Già Thiên

Chương 20 : Cá Sấu Chúa (1)

(1)Nguyên văn: Cá sấu tổ (tổ sư): nhưng phù hợp với văn cảnh nên mình sửa lại thành Cá Sấu Chúa. Một tiếng gào từ phương hướng Đại Lôi Âm tự truyền đến khiến người ta sởn gai ốc, giống như có 1 con viễn cổ hồng hoang cự thú phá tan mặt đất, giãy giụa thoát ra khỏi phong ấn, tiếng gầm làm chấn động sơn hà, làm cho sao trăng phải biến sắc, khiến con người run sợ từ trong linh hồn. Nhưng tiếp theo lại vô cùng yên tĩnh, tiếng gầm gừ khủng khiếp cũng biến mất, bên ngoài Ngũ sắc tế đàn chỉ còn lại tiếng bão cát ù ù. "Đó là cái gì vậy?" " Trên Sao Hoả còn có sinh vật khác sao?" "Theo truyền thuyết, Phật Đà trấn áp không ít yêu ma quỷ quái, có thể địa điểm phong ấn ở gần Đại Lôi Âm tự." Chỉ có mấy câu nghị luận, đã làm cho người khác phải run sợ từ trong linh hồn, đã là người thành phố hiện đại thì chưa bao giờ tin vào những truyền thuyết này. Mấy ngày nay trải qua những chuyện không thể tưởng tượng, giờ lại thêm cái truyền thuyết đáng sợ, trong lòng mọi người đều đang cuộn trào như sóng biển ngập trời. Nếu như suy đoán trở thành sự thật, thì tình cảnh của bọn họ cực kỳ đáng lo, Đại Lôi Âm tự biến thành tro bụi, không còn Phật Đà, không còn có Thần nữa, nếu như bọn họ phải một mình đối mặt với những yêu ma quỷ quái trong truyền thuyết, cảnh tượng tiếp theo thì mọi người cũng đã có thể tưởng tượng. "Những chuyện xảy ra ngày hôm nay của chúng ta, tư tưởng không ngừng bị đả kích mạnh mẽ, khó có thể tiếp nhận thêm nữa..." " Yêu ma quỷ quái tồn tại trong thần thoại, có thể sẽ xuất hiện ở trước mặt chúng ta!" Vừa nghĩ các loại khả năng sắp sửa phát sinh, trong lòng mọi người đều dâng lên một cỗ hàn khí, cả người lạnh như băng. Có rất nhiều khả năng, nhưng lại không thể đoán trước số phận, khiến người ta sợ hãi và lo lắng! Mà lúc này ở trước mắt mọi người, một thi thể băng lãnh vẫn nằm đó, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, mùi máu tươi nhàn nhạt cứ quanh quẩn. Nhắc nhở mọi người, tình thế trước mắt đã vô cùng không ổn, cái thứ thần bí đó lần thứ 2 xuất hiện, ở ngay trước mắt mọi người cướp đi 1 sinh mệnh đầy sức sống. "Bộp " Trong đầu của thi thể truyền đến một âm thanh, nhất thời làm cho không ít người ở đây khẩn trương. "Bẹp " Âm thanh giống như đang ăn uống, nhai nuốt, khiến người nghe vô cùng khó chịu, dù sao đây cũng là đầu của một con người, sinh vật thần bí đang ở bên trong ăn uống, làm cho cả lông tơ của mọi người cũng dựng ngược lên. "Rắc, rắc, rắc" Âm thanh của xương bị vỡ vang lên, như giống như đang có 1 hàm răng sắc bén cắn vỡ xương sọ, làm cho bầu không khí ở hiện trường rất khẩn trương. Không một ai nói gì, Ngũ Sắc tế đàn yên lặng, đến thở mạnh cũng không dám, yên tĩnh đến cực điểm, tràn ngập một cỗ khí tức kinh khủng. Đây là một loại dày vò, âm thanh ăn uống, âm thanh xương sọ bị cắn, hai người giống như đang nhập vào làm một, một khúc nhạc đến từ địa ngục rất kinh khủng, đang dày vò tâm thần của người nghe. Rất nhiều nữ sinh bịt kín miệng mình, muốn khóc cũng không dám, loại trận chiến này đã làm các nàng gần như sụp đổ. Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều sợ hãi, người nào nắm giữ được sức mạnh từ di vật của Thần thì trấn định hơn một chút. Bàng Bác từ trước đến nay rất mạnh mẽ, cảm giác này làm hắn rất khó kiềm chế, nâng tấm biển đồng Đại Lôi Âm tự muốn tiền lên, đập nát cái đầu này. Diệp Phàm ngăn cản hắn, nói: "Không nên hành động thiếu suy nghĩ." "Phốc " Đúng lúc này, thi thể kia bắn ra những tia máu, cái lỗ trên trán chảy ra một dòng máu, còn có một chất lỏng màu trắng, rất nhiều người có cảm giác buồn nôn, đúng là óc đang chảy ra. Sau đó, từ cái lỗ máu trên trán, lộ ra một cái đầu màu đen, trông như một cái dùi, trông sắc nhọn, cả người bao trùm vảy giáp. "Đây là con gì vậy?" Tất cả mọi người không tự chủ được mà phải lùi lại, ngay cả Diệp Phàm cùng Bàng Bác cũng lui lại mấy bước. Sinh vật này giống một con cá sấu kì dị, từ lỗ máu trong thi thể chui ra ngoài, trên người không chỉ nhiễm máu, còn có cả óc màu trắng, làm cho người nhìn da đầu tê dại. Nó dài không đến 10cm, chỉ to bằng ngón tay, giống rắn mà không phải rắn, giống cá sấu hơn, nhưng lại không có chân, dưới bụng nhẵn thín, toàn thân bao trùm một lớp vảy giáp màu đen, đen nhánh, giống như ác vật đến từ âm minh địa phủ. Máu tươi và óc còn lưu lại trên lớp vảy giáp màu đen, nhìn thấy mà giật mình, trong lòng của mọi người cực kỳ khó chịu, đồng thời cũng tràn ngập sự sợ hãi. Sinh vật không rõ này sau khi từ trong lỗ máu chui ra ngoài, đứng trên cái đầu của thi thể, đôi mắt rất nhỏ phát ra hàn mang cực kỳ lãnh liệt, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào mọi người, giống như sinh mệnh cấp cao có trí tuệ, không chút nào giống một sinh mệnh trí tuệ thấp. 7 người bạn học, bốn năm học cùng trường, là những sinh mệnh tràn đầy sức sống, đã vĩnh viễn rời đi, càng khó chịu hơn là lại bị một sinh mệnh cực kỳ xấu xí cắn nuốt. Ánh mắt của nó ác độc không gì sánh đượ, giống như oán linh đang quét qua mọi người, như nhìn những sinh vật không cùng cấp, mà như đang quan sát thực vật của mình. "Con mẹ cái Tam Thốn Đinh ( Đinh dài 3 thốn), không dài bằng cả một con chuột, mà lại giết chết 7 bạn học của ta, lão tử ta đập chết ngươi!" Bàng Bác nhấc tấm biển đồng Đại Lôi Âm tự lên, dùng lực ném tới, đập thẳng vào sinh vật máu lạnh. Âm thanh như sấm động, quang mang trùng thiên, biển đồng tỏa ra quang hoa vạn đạo, những tia lôi điện mãnh liệt lao về phía trước, tung hoành ngang dọc, đan vào nhau như thiên la địa võng. "Sưu " Thế nhưng, sinh vật này lại vô cùng nhanh nhẹn, nó giống như biết được sự lợi hại, hóa thành một đạo ô quang vọt lên, tránh thoát khỏi đạo quang mang rực rỡ. Diệp Phàm cầm Thanh Đồng cổ đăng tiến lên, thổi mạnh vào cái bấc đèn, thần diễm bừng lên sáng rực, mãnh liệt lao về phía trước. Sinh vật chỉ to bằng ngón tay, dài chừng 10cm này kêu lên một tiếng thê lương, thanh âm cực lớn khiến người ta khiếp sợ, quả thực giống như tiếng hét của một con Lệ quỷ, làm cho màng nhĩ người khác kêu ông ông, lạnh cả sống lưng. Rất khó có thể tượng tượng, một sinh vật nhỏ bé toàn vảy giáp lại có thể phát ra được âm thanh cực lớn đến như vậy Diệp Phàm thổi hỏa diễm ở bấc đèn chỉ đi xa được tầm 3m, nhưng lại không bao trùm được sinh vật này, chỉ cháy được cái đuôi của nó mà thôi, chỗ bị đốt vảy giáp bị bong ra, nửa cái đuôi bị đứt rời rơi xuống. Nó độc ác nhìn Diệp Phàm, cũng có biểu tình như nhân loại, dữ tợn không gì sánh được, há mồm lộ ra chi chit răng nhọn, long lánh trắng như tuyết, nhìn về phía Diệp Phàm không ngừng gào thét. "Con vật này rốt cục là cái quỷ gì vậy?" Rất nhiều bạn học ở phía sau sợ hãi, ngay cả người nắm giữ đồ vật của Thần cũng không dám tiến lên. "Tam thốn đinh, ánh mắt mày độc ác như vậy, ta không thể không đập nát mày." Bàng Bác không hề sợ hãi, vô cùng tức giận, lại giơ tấm biển đồng Đại Lôi Âm tự xông tới nói: "Giết chết 7 bạn học của ta, hôm nay mới chỉ làm gãy 1 cái đuôi của mày, mày chết đi cho ta!" Cả người Bàng Bác đều đều được quang mang chói mắt của tấm biển đồng bao phủ, giống như một vị Chiến Thần đang tức giận, uy thế kinh người, tấm biển đồng rung chuyển, phật âm chấn động trời cao, phát ra những tiếng ầm ầm. Mà Diệp Phàm chỉ chặt được có nửa cái đuôi của nó, hỏa diễm từ trong Thần Đăng như Nộ Long lại lao ra, không khí như đang bị nhiệt độ cực nóng làm cho cháy khét. Lúc này đám người Chu Nghị, Vương Tử Văn ở phía sau cũng đã xông tới, đồng thời giơ di vật của Thần mà mình có được, hướng tới sinh vật dữ tợn mà đập mà chém. Tuy rằng bị bao vây, nhưng sinh vật này vô cùng nhanh nhẹn, giống như một đạo hắc sắc thiểm điện, không ngừng bay nhảy ở trong Ngũ Sắc tế đàn, mọi người rất khó chạm được vào nó. Sinh vật dữ tợn đáng sợ bị mọi người đuổi đánh, truyền ra tiếng kêu thê lương, oán độc cùng phẫn nộ không gì sánh được, tiếng kêu liên miên không dứt, như Cửu U lệ quỷ đang kêu khóc. "Sưu, sưu…" Âm thanh xuyên thấu quang mang truyền đến, có mấy con cá sấu xấu xí từ bên ngoài Ngũ Sắc tế đàn thành công đi vào, tất cả đều dài không quá 10cm, cùng con thứ nhất không có gì khác nhau, ánh mắt chúng nó như ác quỷ băng lãnh, như là có thù không đợi trời chung, oán hận nhìn mọi người. "Sao lại có nhiều như vậy?" "Đây rột cục là sinh vật gì, Sao Hỏa có phải là sào huyệt của chúng không?" Mọi người sinh ra một cỗ cảm giác vô lực, bọn họ không phải Thần, không biết cách vận dụng đồ vật trong tay như thế nào, chỉ có thể dựa vào quang mang tự có của Phật Khí mà phòng thủ, bây giờ không chỉ có 1 con sinh vật dữ tợn, thì làm gì có cách mà tiêu diệt chúng hết được. Âm thanh "sưu. Sưu…" lại vang bên, bên ngoài lồng sáng dày đặc, xuất hiện hơn trăm con cá sấu hung ác. Diệp Phàm những người ở phía sau, lúc này đều không có hành động gì, những người nhát gan đã bắt đầu run rẩy, nhiều hung vật như vậy đang vọt tới, ngay cả có di vật của Thần cũng không thể phòng thủ được! "Bàng Bác đừng đuổi theo nữa, chúng ta tụ tập trung lại một chỗ." Diệp Phàm gọi Bàng Bác. Hiện tại có nhiều hung vật dữ tợn xuất hiện, giết cũng không hết, trước mắt phòng thủ là sách lược tốt nhất, chờ đến khi Ngũ sắc tế đàn tích tụ đủ năng lượng, thì có thể mở được Tinh Không Cổ Lộ. "Ngao hống..." Đột nhiên, tiếng kêu gào lần thứ 2 truyền đến từ phương hướng của Đại Lôi Âm tự! Tiếng kêu gào như chấn nhiếp hồn phách của mọi người, bão cát bên ngoài trong nháy mắt yên tĩnh lại, trong thiên địa bây giờ không còn âm thanh nào khác nữa, chỉ có âm thanh kêu gào cuồn cuộn truyền tới. Mặt đất không ngừng run rẩy, Ngũ sắc tế đàn cũng rung động, bão cát bên ngoài đã hoàn toàn bị trấn áp. "Đại Lôi Âm tự... là sào huyệt của hung vật!" Có người run run nói. Mọi người nhìn về phía lồng sáng bên ngoài, ngày càng nhiều sinh vật đáng sợ tụ trung đến, nhìn phương vị đúng là đến từ phương hướng của Đại Lôi Âm tự, toàn thân bao trùm vảy giáp đen kịt. "Rầm " Đột nhiên, mọi người cảm giác mặt đất một trận mãnh liệt lay động, sau đó ngàn mét ở ngoài đột nhiên truyền đến một cỗ cực kỳ thảm liệt khí tức, trên chống đỡ bầu trời, cho tới Hoàng Tuyền, lan truyền trong thiên địa! Ngay cả khi đã có bão cát bên ngoài ngăn trở, thế nhưng mọi người vẫn nhìn thấy đôi mắt đáng sợ như hai cái đèn lớn, xuất hiện ở di chỉ Đại Lôi âm tự, nhìn như xuyên thấu không gian. Nơi đó giống như có núi lửa phun trào, đất đá bay khắp trời, không ít cự thạch to bằng căn phòng, rơi liên tiếp ở gần Ngũ Sắc tế đàn, thanh thế kinh thiên động địa. "Lòng đất của Đại Lôi Âm... đã bị phá nát, sinh vật đáng sợ từ lòng đất chui ra rồi!" Nếu là như vậy, ngay cả những người nắm giữ Thánh Vật của Thần trong tay, chỉ sợ cũng không cách nào chạm vào được nó. "Ta dường như biết hung vật giống như cá sấu này là gì rồi..." Thanh âm của 1 người bạn học nữ run rẩy nói. Tây Tạng đối với Phật giáo rất là tôn sùng nhất, hầu như người người đều theo tín ngưỡng, bạn nữ này đã từng đi qua Tây Tạng, du lãm qua hai trọng địa của Phật giáo là Đại Chiêu tự và Tiểu Chiêu tự, từng nghe một vị lão tàng dân(2) địa phương kể qua một số truyền thuyết. (2)Lão Tàng Dân: Người già sống từ nhỏ ở địa phương Có người nói, bên dưới Đại Lôi Âm tự của Phật Đà, không phải là mảnh đất an lành gì, mà ở nơi đó trấn áp không ít cái thế yêu ma, tầng thứ nhất trấn áp chính là cá sấu chúa, là một con cá sấu thần, pháp lực vô biên, nhưng cuối cùng vẫn bị Phật Đà giam giữ trấn áp. "Ngươi nói, bên dưới Thánh Địa Phật môn là Đại Lôi Âm tự trấn áp không ít cái thế yêu ma có phải không?" "Lão tang dân kia là tín đồ Phật giáo, chính xác đã nói như vậy." Nghe được những lời này, mọi người cảm giác thân thể lạnh buốt, nếu thật sự là như vậy, cá sấu chúa bị trấn áp dưới Đại lôi âm tự muốn xuất thế rồi, mà những hung vật xấu xí này chính là hậu thế của nó. Diệp Phàm nhíu mày, nói: "Ta từng xem một quyển cổ đại tạp văn, bên trong cũng có một ít ghi chép..." Bên trong quyển tạp ký này ghi lại, có một loại "Cá sấu" không chân, thân cứng như kim cương, có thể phi thiên độn địa, dễ dàng xuyên thủng thân thể huyết nhục, được xưng là cá sấu thần. Chu Nghị gật đầu nói: "Ta cũng từng xem một loại sách cổ..." Tục truyền, theo ghi chép truyền thừa của Phật giáo, sau khi cá sấu thần bị Phật Đà trấn áp, từ đó con cháu của hắn không xuất hiện trên đời nữa. Tất cả mọi người đều có một cảm giác không chân thực, một số truyền thuyết trước kia chỉ được coi là một loại cố sự, mà hôm nay bản thân mình lại được chứng kiến, khiến người ta vô cùng khiếp sợ. "Lão tàng dân kia nói, cá sấu chúa bị trấn áp ở tầng thứ nhất bên dưới Đại Lôi Âm tự, thế thì còn có tầng thứ 2, tầng thứ 3... nữa hay không" một bạn học nữ run lên hỏi. Không ai trả lời, trước mắt nếu như cá sấu chúa thật sự xuất thế, như vậy đã đủ để diệt sạch bọn họ. Âm thanh sàn sạt truyền đến, ngàn vạn con cá sấu nhỏ xuất hiện ở bên ngoài ngũ sắc tế đàn, đang ở dùng sức xuyên vào phía trong. "Rầm " Đột nhiên, ngũ sắc tế đàn rung động, năm loại phù văn có màu sắc cổ lão xuất hiện trên bầu trời của tế đàn, như có vô số ngôi sao lấp lánh, Thái Cực Bát Quái đồ sắp hiện lên, đây là dấu hiệu mở ra Tinh Không cổ lộ. Thế nhưng, từ di chỉ Đại lôi âm tự cách hơn ngàn mét truyền đến những rung chuyển đáng sợ, đôi mắt như lồng đèn huyết sắc đã cao thêm mấy mét, rất hiển nhiên là nó đang thoát khỏi ràng buộc cuối cùng, đang lao ra khỏi mặt đất. Trốn khỏi nơi này, rời khỏi Sao Hỏa! Đây là ý nghĩ của mọi người, rất nhiều người đang cầu khẩn, hi vọng Tinh Không cổ lộ nhanh chóng mở ra, cho dù vĩnh viễn phiêu hành bên trong vũ trụ cô quạnh, còn an tâm hơn so với ở lại nơi này.