Giam giữ phối chủng
Chương 2
Là trí não của chiến hạm phi hành sưu tầm, tỉ lệ gen ưu tú của hành tinh Mira thật sự làm nó khó kháng cự, bởi vậy nó vâng theo mệnh lệnh của hạm trưởng, giữ Mia lại, tiêm chất kϊƈɦ ɖu͙ƈ thích hợp với phụ nữ trái đất cho cô nhân lúc cô đang ngủ trong căn phòng tối om.
Trong lúc ʍôиɠ lung, Mia cảm thấy toàn thân nóng lên, không tự chủ được mà dùng tay xoa da thịt của mình, cởi áo ngủ ra, nhẹ giọng rêи rỉ yêu kiều.
“Peter… đừng làm vậy.”
Cô và Peter đã bên nhau bảy năm, hai người vô cùng quen thuộc cơ thể của nhau, nhưng vẫn chưa đến bước cuối cùng bởi vì Peter từng bắt cá hai tay, mặc dù sau đó đã về bên nhau nhưng cô vẫn canh cánh trong lòng, bởi vậy cô nói với Peter, trừ khi hai người kết hôn, nếu không, cô không muốn phát sinh quan hệ với anh.
Peter ôm cô xin lỗi, bởi vậy cũng không cưỡng bách phát sinh quan hệ với cô, cũng hứa hẹn năm nay nhất định sẽ chính thức cầu hôn cô, lần này cô và người nhà cùng đi du lịch, cũng định nhân cơ hội này nói với người nhà rằng cô và Peter vẫn ở bên nhau, năm đó Peter làm cô tổn thương quá sâu đậm, cha mẹ rất không hài lòng với Peter.
Dù vậy, mỗi một tấc trêи cơ thể cô đều đã bị Peter hôn qua, thậm chí nơi tư mật nhất cũng đã bị Peter ɭϊếʍ ʍút̼, nhưng cô không mê muội chuyện thân thể tiếp xúc lắm, có hơi bài xích. Bất kể Peter âu yếm thế nào, tiểu huyệt của cô sẽ rất khó ướt, nhưng bởi vì Peter thích nên cô sẽ cố gắng thoả mãn anh, giả vờ là rất thoải mái.
Nhưng cảm giác hôm nay hoàn toàn khác trước kia, cảm giác toàn thân khô nóng tê dại khó có thể kháng cự và nơi giữa hai chân ướt át làm cô cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng đồng thời cô lại cảm thấy cực kỳ xấu hổ, không hiểu sao cơ thể lại đột nhiên trở nên như vậy.
Tay nhỏ trắng nõn run run lần đến giữa hai chân theo sự dao động của cơ thể mẫn cảm, sờ đến con suối róc rách, chút lý trí còn sót lại làm ngón tay cô chần chờ quanh quẩn bên ngoài, nhưng mật hoa trong suốt chảy ra và tiểu huyệt không ngừng co rút lại làm đầu ngón tay cô không cẩn thận trượt vào trong hoa kính.
Nhục bích non mềm ướt nóng cắn chặt lấy ngón tay cô, cô không áp chế được kɧօáϊ cảm, chậm rãi ma sát trong cơ thể mình, có lẽ là bởi vì thẹn thùng nên động tác của cô không dám quá nhanh, nhưng sự hư không trong thân thể lại càng lúc càng tăng lên, cô bật khóc: “Peter… Cầu xin anh cho em.”
“Cho cô cái gì?”
Một giọng nói trầm thấp mê người vang lên bên tai cô, nếu là bình thường, cô nhất định sẽ phát hiện đó không phải giọng của Peter, nhưng dưới ảnh hưởng của thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, căn bản cô không không còn lý trí để phân biệt những thứ đó.
“Em… không biết, xin anh cho em.” Cô vừa chậm rãi rút ra cắm vào, vừa e lệ cầu xin.
Thật ra lúc này trong phòng rất tối, chỉ có những ngôi sao lấp lánh trêи vũ trụ xa vời ngoài cửa sổ, nhưng một chút ánh sáng này cũng đủ để Frederick nhìn Mia thật rõ, cô là một cô gái có cơ thể rất cân xứng, xem ra có bảo dưỡng kỹ càng, ngũ quan đối xứng, làn da rất đẹp, bởi vậy cũng phù hợp với vẻ đẹp của người Mira.Áo ngủ hơi mỏng của cô đã cởi đến eo, hai chân tuyết trắng cọ xát vào nhau, một tay xoa bộ ngực sữa của mình, tay còn lại thăm dò đến hai chân quấy động mật huyệt, tóc tai tán loạn, mắt đẹp nhắm hờ, môi anh đào ngâm nga cầu hoan khiến máu người ta phun trào… Đây là đối với đàn ông trái đất mà nói.
Phần lớn người của hành tinh Mira không có khát vọng cao với tình ɖu͙ƈ, Frederick càng không có hứng thú với loại hoạt động giải trí như tình ɖu͙ƈ.
Frederick có được gen ưu tú nhất của người Mira, có thể dễ dàng làm phần lớn phụ nữ của hành tinh Mira động ɖu͙ƈ với anh, có thể nói đó là do anh tuấn tú, thân thể hoàn mỹ không có khuyết điểm, nhưng Frederick chỉ biết nói “Đây là bởi vì lực hấp dẫn của gen”.
Gen ưu tú có thể gia tăng tỉ lệ tồn tại của đời sau, chỉ cần giống loài có bản năng kéo dài thì đa số sẽ tìm kiếm gen ưu tú nhất để sinh sản, ví dụ sư tử chúa có thể giao phối với rất nhiều sư tử cái, cắn chết con của sư tử chúa trước, đây chính là mệnh lệnh tàn khốc để kéo dài gen cho chủng tộc.
Phụ nữ của hành tinh Mira sẽ không tự chủ được mà bị anh hấp dẫn, phụ nữ của các tinh cầu khác cũng sẽ động ɖu͙ƈ với anh vì cơ thể cân xứng của anh và tiền tài địa vị mà ưu thế gen mang đến cho anh. Anh đã nếm thử kɧօáϊ cảm đạt được khi giao cấu với những người đó, nhưng cuối cùng những người phụ nữ đó đều nổi điên muốn giữ anh lại bên mình làm anh cảm thấy phiền, quyết tâm từ bỏ loại hoạt động giải trí phiền toái này.
Vì vậy, anh không cho rằng phụ nữ động ɖu͙ƈ sẽ có cái gì làm cho người ta động tâm, huống chi còn bởi vì cô là người của hành tinh khác, động ɖu͙ƈ là bởi vì đã tiêm thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ.
Bây giờ những gì anh phải làm là khiến cơ thể cô ướt át cho đến khi đủ để thừa nhận sự xâm nhập của anh, gieo rắc hạt giống trong cơ thể cô, làm cô đạt được cao trào, khiến cho cơ thể phân bố kϊƈɦ thích để hoàn toàn tiếp nhận những hạt giống đó, tăng thêm tỉ lệ thụ tinh.
Anh làm tròn trách nhiệm vươn tay đến, dẫn dắt ngón tay cô tìm kiếm nơi mẫn cảm nhất trong huyệt, dụ cô tăng tốc độ cắm rút của ngón tay, cho thêm ngón thứ hai vào, đồng thời tà ác gảy nhụy hoa trêи nộn huyệt của cô.
Giọng anh có chứa mười phần mị hoặc, Mia tuân theo sự chỉ dẫn của anh, ɖâʍ đãng cắm rút ngón tay của mình, đột nhiên, kɧօáϊ cảm dời non lấp biển trong cơ thể ập đến.
“A! Peter…”
Mia cong người lên yêu kiều rêи rỉ, đồng thời, một dòng nước ấm chảy ra từ sâu trong cơ thể, chậm rãi chảy xuống từ giữa hai chân cô.
Cuối cùng lúc này cô cũng nhìn thấy hình bóng trước mặt, bởi vì trong phòng tối om nên cô không nhìn ra làn da màu xanh lam của anh, chỉ mơ hồ nhìn ra đường cong cơ thể cường tráng, hoàn toàn khác Peter, nhưng bởi vì thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ nên cô chỉ nghĩ là Peter đã trở nên mê người hơn.
Frederick hài lòng nhìn mật huyện đang bị rút ra cắm vào của cô, cũng không để ý chuyện cô gọi tên người đàn ông khác lắm. Mặc dù bọn họ không cần giao lưu tình cảm, nhưng anh vẫn dành thời gian học tiếng mẹ đẻ của Mia để dễ dàng nói chuyện với cô, cần phải để cô tiếp nhận anh một cách sung sướиɠ.
“Mia, giao cô cho tôi.” Anh thấp giọng nói, Mia bối rối trả lời: “Nhưng chúng ta vẫn chưa kết hôn…”
Frederick cười khẽ một tiếng, đứng dậy ngồi xuống mép giường, dùng siêu năng lực nâng Mia lên, cơ thể trắng nõn trần trụi của cô bay lên không, hai chân dạng ra thành hình chữ đại (大), bày ra trước mặt anh nhìn không sót một thứ gì. Mia hoảng sợ kêu lên muốn dùng tay che ngực lại, nhưng phát hiện hai tay hai chân của mình không thể nhúc nhích.
“Peter, xảy ra chuyện gì vậy?”
Cô bất lực hô, tứ chi và phần lưng xuất hiện xúc cảm kỳ dị, chậm rãi lan vào trong cơ thể cô, cô không nhìn thấy thứ đó, nhưng có thể cảm giác được thứ kia khi thì như ngón tay đánh piano, lướt qua xương sống của cô khiến cô run rẩy, có khi lại như sợi lông mềm mại, quét qua đầu nhũ của cô, làm đầu nhũ dựng thẳng lên vì mẫn cảm.
Tà ác nhất là thứ đang lan tràn giữa hai chân cô, thứ đó như xúc tua bạch tuộc, linh hoạt và tà ác ʍút̼, đang ʍút̼ lấy cánh hoa của cô, sau đó hoàn toàn phủ lấy mật huyệt của cô, đồng thời lại duỗi ra vô số chân giác hút nhỏ, bắt đầu cắm vào rút ra trong vách tường hoa chưa trải qua chuyện người lớn.
“A… đừng a! A…”
Xúc tua vô hình là siêu năng lực của Frederick, có vài siêu năng lực là khống chế đồ vật trêи không, nhưng năng lực của anh chẳng những có thể khống chế đồ vật, còn có thể làm một vài động tác nhỏ, thậm chí có thể phân ra hơn mười cái tay khiêu khích tất cả bộ phận mẫn cảm của người phụ nữ, cũng biến hóa ra hình dạng mà anh muốn.
Anh từng làm hơn mười nam nữ cao trào đến ngất trong một buổi tối đánh cuộc khống chế đồ vật, còn anh lại không hề động tình, bây giờ đùa bỡn Mia đã bị tiêm thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ quả thực là dễ như trở bàn tay.
Sự xâm phạm và chất xúc tác của thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ khiến cho kɧօáϊ cảm khủng bố lan tràn trêи khắp người cô, cưỡng bách đẩy cô lên một đỉnh núi cao khác, mật huyệt đóng mở như cái miệng nhỏ chậm rãi chảy mật dịch rơi xuống đất, tích thành một bãi ɖâʍ thủy.
Cô muốn khép đùi lại nhưng tốn công vô ích, chỉ có thể cảm nhận mật dịch bắn lên đùi mình, lại bị xúc tua vô hình bức một cột sóng mật nước khác phun ra.
Trước cửa sổ đầy sao trời, một cô gái xinh đẹp trần trụi lơ lửng trêи không trung bị xúc tua vô hình đùa bỡn.
Có lúc da cô bị lõm xuống vì vuốt ve, ngực tuyết trắng bị xoa nắn, anh đào trêи ngực bị kéo mà sưng lên, mật huyệt giữa hai chân còn thê thảm hơn, cánh hoa bị hung hăng chà đạp, từ màu hồng phấn biến thành đỏ thẫm, nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy thịt non trong cái miệng nhỏ chật chội không ngừng bị quấy, ép cô chảy ra dịch nóng, nhưng người khởi xướng lại đứng bên cạnh bình tĩnh nhìn cô sụp đổ.
“Hô ha… A… Peter, đừng làm vậy… Cầu xin anh đừng làm vậy…”
“Không thoải mái sao? Tôi có thể dừng lại.”
Giọng Frederick lười biếng, anh không để bụng, dừng xúc tua vô hình lại, cơ thể Mia run rẩy, xúc tua trêи lưng lại nhẹ nhàng quét qua da thịt của cô.
“A a…”
Cơ thể hoàn toàn bị đùa bỡn không thể chịu được bất cứ khiêu khích gì, cô suýt thì đạt đến cao trào vì cái quét nhẹ này, đối mặt với phản ứng cơ thể của mình, cô khóc nức nở: “Cầu xin anh…”
“Xin tôi cái gì?”
“Cho em.”
“Cho cô cái gì?” Anh nhẹ giọng dụ dỗ, làm xúc tua chậm rãi hoạt động, Mia thở hổn hển. “A a… cho em nữa… Xin anh cho em…”
“Như cô mong muốn.”
Xúc tua vô hình lại bắt đầu đùa bỡn Mia, nhưng khiêu khích như vậy đã không thể thỏa mãn cô nữa, mật huyệt không ngừng cao trào của cô khát vọng càng nhiều thứ vào hơn, nhưng anh lại chỉ ɭϊếʍ ʍút̼ bên ngoài, cho xúc tua nhỏ vào đùa bỡn hoa kính của cô thôi.
Cơ thể cuồng loạn bắt đầu vặn vẹo, hùa theo xúc tua tà ác, kɧօáϊ cảm làm nước bọt chảy xuống khóe miệng cô, cô lại không có cảm giác, chỉ có thể không ngừng khát cầu.
“Muốn không?” Giọng nói dụ hoặc của ác ma vang lên, Mia không tự chủ được mà nói: “Muốn…”
Cuối cùng anh đứng lên đi đến bên cạnh Mia, dùng xúc tua kéo hai chân thon dài của cô ra, để cánh hoa nhuộm sương sớm của cô nhắm ngay hung khí đứng thẳng của anh.
Bộ phận sinh ɖu͙ƈ của đàn ông Mira khác với người trái đất, trêи nam căn thô to có nhiều rãnh hình xoắn ốc khiến người ta sợ hãi, xung quanh có nhiều gai thịt, tuy phần đầu hơi trơn bóng nhưng chỉnh thể lại khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Nhưng ở trong phòng tối Mia làm sao nhìn thấy những thứ này, ảnh hưởng bởi thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, hơn nữa cơ thể bị xúc tua đùa bỡn đến mềm nhũn, cô không tự chủ được mà nâng nơi hư không lên cọ xát với thứ thô to của anh, Frederick mỉm cười vươn cánh tay ôm chặt lấy cơ thể mảnh khảnh của cô, để hai chân cô bám lấy eo mình, dựng thẳng vòng eo cường tráng, ƈôи ȶɦịt to lớn xuyên qua cơ thể của cô.
Cơn đau như bị lửa đốt làm cô tỉnh táo lại, tay cô xoa khuôn mặt như dao tạc của anh, cuối cùng cũng phát hiện điểm không thích hợp.
“Anh là ai?” Mia không ngừng ra sức đánh anh, cao giọng khóc lên: “Đau quá, thả tôi ra, mau thả tôi ra! Anh làm gì tôi vậy?”
Biến hoá thình lình xảy ra làm Frederick kinh ngạc, anh để bàn tay trắng như phấn của cô đánh một lúc lâu mới giữ lấy cổ tay cô trầm giọng hỏi: “Jonah, rốt cuộc chuyện này là thế nào.”
Jonah là tên của trí não.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
20 chương
44 chương
53 chương
69 chương
10 chương