Vũ lũ lượt tràn vào kinh đô Ni Lạc Thần, tràn vào Vị Ương cung.
Sự thực đúng là như thế, ở bên trong pong hội nghị lớn của Vị Ương cung là một khung cảnh sôi sục nóng bỏng, trở thành một sự đối lập rõ ràng với cảnh gió băng mưa tuyết ở bên ngoài.
Hội nghị quân sự quan quân cao cấp lần thứ nhất của đế quốc Lam Vũ chính đáng tiến hành trong cuộc thảo luật kịch liệt, vì tương lai của quân Lam Vũ mà trù mưu tính kế.
Tham dự cuộc hội nghị lần này ngoại trừ tướng lĩnh cấp bậc từ thiếu tướng trở nên, còn có rất nhiều đại biểu quan quân cấp thiếu úy, tổng nhân số vượt quá một nghìn sáu trăm người.
Phượng Thái Y, Lam Sở Yến, Khắc Lệ Tô Na, Điệp Phong Vũ, Xạ Nhan, Tang Cách, Lặc Phổ, Phất Lai Triệt, Trầm Lăng Vân, Trầm Tường Vân, Hứa Nho Long, Lý Lập Sơn, Trương Chi Phong Tử Vân Phi các nhân vật lãnh đạo chủ yếu của hải quân , lục quân, không quân, hải quân lục chiến đội, ngoài ra còn có các quan quân các cấp đại biểu như đám người Hứa Lộ, Đổng Vĩ, Trương Vĩ, Đao Vô Phong, Sở Thiên Nhai, Sử Lực Uy, Từ Bân, Phùng Dịch Thanh, Vương Văn Đạt.
Những tướng lĩnh cao cấp kia thì không cần nói nữa, đám người Phùng Dịch Thanh và Vương Văn Đạt thì chưa bao giờ tham gia hội nghị quân sự nghiêm túc như thế này, hơn nữa lại còn ngồi với rất nhiều lãnh đạo cao cấp, nên tỏ ra còn khẩn trương hơn cả lúc lên chiến trường đánh trận.
Vương Văn Đạt vốn thường ngày rất lắm mồm, vậy mà mỗi lần mở hội đều làm ra hết sức nghiêm chỉnh, đem tấm lưng ưỡn thẳng, chỉ sợ ở phương diện quân dung quân mạo có xảy ra vấn đề gì.
Phùng Dịch Thanh mặc dù tỏ ra trấn định hơn Vương Văn Đạt nhiều, bất quá vẫn còn có chút khẩn trương, chưa nói điều gì khác, ngồi ở ngay bên cạnh y là đám người Quý Nhạn Bình, Triệu Chi Vũ, Vũ Văn Nghiệt toàn thân sát khí đằng đằng đã cấp cho hắn không ít áp lực, còn may là tên Lưu Thạch trong truyền thuyết kia không xuất hiện, nếu không toàn trường hơn một nghìn người phải có tới hai phần ba số người phải nổi hết da gà.
Nội dung của hội nghị quân sự rất nhiều, thảo luận cũng rất nhiệt liệt, cả ngày thứ năm đều là do Dương Túc Phong phát ngôn, tiến hành tổng kết kết quả của cuộc hội nghị lần này.
Trải qua năm ngày hội nghị, các hạn mục nội dung cần thảo luận đã cơ bản thảo luận hoàn tất, kết quả cuối cùng cũng đã được biểu quyết, Dương Túc Phong đại biểu cho bộ thống soái tối cao quân Lam vũ xác định mấy hạng mục nội dung chủ yếu, đồng thời sẽ lập tức ban bố chấp hành sau khi hội nghị kết thúc.
Nội dung thứ nhất là phân chia quân khu, quân khu cấp tỉnh và quân phân khu.
Trải qua nghiên cứu và thảo luận tỉ mỉ, bộ thống soái tối cao quân Lam Vũ quyết định ở trong phạm vi quân Lam Vũ khống chế thiết lập quân khu, tỉnh quân khu, quân phân khu, để thuận tiện cho việc tiến hành quản lý thống nhất các lực lượng vũ trang.
Vào thời đại chiến tranh, quân khu, tỉnh quân khu và quân phân khu được quản lý bởi những lực lượng vũ trang địa phương, bộ đội dã chiến thuộc về quản lý thống nhất của bộ tổng tham mưu quân Lam vũ, dựa theo quy hoạch hành chính khác nhau, quân khu bình thường quản hạt mấy khu vực hành chính cấp tỉnh, tỉnh quân khu chỉ quản lý một tỉnh, quân phân khu chỉ quản lý chỉ khu vực hành chính cấp phủ.
Quân khu phụ trách huấn luyện quân sự của bộ đội thuộc quyền và chỉ huy hiếp đồng tác chiến giữa các binh chủng bộ đội ở trong địa khu mình phụ trách, cùng với các công tác chính trị, quản lý hành chính, đảm bảo hậu cẩn, lãnh đạo dân binh , binh dịch và động viên công tác và xây dựng chiến trường ở trong khu vực quản hát.
Quân khu có trung đoàn phòng bị cà trung đoàn thủ bị.
Trung đoàn thủ bị chủ yếu phòng thủ các cứ điểm quân sự, ví dụ như cứ điểm Tiểu Thang Sơn của Tử Xuyên đạo, cứ điểm Lạc Lạp ở địa khu Lỗ Ni Lợi Á, đảo Sùmg Minh ở Nam Đại Dương, cứ điểm Sơn Hải Quan của Anh Xuyên Đạo ..v..v.. trung đoàn thủ bị thuộc về biên chế quân chính quy lục quân.
Trung đoàn phòng bị chủ yếu bao gồm các lực lượng vũ trang gọn nhẹ, bộ binh phản ứng nhanh, bộ binh vùng núi ..v.v.. chuyên phụ trách bảo vệ trị an địa phương, tiễu trừ thổ phỉ.
Quân khu sẽ đám nhận nhiệm vũ tác chiến bình thường trong phạm vị năng lực có thể.
Tỉnh quân khu thuộc về cơ cấu của quân khu, lãnh đạo một số quân phân khu và số lượng bộ đội nhất định nơi quản lý, phụ trách công tác quân sự của nơi mình phủ trách, chủ yếu là dân binh, binh dịch, công tác động viên và nhiệm vụ phòng bị thường ủy hội, còn cả phụ trách biên phòng, thủ bị hải phòng.
Bộ đội tỉnh quân khu tiếp thụ sự lãnh đạo kép của quân đội và chính phủ địa phương, đảm nhận nhiệm vụ tác chiến quy mô nhỏ trong phạm vi năng lực có thể.
Quân phân khu là tổ chức quân đội cấp một của khu vực quân sự thiết lập trong phạm vi phân chia của tỉnh quân khu, thuộc về cơ cấu của tỉnh quân khu, chịu sự lãnh đạo kép của quân đội và chính phủ địa phương, dựa theo đặc điểm của các phủ mà thành lập nên.
Chức trách của quân phân khu là lãnh đạo cơ cấu binh dịch của các huyện, có địa khu quan trong còn quản lý số lượng bộ đội, phân đội nhất định, phụ trách công tác quân sự trong địa khu sở tại, chủ yếu là dân binh, binh dịch, công tác đồng viên, cùng với cả gánh vác nhiệm vụ thủ bị biên phong.
Mỗi một quân phân khu đều chỉ phân phối một đội cảnh vệ nhân dân có quy mô bằng một tiểu đoàn bộ binh, phụ trách hỗ trợ cảnh sát duy trì trị an đương địa, vào lúc cần thiết thì tiến hành công tác tiễu phí, ở một số địa khu vô cùng quan trọng, ví dụ như Phù Phon gphủ, thì phân phối ngoài danh ngạch bộ đội địa phương quy mô một tiểu đoàn bộ binh, đề đề phong phát sinh sự cố ngoài ý muốn.
Bất kể là bộ đội lục quân chính quy hay là bộ đội địa phương, hoặc đội cảnh sát nhân dân, chi phí của nói nhất luật đầu do chính phủ trung ương chi trả, quân đội không được phép can thiệp vào sự vụ hành chính của chính phủ đương địa, giống như thế chính phủ địa phương cũng không được phép can thiệp và chuyện bên trong quân đội. Nếu không sẽ bị tòa quan quân sự sử phạt nghiêm khắc.
Nhưng tỉnh quân khu và quân phân khu có thể tiếp thụ sự lãnh đạo và chỉ huy của chính phủ đương địa.
Trải qua nghiên cứu và điều chỉnh tỉ mỉ, đế quốc Lam Vũ hiện tại hình thành mười hai quân khu.
Thứ nhất, quân khu Phù Phong phủ.
Phụ trách quản hạt bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của bốn tỉnh Dương Xuyên đạo, Cam Xuyên đạo, Trinh Xuyên đạo của địa khu Mỹ Ni Tư, quản hạt trung đoàn thủ bị cứ điểm Tiểu Thang Sơn, tổng cộng có 20 lực lượng vũ trang cấp tiểu đoàn bộ binh.
Quân khu Phù Phong phủ quản hạt một trong số địa khu yên bình nhất của quân Lam Vũ hiện nay, trừ ở vị trí Dương Xuyên đạo thỉnh thoảng còn xuất hiện dư nghiệt của Thái Dương thần giáo sống lại từ trò tàn ra thì những địa phương khác đã không còn túc tích của nạn thổ phỉ nữa.
Bất quá, nhiệm vụ mà quân khu này gánh vác cũng không phải là nhẹ, nơi này là khu vực kinh tế hạch tâm của đế quốc Lam Vũ không cho phép xảy ra chuyện gì nằm ngoài y muốn, ngoài ra, đối với số ít thổ phỉ của dãy núi Thiết Bác Lạp Tác, cũng phải tăng cường chú ý sát sao, đồng thời nghĩ phương pháp xử lý dứt điểm bọn chúng.
Thứ hai, quân khu thành Ai Lan.
Phụ trách quản lý đội cảnh vệ nhân dân và bộ đội địa phương của sáu tỉnh địa khu Tình Xuyên đạo, Hổ Xuyên đạo, vương quốc Á Thuật, vương quốc Hi Nạp, vương quốc Cơ Địch Nỗ cùng với các khu vực mà người Ngõa Lạp khống chế ở cao nguyên Huyết Sắc, lực lượng vũ trang tổng cộng có 23 tiểu đoàn bộ binh và 11 tiểu đoàn kỵ binh.
Vùng đất này là một trong số khu vực có trị an phức tạp nhất của đế quốc Lam Vũ hiện nay, cũng là nơi có kinh tế quật khởi nhanh nhất của đế quốc Lam Vũ, nhất là liên quan tới sản xuất dầu mỏ ở vương quốc Cơ Địch Nỗ.
Người Ngõa Lạp mặc dù đã thần phục rồi, nhưng từ bên trong sâu thẳm bọn họ vẫn còn mang theo suy tính muốn quật khởi một lần nữa, cần phải để cao cảnh giác với bọn họ.
Ở trên cao nguyên Huyết Sắc, phía đông còn có người Thiểm Mễ Đặc thần bí, vương quốc Cơ Địch Nỗ vốn thuộc về người Thiểm Mễ Đặc, bọn họ lúc nào cũng có ý nghĩ muốn phục quốc, nhưng hiện giờ bọn họ chưa có lực lượng phục quốc.
Song người Thiểm Mễ Đặc còn chưa chịu từ bỏ hi vọng, bọn họ tựa hồ đã bị tông giáo nào đó đầu độc, quyết tâm muốn chiến đấu với quân Lam Vũ tới cùng, bọn họ thỉnh thoảng lại tập kích những nhân viên công tác đơn lẻ của quân Lam Vũ, còn câu kết với thổ phỉ, khiến cho khu vực này một lần nữa trở nên nguy hiểm.
Công tác trọng điểm của quân khu này là duy trì ổn định của cao nguyên Huyết Sắc, cùng với việc thanh trừ nạn thổ phi trong phạm vi quản lý, đặc biệt phải chủ ý đả kích với người Thiểm Mễ Đặc. Dương Túc Phong chuyên môn bố trí ở nơi này 11 tiểu đoàn bộ binh, chính là muốn khống chế cao nguyên Huyết Sắc đồng thời là muốn đả kích thật mạnh người Thiểm Mễ Đặc không biết tốt xấu kia.
Thứ ba, quân khu thành Ô Mã.
Phụ trách quản hạt bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân bốn tỉnh Sóc Xuyên đạo, Phỉ Xuyên đạo, cùng với khu vực mà người Vũ Chân, người Tây Mông khống chế trên cao nguyên Huyết Sắc, lực lượng vũ trang có tổng cộng có 21 tiểu đoàn bộ binh và 15 tiểu đoàn kỵ binh.
Vùng đất này cũng là một trong số những nơi có tình thế phức tạp nhất, người Tây Mông sau khi thần phục có lẽ là khá hơn người Ngõa Lạp một chút, người Vũ Chân thì không còn suy tính gì khác nữa, nhưng khu vực này còn có người A Tạp Đức và người Nỗ Mễ Bỉ Á, thái độ của bọn họ đối với quân Lam Vũ từ trước tới nay đều luôn lay động, hơn nữa thổ phỉ ở Sóc Xuyên đạo và Phỉ Xuyên đạo nhiều như lông trâu.
Sư đoàn bộ binh 103 lục quân quân Lam Vũ do Lam Sở Yến suất lĩnh dùng mấy tháng thời gian để tiêu diệt thổ phỉ ở Sóc Xuyên đạo và Phỉ Xuyên đạo, trên cơ bản đã giành được hiệu quả mang tính quyết định, nhưng nơi này có quá nhiều điều kiện cho sự tồn tại của thổ phỉ, núi cao rừng rậm, địa hinh phức tạp, muốn tiêu diệt được hoàn toàn thổ phỉ thì vẫn cần phải nỗ lực không ngừng.
Song bởi vì nhu cầu của chiến tranh, sư đoàn bộ binh số 103 của Lam Sở Yến đã bị điều đi, sau khi sư đoàn 103 rời đi, công tác tiêu diệt thổ phỉ liền rơi lên trên người bộ đội quân khu địa phương, đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Túc Phong để lại nhiều tiểu đoàn bộ binh và tiểu đoàn kỵ binh ở nơi này như vậy.
Thứ tư, quân khu Mạt Đặc Lôi.
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của ba khu vực vương quốc Ương Gia, đông Cáp Lạp Lôi và tây Cáp Lạp Lôi, lực lượng vũ trang tổn cộng có 12 tiểu đoàn bộ binh.
Công tác trọng điểm của quân khu này là thanh trừ thổ phỉ ở địa khu Cáp Lạp Lôi, kể từ sau khi Cáp Lạp Lôi thuộc về sự thống trị của đế quốc Lam Vũ, trị an nơi này luôn không được tốt lắm, rất nhiều quan binh quân đội Cáp Lạp Lôi kéo nhau vào rừng làm cướp, làm xằng làm bậy, cướp bóc đốt phá, thậm chí còn tập kích cả nhân viên công tác địa phương của quân Lam Vũ, uy hiếp nghiêm trọng có việc triển khai công tác của quân Lam Vũ ở nơi này, so ra mà nói thì tình hình ở vương quốc Ương Già tốt hơn rất nhiều.
Dương Túc Phong bố trị ở nơi này binh lực ba trung đoàn với trên một vạn người, chính là muốn dùng thủ đoạn cây gậy và củ cà rốt để hoàn toàn chinh phục vùng đất Cáp Lạp Lôi này, các thợ săn rừng thẳmg của Cáp Lạp Lôi tố chất không tệ, sau khi chiêu mộ vào quân Lam Vũ, mau chóng có thể bồi dưỡng thành những tay súng bắn tỉa ưu tú, bình nguyên tốt như vậy đương nhiên phải tận dụng sao cho thật hiệu quả.
Bất quá, nếu như không thể dùng được, thì Dương Túc Phong cũng chẳng hề ngại tiêu diệt hoàn toàn bọn họ, xét theo thực tế thổ phỉ đương địa từng có một khoảng thời gian rất ngang ngược, Dương Túc Phong chỉ định do Mao Lợi Bá Cách đảm nhận tư lệnh quân khu Cáp Lạp Lôi, y tin rằng tên đao thủ phủ này có thể làm ra một số hành động khiến người Cáp Lạp Lôi tim đập chân run không dám làm bừa nữa.
Thứ năm, quân khu Mông Địa Tạp La.
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của địa khu phía đông Lỗ Ni Lợi Á và vương quốc Lâu Lan, lực lượng vũ trang tổng cổng có 33 tiểu đoàn bộ binh.
Nơi này là một trong số quân khu có diện tích quản lý lớn nhất, tình huống trong khu vực nhìn chung mà nói thì cũng tương đối phức tạp, công tác trọng điểm của quân khu này là duy trì ổn định của địa khu Lỗ Ni Lợi Á.
Sau khi quân Lam Vũ khống chế Lỗ Ni Lợi Á, đã đem địa khu Lỗ Ni Lợi Á chia làm mây tỉnh, đồng thời triển khai công tác di dân quy mô lớn, ý đồ làm suy yếu lực lượng kháng cự ở nơi này, nhưng sức chiến đấu của Lỗ Ni cuồng chiến sĩ đúng là rất mạnh, cho nên quân Lam Vũ không dám có chút lơ là nào.
Ngoài ra, quân khu Mông Địa Tạp Tạp còn có một nhiệm vụ vô cùng quan trong, đó chính là xuất binh chi viện cho cuộc chiến đấu ở Âm Nguyệt Hoàng Triều từ vương quốc Lâu Lan.
Bắt đầu từ hai năm trước, quân Lam Vũ đã bí mật phải lính đánh thuê tiến vào Âm Nguyệt Hoàng Triều chi viện cho Nghi Hoa cung chiến đấu, mấy tháng trước lại quyết định cho lữ đoàn 405 mới được thành lập do Tụ Phong suất lĩnh tiến vào Âm Nguyệt Hoàng Triều, nhưng hiện giờ Tụ Phong phải tới kinh đô Ni Lạc Thần tham gia hôn lễ, cho nên nhiệm vụ chỉ huy lữ đoàn 405 liền rơi lên trên người quân khu Mông Địa Tạp La.
Xét trên thực tế quân khu Mông Địa Tạp La quản lý địa bộ phận Lỗ Ni cuồng chiến sĩ, tạo thành tác dụng cực kỳ to lớn cho nguồn binh lực của quân Lam Vũ, cho nên Dương Túc Phong cũng đích thân chỉ định tư lệnh viên của quân khu Mông Địa Tạp La, đó chính là thiếu tướng Thí Phong nguyên lão của quân Lam Vũ, hắn cũng kiêm nhiệm luôn lữ đoàn trưởng của lữ đoàn bộ binh 405.
Thứ sáu, quân khu Thánh Đa Mỹ.
Phụ trách quản lý đội cảnh sát nhân dân và bộ đội địa phương của địa khu tây Lỗ Ni Lợi Á cùng địa khu nước Y Mộng, lực lượng vũ trang tổng cộng có 15 tiểu đoàn bộ binh, còn có 2 tiểu đoàn cảnh vệ bờ biển, quản lý trung đoàn thủ bị cứ điểm Lạc Lạp.
Quân khu này có thể tính là một trong số quân khu tiền tuyến của đế quốc Lam Vũ, đối diện chủ yếu là nước Dạ Lang và liên minh Nhã Ca, còn về bản thân nước Y Lan, việc trị an lại rất tốt, Đức Tư Phỉ Đế Na làm việc trong hải quân quân Lam Vũ cũng không tệ, nguyên thành viên của vương thất Y Mộng cũng ăn nên làm ra trên thị trường tư bản, cũng chẳng còn hứng thú phục quốc nữa.
Dưới áp lực quân sự cực lớn của quân Lam Vũ, nước Dạ Lang đã có dấu hiệu quy thuận quân Lam Vũ, bất quá đấu tranh nội bộ của bọn họ còn vô cùng quyết liệt, nên chưa đưa ra được quyết định cuối cùng. Dương Túc Phong bố trí ở nước Y Mộng 15 tiểu đoàn bộ binh, tin rằng có thể làm cho nước Dạ Lang mau chóng đưa ra quyết định.
Đồng thời bộ đội địa phương của quân khu Thánh Đa Mỹ cũng sắp bắt đầu tiến vào liên Minh Nhã Ca, phối hợp với ban ngành tình báo toan tính tới liên minh Nhã Ca.
Thứ bảy, quân khu Ni Tư.
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của các địa khu Nam Tháp Lâm, Bắc Tháp Lâm, Cách Lai Mỹ, lực lượng vũ trang tổng cộng có 9 tiểu đoàn bộ binh.
Vùng đất này đã trải qua chấn chỉnh trọng điểm của quân Lam Vũ trở thành một trong số vùng yên bình nhất của đế quốc Lam Vũ, bố trí 9 tiểu đoàn bộ binh ở nơi này chẳng qua là để phòng chuyện bất ngờ xảy ra mà thôi.
Thứ tám, quân khu Duy Nạp Tư:
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân các địa khu phía tây của La Ni Tây Á như Tô Khắc La, Mai Lý Đạt, An Lai, đông Mễ Á Lôi, tây Mễ Á Lôi, cùng địa khu phía đông bán đảo Hỏa Long, lực lượng vũ trong tổng cộng có 25 tiểu đoàn bộ binh và 2 đội cảnh vệ bờ biển, quản lý tiểu đoàn thủ bị cứ điểm Long Nha.
Công tác trong điểm của quân khu này là đả kích các nhóm hải tặc nhỏ lẻ, bảo vệ ổn định của phía đông bán đảo Hỏa Long, đảm bảo sự vận hành bình thường của kênh đào Y Mã.
Sau khi trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đánh hạ được bán đảo Hỏa Long, tiếp theo đó hiệp trợ bộ đội địa phương của quân Lam Vũ chinh phục vô số lực lượng vũ trang phái phản đối và thổ phỉ, nhưng do địa hình phức tạp và hoàn cảnh nhân văn ở nơi này, công tác tiêu diệt nạn thổ phỉ không thể hoàn thành trong vài tháng ngắn ngủi được, công việc này phải giao cho bộ đội địa phương làm.
25 tiểu đoàn bộ binh dưới sự quản lý của quân khu Duy Nạp Tư có ít nhất hai phần ba là ở địa khu bán đảo Hỏa Long, trọng điểm đả kích là thổ phỉ đương địa.
Thứ chín, quân khu Hợp Xuyên phủ:
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân bốn tỉnh gồm Nguyên Xuyên đạo, Kim Xuyên đạo, Hương Xuyên đạo và phía tây bán đảo hỏa long, lực lượng vũ trang tổng cộng có 23 tiểu đoàn bộ binh.
Công tác trọng điểm của quân khu này là đảm bảo nhau cầu hậu cần công chiếm Ngân Xuyên đạo, duy trì ổn định của địa khu phía tây bán đảo Hỏa Long, so với địa khu phía tây bán đảo Hỏa Long, thì trị an ở phía tây tốt hơn rất nhiều, quân Lam Vũ chỉ bố trí binh lực của 8 tiểu đoàn bộ binh ở nơi này mà thôi.
Thứ mười, quân khu Ni Lạc Thần:
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của 5 tỉnh Long Xuyên đạo, Phương Xuyên đạo, Tiêu Xuyên đạo, Hà Xuyên đạo, Vân Xuyên đạo, lực lượng vũ trang tổng cộng có 35 tiểu đoàn bộ binh và 4 tiểu đoàn kỵ binh.
Xung quanh kinh đô Ni Lạc Thần đồn trú rất nhiều bộ đội dã chiến, cho nên bộ đội địa phương và tiểu đoàn bộ binh ở nơi này chủ yếu là đóng giữ ở địa khu Vân Xuyên đạo và Tiêu Xuyên đạo, để duy trì trị an đương địa, đồng thời hiệp trợ các cấp chính phủ của đế quốc Lam Vũ tiến hành các hạng cải cách.
Thứ mười một, quân khu Sơn Hải quan:
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của ba tỉnh Quế Xuyên đạo, Lan Xuyên đạo và Anh Xuyên đạo, lực lượng vũ trang tổng cộng có 40 tiểu đoàn bộ binh.
Công tác trọng điểm của quân khu này bảo vệ ổn định của địa phương, thanh trừ phỉ tặc, đề phòng các nhòm hải tặc Ca Âu nhỏ lẻ công kích, quân khu này có lực lượng địa phương hùng hậu nhất, chủ yếu là bởi vì đây là khu thống trị mới, các loại tình huống phức tạp, cần phải duy trì lực lượng vũ trang tương đối lớn, mới có thể đảm bảo cho sự ổn định và an toàn của địa khu.
Thứ mười hai, quân khu thành Trầm Hương:
Phụ trách quản lý bộ đội địa phương và đội cảnh vệ nhân dân của địa khu Y Lệ Nạp và Mai Xuyên đạo, lực lượng vũ trang tổng cộng có 13 tiểu đoàn bộ binh.
Quân khu này sẽ dần dần quản lý cả địa khu Y Lôi Nạp và Y Lai Nạp, trọng điểm là duy trì ổn định đương địa, cùng quân đội nước Y Lan triển khai đối kháng nhỏ lẻ, dó sau này bộ đội dã chiến quân Lam Vũ sẽ lấy Y Lệ Nạp làm căn cứ địa tấn công hành lang Á Sâm, tình hình chiến đấu có khả năng phải kéo dài rất lâu, cho nên quân khu này còn phải chuẩn bị sẵn công tác hậu cẩn để hỗ trợ cho cuộc đại chiến.
Cho nên, không có gì phải nghi ngờ, Trịnh Dũng người tới từ ban ngành hậu cần được bổ nhiệm làm viên tư lệnh của quân khu thành Trầm Hương, phụ trách trù tính công tác tiếp tế và nhu cầu vật tư hậu cần của cuộc chiến giành hành lang Á Sâm.
Hạm đội Bắc Hải của quân Lam Vũ sẽ mau chóng thành lập căn cứ ở thành Trầm Hương, thuyền vận chuyển qua lại cảng Mễ Luân và thành Trầm Hương đã khôi phục lại vận chuyển bình thường.
Ở trên hội nghị, Dương Túc Phong đã chỉ ra rõ ràng:
- Bộ đội quân khu địa phương cũng phải đánh trận.
Căn cứ vào phân bố sơ bộ, hiện giờ đế quốc Lam Vũ có mười hai quân khu, ước chừng 260 tiểu đoàn bộ đội địa phương, 30 tiểu đoàn kỵ binh, dựa theo tính toàn mỗi tiểu đoàn bình quân có 500 người, thì tổng nhân số đã vượt quá 15 vạn người, có một số tiểu đoàn bộ binh nhiều hơn xa con số 500, cho nên trên thực tế, quân số của bộ đội địa phương vượt quá 18 vạn người.
Số bộ đội địa phương này, tiếp thụ huấn luyện giống như bộ đội dã chiến, chỉ có điều trang bị cơ bản đều là súng trường Mauser mà thôi, vể mặt mật độ hỏa lực không thể nào so với bộ đội dã chiến được, nhưng ở tên mặt tố chất quân sự thì không có khác biệt nào lớn lắm, nếu như quan chỉ huy đủ xuất sắc, nó hoàn toàn có thể thăng cấp trở thành bộ đội dã chiến vào lúc cần thiết.
Đồng thời, bộ đội địa phương của các quân khu cũng là nguồn binh lực của bộ đội dã chiến, bọn họ cũng là sự bộ sung nhanh nhất, hiệu quả nhất cho bộ đội dã chiến, binh sĩ mới chiêu mộ về sau, toàn bộ trước tiên sẽ phải tiếp thụ huấn luyện ít nhất nửa năm ở các quân khu, sau khi cơ bản quen thuộc với các kỹ năng quân sự mới được đưa tới các bộ đội dã chiến. Điều này cũng có nghĩa là mỗi một binh sĩ gia nhập bộ đội dã chiến, đều đã có kỹ năng chiến đấu cơ bản rồi.
Lần phân chia quân khu này, tỉnh quân khu và quân phân khu, đem sự vụ quân sự địa phương hoàn toàn gửi gắm lên bộ đội địa phương, đem bộ đội dã chiến hoàn toàn tách rời ra, đã nói rõ quân Lam Vũ có quyết tâm tiếp tục tấn công, nhất thống thiên hạ.
Chuyện này được chú ý rộng rãi ở đại lục Y Lan, mấ ngày sau đó, ở trên một vị trí không bắt mắt cho lăm của ( nhật báo quân Lam Vũ ) cho đăng tin tức Đại hoàng tử nước Y Lan lần nữa xuất sơn, nhưng tin tức này đối với quan chỉ huy cao cấp của quân Lam Vũ mà nói, đã đủ để khơi lên sự chú ý, rõ ràng rằng nước Y Lan đã ý thức được quân Lam Vũ mau chóng động thủ với hành lang Á Sâm rồi.
Kỳ thực thì nước Y Lan cũng có hơi chút lo bò trắng răng rồi, quân Lam Vũ mặc dù tiến hành bố trí kín kẽ, nhưng nếu như muốn đạt được hiệu quả lý tưởng thì đâu có phải là chuyện đơn giản.
Do các quân khu đều là mới được thành lập, cho nên rất nhiều công tác cần phải có thời gian để tiến hành, căn cứ vào dự đoán lạc quan nhất, tất cả bộ đội của các quân khu thực sự được tổ chức lên đồng thời hình thành được sức chiến đấu phải mât thời gian một năm.
Trong khoảng thời gian đó, bộ đội dã chiến của quân Lam Vũ vẫn chưa hoàn toàn rảnh rang được, cho nên đánh chiếm hành lang Á Sâm cũng không thể tiến hành nhan như vậy được.
Đồng thời, quân Lam Vũ cũng có nỗi khổ chỉ một mình biết, do số lượng của bộ đội địa phương rất lớn, hơn nữa cơ bản đều là binh sĩ mới, cho nên ở phương diện chi tiêu vũ khí trang bị và chi phí nhân viên, phải đầu tư rất nhiều tài chính, quân phí tất nhiêu cũng theo đó mà bị tăng vọt mau chóng, quân phí của quân Lam Vũ đã bắt đầu đạt tới một tỉ lệ cao chưa từng có, đạt tới năm mươi phần trăm tài chính chi tiêu.
Món tiền tài lớn mà A Phương Tác vơ vét được từ chỗ hải tặc Solomon, lại trút hết vào cái đầu không đáy mở rộng quân đội chuẩn bị chiến tranh này.
Nội dụng thứ hai chính là toàn quân học tập chuyên sâu pháp điển quân Lam vũ.
Sức chiến đấu của binh sữ ngoại trừ trang bị ra, còn có liên quan rất lớn tới tố chất và tâm lý, bởi thế cho nên Dương Túc Phong nhấn mạnh nhiều lần, nhất định phải làm cho binh sĩ của quân Lam Vũ hiểu được mình vì sao mà phải đánh trận, hiểu được mình vì ai mà phải đánh trận, phải nhớ kỹ đánh trận không phải chỉ vì đánh trận.
Nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ an toàn cho tài sản và mạng sống của những người dân, bảo vệ cuộc sống bình yên hạnh phúc cho người dân, đồng thời giải cứu những người còn đang bị áp bức, nói thông tục rõ ràng hơn một chút là phải giải phóng toàn bộ đại lục Y Lan.
Còn phải làm cho các binh sĩ hiểu được một điều, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân, chống lại mệnh lệnh sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Quân đội thuộc về sự chỉ huy cả bộ thống soái tối cao, Dương Túc Phong chính là thống soái tối cao của bọn họ, mặc dù trong lòng cảm thấy rất vô sỉ, nhưng Dương Túc Phong yêu cầu rõ ràng mọi người phải dán ảnh của mình vào trong mỗi một quân doanh, để làm hình mẫu cho giáo dục tư tưởng, đồng thời pháp luật quy định có liên quan cũng cần phải ôn tập lại một lần.
Nội dung thứ ba chính là xác định đơn vị cấp lữ đoàn là đơn vị chiến lược.
Quân Lam Vũ từ khi được thành lập cho tới nay, đã trải qua quá nhiều cuộc chiến, quá nhiều sự thay đổi, biên chế của nó cho tới tận bây giờ đều ở trong trạng thái thay đổi không ổn đinh, thường thường căn cứ vào tình hình thực thế mà sửa đổi.
Biên chế ban đầu của quân Lam Vũ, đơn vị chiến lược tối cao là sư đoan bộ binh, mỗi một sư đoàn bộ binh nhân số đầy đủ phải hơn tám vạn người, thậm chí là tới mười vạn người, nhưng trên chiến đấu thực tế, Dương Túc Phong mau chóng nhận ra được biên chế của sư đoàn bộ binh như vậy là quá khổng lồ, không thích hợp cho việc chiến đấu linh hoạt, ngược lại lữ đoàn bộ binh dó tinh nhuệ hợp thành lại càng thích hợp với nhu cầu chiến đấu hiện giờ hơn.
Bởi thế, lục quân quân Lam Vũ sau khi chỉnh biên mới lần nữa, không còn biên chế thành sư đoàn bộ binh, mà dựa theo khái niệm lữ đoàn bộ binh để xây dựng.
Sư đoàn bộ binh số 102 lục quân quân Lam Vũ bị chia thành sáu lữ đoán bộ binh, sư đoàn 104 sau khi hoàn thành nhiệm vụ chiến đấu cũng sẽ bị chia thành lữ đoàn bộ binh. Từ đó trở đi, trong biên chế của quân Lam Vũ chỉ có hai sư đoàn bộ binh, đó là sư đoàn bộ binh số 101 và 103, còn các đơn vị lục quân khác của quân Lam Vũ, đều dựa theo lữ đoàn để biên chế.
Dựa theo hoạch định của bộ tổng tham mưu, một lữ đoàn bộ binh phải bao gồm 3 tiểu đoàn bộ binh, 1 tiểu đoàn pháo binh, 1 tiểu đoàn bộ binh vùng núi, 1 đại đội hậu cần, 1 đại đội trinh sát cùng với bộ đội trực thuộc, nhân số tiêu chuẩn chừng 6000 người.
Đương nhiên đây không phải là điều bất di bất dịch, căn cứ vào nhu cầu của tác chiến, lữ đoàn bộ binh của thể tùy thời tăng cường thêm tiểu đoàn pháo binh, tiểu đoàn bộ binh hoặc tiểu đoàn kỵ binh.
Lữ đoàn bộ binh nhận sự chỉ chỉ huy trực tiếp của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, lữ đoàn trưởng lữ đoàn bộ binh, bình thường đều ban quân hàm thiếu tướng.
Nội dung thứ thứ, là quy hoạch lại hệ thống quân hàm.
Quân hàm vốn có của quân Lam Vũ, là dựa theo hứng thú của bản thân Dương Túc Phong để cân nhắc, đồng thời không hình thành tiêu chuẩn công khai thống nhất, trong quân đội đã tạo nên không ít lời oán trách, cho rằng thiếu công bằng.
Nay cùng với việc đế quốc Lam Vũ được thành lập, cái chuyện thuận tay mà làm này hiển nhiên là không thể tiếp tục duy trì, quân Lam Vũ cần phải phát triển theo hướng chính quy hóa, việc định ra điều lệ quân hàm công khai hoàn chình là điều bắt buộc phải làm.
Trải qua bàn bạc và thảo luận trên hội nghị, bộ tổng thao mưu quân Lam Vũ ban bố một cơ cấu quân hàm, căn cứ vào quy định, quân Lam Vũ tổng cộng có 14 loại quân hàm bình đẳng là, nguyên soái, đại tướng, thượng tướng, trung tướng, thiếu tướng, thượng tá, trung tá, thiếu ta, thượng úy, trung úy, thiếu úy, binh nhất, binh nhì.
Ngoài ra còn có quân hàm sĩ quan với sáu cấp bậc, sĩ quân lục cấp hưởng thụ đãi ngộ giống như thượng tá.
Bình thường mà nói, các tư lệnh quân khu lớn và lữ đoàn trưởng lữ đoàn bộ binh đều sẽ được ban cho quân hàm thiếu tướng, sư đoàn trưởng của sư đoàn bộ binh được ban cho quân hàm trung tướng, viên tư lệnh hạm đội hải quân sẽ được ban cho quân hàm thiếu tướng hoặc trung tướng, hạm trưởng hải quân sẽ được ban cho quân hàm trung tá hoặc thiếu ta, trung đoàn trưởng hải quân lục chiến đội được ban cho quân hạm thiếu tướng, dĩnh trưởng của phi dĩnh không quân sẽ được ban quân hàm trung tá hoặc thiếu ta, các chức vụ khác thì theo thế mà suy ra.
Binh sĩ cấp thấp thường là quan tâm tới điều kiện trao tặng và đăng cấp của sĩ quan, đây cũng là chỗ mà thể chế của quân hàm quân Lam Vũ tương đối đặc sắc, bởi vì có một số binh sĩ nào đó không thích hợp làm quan quân, Dương Túc Phong không chút keo kiệt trao tặng cho bọn họ quân hàm của sĩ quân cao cấp, để giữ bọn họ ở lại trong quân đội tiếp tục phục vụ, đem kỹ thuật kỹ năng của bọn họ truyền thụ cho nhiều chiến sĩ hơn nữa.
Dương Túc Phong cố ý kéo dài kỳ hạn phục vụ trong quân đội của sĩ quan, sĩ quan tối cao tuổi phục vụ bằng với thiếu tướng, đều là 58 tuổi.
Trừ sáu cấp sĩ quan ra, Dương Túc Phong còn đặt biệt thiết lập ra sĩ quan trưởng, sĩ quan trưởng tương đương với quân hàm thiếu tướng, là cấp bậc cao nhất trong quân hàm sĩ quan, sĩ quan trưởng là thành viên cố định bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, dự thính hội nghị tác chiến của bộ tổng tham mữu.
Sĩ quan trưởng phải dõ sĩ quan thuần túy đảm nhiểm, quan quân không thể chuyền thành sĩ quan được, nhưng ở trong một khoảng thời gian, sĩ quan trưởng chỉ có một người.
Thiết lập nên sĩ quan trưởng, không nghi ngờ gì đã kích thích sĩ khí của binh sĩ phổ thông, cho dù không được làm quan, cũng có một ngày nở mày nở mặt.
Nội dung thứ năm, là toàn quân thâm nhập triển khai đấu tranh chống hủ bại.
Từ trước cho tới nay, Dương Túc Phong đều rất lo lắng, liệu quân Lam Vxu có biến thành giống như đạo nông dân khởi nghĩa do Lý Tự Thành lãnh đạo hay không, sau khi tiến vào thủ đô, liền phát sinh biến hóa về chất hủ bại xa đọa, cuối cùng dẫn tới thất bại đáng hổ thẹn.
Cho nên sau khi quân Lam Vũ tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, Dương Túc Phong yêu cầu toàn quân cảnh giác cao độ, kiến quyết phản đối tư tưởng hủ bại lạc hậu, ngàn vạn lần chớ nên học Lý Tự Thành.
Ở trên cuộc hội nghị lần này, Dương Túc Phong lại một lần nữa cường điệu rõ ràng, quân Lam Vũ phải trống giong cờ mờ phản đối hủ bại, phản đối đọa lạc, những tư tưởng sau khi vào thành rồi là được hưởng phúc là vô cùng nguy hiểm.
Sức chiến đầu cường đại không nằm ở vũ khí trang bị, mà là ở tư tưởng của con người, tòa án quân sự quân Lam Vũ trong thời gian qua đã bắt giữ liền mấy quan quân, đều là bởi vì hủ bại xa đọa mà vứt đi tiền đồ của mình, trong đó thậm chí có cả một quan quân thượng ta.s
- Hiện ta tuyên bố, tan hội.
5 giờ ngày 24 tháng 10năm 1731 thiên nguyên, Dương Túc Phong chính thức tuyên bố hội nghị quân sự kết thúc.
Trong lần hội nghị quân sự này, trên cơ bản đã định ra phương thức đấu tranh quân sự của đế quốc Lam Vũ sau này, tới tận về sau cũng không phát sinh ra biến hóa quá lớn, bộ đội dã chiến tạm thời tách khỏi quân khu, cũng làm cho bộ đội dã chiến có chiến trường chuyên nghiệp hơn, mặc dù tạm thời còn chưa có chiến sự lớn, nhưng rất rõ ràng an bài như thế là để nghênh tiếp những cuộc chiến lớn hơn, vào lúc này ở Y Lệ Nạp tiếng pháo đang nổ rầm rầm, rất nhiều quan binh của quân Lam Vũ gần như có thể tưởng tượng ra, năm sau, sẽ là một năm của máu và lửa.
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
137 chương
42 chương
43 chương
84 chương