Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 87 : Một ngày của Học viện Linh Hồn-Học Bá (hạ)
"...Mời người kiên nhẫn chờ chúng ta báo tin."
Học Bá đọc xong thư trong tay, từ từ để xuống.
Trong ánh mắt, nhìn lên ngọn nến, hiện ra màu lam nhạt của ngọn lửa ma pháp, bóng của Học Bá kéo dài trên vách tường.
Quanh quẩn trong phòng nhỏ hộ gia đình sát bên đang cãi lộn nghiêm túc:
"Để ngươi ăn đất ăn mặn, mẹ ngươi thì mỗi ngày đều ăn ngọt! Mọi người đang ăn mặn đất!"
"Về phía chúng ta vốn là ăn ngọt, ăn mặn mới là kỳ quái?"
Sau đó xuất hiện âm thanh như đánh nát vật gì đó "Ầm", "Phịch"
Học Bá vươn tay, ma pháp che chở bao trùm cả bức tường, âm thanh sát vách mới ngừng lại.
Hắn không biết đã đọc bức thư này lần thứ mấy, hồi âm từ ( khoa nhân sự Vương quốc Vĩnh Hằng).
Nhưng... đã 3 ngày trôi qua rồi!
Thời gian ròng rã ba ngày!
Học Bá ngồi trong khách sạn chờ hồi âm, nhưng chưa từng có một tin tức nào từ bên kia.
Vì sao? Là sơ yếu lí lịch mình không tốt sao? Hay là Vương quốc Vĩnh Hằng đã chiêu mộ Vu Yêu rồi?
Không được, không thể tiếp tục chờ đợi như vậy được, nhất định phải chủ động xuất kích.
Học Bá kiên định với niềm tin của mình, hắn nhanh chóng đứng lên, soạn xong rương hành lí của mình, tiến thẳng đến chỗ bán vé bọ cánh cứng đến Lâm Đông Thành.
"Chào ngươi, bán ta một vé đến Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất."
"Vĩnh Hằng gì? Lửa à?"
"Vương quốc Vĩnh Hằng."
"Không có đường dây này, địa phương hẻo lánh không có tuyến đi, dùng cổng dịch chuyển hoặc là thuê bọ cánh cứng tự mình chạy!"
......
Trung tâm cho thuê bọ cánh cứng Lâm Đông Thành.
"Thuê bọ cánh cứng đi Vương quốc Vĩnh Hằng à? Ta biết, ta biết, ơ kìa ngươi không có biểu hiện gì sao, lãnh chúa thành dưới đất bọn hắn cũng đến thuê bọ cánh cứng chỗ ta, ta nhớ rất kỹ là nó rất gần thế giới mặt đất, rất nguy hiểm, thuê... Đúng thế, chính là ý này, chỗ vắng vẻ nguy hiểm như vậy, ngộ nhỡ gặp ma thú, hoặc là quân viễn chinh thế giới mặt đất, bọ cánh cứng nhất định phải chết, không nên để cho thuê, nếu ngươi nói sẵn lòng đặt tiền cọc để mua, ngược lại là có thể...Tạ ơn chiếu cố!"
- --
(Người đẹp Nguyễn Đường: @Hạ Lạc Khắc lãnh chúa, nhân viên quản lí! Ta thông qua kiểm bài viết hằng ngày mà suy luận, phát hiện trong trò chơi có định luật vạn vật hấp dẫn, có thể cho ta tư cách khảo thí, để cho ta tính toán hằng số lực hút trong trò chơi được không? Đúng, có thể có danh hiệu không?)
(Sói đọc sách khiêm tốn: @Hạ Lạc Khắc lãnh chúa, nhân viên quản lí, ta nghiên cứu ra máy ném đá thời La Mã cổ đại, dùng tơ nhện chà xát thành hai sợi dây thừng, ở giữa cột miếng da Khủng Lang thật chắc, ném ra tảng đá có sát thương tương đối lớn! Có thể có danh hiệu không? Hoặc là tư cách khảo thí cũng được)
(Gặt Lúa: @Hạ Lạc Khắc lãnh chúa, giảng đạo lí, vì sao diễn đàn ngồi xổm tính kể tiến công chiến đóng? Nhìn còn chưa nói, vì sao các chiến binh xương khô bên trong phó bản bắt đầu mang lá chắn rồi? Chúng ta đã không sử dụng bon bàng quang à! Té ngã!)
(Mai Xuyên Khốc Tử: @Hạ Lạc Khắc lãnh chúa, phó bản gặp vấn đề rơi rớt, phải sửa chữa nghiêm túc, có thể rơi rớt một chút đồ vật màu đen giống như phân được không? Chính là sau khi giám định, vật kia có tên (phân và nước tiểu ma thú), đó là vật liệu làm bon bàng quang à, dạo này chúng ta cày phó bản thường xuyên, một lần cũng không thấy. Bởi vì lo sợ chúng ta cho nổ tung thành dưới đất, mà bỏ bớt đi chiến lợi phẩm?)
...
Hạ Lạc Khắc nhìn diễn đàn, những tin @ đánh dấu mình, đã đạt số lượng 99+.
Dường như là do tài khoản nhân viên quản lí Hạ Lạc Khắc muốn một chút sinh động hơn so với quá khứ, không ít các người chơi trong diễn đàn nhắn lại cho Hạ Lạc Khắc, đồng thời đối thoại trực tiếp với Hạ Lạc Khắc.
Chủ yếu là tính kế xịt, muốn tư cách khảo thí trong trò chơi, đề nghị gặp, hơn nữa muốn có danh hiệu.
Mà những người muốn danh hiệu này, đa số không phải là người chơi thử nghiệm đầu tiên.
Hạ Lạc Khắc xóa toàn bộ tin tức đã đọc, chuẩn bị vào diễn đàn, liền nghe tiếng Bố Lỗ:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, đã 5 ngày rồi à? Ta cảm thấy nên cho Vu Yêu nộp đơn kia được phỏng vấn một chút về tin tức, tiền lương, đề nghị 200 ma thạch."
"Cũng thực sự không khác biệt lắm"
Hạ Lạc Khắc gật đầu, sau đó lấy giấy và bì thư ra, chưa kịp viết đã nghe âm thanh từ Bố Lỗ:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân... Ta cảm thấy không cần viết thư, có một Vu Yêu, từ Lâm Đông Thành đến tìm."
"Mình hắn đến đây à?"
Ban đầu Hạ Lạc Khắc sững sờ, sau đó lấy áo choàng bên cạnh, khoác lên người, sải bước đi ra ngoài.
Trên đường gặp mấy người chơi ôm xác bạn tới yêu cầu hồi sinh, toàn thân bọn hắn trên dưới bẩn thỉu, vừa máu vừa hôi, những cái đầu nhỏ ngẩng lên vây quanh Hạ Lạc Khắc, còn một toán người trên thân mang đầy trang bị vũ khí, chắc là mới đi phó bản trở về thắng lợi.
Hạ Lạc Khắc nắm tay bọn chúng, sau khi chữa trị thân thể của chúng bằng ma lực, tiện tay thả xuống đất.
Người được hồi sinh kia nhanh chóng tỉnh lại, hứng thú phủi bụi bặm trên người, đi theo các bạn, cùng đến lõi nơi Bố Lỗ để giám định trang bị.
Khi Hạ Lạc Khắc đi qua cửa ra vào khu bản địa, càng ngày càng có nhiều người chơi phát hiện, lộ trình lãnh chúa NPC của bọn hắn tuần tra, giống như thường ngày có chút khác nhau.
Mà tất cả đồ vật khác thường, sẽ tự nhiên khiến các người chơi chú ý, nhất là động tác của Hạ Lạc Khắc.
Bắt đầu có các người chơi bên kia chạy về hướng này, hơn nữa Hạ Lạc Khắc đã nhanh chóng xuyên qua kết giới thành dưới đất, mặt hướng về cửa ra vào Lâm Đông Thành, rời Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.
Phát hiện người chơi khác thường chỉ có thể tụ tập tại kết giới bên cạnh, có phải là sắp có chuyện xảy ra.
Hạ Lạc Khắc ra khỏi kết giới Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, theo thông đạo trải rộng theo toàn bộ thế giới dưới lòng đất không bao xa, liền gặp được một con bọ cánh cứng phía trước, phát ra âm thanh "Lạch cạch, lạch cạch", từ phía bên này động cao tốc đi tới.
Từ xa xa đi qua, có một bóng người mặc áo choàng, ngồi trên lưng bọ cánh cứng.
Người kia hiển nhiên nhìn thấy Hạ Lạc Khắc, bắt đầu hãm tốc độ của bọ cánh cứng lại, bọ cánh cứng chạy nhanh thở "Hồng hộc", sau đó chậm rãi giảm tốc, rồi dừng lại hẳn.
Khói bụi trong đường hầm nghi ngút.
Con bọ cánh cứng mọc ra sau cái chân to khỏe, đứng im trong tro bụi, áo giáp bao trùm toàn bộ phần lưng bằng phẳng, một bộ xương khô mặc áo choàng.
Nói đúng ra là một Vu Yêu.
Vu Yêu kia đứng dậy, từ trên lưng bọ cánh cứng đi xuống, trong ánh mắt, nhìn Hạ Lạc Khắc chớp mắt mấy lần.
Hạ Lạc Khắc cũng mỉm cười trên mặt, đứng trước mặt Vu Yêu, hai người nhìn lẫn nhau.
Bọ cánh cứng lay đầu, phát ra âm thanh "Phốc, phốc", đồng thời phun ra mặt đất một bãi nước mũi.
"Ngài hẳn là, chủ nhân Vương quốc Vĩnh Hằng, Hạ Lạc Khắc lãnh chúa à?" Vu Yêu kia quay về Hạ Lạc Khắc tay vuốt ngực phải, hơi cúi người chào:
"Lần đầu gặp, ta là ứng viên từ Học viện Linh Hồn, trước đó đã từng gửi sơ yếu lí lịch, nhưng chưa từng nhận được lời mời phỏng vấn từ khoa nhân sự Vương quốc Vĩnh Hằng. Ta biết không mời mà tới thì có chút không đúng với tập quán, nhưng ta thực sự rất muốn có cơ hội, một cơ hội công tác ở thành dưới đất của ngài."
"Ta rất ấn tượng với ngươi, học sinh xuất sắc của Học viện Linh Hồn, tên Học Bá, có một năm kinh nghiệm làm việc. "Hạ Lạc Khắc nghĩ, sau đó nói:
"Nói thật thì, ta thật sự rất hi vọng ngươi đến thành dưới đất nhậm chức, nhưng do một chút lí do thực tế, ta thực sự không thể không để khoa nhân sự từ chối sơ yếu lí lịch tìm việc của ngươi."
Khuôn mặt xương khô của Học Bá tỏ vẻ kinh ngạc, có hơi hốt hoảng nói:
"Chờ chút, Hạ Lạc Khắc đại nhân, tại sao? Nếu như đã có Vu Yêu đến nhậm chức, ta cũng không ngại cạnh tranh với hắn, không phải ngài muốn Vu Yêu ưu tú nhất sao?"
Hạ Lạc Khắc nhìn mặt Học Bá đầy vẻ chăm chú, hỏi:
"Ngươi lại rất ngay thẳng, trong trường hẳn không có bạn bè gì? Thời gian công tác hẳn là cũng không có phải không?"
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, vấn đề này có liên quan đến công việc sao?"
Học Bá hỏi nhanh.
"Cứ xem là thế đi"
"Ta cảm thấy, dù là học tập trong trường, nghiên cứu, hay ở cương vị làm việc, cả ngày ra ngoài uống rượu ăn cơm, yêu đương giết thời gian, đều là không thể, chỉ có toàn tâm toàn ý vào công việc, mới có thể phát triển giá trị bản thân. Cho nên, ta chưa từng tận tâm phát triển khía cạnh này."
Học Bá thẳng thắn lớn tiếng:
"Bạn bè ta rất ít."
"Rất hào phóng thừa nhận... Hắn là một nhân tài, một số khía cạnh rất hợp với các người chơi, Hạ Lạc Khắc đại nhân, nếu thuê hắn, cảm giác thành dưới đất sẽ trở nên rất có ý thức."
Hạ Lạc Khắc nghiêm túc nhìn Học Bá, Bố Lỗ đề nghị ngay lúc ấy.
Đương nhiên, Học Bá không nghe được tiếng Bố Lỗ.
"Tiện thể hỏi một chút, ngươi mong tiền lương đãi ngộ như thế nào?"
Hạ Lạc Khắc hỏi.
"Ta biết thành dưới đất của ngài mới khởi động, cho nên, ta hi vọng có thể chính thức làm việc với 800 ma thạch một tháng, ta có thể thực tập một tháng, tiền lương lúc thực tập giảm một nửa, thời gian làm việc có thể từ 9h sáng đến 8h tối, mỗi tuần hai ngày nghỉ, bởi vì gia nhập từ bên ngoài thành dưới đất, ta sẽ không đòi hỏi phúc lợi khác."
Học Bá nhanh chóng nói.
Hạ Lạc Khắc yên lặng nghe xong, sau đó gật đầu nhẹ:
"Tinh thần chuyên nghiệp của ngươi rất tốt, tiền lương mong muốn cũng không phải rất cao, ta sẽ thận trọng cân nhắc, ngươi về trước đi rồi chờ tin."
"Chờ một chút! Lãnh chúa đại nhân, ít nhất, hãy nói ta biết lí do ngài không thuê ta!"
Học Bá sau khi hỏi dường như cũng phát hiện mình có chút háo hức hơi quá, thở phào nhẹ nhõm nói:
"Rất xin lỗi, trên đường đến đây thực sự không phải không vui. Nhưng ta rất muốn vấn đề là ở đâu."
Hạ Lạc Khắc nghe Học Bá nói xong, sau đó bình tĩnh nói:
"Bởi vì ngươi chưa đủ ưu tú."
Hạ Lạc Khắc như đánh một đòn chí mạng, xuyên thẳng qua linh hồn Học Bá, Học Bá không khỏi chùn bước.
Một ngàn năm mới xuất hiện một Vu Yêu thiên tài ưu tú như hắn, lần đầu trong đời nghe lời đả kích, lần đầu có người cho hắn biết---
Ngươi chưa đủ ưu tú.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
29 chương
874 chương
123 chương
82 chương
110 chương