Giam giữ phối chủng

Chương 5 : cầm tù3

Cô không biết tại sao mình luôn chìm đắm trong giấc mơ không thể tỉnh lại, có lần cô cố gắng làm bản thân tỉnh lại, nhưng nhìn thấy kim tiêm đâm vào hai đầu nhũ của cô, rót một ít chất lỏng màu hồng đào vào, cô cong người lên thét chói tai rồi mới phát hiện, một ống tiêm khác đang ở giữa hai chân cô, làm chuyện y hệt. Cô giãy giụa muốn cự tuyệt, nhưng tứ chi lại bị trói chặt, sau khi chất lỏng được tiêm vào, cơ thể của cô vô cùng tê dại, kɧօáϊ cảm tê mỏi dưới bụng làm đầu cô trống rỗng, chỉ muốn bị thứ gì đó lấp đầy, cô cắn chặt môi dưới của mình, muốn tỉnh táo chống cự bằng cảm giác đau đớn, nhưng ngón tay của người đàn ông lại vói vào miệng cô, dịu dàng nói với cô. “Cô đừng làm bản thân mình bị thương.” Lúc nói lời này anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, tiếp theo cô cũng chỉ nhớ là hạ thân mình bị đồ vật nóng cháy thọc vào rút ra, miệng cũng bị thứ gì đó trêu đùa, hai cái miệng trêи dưới của cô chỉ tồn tại vì kɧօáϊ cảm, không ngừng khép mở ʍút̼ lấy đồ vật đang xâm phạm cô, khát vọng được lấp đầy thể xác và tinh thần. Cô thử nhớ lại người thân của mình, cha mẹ cô, bạn bè cô, và cả Peter, nhưng ai cũng chỉ là một hình ảnh ngắn và vỡ đoạn. Cơ thể của cô, thậm chí trái tim của cô, trở nên cực kỳ sa đọa, chỉ nhớ rõ dấu vết của kɧօáϊ cảm. Mộng xuân vĩnh viễn không ngừng, cắn nát tất cả tôn nghiêm và ký ức của cô, bây giờ cô chỉ khát vọng một thứ, đó là bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh lấp đầy, đầy đến nỗi bụng cô trướng lên, rồi lại phun ra hết mị dược mà anh rót vào. Phun ra nuốt vào như vậy mang đến kɧօáϊ cảm quá mãnh liệt, tuy rằng lúc đầu cơ thể không thể tiếp thu, nhưng sau đó lại không thể tự kiềm chế, như là trúng độc, cô sẽ ra sức đong đưa eo khát vọng anh cho cô, còn anh là một người rất hào phóng, chỉ cần cô thuận theo sự khiêu khích và đùa bỡn của anh, anh sẽ hào phóng cho cô. Khi đó cô sẽ điên cuồng tiếp nhận, làm bản thân hôn mê rồi tỉnh lại vô số lần, đến khi Jonah phát hiện điều không thích hợp, trạng thái của Mia đã rất tồi tệ, tồi tệ đến mức tinh thần sắp đến bờ suy sụp. “Trong phân tích nói, có hai sai sót chủ yếu. Thứ nhất, giấc ngủ nửa đông lạnh kϊƈɦ thích não của người trái đất, chúng ta vẫn chưa tính toán. Thứ hai, tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hạm trưởng có tác dụng hưng phấn mãnh liệt với người trái đất, trước đó cũng chưa đánh giá.” “Nói kết luận.” “Tinh thần và thân thể ỷ lại tạo thành bệnh mãnh liệt thành bệnh, đủ để tạo thành sự uy hϊế͙p͙ đến tính mạng của cô ta, nếu chúng ta tiếp tục dùng phương thức như vậy với cô ta, tinh thần của cô ta sẽ suy sụp, cũng ảnh hưởng đến cơ quan hoạt động, nghiêm trọng hơn là bộ phận sinh ɖu͙ƈ sẽ suy kiệt.” Frederick nhíu mày: “Cậu nói là cô ta nghiện tϊиɦ ɖϊƈh͙ của tôi?” “Mỗi lần đánh thức cô ta khỏi giấc ngủ nửa đông lạnh, chúng ta đều cho cô ta một loại kϊƈɦ thích, làm thời gian đại não phán đoán của cô ta sinh ra sai lầm nghiêm trọng, lúc ngài bắn tinh vào trong cơ thể cô ta, kɧօáϊ cảm mãnh liệt tạo thành dấu vết sâu nhất. Người trái đất rất nguyên thuỷ trêи phương diện khai phá năng lực cảm ứng, đa số chưa được huấn luyện, ý chí kém xa người Mira, rất dễ xuất hiện tình trạng nghiện và ỷ lại.” “Chuyện đã đến nước này rồi, cô ta vẫn chưa mang thai.” “Tuy rằng tỉ lệ ưu tú của ngài và cô ta cao đến 91%, nhưng tỉ lệ giao phối có thể mang thai của giống đực Mira và giống cái trái đất chỉ có 0.3‰.” Nếu không phải Frederick biết Jonah là một trí não tuyệt đối trung thành và tận tâm với việc kéo dài chủng tộc, anh tuyệt đối sẽ cho rằng Jonah đang chỉnh anh. Frederick muốn Jonah đưa ra một phương án giải quyết tốt nhất, Jonah đề nghị không thể để cô ngủ nữa, vả lại không thể để ký ức của cô bị ảnh hưởng, tránh cho tinh thần suy sụp, đồng thời cũng uốn nắn lại tình trạng nghiện của cô. Phiền toái là, lúc trị liệu cho cô, Jonah vẫn không định từ bỏ chuyện làm Mia mang thai. “Hạm trưởng, nếu cô ta nghiện tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ngài, từ một phương diện khác mà nói, đó cũng là một cơ hội để cô ta cam tâm tình nguyện mang thai.” “… Jonah, tuy rằng tôi không phải người trái đất, nhưng tôi nghĩ lúc cô ta tỉnh táo, làm rõ toàn bộ tình huống, có lẽ sẽ vô cùng phẫn nộ.” Frederick nói không sai, Mia bị đánh thức khỏi giấc ngủ nửa đông lạnh, biết được mọi chuyện, cô thật sự muốn tát một cái lên gương mặt tuấn tú của Frederick, rồi lấy ghế ném Jonah, nhưng cô có bệnh cấm, một chút sức cũng chẳng có, thậm chí không thể đứng dậy xuống giường. Cô cảm thấy ở trước mặt họ, cô hoàn toàn không có tôn nghiêm, trí não không hiểu cảm xúc của cô, Frederick không coi cô ra gì, thấy cô khóc lóc trêи giường, anh ta chỉ đứng lên chào tạm biệt cô rồi bình tĩnh đi ra ngoài cửa. Hai kẻ này thật sự quá đáng giận. Lúc Mia khát vọng cầu xin tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Frederick mà ngã xuống đất lăn lộn giãy giụa, cô chỉ muốn chết. Bởi vì thỉnh thoảng trong đầu cô sẽ xuất hiện hình ảnh Frederick chiếm hữu cô, một nửa linh hồn gào thét muốn anh cho cô những kɧօáϊ cảm đó, một nửa lý trí khác lên án mạnh mẽ rằng cô không biết xấu hổ. Cô nhớ đến Peter, nhớ đến trái đất, nhớ đến người thân đã chết, đột nhiên hận vì sao bọn họ lại cứu cô, làm cô trở nên ɖâʍ đãng đê tiện như bây giờ, cô tình nguyện chết trong vụ nổ mạnh đó. Lúc bệnh cấm của cô phát tác, người máy chữa bệnh trêи chiến hạm trói cô lại, tránh cho cô tự hại mình, cô khóc gọi tên Frederick, trong mộng xuân, cô cho rằng đó là tên gọi khác của thiên đường, tỉnh lại mới phát hiện đây là tên của ác ma trong địa ngục. Tuyệt vọng nhất là, lúc cô ngã vào địa ngục, thể xác và tinh thần hoàn toàn sa đọa của cô vẫn không tự chủ được mà khát vọng muốn anh cho, khát vọng anh rót độc dược tình ɖu͙ƈ đầy cơ thể cô, đốt cháy linh hồn cô.