Sữa Bò phát hiện, khi nó biến thành hình người, Thường Nhạc tuy rằng sẽ không thân thiết ôm ấp nó, nhưng lại sẽ dùng ánh mắt hư hư thực thực có chút tình ý nhìn nó.
Như vậy làm nó vô cùng tự mãn, thời gian biến thành người cũng càng ngày càng nhiều, đương nhiên nó hiện tại có thói quen mặc quần áo rồi.
Có một hôm, mèo mun như thường ngày ngồi canh giữ ở ban công, đợi tiểu người hầu về nhà.
Ngày hôm nay thật không giống bình thường cho lắm.
Bên người tiểu người hầu Thường Nhạc còn có một người khác, âu phục giày da, khuôn mặt tuấn dật, có vẻ rất nóng nảy chặn Thường Nhạc lại, còn dùng sức ôm lấy anh, lớn tiếng gọi cái gì.
Lỗ tai mèo của nó run lên.
Nó nghe thấy người kia đang gọi tên Thường Nhạc, cố gắng giữ anh lại nghe hắn nói.
Thường Nhạc lại tỏ ra thật sự không muốn, dùng sức đẩy đối phương ra, sau đó nhắc nhở hắn một câu, bước nhanh đi.
Hắc miêu mất hứng nhớ kỹ tướng mạo nam nhân vừa mới dây dưa cùng Thường Nhạc.
Sau đó nó vẫy vẫy đuôi, đi về phòng của Thường Nhạc.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
17 chương
46 chương