Giả quý tộc
Chương 50
Dương Vi nghe anh nói, trong đêm tối trợn tròn mắt, không nói lời nào.
Một lát sau, Tống Triết mở miệng: “Buổi tối ngày mai chúng ta hẹn hò, được không?”
Dương Vi không lên tiếng, Tống Triết rũ đôi mắt xuống, một lát sau, nghe thấy đối phương mở miệng: “Được.”
Tống Triết ngẩn người, đột nhiên anh có chút hoảng hốt.
Anh cảm thấy tất cả đều quá thuận lý thành chương, sau khi anh ép cô ở lại, phản ứng của cô, quá thuận theo.
Nhưng anh không dám nghĩ nhiều, anh chỉ có thể đơn thuần cho rằng, bởi vì Dương Vi bị anh làm cảm động.
Ngày hôm sau Tống Triết đi làm, Dương Vi đến công ty gặp mặt Hướng Duy cùng Lãnh Mân, ký tên giải trừ hợp đồng. Tống Triết không để cô giải trừ hợp đồng hoàn toàn, mà một lần nữa ký tên hạ cấp hợp đồng, trong phần hợp đồng này cô chỉ là một streamer bình thường ở nền tảng Miêu Miêu, công ty không có bất cứ quyền lợi can thiệp gì, cô chỉ cần bảo đảm mình không làm trái pháp luật, những chuyện khác đều không có liên quan đến nền tảng Miêu Miêu.
Lãnh Mân nói rõ ràng các điều khoản cho Dương Vi, Dương Vi lật từng tờ hợp đồng, nhìn con số 400 vạn tiền vi phạm hợp đồng, nhịn không được nhìn Lãnh Mân, có chút kinh ngạc nói: “Chỉ bốn trăm vạn.”
Con số này không khác số tiền cô kiếm được là bao
“Tống tổng nói, cô chỉ đổi một hợp đồng mới cũng không phải hoàn toàn giải trừ, cho nên không cần dựa theo quy định bồi thường một ngàn vạn, chi phí đầu tư của chúng tôi cũng không phải bị tổn thất toàn bộ, cô còn liên tục dẫn lượng truy cập về trang web của công ty. Bốn trăm vạn này là bồi thường bởi vì cô giải trừ hợp đồng khiến cho công ty không nhận được khoản lợi nhuận như dự kiến, tuy nhiên khoản bồi thường này,” Gương mặt Lãnh Mân cứng đờ “Cũng từ tài khoản cá nhân của Tống tổng ra.”
Dương Vi ngẩn người, một lát sau, cô rũ đôi mắt xuống, bình tĩnh nói: “Không cần, trở về tôi sẽ gửi vào tài khoản của công ty.”
Nói xong, Dương Vi đặt bút ký xuống , trong nháy mắt trước khi ký tên,
Hướng Duy nhịn không được gọi cô lại: “Vi Vi!”
Dương Vi giương mắt nhìn anh ta, mặt Hướng Duy đỏ lên nói: “Ở lại đi, chúng ta đi được đến ngày hôm nay không dễ dàng, dù sao sau này cô vẫn còn muốn livestream, tôi vẫn luôn là người đại diện của cô……”
“Không cần.” Dương Vi mỉm cười, cô nhìn Hướng Duy, rất lâu sau, rốt cuộc nói: “Anh Hướng, anh là một người đại diện rất tốt, anh có dã tâm, nhưng tôi không có khả năng thỏa mãn phần dã tâm này của anh. Cho nên không cần đặt sự chú ý lên người tôi, tôi sợ sẽ làm anh thất vọng.”
“Nhưng……”
“Tôi chỉ muốn livestream một cách đơn thuần,” Dương Vi ngắt lời anh ta, “Lúc ban đầu khi tôi livestream, là bởi vì được mọi người cổ vũ, tôi cảm thấy bọn họ mang đến cho tôi sự cổ vũ cùng ấm áp, tôi cho rằng chính mình cũng có thể như vậy. Chính là ký hợp đồng cũng tốt, anh làm người đại diện của tôi cũng tốt, nhưng tất cả đã sớm rời khỏi con đường lúc ban đầu của tôi rồi, anh Hướng, sau này chúng ta còn có thể làm bạn bè, nhưng người đại diện thì không cần.”
Lời này nói ra, rốt cuộc Hướng Duy cũng trầm mặc, Lãnh Mân thở dài, giương mắt nói với Dương Vi: “Đây là lựa chọn của cô, tôi tôn trọng. Nếu khi nào cô tính toán trở về, có thể tùy thời liên hệ với chúng tôi.”
“Cảm ơn.” Dương Vi cười rộ lên.
Sau khi ký xong hợp đồng giải ước, Dương Vi ra khỏi cửa, hít một hơi thật sâu. Cô đem tin tức giải trừ hợp đồng nói cho Chu Văn, Chu Văn nói một câu: “Chúc mừng.”
Một lát sau, Chu Văn gửi sang một hình ảnh: “Mộ Nhu rủ tôi đi công viên trò chơi, tâm tình thực sự rất phức tạp.”
Dương Vi nhìn, trầm mặc trong chốc lát , cô cười rộ lên, nhắn trở về một câu: “Hưởng thụ thật tốt.”
Sau khi câu này nói ra, cô cảm thấy dường như đang nói cho chính mình, cô mỉm cười sâu hơn.
Về đến nhà , cô nghiêm túc trang điểm, thay một chiếc váy lụa hồng nhạt, nhìn qua trẻ trung tràn đầy sức sống hơn rất nhiều.
Chờ làm xong tất cả, tiếng di động của cô vang lên, cô giơ điện thoại lên, thấy tên trên màn hình —— Tống Triết.
Cô đi về phía cửa, vừa nghe điện thoại, vừa thay giày, thanh âm của Tống Triết trong điện thoại mang theo vài phần sung sướng: “Anh ở dưới lầu chờ em, xuống dưới đi.”
Dương Vi trả lời, cô treo điện thoại, đi xuống lầu, liền thấy Tống Triết chờ ở cửa, anh đứng bên cạnh xe, thấy Dương Vi trang điểm, anh nhịn không được mỉm cười.
Có thể nhìn ra, người trước mặt đã trang điểm một cách tỉ mỉ, Dương Vi đi đến trước người anh, không nói trắng ra dụng tâm của anh, sau khi lên xe, cô ngẩng đầu nhìn anh, cười nói: “Đi chỗ nào?”
“Ăn cơm, đi dạo phố, rạp chiếu phim.”
Tống Triết khởi động xe, nhìn cô một cái, trong mắt mang theo ý cười: “Các bước hẹn hò là thế này đúng không?”
“Không sai .” Dương Vi gật đầu lên tiếng, “Cứ như vậy đi.”
Tống Triết lái xe chở cô đến nhà hàng, hôm nay anh lái xe phá lệ an toàn, dường như hiện tại người này thực sự cẩn thận , thấp thỏm để bụng, dường như sợ chính mình nói sai cái gì, làm sai cái gì.
Anh tự chọn mùi hương trong xe, chuẩn bị âm nhạc mà cô thích, Dương Vi phát giác ra sự chăm sóc của anh, giữa bầu không khí trầm mặc có chút xấu hổ ,cô cảm thấy trong lòng đè nặng một chút gì đó,.
Cô quay đầu đi, nhìn dòng người ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: “Đây là lần đầu tiên chúng ta hẹn hò?”
“Ừ.” Tống Triết trả lời, câu hỏi này khiến anh có chút khó chịu, nhưng anh vẫn tiếp lời nói “Lại nói tiếp cũng tốt, trong quá khứ chúng ta có rất nhiều chuyện chưa làm, sau này có thời gian sẽ chậm rãi làm từng việc một. Hôm nay chúng ta đi rạp chiếu phim, ngày mai đi nghe nhạc thính phòng, ngày tiếp theo đi nhà bảo tàng, ngày tiếp theo nữa đi vườn bách thú……”
Dương Vi nghe kế hoạch của anh, cô trầm mặc không lên tiếng.
Tống Triết nói rất nhiều, chờ sau khi anh nói xong, cô mới mở miệng nói: “Không phải chúng ta đều đã đi qua sao?”
Tống Triết ngẩn người, cô nhắc nhở nói: “Thời điểm học trung học, cùng đến rạp chiếu phim, nghe nhạc , đi nhà bảo tàng, vườn bách thú……”
“Chính là không giống nhau .” Tống Triết nhẹ nhàng lẩm bẩm, Dương Vi giương mắt nhìn anh: “Có gì không giống nhau, đều là hai người chúng ta.”
“Khi đó,” Tống Triết nhìn phía trước, “Anh còn không biết anh thích em.”
Dương Vi trầm mặc xuống dưới, Tống Triết suy nghĩ, sửa lại nói: “Hoặc là nói, tiếp nhận chuyện anh thích em.”
“Chuyện này làm anh khó chịu như vậy sao?”
Vấn đề này khiến Tống Triết trầm mặc rất lâu, thời điểm Dương Vi cho rằng anh sẽ không trả lời, anh mới lên tiếng: “Không phải khó chịu, mà là sợ hãi.”
“Thích một người phải trả giá rất nhiều, có khả năng sẽ bị thương, cũng có thể sẽ khổ sở, khi anh chấp nhận mình ở một vị trí bị động. Mà anh cảm thấy cuộc sống như vậy thật đáng sợ. Anh thích tự mình nắm giữ cuộc sống của mình.”
Dương Vi nghe lời này, nhịn không được cười: “Vẫn là tôi khờ.”
Lúc ban đầu thời điểm thích người này, từ trước đến nay cô đều không nghĩ tới chuyện đó. Tống Triết mím môi, nói tiếp: “Nhưng thích một người không phải việc có thể khống chế. Dương Vi, em không ngốc, người ngốc chính là anh.”
“Người có thể vâng theo trái tim mình, mới là người chân chính thông minh.”
“Tống Triết,” Dương Vi giơ tay đặt ở sau đầu, nhìn phía trước nói, “Anh trưởng thành không ít, cũng biết rót canh gà.”
“Xem rất nhiều sách triết lý nhân sinh vỉa hè 5 đồng một quyển” Tống Triết trả lời nghiêm trang, “Trình độ đương nhiên muốn tiến bộ không ít.”
Hai người cùng nhau ăn cơm, đi dạo phố, xem phim điện ảnh.
Cô đi trước mua đồ, anh ở phía sau xách túi. Cô chọn đồ vật, anh nhận đồ bỏ vào túi. Khi xem phim điện ảnh hai người mua một bịch bắp rang bơ, thời điểm cùng nhau lấy bắp rang đụng vào nhau, hai người đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt của đối phương.
Một lát sau, Dương Vi cười rộ lên, cong khóe miệng nói: “Không cho kéo tay của tôi.”
Tống Triết ngẩn người, sau đó mỉm cười: “Được.”
Hai người xem xong phim đã là 11 giờ, Tống Triết quay đầu hỏi cô: “Còn nơi nào muốn đi?”
Dương Vi theo bản năng muốn nói trở về, nhưng trước khi lời nói ra khỏi miệng, cô đột nhiên dừng lại. Cô suy nghĩ, quay đầu lại: “Đi quán bar đi?”
Tống Triết ngẩn người, Dương Vi lẳng lặng nhìn anh: “Đến nơi trước kia anh thường đến.”
Tống Triết không nói chuyện, chuyện Dương Vi đi quán bar, đối với quá khứ của Tống Triết mà nói, đó là tuyệt đối không thể cho phép. Dương Vi thấy anh do dự, cô thở dài: “Trở về đi.”
“Được.”
Tống Triết mở miệng, Dương Vi tò mò quay đầu lại, Tống Triết bình tĩnh nói:
“Đi thôi.”
Truyện khác cùng thể loại
268 chương
34 chương
18 chương
47 chương
83 chương
21 chương