Mimi đang làm gì vậy? Tại sao cô ấy lại dừng lại ở giữa lễ đường. Cô ấy đang nhìn về phía ai vậy? Kingsley Martin ư? Bliss chưa thấy Kingsley kể từ phiên toà... thật kỳ lạ làm sao anh ta lại có mặt ở đây, trong lễ ràng buộc. Chẳng phải anh ta là Venator ư?
Martin!
Một hình ảnh xuất hiện. Một cậu bé gầy gò, ốm yếu và nhu nhược, chạy theo gót người anh họ mạnh mẽ và thông minh hơn. Một cậu bé luôn khâm phục và tôn thờ người anh hùng thuở ấu thơ của mình, Gaius, người bảo vệ và cũng là người bạn thân nhất của cậu.
Gemullus.
Bliss đã nhìn thấy điều đó. Chúa tể Caligula lên ngôi, người em họ trẻ và ốm yếu hơn đang ở bên cạnh ông. Tiberious Gemellus. Người thừa kế thực sự. Nhưng chẳng có sự đố kị nào tồn tại trong trái tim Gemellus. Chỉ có sự tôn thờ. Anh yêu quý người anh của mình. Anh sẽ làm mọi điều mà vị hoàng đế bảo anh làm... Thậm chí là cả hành động uống máu của đồng loại.
Cô nhìn thấy họ: Caligula lấy máu của Gemellus, và Gemellus từ một chàng trai ốm yếu trở nên khoẻ mạnh. Mạnh mẽ hơn tất cả những gì anh từng mơ ước, nhanh hơn, đầy sức mạnh, tất cả đều được biến đổi. Sau đó là sự tuyệt vọng... sự đau đớn của linh hồn không bị ràng buộc... tiếng khóc than của dòng máu bất tử, sau nữa là sự sám hối trước Michael... rồi tha thứ... và một nhiệm vụ.
Đột nhiên mọi thứ cùng đổ về một nơi. Giọng nói của Vị khách vang lên gấp gáp, Bliss không thể hiểu ông ta đang nói gì.
Dĩ nhiên, Gemellus. Dĩ nhiên! Michael là một kẻ xảo quyệt. Tin tưởng vào ông ta cũng giống như tin vào một kẻ phản bội. Chúng ta phải tấn công ngay bây giờ. Ngay lúc này. Ngay lúc này. Ngay lúc này.
Nhà thờ còn dang dở. Theo luật lệ tôn nghiêm, một nhà thờ phải được hoàn thành thì mới được sùng kính.
Dĩ nhiên. Nơi nào có thể che giấu cánh cổng tốt hơn là một nơi linh thiêng mà lại không linh thiêng một chút nào? Một nhà thờ mà thậm chí những Máu Bạc cũng có thể ra vào?
Không biết mình đang làm gì, Bliss khóc với âm điệu u tối hơn tất cả những cung bậc sâu nhất của địa ngục.
Croatan! Hãy tới đây với ta! Đây là định mệnh của chúng ta! Cánh cổng thời gian ở đây! Thức dậy đi, hỡi những quỷ dữ của lòng đất! Thức tỉnh mau, thời điểm của ngươi đã tới.
Đột nhiên tất cả mờ đi khi Máu Bạc xông vào nhà thờ, nhà thờ duy nhất mà chúng có thể vào trên trần gian vào bao vây Kingsley, bọc anh vào màn sương dày đặc và mù mịt. Chúng bao phủ nhà thờ trong bóng tối, trong tiếng cười điên dại và quằn quại của chúng.
- Cô gái! Đừng quên cô gái! Một giọng the thé vang lên.
Bliss nhìn. Schuyler đang chạy xuống dọc theo chiều dài của lễ đường, chạy tới để giúp Kingsley trong lúc gia tộc Coven đứng im sửng sốt. Cảnh tượng như thể Schuyler đang chuyển động chậm xuyên qua đám đông đứng bất động.
- Không! Schuyler! Đứng im ở đó! - Bliss hét lên, chạy tới để giữ bạn cô ra khỏi tầm với của lũ ma quỷ.
Nhưng Leviathan đã làm điều đó trước.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
44 chương
5 chương
17 chương
65 chương
12 chương
904 chương