Giả vương phi muốn bỏ trốn
Chương 2 : Xuyên qua gặp sắc lang
Cô rất không muốn rơi xuống cầu thang, cầu thang cũng không cao lắm, nhưng cô rơi xuống rất lâu rồi.
Trong lúc hoảng hốt hình như xuất hiện tia chớp xẹt qua mập mờ.
Kỳ lạ, cô rõ ràng đang ở trong hành lang, tại sao lại có tia chớp xẹt qua?
Nhưng đó quả thật là một tia chớp.
Bốn phía đều là bóng tối, cô cố gắng để mở mắt ra, nhưng làm thế nào cũng không mở ra được.
Dường như có cái gì đang lôi kéo cơ thể của cô, máu trong cơ thể của cô giống như bị đun sôi.
Thật giống như đang tham gia nhảy Bungee(1), đứng ở vị trí cao nhẹ nhàng nhảy vậy, hình như không giống cả cơ thể cô một hồi tê tê cùng run rẩy.
Nhất là trái tim của cô, tưởng chừng như sắp rơi xuống đến nơi.
Từ đám mây, thoáng cái đến trước đáy cốc.
Cuối cùng, cô nặng nề rơi ở trên mặt đất.
Ánh mặt trời trắng lóa, rất chói mắt, cô gắng gượng mở mắt ra, lại cảm thấy mình đang nằm giữa một vùng cỏ xanh.
Hình như cô đang rơi xuống cầu thang trong đêm tối, làm sao lại đến nơi này?
Cô dùng sức nháy tròng mắt, không sai, bây giờ là ban ngày, hay là buổi trưa lúc nóng nhất.
Ánh mặt trời nóng hừng hực chiếu vào làm cô đổ mồ hôi đầm đìa, gần như xắp hạ đường huyết do mất nước đến nơi.
Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?
Thật giống như có người đến gần cô, cô đứng lên tiến về phía giọng nói truyền tới, nhìn lại phương hướng.
Đã nhìn thấy một nhóm người đi tới phía bên này
Có người là tốt rồi, hỏi trước cho rõ ràng đây là chỗ nào.
Cô còn chưa đi tới bên cạnh bọn họ, lập tức nghe thấy một người la to: "Nơi đó có người!"
Chưa kịp phản ứng, trước mặt của cô cũng đã có hai người chạy như điên tới .
Xem bọn họ ăn mặc, thật sự chút chút kỳ lạ, hình như là binh sĩ trong phim truyền hình cổ đại.
Mũ giáp, áo giáp, kiếm.
Một tên nói: "Lúc đầu còn lo lắng không có cách gì khai báo với thái quân, hiện tại có một người thay thế đúng lúc."
Một tên khác nói: "Thế nhưng con nhóc xinh đẹp như vậy có chút đáng tiếc"
"Có chút đáng tiếc, nhưng là số lượng người không đủ, phía trên trách tội xuống dưới, chúng ta gánh vác không nổi đâu."
"Bộ đầu, nếu không chúng ta nếm thử trước ?"
"Tiểu tử ngươi thật là sắc đảm che trời(2), cũng dám có ý nghĩ như vậy..."
Vừa mới xuyên qua đến đây đã gặp hình phạt roi quất....
"Chẳng lẽ bộ đầu không muốn?"
"Ha ha ha. . . . ."
Cô đột nhiên nhìn bọn chúng, chỉ thấy nét mặt của chúng càng ngày càng đáng khinh, ánh mắt cũng càng ngày càng nổi lên ý dâm tà.
Chẳng lẽ bọn chúng nghĩ. . . . .
Cô không chịu được lùi một bước, nói: "Các người muốn làm gì?"
"Làm cái gì? Khà khà, lập tức sẽ biết."
Không phải? Như thế nào bọn họ lại to gan như vậy? Bọn họ là ai?
Mà cô bây giờ đang ở nơi nào?
Nhìn qua bọn họ cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, tuổi trẻ cường tráng, lại là tướng sĩ vào doanh trại, thể chất cô là một người phụ nữ yếu đuối đương nhiên không phải là đối thủ của bọn họ, nhưng nếu thật sự liều mạng một phen, cô sợ cũng khó mà chống đỡ.
Nhưng là, cứ như vậy bị bọn họ nhục nhã, thật sự bây giờ cô không cam lòng.
Bộ đầu kia nói: "Mang đi trước."
Cô nhìn thấy trong tay bọn chúng cầm lấy sợi dây, liền nhanh chân bỏ chạy.
Bọn chúng cũng không đi theo cùng, cô một mạch chạy trốn hơn mười thước(3).
Sau tai truyền đến một tiếng "Vèo", sợi dây kia như con rắn, quấn lấy bàn chân của cô.
Hắn bỗng nhiên đi đến chỗ cô, cơ thể của cô lập tức cảm thấy nhẹ giống như diều giấy, bị bọn chúng lôi về.
"Thình thịch!"
Cô bị quăng xuống đất nặng nề, ngã chỏng vó.
Lúc này, một đàn ông trẻ tuổi cưỡi ngựa đến, nhìn qua anh ta tựa hồ là tiểu tướng.
Anh ta chỉ vào người của cô nói với những người đó: "Nữ nhân này bởi vì không nghe lời, cho nên phải chịu hình phạt nghiêm trọng!"
Cô nghĩ thầm, cô không phải là xuyên không sao?
Hơn nữa thật là xui xẻo khi xuyên không đến nơi thảm thương này
Những người này là những người nào?
Cảm giác rất độc ác tàn nhẫn không có tình người?
Anh ta nói muốn trừng phạt cô, vậy thì trừng phạt như thế nào?
Dùng roi quất sao?
Hay là dùng gậy đánh?
Nhưng mà sao có thể đón được lòng dạ, bất kể loại nào, đều sẽ làm cho cô da tróc thịt bong, đau đến không muốn sống.
Giữa lúc tình thế nguy hiểm cô lại suy nghĩ lung tung, anh ta đã bay lên trên ngựa, đồng thời vung lên roi ngựa.
Chân ngựa hất lên cao, chạy đến phía trước.
Cô nằm ở nơi đó, bị ngựa kéo đi, đường núi rất khó đi, khắp sườn núi là tảng đá, đầu của cô rất nhanh đã bị đâm vào nổi lên mấy cái u.
Anh ta lớn lên thật giống như Lí Liên Kiệt vậy.
Sau đó dắt qua một đoạn đường, anh ta khẽ vươn tay làm cô lại bị anh ta kéo bay lên.
Lần này trực tiếp rơi vào trong lồng ngực của anh ta.
Sắc mặt cô trắng bệch, trước mắt gần như một mảnh đen kịt.
Bây giờ mới nhìn thấy rõ ràng, đó là một người đàn ông rất không tồi.
Ngũ quan rất tinh tế, ánh mặt trời chiếu lên cơ thể cường tráng, khuôn mặt tuấn tú, nhất là mũi, lại càng cao thẳng, đặc biệt gợi cảm, đột nhiên nhìn có chút giống như Lí Liên Kiệt, nhất là mặt mũi, lại càng có bảy tám phần giống nhau.
Môi của anh ta rất đỏ, giống như bôi lên một lớp son nhàn nhạt, không dày không mỏng, hết sức gợi cảm, nhìn đặc biệt tốt.
Chẳng qua là ánh mắt của anh ta càng ngày càng tà ác, cô nhìn thấy trong mắt của anh ta mờ mờ hiện lên dục vọng như loài cầm thú.
Đó giống như là một dã thú mặt mũi hung tợn đang gầm gừ gào thét.
Còn nữa ánh mắt của hắn như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt toàn bộ gương mặt
Cô run rẩy nói: "Không. . . . muốn. . . . á. . . . ."
Mới vừa nói xong, trước mắt lập tức tối sầm, sau đó cái gì cũng không biết ngất đi.
(1) Nhảy bungee: đó là một môn thể thao mạo hiểm, nhảy từ một điểm cố định cao từ 31 đến 183m. Nhảy Bungee được phát hiện ra từ những năm 1950, trên đảo Pentecost ở nước Cộng hòa Vanuatu, nơi có 1609 km bờ biển phía Đông của nước Úc để vui chơi, mạo hiểm.
(2) Sắc đảm che trời: bị sắc đẹp mê muội che hết đi lí trí
(3) Lí Liên Kiệt (26-4-1963) “thần đồng võ học”, dành nhiều giải thưởng trong thi đấu cũng như diễn xuất vai Hoàng Phi Hồng, Quỷ Cước Thất,... Đóng trong các bộ phim Thiếu Lâm Tự, Tiếu Ngạo Giang Hồ, Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Long Môn Phi Giáp,....
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
23 chương
20 chương
66 chương
25 chương
48 chương
50 chương