Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 149 : Hút khô trung tâm thành phố ngầm

[Băng phong Lạc Trần:chị ga thật kinh khủng! Cô ấy bắn nổ bao nhiêu yêu tinh mới luyện ra được cung pháp? Không được, tôi phải vào trong trò chơi thỉnh bái giáo sư!] [Cánh chi thủ vọng giả: Tên của công hội của ngươi là gì? Nó có được gọi là "công hội những người chơi thử nghiệm đầu tiên" không?] [Khắc thuyền cầu cá: Hôm nay tựa như là sinh nhật Lão Hạ?] [Chiến sử ghi chép viên: Gas tỷ năng lực bẩm sinh, không thể học được.] [Hợp đồng định mệnh: Quần là người tốt, rất ghét loại người chê bai rằng những người khác không tốt] .... Hạ Lạc Khắc xem hết các bài đăng của Mai Xuyên Khốc Tử, mặc dù biết rằng các người chơi chắc chắn sẽ đăng chiến lược, nhưng không nghĩ là sẽ chi tiết và tốc độ nhanh như vậy. "Dù sao lực lượng nhiều hơn nhưng cự tích cũng không phải là sinh vật có trí thông minh cao, những sinh vật này bị treo thẳng lên để đánh, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi." Bố Lỗ cảm khái nói. "Chà, hiệu suất thực sự rất cao." Hạ Lạc Khắc vừa trả lời vừa tiếp tục xem diễn đàn. Một con rồng đen nhỏ, bưng chén huyết tinh trà hoa cúc, ngồi xuống phía đối diện Hạ Lạc Khắc và uống, liếm huyết tinh trà hoa cúc một cách sạch sẽ. Sau đó nhìn về phía Hạ Lạc Khắc đang ngồi trước máy tính, con rồng đen Cẩu Đản nói: "Ta cảm thấy sự xao động từ bóng tối, tiếng thì thầm của địa ngục với ma lực không thể nhìn thấy trực tiếp trong cơ thể ta, ta gần như không thể cưỡng lại...... " "Nói đơn giản đi." Hạ Lạc Khắc nói mà không ngẩng đầu lên. "Ta đói, bụng ta đang sôi ùng ục." Con rồng đen Cẩu Đản cúi đầu xuống bất bình nói như thế, hai móng vuốt nhỏ chà xát không ngừng trên bàn. Hạ Lạc Khắc ngồi phía sau máy tính thò đầu ra, nhíu mày: "Ngươi tại sao lại đói bụng? Ngươi mới ăn một giờ trước mà?" "Sao lấp lánh trên bầu trời Hắc Ám Chi Vương, dâng lên từ bến bờ xa xôi,sức mạnh vị thần ở khắp mọi nơi, cho đầy đủ...." Cẩu Đàn mở ra hai móng vuốt nhỏ, vẻ mặt biểu lộ sự khoa trương. "Nói tiếng người." "Ta đang lớn lên, ăn tương đối nhiều." Cẩu Đản bất bình nói như thế. Hạ Lạc Khắc nhìn lướt qua Cẩu Đản rồi đứng lên. Hạ Lạc Khắc vươn tay từ phía sau bắt lấy đuôi Cẩu Đản, sau đó một tay kẹp Cẩu Đản lại, kéo con Cẩu Đản mông bự đi ra cửa. Mở cửa, nhẹ nhàng ném Cẩu Đản xuống đất, đóng cửa lại. Cẩu Đản ngồi dưới đất ngơ ngác, một con yêu tinh đi tới bên cạnh. "Ngọa tào, ta nhận được nhiệm vụ cho Cẩu Đản ăn!" "Hãy nắm lấy cơ hội đi huynh đệ! Chọn miếng thịt mềm nhất của cự tích, và nói ra hai điều mà Cẩu Đản thích nghe, ta sẽ trực tiếp cho ngươi tư cách Cẩu Đầu Nhân!" 6666 ....... Không có tiếng nói chuyện của Cẩu Đản, toàn bộ đại sảnh của lãnh chúa trông có vẻ yên tĩnh và yên bình. Hạ Lạc Khắc thoải mái hít một hơi thật sâu và sau đó nhìn thấy trên bàn ngoài tờ báo còn có hai phong thư. Trên tờ báo viết là [Tin tức Lâm Đông Thành]. Hạ Lạc Khắc liếc nhìn một chút, ngoài việc quảng cáo là chính thì có một vài thông tin không mấy nổi bật: [Cục trưởng Lâm Đông Thành nhận lỗi và chuẩn bị từ chức] [Khu di tích số 85 có một vụ hỏa hoạn, hiện trường là một mớ hỗn độn, nó đã chính thức bị phong tỏa bởi liên minh thương nhân.] ...... Hạ Lạc Khắc đọc tất cả nội dung cùng nhau, sau đó hắn cầm hai phong thư lên. [Gửi Lão Hạ tiên sinh------ Văn phòng khảo cổ Lâm Đông Thành] "Kính gửi Lão Hạ tiên sinh: Khi nhận được thư, xin hãy nhanh chóng đến văn phòng của Lâm Đông Thành, số 85 của thượng cổ di tích để tham gia hội nghị. " [Gửi lãnh chúa Hạ Lạc Khắc ---------- ủy ban tuyên truyền của Lâm Đông Thành] "Kính thưa lãnh chúa Hạ Lạc Khắc: Mong rằng chúng tôi không quấy rầy đến ngài, nhưng hiện tại Lâm Đông Thành đang gặp chuyện phiền phức mà trước nay chưa từng có, chúng tôi hi vọng có thể nhờ sức mạnh của ngài, trên thực tế là phạm vi bên trong của Lâm Đông Thành, tất cả sức mạnh của thành dưới đất, xin Hạ Lạc Khắc đại nhân nếu nhận thư tín, xin hãy tiến về sở sự vụ của Lâm Đông Thành. Chúng tôi sẽ cung cấp phần thưởng hào phóng để cảm ơn sự giúp đỡ của ngài! - Ủy ban tuyên truyền Lâm Đông Thành." Hạ Lạc Khắc đặt bức thư xuống và hỏi một cách kì lạ với Bố Lỗ ở bên cạnh: "Không phải các di tích đã được mở, đã xác nhận rằng không có kho báu? Những thượng cổ di tích cổ kia không phải bị bỏ hoang sao? Lại phát sinh một đám cháy lớn, có thể là người nhà của Cẩu Đản, sau khi phát hiện ra rằng Cẩu Đản bị mất tích, đã đi theo cổng ma thuật đến di tích cổ số 85 để tìm Cẩu Đản? Không tìm thấy Cẩu Đản liền đốt nó? sau đó nổi nóng tuyên chiến với Lâm Đông Thành? " "Ta không nói trước Cẩu Đản đã làm rối loạn cổng thông tin, không thể sử dụng được. Nếu thực sự là người nhà của Cẩu Đản, bọn hắn sẽ đi đến Lâm Đông Thành gần báo cáo việc con mất tích, sau đó đăng báo tìm trẻ em mất tích, lần lượt truyền tin đến từng người một của các ngục tối lân cận, thời gian mười ngày, nếu không trao con rồng đen ra, mọi người sẽ toi đời thay vì thả một mồi lửa để thiêu đốt hiện trường của di tích." Hạ Lạc Khắc khẳng định một cách chắc chắn. "Vậy là rồng đen tìm con như vậy sao?" Bố Lỗ nghe xong hơi kinh ngạc. "Trước kia đã xuất hiện trường hơp con Rồng Đen bị mất và chúng đã tìm lại được theo cách này,trên thực tế, hầu hết sẽ tìm được sau khi chúng được đăng trên báo. Đối với lý do tại sao đi để đe dọa các ngục tối xung quanh thành phố, bởi vì các chủ sở hữu của thành phố ngầm sẽ cố gắng dụ dỗ con rồng đen non đến ngục tối, ngươi nghĩ có ai sẽ cố gắng trói buộc một con rồng đen non không? Chỉ cần cho nó ăn đã làm cho nhà đó nghèo chết." Hạ Lạc Khắc nói xong, Bố Lỗ suy tư một chút, sức ăn của Cẩu Đản gần đây, cũng giống như Hạ Lạc Khắc nói. "Vậy bây giờ làm sao? Hạ Lạc Khắc đại nhân?" "Đương nhiên là ta sẽ đi tham gia hội nghị để xem bàn luận về chuyện gì." Hạ Lạc Khắc đứng lên, mặc thêm áo khoác. "Khụ khụ, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài trực tiếp đi luôn như vậy sao?" Bố Lỗ đột nhiên hỏi. "Có vấn đề gì không? "Hạ Lạc Khắc nhíu mày hỏi: "Nếu như ngài chỉ lấy thân phận Lão Hạ để đi làm thì tất nhiên không có vấn đề, nhưng nếu ngài cũng có ý định lấy thân phận của một lãnh chúa ngục tối để tham dự hội nghị, đến lúc đó số chúa quỷ đi trình diện chắc chắn nhiều hơn một, trên thực tế nếu có trường hợp này, là để biểu hiện sức mạnh của mình ở hội liên minh thương nhân, sau này có thể sẽ có nhiều cơ hội đầu tư." Bố Lỗ dừng lại và nói: "Nói tóm lại, ngài cần ăn diện một chút để giữ thể diện." ....... Trên đường phố Lâm Đông Thành, từng con giáp trùng thú được trang bị tinh lương ở trước cổng sở sự vụ của Lâm Đông Thành. Ở một bên cổng, một tấm thảm đỏ lớn được trải ra, xung quanh có một đội người sói với sắc thái trịnh trọng. Bọn hắn mặc áo giáp trắng bạc, đội mũ giáp có lông vũ màu đỏ tươi, bên hông có một cái kiếm, cầm trong tay cây giáo cùng một tấm khiên. Rõ ràng, trong vài ngày qua, một lượng lớn quý khách đến từ mọi hướng, mà những vị khách này đều là chủ sở hữu đến từ các thành phố ngầm gần đó. Một con Ác Ma Lĩnh Chủ có đầu là một con bạch tuộc, ngẩng đầu ưỡn ngực, ở phía sau hắn là mười hai tên dã thú toàn thân mặc áo giáp, không những vậy còn có người sói tạo thành đội hậu vệ, bọn hắn giơ cờ của bạch tuộc và thưởng thức sự ghen tị của những người qua đường. Hắn đi đến cổng sở vụ, một con dã thú ăn mặc bảnh bao nhanh chóng ra đón, một mực cung kính hành lễ với con bạch tuộc, rồi chỉ dẫn hắn ta đi vào. Ác Ma Lĩnh Chủ như vậy đã đến nhiều lần hôm nay, mỗi một lần đều tạo ra tiếng hô kinh ngạc của quần chúng vây xem. Và khi mọi người đang theo dõi các chủ sở hữu thành phố ngầm từ bên ngoài, một con giáp trùng thú với dòng chữ [ Xe buýt số 12 của Lâm Đông Thành] đã chầm chậm dừng lại ở sát cổng chỗ đang có nhiều người đứng. Cánh cửa trên thân xe mở ra, và một ác ma ăn mặc chỉnh tề xuất hiện ở cửa, sau đó hắn ta dẫn đầu và bước xuống. Sau đó là một nữ quái thận trọng nhìn xung quanh, sau đó là một Vu Yêu. Theo sau hắn là bốn con địa tinh và một... Cẩu Đầu Nhân?! Trên đỉnh đầu của bọn hắn,có lục sắc văn tự rất kì quái. Trang bị của bốn con địa tinh cùng Cẩu Đầu Nhân cực kỳ đơn giản. Điều quan trọng nhất là con Cẩu Đầu Nhân quái quỷ, tại sao những sinh vật giống như điên này lại xuất hiện trong Lâm Đông Thành? Sau khi nhóm người này xuống, không có ai xuống nữa, xe buýt nhanh chóng đóng cửa, rồi tiếp tục chạy đi. Có một sự hỗn loạn trong đám đông, không ít người trong đám đông nhìn thấy và lùi lại về sau hai bước. Chủ yếu là e ngại con Cẩu Đầu Nhân kia sẽ tấn công những người xung quanh. Khi mọi người đang nhìn xem những người kì quái từ xe buýt bước xuống, ngoài bốn con địa tinh còn có một con Cẩu Đầu Nhân loay hoay làm việc gì đó rồi giơ lên một lá cờ. Chất liệu của ngọn cờ rất đơn giản, nhưng hoa văn ở trên rất dễ chịu, đó là một cái mông tròn vo của con rồng đen non ngồi trên mặt đất, nhìn qua rất uy vũ, nếu đó là người của ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng, thì có thể nhận ra đó là con Cẩu Đản một mét năm ngay lập tức. "Những người này là ai?" "Không phải đó là một ngục tối khác sao?" "Bọn hắn có cờ riêng, có lẽ là vậy?" "Thượng vị ác ma nghèo như vậy sao?" " Vu Yêu kia nhìn rất quen, không phải là Học Bá sao?" "Không có khả năng có Học Bá tại vĩnh hằng chi hỏa đâu, đoàn đại biểu của ngục tối vĩnh hằng chi hỏa đã đi vào trước đó." "Ta có vẻ hơi xấu hổ khi nhìn vào nó, không thể hiểu tại sao lại mang theo Cẩu Đầu Nhân, còn bốn con địa tinh, trang bị tệ như vậy... " "Có lẽ là vì nghèo. " "Vẫn tốt chứ, có Vu Yêu đâu!" Đám người vây xem đang bàn luận một cách sôi nổi và ầm ĩ, nhưng một giây sau, tất cả đều im bặt. Không phải vì uy áp của Hạ Lạc Khắc mà là vì có một rồng đen nhỏ, bay tới, đụng đầu vào lồng ngực của Hạ Lạc Khắc rồi lắc lư từ từ rơi xuống đất. Một con...….Chủ sở hữu thành phố ngục tối đã thuê một con rồng đen?! "Nơi này chính là Lâm Đông Thành?" Con rồng đen nhỏ Cẩu Đản lắc đầu, không che giấu thân phận hắc long của mình chút nào: "Tại sao không cho ta ngồi giáp trùng thú cùng, thực sự ta bay mệt muốn chết." Hạ Lạc Khắc không trả lời, đã mở ra bộ pháp, đằng sau ngoài nữ quái còn có Học Bá, bốn con địa tinh cùng một con Cẩu Đầu Nhân đang hào hứng, líu ríu đi theo,dáng vẻ nhìn qua trông khá hưng phấn. Vị quan viên người sói, đứng ở cổng, sững sờ nhìn vào tổ hợp quái dị trước mắt, hắn ta chưa kịp mở lời, Hạ Lạc Khắc đã lấy ra một phong thư: "Chúng tôi đã nhận được yêu cầu giúp đỡ từ Lâm Đông Thành. Ta là lãnh chúa của ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng - Hạ Lạc Khắc."