Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 179 : Mùa xuân của Trảo Căn Bảo
Y Phù Lâm rời khỏi đại sảnh của lãnh chúa, khuôn mặt u sầu, dường như đang lo lắng về chuyện gì đó.
Nàng đi qua lối đi, có con yêu tinh và địa tinh da xanh, và một số Cẩu Đầu Nhân trông có vẻ ngu ngốc, không quan tâm đến những kẻ đang theo dõi hành vi của mình, cô ấy suy tư và đi vào trong đại sảnh phòng đấu giá.
Một con Cẩu Đầu Nhân tới gửi bán một bó gỗ, Y Phù Lâm hai tay tiếp nhận đầu gỗ, bút trên tay cũng không động đậy, tiếp tục suy tư về công việc của chính mình.
"Tỷ tỷ nữ quái, có chuyện gì với ngươi vậy? Cảm giác ngươi không được ổn..."
Nữ quái nghe con Cẩu Đầu Nhân ở trước mặt hỏi, nàng thở dài một hơi:
"À, chuyện là như thế này... "
...
Tiệm thợ rèn, ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng.
Tân Ba dọn dẹp xong công cụ của mình thì cũng đến lúc tan làm, nhưng một con Cẩu Đầu Nhân dáng dấp thanh tú, ưa nhìn đứng trước mặt hắn và năn nỉ:
"Lão sư! Có thể cho ta mượn tiệm thợ rèn một chút được không, bất kể ra sao ta cũng phải chế tạo ra một trang bị."
Tân Ba sửng sốt hỏi:
"Vì cái gì?"
"Vì làm giúp một chuyện quan trọng, có thể ảnh hưởng đến tính mạng, xin nhờ! Lão sư!"
Con Cẩu Đầu Nhân quỳ xuống, Tân Ba vỗ vỗ vai của hắn:
"Tôi rất hiểu ngươi, ta có thể thấy rằng ngươi làm như vậy vì một nữ nhân, mặc dù tôi không biết rằng người phụ nữ của ngươi là ai, nhưng nếu không yêu sâu nặng, không ai tự nguyện làm điều đó? Tốt lắm, ta sẽ trở về để nghỉ ngơi trước."
Tân Ba nói, đưa chìa khóa trên tay cho Cẩu Đầu Nhân rồi rời đi.
Sau khi hắn ta rời đi một lúc, hai con địa tinh khác chạy đến, và có dòng chữ "Âu Thực Mâu" và Bắt Cây Bảo được viết trên đỉnh đầu.
"Oa?! Được chưa?"
Âu Thực Mâu nhìn về hướng Tân Ba rời đi, thận trọng hỏi, bởi vì thói quen, ngay cả khi Tân Ba rời đi hắn vẫn nói chuyện rất nhỏ giọng.
"Được rồi! Một chút là được, ta là ai chứ."
Con Cẩu Đầu Nhân Đầu số 0 bầu bĩnh oai phong lẫm liệt nói như thế, đồng thời bắt đầu các công tác chuẩn bị để rèn sắt.
"Thật lợi hại, không hổ là Âu hoàng."
Bắt Cây Bảo cũng không thể không khen ngợi, nói:
"Nhưng ngươi đã nhận loại nhiệm vụ đặc biệt nào từ NPC nữ quái? Chỉ cần tạo ra một bộ trang phục phù hợp để cùng Lão Hạ đi ra ngoài?"
Đầu số 0 bầu bĩnh cau mày nói:
"Không, nó rất phức tạp, nó phải đẹp, hào phóng và có thể bảo vệ, nghe ý của cô ấy, có vẻ như cô ấy không thể tùy tiện đến Lâm Đông Thành, nếu như đi thì có thể có khả năng xảy ra một trận chiến."
"Vì vậy, nó phải là một bộ đồ chiến đấu đẹp mắt, phải không?" Âu Thực Mâu hỏi:
"Phần thưởng là gì?"
"Không có phần thưởng." Đầu số 0 bầu bĩnh buông tay nói.
"Không thể nào, nhiệm vụ đặc biệt nhiều hoặc ít cũng phải có phần thưởng? Không có phần thưởng ngươi không phải rất thua thiệt sao? " Bắt Cây Bảo hỏi với vẻ mặt hoài nghi.
"Thua thiệt cái gì, Y Phù Lâm nói sẽ cảm tạ ta, sau này khi có năng lực, sẽ thanh toán thù lao cho ta! Hiện tại không có phần thưởng, không có nghĩa là về sau không có!" Đầu số 0 bầu bĩnh phấn khích nói.
"Oa, huynh đệ, bây giờ trông giống như một người thương hại, ta nghĩ ngươi là Âu hoàng sẽ không phải là một người thương hại." "Âu Thực Mâu chế giễu và nhìn Đầu số 0 bầu bĩnh.
"Thương hại đến cuối cùng, cái gì cần đều có, ngươi biết cái gì."
Đầu số 0 bầu bĩnh mắng một tiếng, sau đó hỏi:
"Không có mang theo áo giáp? Kích thước bộ giáp mà Y Phù Lâm mặc, ta nhìn qua thì tối thiểu phải dùng đến đến sáu cái áo giáp của địa tinh mới có thể."
"Trời! Nhiều như vậy sao?" Âu Thực Mâu hơi sửng sốt, nhưng vẫn cầm áo giáp bên ngoài bước vào.
Ba người lại nhanh chóng bận rộn.
...
Ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng.
Hạ Lạc Khắc mặc một bộ quần áo bình thường hàng ngày với một chiếc áo khoác đen bên ngoài, mở cánh cửa đại sảnh, hướng về cổng thông tin.
Cổng thông tin ở đại sảnh có một đám người vây quanh, nhiều cuộc nói chuyện đang sôi nổi bàn luận:
"Này, tình huống như thế nào? Ta trèo lên không thấy nữ quái chạy đến cổng thông tin bên này như thế nào?"
"Trang phục kia do hệ thống đổi mới sao?"
"Không phải, dường như là người chơi làm cho."
"Quá giỏi, mẹ nó, vậy mà không nghĩ đến loại áo giáp này! Các vị đại lão người chơi làm ra sao?"
"Trâu phê trâu phê."
"Thuốc màu bọn hắn mượn ở đó sao?"
"Nó dường như được mượn từ Học Bá, xin một lần liền được."
"Này, Học Bá còn có chức năng này sao?"
"Dù sao cũng là nhiệm vụ đặc biệt."
"Lão Hạ tới!"
Một người nào đó hét lên, và sau đó các người chơi thấy Hạ Lạc Khắc đến từ phía sau, và họ nhao nhao tránh đường.
Hạ Lạc Khắc cũng nhìn thấy nữ quái Y Phù Lâm đứng tại cổng thông tin ở đại sảnh bên kia.
Một chiếc váy màu xanh nền trắng, một bộ giáp ngực trắng bạc với những đường kẻ màu xanh trên đó, bộ áo giáp này ở bả vai không có bất kì chức năng phòng hộ nào, chỉ có giáp bạc ở cánh tay.
Ở hai bên váy, có hai mảnh áo giáp kim loại không thể nói là áo giáp được.
Y Phù Lâm siết chặt tay, bất an đứng tại cổng thông tin, những người chơi xung quanh đều nhận thấy rõ sự khẩn trương của nàng.
Hạ Lạc Khắc nhìn chiếc váy kỳ lạ của Y Phù Lâm và nhíu mày.
"Ta không nghĩ đó là cách ăn mặc của Saber."
Bố Lỗ nói một câu rồi không nói gì nữa.
"Đó là cái gì?" Hạ Lạc Khắc hỏi.
"Ah, nhân vật trong một bộ phim hoạt hình, đêm định mệnh, Hạ Lạc Khắc đại nhân có hứng thú sao?"
"Chờ đến khi ta đi mua hàng xong." Hạ Lạc Khắc nói xong, bước ra, làm với Y Phù Lâm một động tác:
"Đi thôi."
Vẫn còn rất nhiều thứ muốn mua, vì vậy không nên lãng phí thời gian, còn với chiếc váy kỳ lạ của Y Phù Lâm, đó cũng không phải là vấn đề lớn.
"Tốt, tốt, Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Y Phù Lâm nhanh chóng làm theo.
Những người chơi phía sau không thể nói vì áp lực của Hạ Lạc Khắc, nhưng sau khi Hạ Lạc Khắc rời đi, bọn hắn điên rồ thảo luận:
"Này, phát đường chính thức đi."
"Thứ đồ này là gì, Lão Hạ cũng nữ quái sao? Ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận!"
"Xong đời rồi, tỷ tỷ nữ quái của ta!"
"Lão công của ta đã bị con tiểu tiện nhân kia cướp mất."
Không được, ta phải nhanh đi đăng bài. "
"Waaaaa-!"
.....
Hạ Lạc Khắc không biết rằng những người chơi trong thành phố ngầm lúc này đang trò chuyện điên rồ về những gì họ thấy, hắn ta đưa Y Phù Lâm từ cổng thông tin đại sảnh cổng đến Lâm Đông Thành. Sau khi ra ngoài, trên đường phố Lâm Đông Thành, nhiều người đã bị thu hút và quay đầu quan sát.
Dù sao nó là một chiếc váy với hình dáng kỳ quái, số người quay đầu lại nhìn rất nhiều.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân... Thật xin lỗi... "
Có vẻ như vì gây quá nhiều sự chú ý, Y Phù Lâm có chút ngượng ngùng nói xin lỗi.
"Ngươi cũng không có lỗi gì, nhưng bộ trang phục này thì...…."
Hạ Lạc Khắc nhìn về phía Y Phù Lâm, hỏi.
"Là một con Cẩu Đầu Nhân và địa tinh tốt bụng giúp ta làm, bởi vì ta muốn đến Lâm Đông Thành nên hi vọng có thể có một bộ quần áo phòng ngự, nhưng ta lại không có áo giáp, cho nên...…. "
Y Phù Lâm nhăn nhó, nhỏ giọng nói.
"Ta biết rồi, đi thôi, đồ vật chúng ta cần mua còn rất nhiều."
Những thứ cần mua đã được ghi trong danh sách, ngoài những thứ mà Vưu Đạt đã liệt kê, còn có một số đồ ăn và đồ vật mà ngục tối cần dùng đến, một cái gì đó, giống như các tủ dược phẩm.
Hạ Lạc Khắc nói xong, cùng Y Phù Lâm đi về hướng chợ.
"Được rồi, Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Nữ quái bước đi và bắt kịp tốc độ của Hạ Lạc Khắc.
...…
Vùng đất cấm trong Lâm Đông Thành.
Những người bảo vệ hạch tâm vùng đất cấm,mở to con mắt và luôn cảnh giác nhìn xung quanh.
Đây là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất của Lâm Đông Thành, chỉ có những người bảo vệ đạt được cảnh giới và cảnh giác cao độ nhất mới có thể có tư cách để bảo vệ nơi này.
Một tiếng thì thầm đột nhiên xuất hiện trong tai bọn hắn.
Một dáng người cao lớn, toàn thân toát ra ma lực màu xám, đi xuyên qua đám người bảo vệ đang nhìn với ánh mắt hốt hoảng, rồi đi thẳng về phía hạch tâm của Lâm Đông Thành.
Hạch tâm màu đỏ đốt cháy lên ngọn lửa ma pháp và là nguồn cung cấp năng lượng ổn định, cần thiết cho toàn bộ Lâm Đông Thành.
Hình dáng cao lớn nhìn vào hạch tâm trước mặt và vờn ma lực màu xám quanh tay...
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
29 chương
874 chương
123 chương
82 chương
110 chương