Giấc mơ tỷ phú

Chương 240 : Cô gái không vật chất

“Im miệng! Đồ nghiệp chướng!” Tống Trí Viễn cầm cây gậy trong tay, ra sức đập xuống mặt đất. "Ông nội, ông thật là vớ vẩn, con không đồng ý chuyện kết hôn này, chồng của em gái, để con giới thiệu!” Nói ra những lời này, Tống Nghiễn liền rời khỏi bàn ăn, đi tập quyền anh để trút giận. Tống Trí Viễn không có cách nào đành lắc lắc đầu, thở dài nói: “Hừ! Loại tính cách nóng nảy này, cũng chỉ có người đánh thắng được nó, mới chịu đầu hàng thôi!” Sau đó, Tống Trí Viễn lại gọi: “Triệu, ăn thức ăn đi, hai ông cháu ta hôm nay uống hai chén, ba của Từ đi nước ngoài quan sát thực tế rồi, cháu không cần phải khách khí” “Cám ơn ông Tống, ông Tống ông đừng nổi giận, cháu sợ sẽ khiến cho bệnh tim của ông tái phát, như này đi, sau này cháu cố gắng ít đến đây là được, gây ảnh hưởng đến tình cảm của hai ông cháu ông, thật ngại quá” Triệu Phong cười một cách bất đắc dĩ. “Đừng, nghìn vạn lần đừng vậy, cháu phải thường xuyên đến, chỉ cần có ông, cháu sớm muộn gì cũng sẽ thành cháu rể của nhà họ Tống” Tống Trí Viễn lo lắng nhất chính là Triệu Phong không đến, càng lo sợ sẽ bị nhà họ Lý cướp mất. Thực ra, nhà họ Lý đang bàn bạc xem, làm thế nào để Triệu Phong tự biết xấu hổ. “Chuyện này..” Triệu Phong thực ra không thích làm con rể của bất kể dòng họ cao quý nào, nhưng rất rõ ràng bây giờ mà nói với Tống Trí Viễn, hoàn toàn chưa phải thời điểm thích hợp. Dù sao thì quan hệ cũng thân thiết như vậy rồi, Tống Trí Viễn vì anh mà suýt thì cắt đứt quan hệ với cháu trai ruột, về tình về lý, Triệu Phong cảm thấy cứ gác tạm chuyện sang một bên đã. Tám giờ tối, Triệu Phong rời khỏi nhà họ Tống, trở về khu nhà Minh Châu Hoa Viên. Nơi này, sớm sẽ bị phá bỏ. Sau khi Triệu Phong bước qua cửa, nhìn thấy Lâm Nhược Nhược mặc một bộ váy trắng, đang đứng. quay lưng về phía anh sắp xếp quần áo và đồ đạc linh tinh, ngày mai phải chuyển nhà. Cũng chỉ khi trở về bên cạnh Lâm Nhược Nhược, Triệu Phong mới có cảm giác thả lỏng cả về thể xác và tinh thần. “Anh về rồi à” Lâm Nhược Nhược hoàn toàn không quay đầu nhìn, đã có thể cảm nhận được là Triệu Phong. Đây có lẽ chính là sự thấu hiểu của trái tim. “Anh đến giúp em sắp xếp” Triệu Phong bước tới, ngồi xổm xuống giúp đỡ. "Anh nghỉ ngơi đi, em rất nhanh thu xếp xong rồi” Lâm Nhược Nhược đôi môi hé mở, tươi cười tỏa sáng. Cô không đòi hỏi gì nhiều, cuộc sống bây giờ rất đầy đủ. “Cùng dọn dẹp thì nhanh hơn, anh tìm được nhà cho em rồi” Triệu Phong thuê nhà cho Lâm Nhược Nhược ở gần trung tâm thành phố, cách công ty cô làm việc khá gần. “Lại khiến anh tốn kém rồi, em vốn định đợi công ty trả lương rồi tự thuê” Lâm Nhược Nhược có chút ngại ngùng. “Hai chúng ta khách sáo cái gì, ngày mai chuyển nhà xong, anh dắt em đi dạo phố, lần trước tặng em chiếc đồng hồ bị hỏng rồi, lần này anh định mua cho em một chiếc vòng ngọc” Triệu Phong nói. “Vòng ngọc... Em không cần...” Lâm Nhược Nhược nhẹ lắc đầu, cô không muốn khiến Triệu Phong lại phải tốn tiền nữa. “Trên tay của phụ nữ sao có thể không có đồ trang sức chứ, vòng ngọc so với đồng hồ, càng hợp với phong cách của em” Triệu Phong khăng khăng muốn mua cho Lâm Nhược Nhược. “Không được vượt quá 100 tệ” Lâm Nhược Nhược nghiêm túc nhìn Triệu Phong. Triệu Phong đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé mềm mại của cô, cười nói: “Cô gái ngốc, vòng ngọc không quá 100 tệ, thì chỉ e là đồ nhựa, lại còn bị phai màu, chúng ta ít nhất cũng phải mua ngọc thật chứ”. Bao nhiêu tiền thì được coi là ngọc thật vậy?” Lâm Nhược Nhược nhỏ nhẹ hỏi. "Ít nhất cũng phải hơn 1000 tệ, 1000 tệ là tiêu chuẩn thấp nhất rồi” Triệu Phong nói. “Vậy mua loại 1000 tệ đi ” Lâm Nhược Nhược nói không cần suy nghĩ. Triệu Phong thấy vậy, cũng thật không biết làm sao, xem ra đành phải khiến người bán vòng tay phối hợp một chút rồi. Anh là con trai nhà giàu tặng quà cho bạn gái, sao có thể tiêu 1000 tệ được! Thực ra, Lâm Nhược Nhược còn vô tình giúp anh kiếm được một khoản tiền nhỏ, cho dù có vì Lâm Nhược Nhược mà tiêu đến 1 triệu tệ thậm chí là 10 triệu tệ để mua quà tặng, cũng không đáng gì. Khu nhà Minh Châu Hoa Viên, ban đầu là Triệu Phong vì Lâm Nhược Nhược nên mới mua, sau đó phía thành phố đưa ra tin chính xác về khu CBD mới xây. Lúc đầu Triệu Phong cũng không nghĩ ngợi nhiều, là thực lòng không muốn Lâm Nhược Nhược phải chịu ấm ức vì người chủ cho thuê nhà, không ngờ điều này lại giúp anh kiếm được vài tỷ nhân dân tệ. Đến sáng ngày thứ hai, Triệu Phong đưa Lâm Nhược Nhược đi dạo phố mua sắm đồ. Đúng lúc sắp tới tiệc mừng thọ của Lý Hàn Lâm, Triệu Phong định chuẩn bị một món quà, coi như là quà mừng thọ. Mặc dù anh không có cảm tình tốt đẹp gì với Lý Hàn Lâm, nhưng vì giúp Vân sư phụ phải xử lý mọi chuyện thật tốt, gắng gượng đi mừng thọ Lý Hàn Lâm. Mừng thọ xong, Triệu Phong sẽ tìm cơ hội để tỏ rõ thái độ, từ đấy về sau sẽ là người dưng qua đường. Đến trung tâm mua sắm của tỉnh, Triệu Phong tìm thấy một cửa hàng bán đồ ngọc. Nhân lúc Lâm Nhược Nhược đi vào nhà vệ sinh, Triệu Phong tìm được một nhân viên nữ bán hàng trong cửa hàng. "Xin chào, có thể giúp tôi một chuyện được không?” Triệu Phong nói với nữ nhân viên: “Tôi cùng bạn gái đi mua dạo phố, cô ấy muốn mua..” Nữ nhân viên dường như hiểu ra trong giây lát, còn chưa đợi Triệu Phong nói xong, liền mỉm cười nói tiếp lời: “Thưa ngài, tôi đã hiểu ý của ngài, ngài muốn nói rằng, nếu như bạn gái của ngài nhìn trúng món trang sức quá đắt tiền, thì tôi sẽ giúp ngài thoát khỏi rắc rối đúng không? Tuy nhiên rất xin lỗi thưa ngài, chuyện này không phù hợp với quy định của cửa hàng chúng tôi” Nữ nhân viên bán hàng này, một thời gian trước đã gặp chuyện này nhiều lần, bạn gái của khách hàng nam nhìn trúng món trang sức đắt tiền, nhưng khách hàng nam lại không muốn mua cho bạn gái, cho nên bảo nữ nhân viên bán hàng nói dối là đã có người đặt hàng mà cũng hết hàng rồi, thậm chí còn nói sau khi Xong chuyện sẽ cho nữ nhân viên vài nghìn tệ tiền tip, bảo nữ nhân viên phối hợp. Tuy nhiên, Triệu Phong lại lắc lắc đầu với nữ nhân viên bán hàng: “Không phải, tôi muốn cô phối hợp, nếu như cô ấy hỏi bộ vòng tay này bao nhiêu tiền, cô chỉ cần nói 1000 tệ ” Nói xong, Triệu Phong chỉ chỉ vào trong tủ kính trưng bày, đôi vòng tay ngọc mỡ dê có ghi giá 5 triệu tệ. ( 5 triệu tệ = tầm 18 tỷ VNĐ nhé, tính cái nhẹ cho mn biết ^^) Nữ nhân viên bán hàng nhìn theo hướng ngón tay Triệu Phong chỉ, gắng sức mở to mắt, còn tưởng mình bị hoa mắt. Thực sự đúng là 5 triệu tệ! Là một trong vài món đồ trang sức bằng ngọc đắt nhất của cửa hàng! “Thưa ngài, ngài... chắc chắn... là chiếc “Linh Thể Tự Do” trị giá 5 triệu tệ này không?” Linh Thể Tự Do, là tên của đội vòng ngọc này, có thể coi là món đồ quý của cửa hàng đồ ngọc này rồi, không như mấy món đồ trang sức bằng ngọc có giá vài chục nghìn tệ thậm chí là vài trăm nghìn tệ, căn bản không có tên. Mà tên của đôi vòng ngọc này, cũng vô cùng cầu kì tinh tế. Toàn thân mỡ đặc, trắng nõn không tì vết! “Không sai, đúng vậy” Triệu Phong vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên trả lời. Nữ nhân viên bán hàng nhìn dáng vẻ Triệu Phong không giống như đang đùa, liền vội vàng gật đầu nói: “Được... được ạ thưa ngài, tôi nhất định sẽ phối hợp với ngài, ngài còn có yêu cầu gì khác không?” Thật lòng mà nói, trái tim nhỏ bé của nữ nhân viên bán hàng, tưởng chừng như chỉ muốn nhảy ra ngoài. Cô ta mà thuận lợi bán được đơn hàng này, thì có thể được hơn 100 nghìn tệ tiền hoa hồng, cộng thêm cả tiền thưởng cuối năm, cô ta thật không dám tưởng tượng. Ba năm không bán được hàng, đã bán được hàng có thể ăn trong ba năm! Hơn nữa, khiến cô ta cảm thấy không ngờ tới nhất chính là, là Triệu Phong đưa ra yêu cầu này. Cô là lần đầu gặp một người đàn ông đặc biệt như vậy. Mua vòng ngọc 5 triệu tệ, mà lại có thể mua một cách bình thản như vậy. Càng không giống người bình thường chính là, những người đàn ông khác đều tiếc tiền mua đồ đắt tiền cho bạn gái, nhưng người đàn ông ở trước mặt này, rõ ràng là mua loại đắt đỏ, mà lại không chịu nhận. Từ 5 triệu tệ xuống 1000 tệ, khoảng cách giữa cách xa ngàn cây số. Nữ nhân viên bán hàng tràn đầy ngưỡng mộ, nếu bản thân mà cũng có một người đàn ông xa hoa khiêm tốn như này, thì đó chính là phúc đức tích được từ tận kiếp trước. "Cô chỉ cần nói đôi vòng ngọc này 1000 tệ là được, không được để lộ tẩy, bây giờ tôi trả tiền” Triệu Phong thẳng thắn dứt khoát. Chỉ là 5 triệu tệ, đối với anh mà nói không đáng gì cả, chuyện nhỏ mà thôi. Ba phút sau, Lâm Nhược Nhược từ phòng vệ sinh bước tới. Triệu Phong cầm đôi “Linh Thể Tự Do” này, cười nói với Lâm Nhược Nhược: “Nhược Nhược, anh đã giúp em chọn được rồi, vòng tay trắng mỡ dê, rất hợp với phong cách của em, nhanh đeo lên xem xem” “Bao nhiêu tiền vậy?” Lâm Nhược Nhược rất thích đôi vòng này, nhưng cô quan tâm nhất là giá tiền. “Cô gái xinh đẹp, chỉ cần 1000 tệ thôi.” Nữ nhân viên bán hàng vội vàng tiếp lời. “Không thể nào, chiếc vòng tay đẹp như này, sao có thể chỉ 1000 tệ, hay là thôi đi.” Lâm Nhược Nhược mặc dù rất thích, nhưng vì không muốn Triệu Phong tốn tiền, nên từ chối rất quyết đoán. Đến lúc này, nữ nhân viên bán hàng liền hiểu ra. Chẳng trách người đàn ông này lại khiêm tốn như vậy, hóa ra là người phụ nữ này cũng hiểu chuyện đến thế, người con gái không đam mê vật chất như vậy, thực sự quá ít. “Thực sự là 1000 tệ, đôi vòng tay này mặc dù đẹp, nhưng lại là loại ngọc rất bình thường” Nữ nhân viên bán hàng lại giải thích lần nữa. “Trời ơi, vòng ngọc 1000 tệ có thể đeo trên tay sao? Sẽ gây hại cho da đấy!” Vào đúng lúc này, một người đàn bà trung tuổi tiến vào cửa hàng đồ ngọc, phá vỡ bầu không khí. Người đàn bà này đánh phấn dày cộp, tô bọng mắt to màu đen, trên người mặc một chiếc váy bó sát mông không phù hợp với độ tuổi, cũng có thể là vì trên mặt đánh quá nhiều phấn, khiến cho răng bà ta trở nên cực kì vàng. Còn với bà ta, Triệu Phong vô cùng quen thuộc, có biến thành tro cũng nhận ra!