Già Thiên
Chương 1729 : Phá cân bằng chiến trường Thiên Tôn
- Ha ha! Thống khoái, một tên Chuẩn đế cứ như vậy bị đánh chết tươi, quả nhiên là phải mở ra kỷ nguyên mới, một thời đại mới tinh đã đến!
Đông Phương Dã cười to.
- Cũng có thể nói là thời đại tàn khốc và thảm thiết nhất đã tới rồi, ngày sau tu vi hơi yếu vốn không có sống qua ngày lành!
Hắc Hoàng ôm cái bình rượu uống một ngụm to rồi nói.
Những điều này đều là sự thật, phiến chiến trường này sớm đã có Chuẩn đế, mà con của chư Hoàng cũng đều gần bước vào cảnh giới này, thậm chí có người đã tiến vào cảnh giới này, đại chiến ở tương lai sẽ rất đáng sợ.
- Đáng tiếc để cho nữ nhân kia chạy mất!
Lệ Thiên tràn ngập tiếc nuối.
- Lần sau xuất hiện nữ nhân kia tất nhiên sẽ là Chuẩn đế. Đến lúc đó cầm Vạn Long Linh đến, tất nhiên sẽ là một mối họa rất lớn đây!
Bàng Bác nói.
Mọi người gật đầu, hiện tại bọn họ cùng với Vạn Long Sào ở vào cục diện tuyệt đối là không chết không ngừng, gặp lại lần nữa, tất nhiên là long tranh hổ đấu, máu tươi tưới đẫm bầu trời.
- Nếu xuất hiện cứ nghĩ biện pháp đi săn là được!
Nhân Ma lão gia cũng không hề quan tâm, xé xuống một khối thịt rồng vàng óng ánh nhét vào trong miệng, bắt đầu nhai ngấu nghiến.
Mọi người thở dài, lão nhân thật sự là không thèm quan tâm chút nào.
Tuy nhiên lão đúng là có cái vốn này, ngay cả là con của Cổ Hoàng thì lại thế nào chứ? Bọn họ quả thật lực huyết mạch kinh người, nhưng có thể đạt tới cảnh giới Chuẩn đế lại có người nào là hạng người tầm thường, đều là mãnh nhân trong số kỳ tài ngút trời, là Vương trong yêu nghiệt.
Theo cảnh giới đi hướng lên trên, hiệu quả kế thừa của lực huyết mạch sẽ càng ngày càng yếu, vì vậy người của cấp số này đồng dạng rất cao, nếu muốn dùng thân phận con của Đế áp chế là hoàn toàn không được.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, không phải hậu duệ máu huyết của Đại đế, có lẽ con đường tương lai sẽ lâu dài hơn, bọn họ là khổ sở liều mạng đi lên từng bước một, bằng mọi cách tôi luyện mới thành tựu "kim thân".
Đương nhiên, ở giai đoạn mới bắt đầu, lực uy hiếp của con của Đế như trước sẽ rất khủng bố!
- Úi chao! Má của ta ơi! Nóng chết ta!
Nửa đêm, Hoa Hoa kêu la thảm thiết, trong miệng niệm quỷ phật tán loạn, không ngừng gào thét trên Hắc Trân Châu Hào.
Ăn nhiều thịt Chuẩn đế, toàn thân hắn phát sáng, vô cùng khô nóng. Sát khí trong thịt và các thứ tai hại thân thể gì đó đều bị Nhân Ma luyện hóa ra ngoài, mà hắn còn bị như thế, có thể nghĩ mà biết thịt rồng bá đạo và đại bổ kinh người đến cỡ nào.
Bên kia, hai người Đông Phương Dã, Bàng Bác đều đang kêu rên, nơi đó có hai cái thùng to, bên trong máu sôi trào. Bọn họ ngâm mình ở trong đó, đang tôi luyện thân thể, tiến hành tu luyện cực kỳ tàn khốc.
Diệp Phàm, Nhân Ma giữ ở một bên, còn thật sự nghiêm túc chú ý, sợ bọn họ xảy ra điều ngoài ý muốn, bởi vì đó là máu của Chuẩn đế, là huyết tinh từ trong cơ thể lão rồng chảy ra.
Thường nhân sao có thể chịu đựng nổi?
Cho dù là hai người này cũng không được, phải tan xương nát thịt nhiều lần. Hơn nữa, đây còn là nhờ có Nhân Ma và Diệp Phàm luyện rút ra hết chín phần sát khí và mảnh nhỏ đại đạo ẩn chứa trong máu mà còn gây nên như vậy.
Máu huyết Chuẩn đế khủng bố kinh người, ngay cả sát tính chỉ còn lại có một phần, Đại Thánh cũng hoàn toàn không chịu nổi, cần hai người Nhân Ma bọn họ tự mình thủ hộ, chiếu cố.
Mặc dù rất thống khổ, nhưng thu hoạch của họ thật lớn: thân thể vài lần vỡ nát, nhận máu rồng thanh tẩy, toàn thân máu thịt dần dần trong suốt, dẻo dai kiên cường, đao kiếm khó đả thương được.
Bọn họ là nhóm đầu tiên, mà những người khác đều dõi mắt nhìn trông mong! Bởi vì hai người là con chuột bạch nhỏ, được xem thành vật phẩm thí nghiệm.
Hắc Hoàng, Lệ Thiên, Yến Nhất Tịch, Cơ Thành Đạo, Lý Hắc Thủy... sau khi nhìn thấy hiệu quả, một đám người đều phấn chấn không thôi, cũng đều muốn trải qua một lần này. Con đường tu luyện vô chừng mực, cần phải tìm mọi cách tăng cường thực lực.
Ba ngày sau, đoàn người rốt cục đột phá, thân thể được rèn luyện tới một cảnh giới phi thường khủng bố, đạo binh tầm thường khó đả thương thân thể họ.
Chính là Lý Hắc Thủy tư chất kém cõi nhất, đều được Nhân Ma lão gia làm như Pháp bảo tể luyện một phen, gào khóc thảm thiết suốt hai ngày mới giải thoát đi ra.
"Ầm!"
Năm ngày sau, đám người Diệp Phàm lọt vào tập kích, uy thế Chuẩn đế bùng nổ, có Chuẩn đế cường đại trấn sát bọn họ, Hắc Trân Châu Hào phát ra hào quang mãnh liệt ngăn chặn công kích.
Nếu trong đó không có xen lẫn Tiên Lệ Lục Kim và Hoàng Huyết Xích Kim, chiếc thuyền này đã bị đánh nổ tung rồi!
Có thể nghĩ mà biết cường thế của người tới, hắn muốn làm nổ tung chiến thuyền và huyết chùy, thiêu đốt hai kiện binh khí Chuẩn đế, rồi đánh tan cả đám người!
- Diệp Phàm! Tại trong chiến trường Thiên Tôn, ngươi và ta chỉ có một có thể sống sót, trò chơi tử vong bắt đầu!
Thanh âm lạnh lùng vang vọng trên bầu trời, người thì đã đi xa.
- Thần Minh... Là Thần Minh đến từ cấm địa Sinh Mệnh Tiên Lăng Mộ!
Lý Hắc Thủy vô cùng kinh hãi.
Năm đó, ngày lễ đại hôn của Diệp Phàm và Cơ Tử Nguyệt, Thần Minh từng đến quấy rối, vô cùng cường thế. Khi đó Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, Cơ Tử ba người đều xuất hiện, gần như sắp chống lại với Thần Minh và Ám Bồ, chuẩn bị tranh phong.
Nhiều năm trôi qua như vậy, rốt cục lại gặp nhau, vừa gặp lại đã mở đầu một trận chiến.
Tới giờ này, mọi người đã có thể xác nhận, chí tôn trong Tiên Lăng Mộ vẫn chưa hoàn toàn ra hết, không phải chỉ có một người Trường Sinh Thiên Tôn, bởi vì hắn không có con nối dòng.
Mà Thần Minh đến từ Tiên Lăng Mộ, là một vị cao thủ con của Hoàng Đạo.
Nhân Ma nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm:
- Chưa từng có nếm qua máu thịt của Hoàng giả, không biết con của bọn họ có tương tự như bọn họ hay không?
Vốn bầu không khí đang khẩn trương bị một câu của lão làm hòa tan. Ngay cả Hoa Hoa, Hắc Hoàng đều chắc lưỡi hít hà! Vị lão gia này thật cá tính mười phần, ý tưởng không giống người thường, dường như lại rất thẳng thắn nói ngay vào bản chất, rất có điếm ý vị của đại đạo đơn giản nhất.
Thần Minh đã đi rồi, đây là hắn đến để hạ chiến thư, ngày sau gặp nhau trên chiến trường sẽ bắt đầu phân sinh tử.
- Còn có ta!
Một đạo lôi quang bay tới, bổ về phía Hắc Trân Châu Hào, tuy nhiên bị một lóng tay của Diệp Phàm điếm nát tan.
Đây là Lôi Thần gửi tới tin tức thần thức: ngày hắn trở thành Chuẩn đế chính là thời điếm mở đầu huyết chiến sinh tử.
"Ầm!"
Cùng trong ngày, ở chỗ sâu trong khu vực xa xôi có người độ kiếp, tin tức truyền đến, Hoàng Hư Đạo phá kiếp hóa thành một Chuẩn đế, chấn động chiến trường cổ.
- Chiến hỏa lan tràn, ngày đại chiến đổ máu đến rồi!
Đông Phương Dã mắt sáng trực, theo địa phương này càng ngày càng khẩn trương, tăng thêm Chuẩn đế, tất nhiên phải đánh phá lâu dài.
- Tiểu tử muốn biết Vô Thủy Đại đế lúc ấy đối mặt làm thế nào không?
Hắc Hoàng nói.
- Làm thế nào, sư phụ của ta phải đối mặt như thế nào?
Hoa Hoa hỏi.
- Có thể làm thể nào chỉ hai chữ mà thôi: quét ngang! Năm xưa Vô Thủy Đại đế là một đường quét ngang mà đi, ở trên chiến trường, chân chính xứng với cái tên: khắp thế gian đều là địch!
Hắc Hoàng mơ màng nói. Thế nhưng chính mình lại trước tiên kích động lên.
Kiếp này không có khả năng!
Hoa Hoa tin tưởng vững chắc, ở kiếp này con của chư Hoàng đều xuất hiện, không ai có năng lực làm được: "quét ngang" Để lộ làm như con đường bàng phẳng.
- Đương thời quá khó khăn, không ai có thể chân chính vượt lên trên hết thảy, so với đoạn năm tháng thời Vô Thủy Đại đế kia phải đáng sợ hơn rất nhiều lần, nhân vật con của cấp Đế nhiều lắm!
Yến Nhất Tịch cũng lắc đầu.
Cái gọi là đại thế hoàng kim không phải nói suông mà thôi, hội tụ tất cả huyết mạch mạnh nhất từ xưa đến nay, ở vào cùng một thời đại tranh bá, không có ai có thể chân chính vượt trên thế gian, bao trùm phía trên chúng Vương.
Hắc Hoàng nhe răng, nói:
- Các ngươi nghĩ rằng Vô Thủy Đại đế thành đạo dễ dàng lắm sao? Người cũng từng trải qua rất nhiều trường đại chiến, từng gặp phải đại địch khủng bố tuyệt thế!
Nó khó chịu chỉnh lại, cái gọi là quét ngang là chỉ dưới tỉnh hình chung, nhưng Vô Thủy Đại đế cũng từng đối mặt với huyết mạch của Tiên vực, đánh tới trời sụp đất nứt quỷ khóc thần gào.
- Sạo!
Mọi người cùng nhau xem thường nó. Ở quá khứ, ngay cả Tiên vực có tồn tại hay không cũng không thể chứng thật, làm thế nào có loại huyết mạch này chứ! Text được lấy tại https://
- Không phải ta nói càn, thật sự có đại địch như vậy! Theo ta suy đoán cho dù không phải là huyết mạch của Tiên giới, cũng hơn phân nửa là Cổ Hoàng tự trảm đạo tự mình đến đây, nếu không thì cũng chính là Hỗn Độn thể, hoặc là con nối dòng của Đe Tôn, dù sao đều là dũng tuyệt thiên hạ, tiềm năng vô tận. Ngay cả Vô Thủy Đại đế đều phải trả giá bằng máu!
Hắc Hoàng nói.
Mọi người dựng thẳng ngón tay giữa với nó! Con chó này nói chuyện thật không đáng tin. Nhưng trong lòng lại cũng có chút lẩm bẩm nói nhỏ.
Mọi người nhất trí cho rằng, ở kiếp này không có ai có thể quét ngang! Nên biết rằng đó chính là những vị con nối dòng của Hoàng thái cổ, đều xuất hiện tập trung ở kiếp này, tiềm năng tất nhiên phải vang dội cổ kim.
- Không chỉ có máu huyết Hoàng Đạo đơn giản như vậy, còn phải cộng thêm một điều kiện tiên quyết là người tiềm năng mạnh nhất của Hoàng Đạo nhất mạch!
Đông Phương Dã nói.
Đây là một sự thực, chư Hoàng tử là trải qua lựa chọn mà phong ấn lại, mỗi một Cổ Hoàng cũng không chỉ có một vị con nối dòng, bọn họ lưu lại đứa con có tiềm lực mạnh nhất.
Làm như vậy có hai mục đích: Một là vì thành tiên ở kiếp này; hai là muốn nhất quyết phân cao thấp với các chí tôn cổ đại khác, tiến hành một hồi đại quyết chiến theo hình thức khác.
Đại đế không sứt mẻ rất khó gặp nhau, bọn họ không thể gặp được. Đến tột cùng ai yếu ai mạnh? Không có người nào biết!
Một đời một người thành Đế, hạn chế nhiều lắm, làm cho những chí tôn kia cũng từng trong lòng có tiếc nuối, mà bọn họ làm thế nào tiến hành so tay nghề được, đạo của họ ai cao ai thấp? Bản thân mình rất khó nghiệm chứng, bọn họ để lại đứa con có tiềm lực cường đại nhất, không hẳn không giải quyết được ý nguyện tiếc nuối trong lòng.
- Ồ! Ở bên ngoài thực không bình tĩnh. Xuất hiện hai vị Thần tướng, thông cáo cho chư hùng trên chiến trường, bọn họ phải giết chết Diệp Phàm cùng với Thánh Hoàng tử, thật sự là kiêu ngạo mà!
Bọn họ nhận được một tin tức như vậy.
Đồng thời trong lúc đó, trong một tòa cỗ thành, một Chiến Thần màu bạc từ trên trời giáng xuống tuần tra, khí tức chí cường giả bức người, toàn thân chảy xuôi ánh trăng.
- Các ngươi không cần kiêng kị, chỉ cần có manh mối hãy thiết lập tế đàn báo cho biết, chúng ta tất sẽ tới hái xuống đầu của Thánh thể!
Thanh âm uy nghiêm vang vọng trên bầu trời, tràn ngập một loại khí tức khủng bố. Chiến Thần màu bạc giống như một tấm bia to đứng sừng sững ở nơi đó, chấn nhiếp người phía sau không thể vượt qua.
Mọi người đều hoảng sợ, người này quá cường đại, dao động tản ra gần như Đại Thánh đều phải xụi lơ. Đây rốt cuộc có tu vi như thế nào?
Đã nhiều ngày nay, tin tức chấn động bốn phương, khắp chiến trường cũng không còn yên tĩnh. Nghe nói cường giả muốn giết Thánh Hoàng tử và Diệp Phàm không phải người đương thời, bọn họ xuất thân từ trước thời thái cổ.
Có người nói ra phi thường xác định: bọn họ là người từng tùy tùng chí tôn Hoàng Đạo chân chính!
Chỉ riêng trải qua của những người này đã khiến cho người ta kinh sợ. Từng trải qua kiếp nạn đau khổ đáng sợ nhất, bách chiến bất tử, kiếp này xuất hiện, thần chắn sát thần, phật chắn thí phật, khó có đối thủ.
Cùng so sánh với họ, rất nhiều người đều cảm thấy chính mình như là mầm đâu lớn lên ở trong nhà ấm, phàm là tự mình trải qua, bị cái loại sát phạt khí này đả kích sau đó đều trong lòng sợ hãi.
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
5 chương
40 chương
1600 chương
159 chương
1309 chương
56 chương