Già Thiên
Chương 337 : Vô Thủy đế uy
- Đây là thanh âm gì?
Ngay thời khắc này, toàn bộ Thánh thành đều bị kinh động, tiếng vang thật lớn này cũng vang vọng khắp Thần Thành.
Đột nhiên, Khương Dật Phi biến sắc nói:
- Có người vượt qua hư không mà tới, tiến nhập đạo thai thái cổ trên Thánh thành! Nhưng... chỉ có đại Thánh chủ mới có thể làm được như vậy...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Những người trẻ tuổi nơi này đều biến sắc!
Đồng thời, toàn bộ Thánh thành lúc này đều đại loạn, không ai có thể bình tĩnh được.
Trong lòng Diệp Phàm lúc này cũng chấn động. Hắn đã từng nghe được tiếng chuông này, cả đời cũng khó có thể quên được. Đây là tiếng chuông trong Tử Sơn!
Có Thánh chủ vượt qua hư không, tất nhiên là từ Tử Sơn mà tới, âm ba cũng tập trung theo tới tận nơi này.
Tử Sơn đã xảy ra chuyện gì mà khiến các đại Thánh chủ cũng phải bỏ chạy tới Thánh thành?!
Thánh thành dữ thế trường tồn, không thể tìm ra căn nguyên, từ khi Nhân tộc có ghi chép thì nó đã sớm tồn tại rồi.
Đông Hoang có rất nhiều thế lực lớn, Thánh địa và thế gia thái cổ đều muốn thu nó làm của riêng nhưng CŨNG không thành hiện thực, dù sao Thần Thành cũng chỉ có một tòa.
Cuối cùng, rất nhiều thế lực lớn mật đàm, cộng đồng kiếm soát tòa thành này.
Về Thần Thành, rốt cục có bí mật như thế nào thì ngoại nhân không thể biết được, chỉ có một ít bí tân là công khai, bại lộ trước mặt người đời.
Đạo thai thái cổ ở cung điện trung tâm Thần Thành lơ lửng giữa hư không. Đây là một tòa tiên thai to lớn, trên khắc đầy loại đạo văn phức tạp.
Không thể nghi ngờ đây là một mảnh đạo văn phức tạp, huyền ảo tới độ rất nhiều Thánh chủ CŨNG không hiểu được, gần như không ai có thể nhìn thấu.
Năm đó, tất cả mọi người nghĩ rằng có thể từ nơi này vượt qua hư không, đi tới một nơi thần bí, khiến nhiều người kích động, thử nghiệm nhiều lần.
Sự thật chứng minh đạo văn khắc trên đạo thai thái cổ này quả thật là ấn ký đại đạo, có thể xuyên qua hư không nhưng không ai có thể xuyên qua đi tới địa vực khác.
Có một số ghi chép mơ hồ ám chỉ rằng đạo thai này có thể mang người ta đi tới một nơi thần bí. Nơi đó có cơ duyên lớn lao nhưng không ai có thể thực hiện được.
Sở dĩ có nói như vậy là vì theo đồn đại thì có vài vị Đại đế ở cổ đại đã thành công vượt qua hư không, đáng tiếc không ai có năng lực chứng thật.
Tuy nhiên, mọi người lại phát hiện có tác dụng khác. Trên đạo thai này có chín chiếc Thạch Lệnh, bất kể là ở nơi nào, cầm Thạch Lệnh trong tay, dùng thần lực tế vào là có thể vượt qua hư không, đi tới cung điện trung tâm Thần Thành.
Đây là một phát hiện khiến người ta vô cùng giật mình. Có vị lão Thánh chủ thử đi tới một nơi rất xa Trung Châu, cầm Thạch Lệnh, tế xuất thần lực, vẫn có thể thành công xuyên việt trở về.
Đương nhiên, như vậy tiêu hao cũng rất lớn. Nếu là người bình thường thì thần lực sẽ bị hút hết, chết oan chết uổng.
Chín chiếc Thạch Lệnh này được phân cho các Thánh địa và thế gia thái cổ. Năm đó, số lượng Thánh địa nhiều hơn hiện tại rất nhiều, có một số Thánh địa vì không chiếm được cho nên thiếu chút nữa đã vì vậy mà gây chiến.
Thạch Lệnh nằm được các đại Thánh chủ nắm trong tay, chỉ có bọn họ mới có thể tùy ý xuyên qua không gian, trở lại thiên cung lơ lửng trên Thần Thành.
Ngay đêm nay, cung điện trung tâm Thần Thành chợt hiện lên một mảnh quang hoa chói mắt, đạo đài thái cổ tán phát lực lượng không gian vô tận, bảy tám đạo thân ảnh đồng thời hiện ra.
Bọn họ vung tay áo lên, từ trong đó bay ra một đám thân ảnh đông đúc, nhiều không đếm xuể.
Tất cả mọi người biết đã xảy ra đại sự. Bảy tám vị Thánh chủ xuyên qua hư không, thối lui về cung điện Thần Thành, đây là chuyện chưa từng xảy ra.
Nhất là vừa rồi xuất hiện tiếng chuông chấn động thiên hạ kia! Tiếng chuông này khiến linh hồn người ta giao động, ngay cả Thần Thành cũng bị cộng minh, như muốn băng toái.
Âm ba tập trung khiến Thần Thành cộng minh, đây là việc chưa từng có, khiến mọi người đều bị kinh động. lao lên bầu trời nhìn về phía xa xa.
- Đây là đế uy!
- Trời ạ, đây là Đại đế thần uy!
Lớp người lớn tuổi đột nhiên cả kinh kêu lên. Ngay cả cường đại như Thánh chủ cũng không thể tạo ra tiếng chuông như vậy! Tất cả linh hồn mọi người đều bị âm ba tập trung này mà động.
Không cần nghĩ nhiều, không cần đoán, gần như xuất phát từ bản năng, rất nhiều người đều liên tưởng đây là uy áp Đại đế cổ, khiến lòng người run rẩy.
- Trời ạ, chẳng lẽ còn có Đại đế cổ chưa chết sao?! Điều này thật sự khiến người ta kinh hãi!
- Không đúng, những Đại đế kia không thể còn sống trên đời được, không ai có thể sống lâu như vậy... Chẳng lẽ nói... Có người thành đế?!
- Trời ạ, chẳng phải là có Đại đế mới xuất hiện sao?!
Rất nhiều người đều lộ ra thần sắc không thể tin được, loại đế uy vừa rồi thật sự vô cùng rung động lòng người.
Thần Thành là nơi hội tụ thiên hạ phong vân của trung tâm Bắc Vực, tất nhiên có không ít nhân vật phi phàm, có hoàng thất Đại Hạ của Trung Châu, có đại năng của Hoàng Kim gia tộc của Bắc Nguyên, có cự phách Nam Lĩnh. Mấy người này đồng thời lao về phía thiên cung.
Đám người Diệp Phàm tất nhiên cũng rất nhanh lao tới. Ngay cả An Diệu Y xinh đẹp tuyệt diễm cũng không thể hấp dẫn bằng đế uy bên ngoài.
Một đêm này, cả Thần Thành nhất định không thể ngủ được, rất nhiều người đều không thể tĩnh tâm lại được.
- Chư Thánh chủ đã xảy ra chuyện, nhất định ở Tử Sơn có đại hung hiểm!
Khương Dật Phi thoáng suy nghĩ một chút rồi xoay người, cưỡi hoàng kim Thần Thư đạp nguyệt mà đi, áo trắng phiêu động, vô cùng phiêu dật.
- Ngày khác lại tới bái phòng An tiên tử, chư vị, tái kiến!
Thanh âm từ rất xa truyền tới, hoàng kim Thần Thư hóa thành một đạo kim quang, biến mất trên bờ hồ.
- Cáo từ! Chúng ta cũng phải đi đây!
Đại Diễn và Vạn Sơ Thánh tử vội vàng đứng lên. Các đại Thánh chủ nếu gặp chuyện không may thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới bọn họ, liên quan tới việc họ có thể trở thành chủ tể trong tương lai không?!
- Diệu Y cung tiễn các vị!
An Diệu Y truyền âm.
Việc đã tới nước này, mọi người đều không tự động rời đi.
Hai ngày sau, tin tức rốt cục truyền ra, khiến người ta vô cùng giật mình.
Các đại thánh địa lần đầu tiến công Tử Sơn nhưng chấm dứt trong thất bại, thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.
Khương gia, Cơ gia, Diêu Quang, Dao Trì đều có vũ khí Cực Đạo. Đêm hôm đó, bốn kiện vũ khí phỏng chế theo vũ khí Cực Đạo Thái Dương Thần Lô, Long Văn Đỉnh... đều bị chấn vỡ, biến thành bột mịn.
Ngoài ra, còn có binh khí của mấy Thánh chủ cũng tương tự, hóa thành tro bụi.
Hết thảy đều này đều chỉ là một tiếng chuông ngân, không phải là Đại đế chân chính xuất thế mà chỉ là tiếng chuông ngân vang, khiến không ít cao thủ dập nát, căn bản không thể phản kháng.
Các Thánh địa và thế gia thái cổ nghiên cứu Tử Sơn nhiều ngày, cho rằng nơi đây nhất định có bí mật Đại đế cổ, cửu long bảo vệ xung quanh một ngọn núi, là địa thế rất hiếm có trong thiên hạ.
Bọn họ suy nghĩ tới rất nhiều phương án, cảm thấy xâm nhập vào Tử Sơn thì quá nguy hiểm, không bằng hợp lực chặt đứt ngọn núi này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Không ngờ rằng vì như vậy mà gây ra đại họa. Tử Sơn chưa đoạn nhưng lại dẫn tới Thần Chung Cực Đạo chấn động thiên địa, tiếng chuông ngân không gì không phá, nơi nó đi qua lập tức hóa thành bột mịn.
Đương trường có hơn trăm gã tu sĩ bị hủy diệt, ngay cả hét lên một tiếng cũng không kịp, lập tức thần hình câu diệt, căn bản không thể phản kháng.
Các đại Thánh chủ phản ứng nhanh chóng, quyết đoán làm ra quyết định, dùng đại thần thông thu lấy người mình rồi dùng Thạch Lệnh vượt qua hư không mà chạy, về phần những kiện phỏng chế phẩm vũ khí Cực Đạo và các loại binh khí khác đều bị dập nát.
Tin tức này truyền đi khiến cả Bắc Vực chấn động. Đông Hoang chấn động, thiên hạ chấn động.
Cái tên Vô Thủy Đại đế lần nữa hiện thế, từ trong lịch sử xuất hiện.
Trên thế gian này, gần như tất cả mọi người không ai biết nhưng những thế gia và thế lực truyền thừa lâu đời tuyệt sẽ không thể quên được cái tên này. Khi mà hắn tung hoành thiên hạ thì đã phát huy ra uy lực Đại đế cổ lên tới cực hạn.
"Tiên lộ dẫn đầu thùy vi phong, nhất kiện Vô Thủy đạo thành không!"
Đây là đánh giá cao nhất của người đời, dù đã qua mấy vạn năm nhưng những thế lực cổ lão sẽ không thể quên được. Vô Thủy vừa ra, đại đạo hóa hư không!
Thánh thành sôi trào, thiên hạ chấn kinh.
VỊ Đại đế này không lưu lại truyền thừa, Vô Thủy Chung đột nhiên biến mất khỏi lịch sử khiến rất nhiều tu sĩ tiếc nuối.
Đúng vậy, Vô Thủy Đại đế nếu không lưu lại đạo thống của mình, chính là một loại tổn thất rất lớn đối với Nhân tộc, là một sự thiệt thòi khó có thể đánh giá hết.
Sáng nay, Vô Thủy Chung ngân lên, thiên hạ chấn động, khiến những lão Thánh chủ vui mừng mà CŨNG khiến nhiều người điên cuồng.
Qua năm tháng vô tận, chân chính kế thừa Vô Thủy Đại đế rốt cục muốn xuất thế, tác động tới thần kinh tất cả mọi người. Đây là một điều hấp dẫn khó có thể kìm chế.
- Thật hay giả?! Hóa ra là đạo thống của Vô Thủy Đại đế sắp hiện thế sao?!
- Vô Thủy Đại đế, vang dội cổ kim, thiên hạ vô địch, là một tấm thạch bi không thể vượt qua!
Chỉ qua vài ngày, thế gian liền biết được một ít bí mật của Vô Thủy Đại đế, tin tức truyền đi thật nhanh.
Đương nhiên, hết thảy những điều này đều là do những thế lực cổ lão truyền ra, gồm các Thánh địa, Bắc Nguyên Hoàng Kim gia tộc...
- Thà chiến với thánh thể đại thành còn hơn gặp Vô Thủy!
Đây là câu nói liệt tổ liệt tông Thiên Yêu Cung truyền lại năm đó, cho thấy những đại yêu thái cổ kiêng kỵ nhân vật này như thế nào!
Trước thời hoang cổ, đại địa vô cùng hỗn loạn, Yêu tộc và Nhân tộc thường xuyên đại chiến, cuối cùng bị Đại đế cổ trấn áp.
Rất nhiều đại yêu hô thiên khiếu địa, tất nhiên cũng từng giao thủ với thánh thể đại thành, CŨNG đại chiến với Đại đế cổ, vô cùng hiểu rõ sự đáng sợ của bọn họ.
- Vô Thủy thật đáng sợ! Khi chưa đạt tới Đại đế đã từng dùng tay đối kháng được với vũ khí Cực Đạo!
Sau khi biết được điều này, cả Trung Châu đều phải chấn động, không thể không tròn mắt kinh ngạc.
Năm đó, khi Vô Thủy Đại đế còn là niên thiếu, tư chất ngút trời, tuyệt đối lực áp tất cả những người cùng thế hệ, thập chí cả số lão bối cũng bị hắn chấn nhiếp, được xưng là một yêu nghiệt nghịch thiên!
Mà khi hắn có chút thành tựu thì càng thâm sâu khó lường, khiến người ta không thể đánh giá sâu cạn.
Khi hắn chưa đạt tới Đại đế, hắn từng ở biên vực Đông Hoang và Trung Châu đại chiến với một nhân vật không đơn giản. Thời đại đó, thiên tài xuất hiện lớp lớp, vô số thiên tài ra đời, mới khiến Vô Thủy Đại đế cao không thể với tới.
Một kỳ tài cái thế của một hoàng triều bất hủ Trung Châu, anh tư vĩ ngạn, thiên tư hiếm có. Năm đó, hắn sắp kế thừa hoàng triều, trở thành một thế hệ Đại đế mới.
Phóng mắt khắp thiên hạ, chưa từng xuất hiện cùng lúc hai vị Đại đế, nếu hắn thành công thì không thể nghi ngờ chính là một kỳ tích vĩ đại.
Nhân vật kỳ tài kia quả thật đã chạm tới Đại đế, chỉ cần chút cơ duyên sẽ thành công. Đáng tiếc, hắn còn chưa thành đế đã gặp Vô Thủy.
Nơi ranh giới giữa Trung Châu và Đông Hoang, hắn đại chiến với Vô Thủy, dùng tới cả vũ khí Cực Đạo nhưng cuối cùng vẫn bị thua.
Kỳ tài Trung Châu, đã tiếp cận Đại đế, vận dụng Vũ khí Cực Đạo sơ tổ lưu lại, tuyệt đối có thể bày ra thần uy của Đại đế.
Nhưng Vô Thủy lại dùng tay không tiếp được Vũ khí Cực Đạo, không hề bị đánh thành tro bụi mà còn lực áp đối thủ, chấn động thiên hạ.
Vô Thủy Đại đế là một người đại trí tuệ, sau khi trở thành Đại đế cũng trả lại kiện vũ khí Cực Đạo kia cho hoàng triều kia, không gây khó xử cho bọn họ.
-o0o-
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
1814 chương
104 chương
1027 chương
14 chương
81 chương
102 chương