Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 111 : Ta đang làm gì
Trong đại sảnh rộng rãi, ánh nến ma pháp huyền diệu treo trên bức tường đá thô ráp.
Những vách tường làm bằng đá, ánh sáng chiếu thành những cái bóng in trên tường, tiếng nói chuyện ồn ào cùng một chỗ, âm thanh nghe không rõ nên giống như tiếng ong ong phát ra từ một đám ruồi trong bốn phía căn phòng.
Ánh sáng huyền diệu mô phỏng ánh nến chiếu vào bộ xương khô đội mũ ở trên, khuôn mặt góc cạnh sắc nét, hiện ra hiệu ứng đổ bóng giống như sách giáo khoa.
Tuy nhiên, khi ống kính dần dần đến gần hốc mắt của trung sĩ, dường như có thể cảm nhận được một cảm xúc không thể giải thích được thể hiện qua đôi mắt rỗng...
"Cái kệ giá đỡ trung sĩ này có phải là đang khóc không?"
Một con yêu tinh da xanh trên đỉnh đầu có tên [ Tên khốn khiếp Phát La] chiều cao đến bẹn đùi của bộ xương khô, ngửa đầu đối mặt với một con yêu tinh mặc áo giáp toàn thân hỏi.
Con yêu tinh có hai chữ [ Gặt lúa] trên đỉnh đầu nhìn vào con yêu tinh [tên khốn kiếp Pháp La] nói:
"Người mới, hành vi ngốc xít của ngươi đã thành công gây sự chú ý cho ta, nhưng phía sau ngươi còn rất nhiều người xếp hàng, cho nên ngươi có muốn chết cùng hay không?"
[Gặt lúa] vừa mới nói xong, một đám yêu tinh xếp hàng dài ở sau nhao nhao hét lên:
"Làm nhanh lên làm nhanh lên! "
"Tranh thủ thời gian chết! Nó có quá mực không! Lát nữa ta còn muốn đi đến tiệm thợ rèn Tân Ba chụp ảnh chung!"
"Cùng làm ngươi tê liệt, các người chơi đại lão nói, tiệm thợ rèn không nằm trong phạm vi giới thiệu, ngươi sợ sau này không được cường hóa trang bị?"
Người phía sau thúc giục gấp, [ Tên khốn khiếp Phát La] nhanh chóng nói:
"Chết chết, làm đi, làm đi."
Vậy ngươi sẽ có cảm giác đau thấu xương, không phải đợi nữa, đau đừng trách ta.
[Gặt lúa] nói xong, liền đưa một kiếm từ sau lưng đâm vào [ Tên khốn khiếp Phát La].
[Tên khốn khiếp Phát La] liền giãy giụa một chút, ấp úng vài giây đồng hồ rồi sau đó ngã xuống đất và chết.
"Học Bá, hỗ trợ phục sinh một chút."
[Gặt lúa] nói với bộ xương khô trước mắt.
Học Bá giơ tay lên,
Một cỗ ma lực thâm nhập vào thân thể [ Tên khốn khiếp Phát La] và chữa trị vết đâm chí mạng từ đằng sau.
Sau vài giây đồng hồ, con yêu tinh [ Tên khốn khiếp Phát La] liền nhanh chóng bò dậy, rồi ngơ mặt nhìn vũng máu, hắn còn chưa kịp lên tiếng, các con yêu tinh đằng sau đã la hét:
"Ôi trời, cơ chế phục sinh này rất tốt đó!"
"Thế nào rồi?"
"Ta ở phía sau không nhìn thấy, tình hình thế nào rồi?"
"Đừng nóng vội, lập tức đến lượt ngươi chết."
Trong cả căn phòng, tiếng ồn ào càng thêm ầm ĩ.
Học Bá nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía mộ huyệt của mình, đang có hai con yêu tinh với đỉnh đầu màu xanh ở bên trong dùng tay đào đất.
Bên cạnh cái rương bị khóa, có một con yêu tinh nằm sấp và đang cố gắng phá cái khóa lớn bằng răng của mình.
Ngoài ra còn có một vài con yêu tinh, lục lọi xung quanh những vách tường đá, không biết đang tìm kiếm cái gì.
Cả căn phòng với yêu tinh náo loạn bốn phía lại có một hàng dài yêu tinh xếp hàng chờ chết, cảnh tượng đó không thể nói lên cảm giác kì dị.
"Học Bá! Phục sinh nhanh một chút!"
Con yêu tinh tên [ Gặt lúa] lại la lên như vậy.
Học Bá giơ tay lên, nhưng hốc mắt lại nhìn về phía xa xăm, trống rỗng và vô thần.
Hắn im lặng lấy cuốn sổ ra và viết lên đó:
[40: Tất cả các hành vi trước đây, các tư liệu nghiên cứu và tổng kết, tất cả đã bị lật đổ.]
[41: Ta đang làm gì?]
"Chạy đi--! Ác ma--!"
Một con tiểu yêu tinh chạy về phía các con yêu tinh hô rồi sau đó dùng sức phun ra một ngụm:
"Phù!"
Nước bọt bay xa mười mấy mét, rơi vào đầu của [Đầu báo số 0 bầu bĩnh].
"Đây coi như là một loại âu khí nào đó sao?"
[Âu Thực Mâu] đứng tại bên cạnh nhìn lướt qua [Đầu báo số 0 bầu bĩnh].
Trong vòng hai mươi mét của tiểu yêu tinh, hầu như không có con yêu tinh nào dám đến gần, bởi vì miệng con yêu tinh nhỏ giống như một khẩu súng nước, một ngụm chính là xa mười mấy mét.
Trời mới biết được cái thân thể nhỏ kia làm sao nôn xa được như vậy?
Nhưng vẫn có ngoại lệ, đó chính là đại lão chơi thử nghiệm đầu tiên-[Mưa Trà].
Không giống với các người chơi đại lão khác, bọn hắn dựa vào một chút danh tiếng của mình, dựa vào các chiến lược kĩ càng để nổi tiếng, nổi tiếng vì một chút tài năng của mình, còn vị [Mưa trà] này nổi tiếng với nghề trồng trọt.
Một vị đại lão có thể dựa vào kỹ năng của chính mình để trồng cây trong thành phố ngầm, còn có thể đứng cạnh con yêu tinh nhỏ tại [Một trong mười bí ẩn hàng đầu của thành phố ngầm], đây không phải là đại lão thì là gì?
[Mưa trà] đứng trong vườn hoa, nhìn đám đông người chơi líu ríu đứng xung quanh vây xem mình và những con yêu tinh nhỏ, tiện thể xem luôn những cây cỏ quý trong ngục tối.
Trong diễn đàn, [Mưa trà] đã được công nhận, và hi vọng có thể phát động tiểu yêu tinh để che giấu kịch bản đại lão.
Mà con tiểu yêu tinh nhỏ nhìn qua cũng không ghét dáng vẻ của vị đại lão này, nếu không với khoảng cách của con yêu tinh đến [ Mưa trà], có thể chìm trong nước bọt sao?
"Ôi, thật đáng tiếc, không có vũ khí, không thể cắt được con yêu tinh nhỏ này."
Một con yêu tinh bên cạnh tên là [Bì Bì gấu] nuối tiếc nói:
"Ngươi có vũ khí cũng chặt không được, những NPC này đều không thể chặt được, theo thông tục thì bọn hắn không có máu, nếu ngươi cho rằng tiệm thợ rèn Tân Ba bây giờ không có lông tóc? Dám cho thấy máu thì để Lão Hạ chặt cho các ngươi xem!"
Một con yêu tinh đeo một cái cung tên, trên đỉnh đầu có chữ [Sylvanas], hô một cách kiên cường.
"Gas tỷ!"
"Bạn của kẻ thù!"
"Na Tỷ!"
Hai người mới vừa vào nhóm, hiển nhiên với cái tên [Sylvanas] mọi người đã nghe quen, dù sao hai tháng qua, bọn hắn mỗi ngày đều đăng bài trên diễn đàn, bài đăng hàng đầu, [Sylvanas] là một thổ hào, cộng với [Mỹ nữ lẻ loi(?) Miệng có mùi thơm] đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều người hâm mộ.
Mặc dù cũng có rất nhiều người khoe là anh em của đại hán, ví dụ như là của người chơi đại lão [Mai Xuyên Khốc Tử].
Nhưng nếu đó là sự thật, ai không muốn trở thành bàng cái tỷ phú, giàu có, đấu tranh ít hơn 100 năm!
[Sylvanas] đến, trong nháy mắt, các con yêu tinh nhỏ bớt nói khoác, nhân tiện [Sylvanas] đi yêu cầu một cái ảnh chụp màn hình chung.
Cảm giác như ngươi đang tham gia trò chơi trực tuyến, đang thực hiện nhiệm vụ, đột nhiên nhìn thấy được hội trưởng đệ nhất công hội thổ hào, cưỡi toàn bộ dịch vụ giới hạn duy nhất trên đường phố.
Khi [Sylvanas] đang cùng các người chơi điên cuồng tiến hành tương tác, [Mưa trà] không biết làm sao để đứng ở đó, chủ yếu là vì có quá nhiều người.
Á Sắt vỗ tấm khiên.
Tiếng kim loại va vào nhau tạo thành tiếng vang làm những người xung quanh đang nói chuyện yên lặng.
Sau đó Á Sắt nói với mọi người:
"Đi thôi, đi vào bếp."
*Note: NPC là một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
29 chương
874 chương
123 chương
82 chương
110 chương