Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 155 : Quái nhân xuất hiện!
Học Bá cầm tờ báo về đại sảnh mộ địa của mình, bắt đầu đọc nó.
Một giây sau liền quay lại đại sảnh của lãnh chúa Hạ Lạc Khắc.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân! Ta hi vọng có thể xin phép ngài nghỉ một ngày!"
"Xin nghỉ phép một ngày sao? Chà, cái này có chút khó khăn, các đồng nghiệp khác đều không có tiền lệ xin nghỉ...."
"Nghiên cứu gần đây về trứng Cẩu Đầu Nhân, đã đạt đến giai đoạn cuối cùng, kết quả nghiên cứu cũng không tệ, ta dự định kiếm đủ một trăm trứng Cẩu Đầu Nhân và thống nhất việc ấp nở. Đương nhiên, đây là ta hứng thú nên nghiên cứu thêm, ta sẽ tự mình trả tiền, còn trứng của Cẩu Đầu Nhân đương nhiên đều là của Hạ Lạc Khắc đại nhân."
"Như vậy thì hôm đó không cần làm việc, phê chuẩn ngày nghỉ!"
...….
Đơn vị quân đội của Lâm Đông Thành.
"Chà, chuyện này của ngươi rất khó xử lý, nghe nói rằng ngươi là một Vu Yêu của ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng?"
"Mối quan hệ giữa Bồi Căn giáo sư và vương quốc Vĩnh Hằng không rõ ràng, chúng ta hiện vẫn đang điều tra vương quốc Vĩnh Hằng, ngươi biết phải không?"
"Ta biết vương quốc Vĩnh Hằng không thuộc sự quản lý của thương nhân liên minh chúng ta, dù sao cũng là thương nhân liên minh chúng ta phát sinh sự việc xấu."
"Chà, đây không phải là vấn đề ma thạch, nhưng nếu có nộp tiền bảo lãnh, thì vấn đề kia rất dễ giải quyết! Người đâu, thả người ra!"
......
Bên ngoài đồn trú của Lâm Đông Thành.
"Học Bá! Làm sao ngươi biết đến đây để cứu ta?"
"Cái gì? Trên các tờ báo đã đưa tin? Đưa ta xem một chút."
"Hạ Lạc Khắc đại nhân...… đám truyền thông vô lương! Làm sao có thể đưa tin như thế được?!"
"Không được, mau dẫn ta đi gặp Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
......
Tại đại sảnh lãnh chúa của ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng.
Hạ Lạc Khắc đem một chén nước nóng mới đun sôi, đặt trước mặt Bồi Căn đang hồn siêu phách lạc và đứng cạnh là Học Bá với vẻ mặt lo lắng.
Hạ Lạc Khắc vỗ vỗ vai của Bồi Căn, thở dài một hơi, sau đó đi lên phía trên:
"Bồi Căn giáo sư,
Cũng không cần quá khó chịu, vì đã giao nộp tiền bảo lãnh, vấn đề này đến đây cũng nên chấm dứt, về việc các tin tức vô lương từ các phương tiện truyền thông vô đạo đức thì cũng không cần quan tâm quá nhiều, chỉ là lời đồn vô căn cứ thôi."
"Cảm ơn Hạ Lạc Khắc đại nhân đã an ủi, trà này là...…"
Bồi Căn bưng chén trà nóng hổi, dù là người có kiến thức uyên thâm về trà nhưng cũng sửng sốt không nhận được ra đây là gì.
"À, nước ngầm, đun sôi."
Hạ Lạc Khắc nói, rót cho mình một chén, ngồi xuống đối diện với Bồi Căn.
"Ồ, nước sôi." Bồi Căn nhẹ gật đầu, sau đó bưng chén nước sôi lên, uống một ngụm, chẳng mấy chốc xương cốt Bồi Căn liền nóng lên.
"Phải rồi, Bồi Căn giáo sư không trở về sao? Sau chuyến đi công tác cuối cùng, ngài vẫn luôn ở lại Lâm Đông Thành sao?"
Hạ Lạc Khắc hỏi.
"Bởi vì rất nhiều kiến thức muốn dạy cho sinh viên, vì vậy ta đã không quay về, vì nếu quay về, sau đó nếu muốn xin nghỉ đi ra ngoài cũng không dễ dàng như vậy." Bồi Căn cảm khái nói.
"Hiểu, ta hiểu rồi." Hạ Lạc Khắc nhẹ gật đầu.
"Thật ra là ta không còn mặt mũi nào đến gặp Hạ Lạc Khắc đại nhân, dù sao nguyên nhân cũng tại ta, tờ báo đã đăng những thông tin không đúng, nhưng nếu cứ như vậy đi mà không từ biệt, có thể Hạ Lạc Khắc đại nhân cả đời sẽ ghét ta, ta thấy rằng tình huống này phải nói rõ một chút."
Bồi Căn tâm trạng xúc động, nói.
"Bồi Căn giáo sư, mối quan hệ giữa hai chúng ta,các phương tiện truyền thông vô đạo đức nói về điều đó, ta một chữ đều không tin." Hạ Lạc Khắc an ủi nói.
Hạ Lạc Khắc đại nhân có thể nghĩ như vậy thì tốt quá, nhưng ta cũng gây ra cho Hạ Lạc Khắc đại nhân nhiều rắc rối, nếu như Hạ Lạc Khắc đại nhân có cần gì, liền nói cho ta biết". Bồi Căn nói xong, đứng lên, cúi chào Hạ Lạc Khắc, khuôn mặt có chút áy náy, cùng Học Bá rời đi.
Theo yêu cầu của Hạ Lạc Khắc, khi Bồi Căn đến và đi đều sử dụng ma pháp ẩn thân để không gây nên sự chú ý của các nhóm người chơi khác.
"Ân tình của Bồi Căn giáo sư thật nhiều, mặc dù hắn trước đây hắn phản bội Hạ Lạc Khắc đại nhân." Bố Lỗ nghĩ nghĩ và nói:
"Bất kể như thế nào, Hạ Lạc Khắc đại nhân hoàn toàn không bị mất mát."
"Hiện giờ thời gian của các người trực tuyến và tình huống chuyển sinh chủng tộc của các người chơi như thế nào?" Hạ Lạc Khắc không để ý đến lời Bố Lỗ nói, mà bắt đầu hỏi thăm chi tiết tình huống.
"Tổng cộng có 2100 người chơi và có 1500 người có thời gian trực tuyến trung bình hơn 12 giờ. Hầu hết trong số họ là sinh viên, vì thời gian này là thời gian nghỉ hè của thế giới khác, cho nên hai tháng tới, dự tính thời gian trực tuyến này sẽ luôn luôn duy trì.Về phần tình huống chuyển sinh, trong 1500 người này, có gần ba trăm người là địa tinh, hai trăm người là Cẩu Đầu Nhân, phần còn lại vẫn là yêu tinh."
Bố Lỗ nhanh chóng đáp lại.
"Vậy thì báo lên xin viện trợ hai vạn người cùng hai vạn trang bị tốt."
Hạ Lạc Khắc nói rất nghiêm túc.
...…..
Đại sảnh sở sự vụ ở Lâm Đông Thành.
"Cái gì? Hai vạn bộ?! Vị lãnh chúa này thật sự là quá khi dễ người, cho hắn hai vạn tên tôi tớ sao? Nếu như ngục tối vĩnh hằng chi hỏa chi viện cho chúng ta thì cũng chỉ được hai vạn người mà thôi!"
Một con dã thú toàn thân mặc áo giáp tướng lĩnh, tức giận hét lên:
"Ta đề nghị trực tiếp loại bỏ ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng ra khỏi sự hợp tác với các thương nhân liên minh."
"Mặc dù vương quốc Vĩnh Hằng yêu cầu hai vạn bộ áo giáp nhưng một nửa đều là áo giáp của yêu tinh."
Bên cạnh một con địa tinh nói.
"Có ba ngàn Cẩu Đầu Nhân, bảy ngàn địa tinh, cũng không ít."
Một con địa tinh khác nói theo.
"Không thể tiếp nhận yêu cầu này được, nếu như mỗi ngục tối đều yêu cầu như vậy thì Lâm Đông Thành chúng ta mặt mũi để ở đâu!"
"Đúng rồi, nên từ chối thẳng thắn với bọn hắn, coi như không cần vương quốc Vĩnh Hằng trợ giúp, chúng ta cũng có thể ứng phó được nguy cơ Cổ Thần lần này."
"Không thể bởi vì hắn là thành chủ ngục tối mà có thể tùy hứng làm gì thì làm như vậy!"
Những người xung quanh bắt đầu bàn tán ầm ĩ, nhưng ngồi tại vị trí cao nhất, thành chủ Dương Thông Đầu vỗ vỗ bàn, nhìn mọi người xung quanh một chút, sau đó bình tĩnh nói:
"Thật ra, về quan hệ với vương quốc Vĩnh Hằng, ta cũng có biết qua một chút, nghe nói là trong ba tháng đã có thành phố ngầm thứ hai, thậm chí còn định chế tạo lò nung lớn để rèn sắt cho hơn nghìn người."
"Cái gì?! Ba tháng liền có hai thành phố ngầm?"
"Như vậy thì lò luyện ở ngục tối vĩnh hằng chi hỏa cũng không dùng tới sao?"
"Thành chủ Dương Thông Đầu làm hồng trà giả hại người!"
"Yên lặng! Yên lặng!" Con dã thú con rể của thành chủ Dương Thông Đầu dùng sức vỗ vỗ cái bàn.
Nhưng những người xung quanh vẫn bàn luận sôi nổi ầm ĩ, không có dấu hiệu dừng lại.
Cho đến khi cánh cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, âm thanh bàn tán của mọi người mới nhỏ dần, rồi cùng nhìn người đàn ông đứng ở cửa.
Dáng người đàn ông cao lớn, mặc bộ áo dài hai ngực màu đỏ sẫm và áo cao cổ màu trắng, nhưng khuôn mặt hắn ám giấu ở bên trong, phía sau có thể thấy rõ một đôi cánh dơi cuộn tròn, đây là một đặc điểm rõ ràng của thượng vị ác ma.
"Các vị, nếu như Lâm Đông Thành có một số vấn đề với áo giáp, ta nghĩ rằng ta có thể trợ giúp một chút."
Thượng vị ác ma đứng tại cổng nói như vậy.
"Alexander đại nhân..." Dương Thông Đầu nheo mắt lại.
"Đương nhiên, ý kiến của ta không phải là bắt buộc mà là hi vọng các vị có thể nghe một chút." Nam nhân Alexader bước lên trước một bước, nhưng chỉ có thể nhìn thấy chiếc áo dài xuyên song mà hắn mặc:
"Hãy để ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng bảo vệ nơi ta đã chỉ định, có thể không?"
......…
Phòng VIP cổng thông tin ở Lâm Đông Thành.
Hạ Lạc Khắc nhìn vào danh sách các trang bị áo giáp trên tay, cũng như bản đồ phòng thủ, suy nghĩ.
"Lâm Đông Thành dường như nhận ra được thực lực đặc biệt của Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta thậm chí không nghĩ là sẽ được đồng ý viện trợ hai vạn trang bị và còn sắp xếp quân đoàn của ngục tối vĩnh hằng chi hỏa ở bên cạnh, xem màn hình trên bản đồ, có hai vạn người trong quân đội, chúng ta có thể lên lên toàn bộ hành trình vẩy nước. " Bố Lỗ nói rất vui vẻ.
"Hi vọng như thế."
Hạ Lạc Khắc đặt bản đồ phòng thủ xuống, trên bản đồ của thế giới ngầm dưới đáy thung lũng có viết [Thung lũng ngủ say] bên cạnh đó là ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng, mười khu vực phòng thủ.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
29 chương
874 chương
123 chương
82 chương
110 chương