Giá Trị Của Thanh Xuân
Chương 55
- Dao Dao! Tại sao cô lại đến đây? Một cô gái cùng một bộ đầm trắng xông vào! Cô ấy liền hỏi:
- Tôi hay tin Niên Vũ tỉnh lại! Cậu ấy đâu rồi?
- Cậu ấy đi cùng Cảnh Nam ra ngoài rồi! Nhã Giao nói!
Mồ hôi lấm tấm trên trán, cô ấy thở hồng hộc, chắc cô ấy đã phải chạy một quãng đường khá xa đến đây!
- Dao Dao. Chị uống nước đi rồi nói chuyện! Cảnh Vương nói
Dao Dao ngồi xuống hút một ngụm nước, chào hỏi mọi người đàng hoàng, cười nói vui vẻ, đột nhiên Niên Vũ quay lại!
Anh ấy ngạc nhiên khi thấy sự xuất hiện của Dao Dao ở đó:
- Dao Dao! Tại sao chị lại đến đây?
Dao Dao cười mỉm, giọng nhẹ nhàng nói, hai tay vẫy tay chào tôi:
- Đương nhiên là chị đến thăm em, và cũng cảm ơn em về lúc đó!
Tôi hơi bất ngờ khi Dao Dao nói vậy, bởi lẽ tôi và cô ấy cũng không thân nhau nhiều! Nhưng thôi kệ!
——————————————
- Và đó là câu chuyện của hai tuần trước, bây giờ là hai tuần sau, tôi đã xuất viện, khi hàng loạt người đến thăm tôi, có lẽ tôi thích những noi tự do hơn thế này!
Tôi mặc bộ vest lịch lãm đến công ty, tôi đi một mình, bởi tôi không muốn cho ba tôi biết công ty của tôi hiện tại là do Kim Chí quản lí, ngồi trên xe tôi nhớ về lúc đó, lúc tôi còn ở bệnh viện
Điều tôi bâng khuân có lẽ khônh phải là sự đoàn kết của mọi người, mà là khuân mặt của Băng Di, lúc đó, trông cô ấy có vẻ khá miễn cưỡng cười!
Chưa kịp nghĩ xong, chiếc xe của tôi đâm sầm vào một chiếc xe khác, tôi vẫn ở trên xem còn tài xế xuống xe giải quyết.
Tôi thấy ở đó tranh cãi kịch liệt quá, liền xuống xem có chuyện gì, và chủ nhân chiếc xe bên đó là ai. Bởi lẽ là chiếc xe đó đã đâm vào chiếc xe của tôi khi nó đi ngược chiều!
- Cậu vào đi! Để tôi giải quyết!
- Chào anh! Tôi nghĩ chiếc xe của anh đã đâm vào chiếc xe của tôi, tôi không yêu cầu anh bồi thường nhưng anh cần phải có một lời xin lỗi!
- Nhưng tôi nghĩ, là cậu đi ngược chiều, cậu phải xin lỗi tôi mới phải.....
Bỗng có giọng một cô gái phát ra:
- Được rồi! A Nhĩ chúng ta đi thôi!
Cô gái đó đẹp tôi đến mê hồn, khí chất thì rất quyến rũ, nét đẹp này khiến tôi không thể rời mắt!
- Chào cậu! Đây là danh thiếp của tôi, xe có hỏng thì gọi cho tôi, chúng ta xin lỗi về việc lần này!
Tôi nhìn vào dang thiếp: tên Trương Tuệ Anh, là người đứng đầu, công ty bắt động sản Hoàng Đô!
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
17 chương
65 chương
10 chương
60 chương
11 chương
127 chương
68 chương