Vì để tránh tình huống kì dị ngày thứ hai Thường ca ca ngủ lại tỉnh dậy sẽ nhìn thấy một tên nam nhân xa lạ loã thể ôm chặt đệ đệ của mình, Thường Nhạc dọn gian phòng khách còn lại một chút, biến nó từ nhà kho trở lại nguyên bản phòng khách. Sau đó Thường ca ca trở lại ngủ qua đêm, liền sẽ ở trong phòng khách này. Rất khéo chính là, mới vừa dọn xong phòng khách, hôm sau Thường ca ca đã tới rồi. “Tại sao đột nhiên lại dọn phòng khách riêng vậy?” Thường ca ca rất là nghi hoặc. Thường Nhạc bị anh hỏi như vậy, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra phải trả lời làm sao, còn đang tự hỏi sẽ nói dối thế nào thì hắc miêu đã biến thành hình người, đột nhiên từ trong phòng đi ra, cắt ngang lời anh. “Xin lỗi, là bởi vì gần đây tôi cùng Thường Nhạc ở cùng một chỗ.” Lại còn bất ngờ rất lễ phép. Thường Nhạc sợ hết hồn: “Cậu sao lại ra đây?” Sau đó nhanh chóng kiểm tra xem trên người hắc miêu có gì không ổn. Lỗ tai mèo cùng đuôi mèo đều đã được biến đi, áo sơ mi quần dài cũng mặc rất chỉnh tề, ngoại trừ màu mắt thì so nó với người chẳng có gì khác nhau cả. Con ngươi của nó vẫn có màu rất xinh đẹp… Thường Nhạc âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Thường ca ca cũng có một chút kinh ngạc: “Nhạc Nhạc, đây là… Bạn trai em à?” Thường Nhạc liếc nhìn hắc miêu đang nguỵ trang rất hoàn hảo, ấp úng mà đáp một tiếng ậm ừ, đi tới bên nó nắm lấy tay. “Ca, đây là Sữa …Bò ….. à, Ngưu…ngưu…” “Ngưu ngưu?” Được rồi, tên gia hoả to đùng này, tên sao lại buồn cười như vậy chớ. “… Ừ đúng, cậu ta gọi là Ngưu ngưu.” Thường Nhạc nhịn cười, bị mèo mun dựa vào tư thế ôm eo nhéo một cái.