Gái Ngành
Chương 9
Hai người đàn ông ngẩn ngơ với hai lối suy nghĩ, Tài hỏi Mạnh:
- Mày thấy cô gái này như thế nào, khá thú vị đúng không?
- Sao...mày có hứng thú?
Mạnh nhếch môi hỏi lại:
- Ừ rất muốn có được nhưng xem ra là một bông hồng gai khó đụng đến.
Tài nhướn mắt trả lời.
- Mà hoàn cảnh cô gái này như thế nào sao lại vào đây? Tao được biết cô ấy ngày trước làm tiếp thị rượu sau có tài chơi DJ nên chuyển sang hẳn đánh nhạc,mới chuyển về quán,ngoài ra tao chưa điều tra thêm.
- Có hứng thú mày tự đi mà điều tra.
Không hiểu sao khi nghe Tài nói có hứng thú với Hạnh,trong lòng Mạnh thấy khó chịu,hắn ta không thích ai có ý đồ gì với Hạnh kể cả Tài. Mạnh nói với Tài:
- Mày ở lại quán chơi,thích em nào cứ gọi hôm nay miễn phí cho mày, tao có việc đi trước.Mạnh đứng dậy rời đi không quên nói thêm:
- Cô gái tên Hạnh kia, mày tốt nhất nên từ bỏ ý định đi, tránh xa cô ấy ra.
Mạnh rời đi để lại Tài ngỡ ngàng cùng bực bội với lời nhắc nhở vừa rồi,anh ta chửi thề một tiếng:
- Con mẹ nó, mày nghĩ mày là ai mà cảnh cáo tao, trước giờ thứ thằng Tài này muốn chưa bao giờ chưa đạt được, nhất là đàn bà. Đành xin lỗi mày nha thằng bạn thân.
Nói rồi Tài uống cạn hết ly rượu xong anh ta cũng rời khỏi quán bar, hôm nay đến đây chủ yếu để gặp Hạnh, không có Hạnh ngồi cùng tiếp chuyện,mặc dù quán còn bao nhiêu em chân dài xinh đẹp nhưng Tài không có hứng thú ở lại.
Sau khi Tài đi,một cô gái đứng gần góc tường đi ra, Cô ta nãy giờ đã nghe hết cuộc trò chuyện của hai người họ, không ai khác cô ta chính là Đào.
- Má nó,con chó Hạnh, cùng một lúc mày dụ dỗ cả hai người đàn ông của tao,tao nhất định không tha cho mày.Nhất định tao sẽ cho mày biết tay,để tao coi mày đắc ý được bao lâu.
Nói xong Đào mỉm cười nham hiểm lấy điện thoại trong túi ra gọi cho ai đó với ý đồ xấu xa, đê tiện:
- Alô,chị Đào đây, mày giúp tao xử lý con nhỏ này,ok tiền bạc không thành vấn đề,nhớ gọn gàng sạch sẽ, quay clip lại cho tao.
- ....
- Ok,bye!
Gọi điện thoại cho người xử lý Hạnh xong Đào cảm thấy hả hê,vui sướng,tâm trạng cô ta rất háo hức trông sắp tới đây chờ Hạnh thê thảm ra sao,cô ta vào bên trong chuẩn bị săn những tên đại gia cùng công tử có tiền khác.
Hạnh sau khi rời quán,cô bắt taxi trở về nhà trọ lúc này cũng hơn 11h đêm,Kiều lại không có nhà, chắc cô nàng lại đi với anh chàng đại gia kia rồi,cô mệt mỏi tẩy trang thay quần áo xong lên giường nằm ngủ một giấc đến sáng.
Hơn 8h sáng,Hạnh ngủ dậy cảm thấy đỡ đau hơn, cô vốn dĩ sợ bệnh viện,nên dù biết bị đau dạ dày nặng Hạnh vẫn chỉ uống thuốc mà thôi,vệ sinh cá nhân xong Hạnh đi ra thấy điện thoại có cuộc gọi nhỡ số lạ,Hạnh vốn dĩ không quan tâm vì điện thoại cô chỉ lưu số của thím Năm dưới quê,số của Kiều và anh quản lý quán bar,ngoài ra Hạnh không quen thân với ai,có thể đây là số quảng cáo bên ngoài vì Hạnh đôi khi cũng hay mua đồ trên mạng.Hạnh không quan tâm,cô đang định đi ra ngoài,hôm nay 14 rằm,như thường lệ Hạnh sẽ lên chùa cầu phúc cho mẹ, cũng như mong mẹ cô sớm hết bệnh,cầu mong cho cô sớm thoát khỏi nơi mà cô đang gắng gượng làm việc.
Bên ngoài mặc dù rất nhiều công việc nhưng với người không bằng cấp như Hạnh thì không thể có được công việc tốt.Chỉ có làm công việc này Hạnh mới nhanh chóng có tiền lo cho mẹ, đang suy nghĩ thì điện thoại cô đổ chuông lần nữa lại là số lúc nãy:
- Alô, tôi Hạnh nghe.
- Hạnh à, Anh Tài đây em khỏe hơn chưa?
- Cám ơn anh, tôi ổn rồi, sao anh biết số tôi?
- À?muốn có số em không khó, nếu muốn biết anh đương nhiên là có cách lấy được số em.
Hạnh cười châm chọc, mới sáng ra đã gặp phải tên điên, tự phụ.
- Ừ, mà anh gọi tôi có việc gì không, không có gì tôi cúp máy đây.
- Khoan! em làm gì nóng tính vậy, có biết em như vậy anh đau lòng lắm không?
- Anh sáng sớm không có gì làm rảnh quá phá tôi à, đồ khùng!
Nói rồi Hạnh dứt khoát cúp máy không để Tài nói thêm được gì.
Tài chưng hửng vì bị cúp máy ngang, không những không tức giận mà anh ta thấy Hạnh càng ngày càng thú vị, chưa một cô gái nào dám cúp ngang điện thoại anh ta như vậy?Chẳng lẽ mình không đủ sức hấp dẫn cô ấy sao ta? Vừa nghĩ Tài vừa soi gương ngắm nhìn lại khuôn mặt mình, vẫn đẹp trai phong độ rạng ngời mà.....???
Tài mỉm cười quyến rũ nhìn vào khuôn mặt mình trong gương,như nghĩ ra được điều gì anh ta điện thoại gọi cho tay quản lý hỏi địa chỉ nhà Hạnh, nửa tiếng sau một chiếc BWM X số lượng đậu trước cửa nhà Hạnh.
Sau khi cúp điện thoại Hạnh bực bội chỉ muốn giết người, mới sáng xúi quẩy rồi không biết cả ngày gặp phải những gì. Thật ra con người Hạnh không hiền lành như gương mặt cô, khi tức giận Hạnh vô cùng đáng sợ,cô cũng đanh đá ghê gớm lắm, làm việc trong môi trường phức tạp thì buộc Hạnh phải mạnh mẽ,tự bảo vệ được mình.Hiền quá cho chúng nó ăn hiếp à, điển hình như Đào, Hạnh càng nhún nhường Đào càng lấn lướt,đến lúc cô ta làm lớn chuyện muốn đánh Hạnh thì cô không thể nhẫn nhịn cô ta được nữa. Hạnh buộc phải tự vệ cho bản thân mình chứ không thể yếu đuối nhịn được nữa..
Vì có một tủi thơ cơ cực cộng với quá khứ kinh hoàng khi bị làm nhục, Hạnh phải tự kiên cường, gai góc mới có thể sinh tồn ở nơi ăn thịt người như chốn này, thử hỏi một cô gái chịu đủ mọi bất hạnh như cô mấy ai còn giữ được sự ngây thơ,đơn thuần?Nhưng dù có thủ đoạn cạnh tranh ra sao thì Hạnh vẫn không để đánh mất bản thân mình.
Vốn dĩ sau lần bị cưỡng hiếp đó,Hạnh do sốc tâm lý cô sinh ra sợ đàn ông,mỗi lần bị đàn ông đụng chạm cô cảm thấy buồn nôn, ghê tởm.Nếu có hành động thân mật quá trớn Hạnh sẽ ngất xỉu.
Vì tính chất công việc Hạnh buộc phải tiếp xúc nhiều với đàn ông,cô cũng quen dần nhưng cô phải thuốc và hạn chế để bị đụng chạm,do thường xuyên hay bị nôn nên bệnh dạ dày cô nặng hơn.
Truyện khác cùng thể loại
881 chương
15 chương
94 chương
47 chương
120 chương
117 chương