Gà mái ! em là ai không quan trọng !
Chương 4 : Mâu thuẫn & tương tư
Ngạc nhiên ko thấy cảm giác đau hay gì đó nó mở mắt ra thấy mình đang nằm đè lên Vỹ,còn hắn đang ôm đầu nhăn nhó :
-Cô vừa vừa phải thôi chứ ! Có cần bất chợt nhảy xuống như vậy ko ?
-Anh ! Ko sao chứ ?
-Cô thử đập đầu xuống đất xem có ổn ko ? Mà….
-Sao ???
-Còn ko mau đứng dậy đi !
Gio nhỏ mới ngộ ra đang đè lên người hắn,nó đỏ mặt vội vã đứng dậy,chạy thẳng về nhà vừa chạy vừa vẫy tay :
-Tôi về ngủ đây !
Hắn vừa đứng dậy ngớ người ko hiểu chuyện gì xảy ra =_= rồi bỗng mỉm cười :
-Gà mái đó ! đúng là ngốc mà !
Tối đó sau khi suy nghĩ,đắn đo,lo lắng cả ngày trời cậu chủ vẫn chưa về quản gia nghĩ đây ko còn là trò đùa nữa liền gọi điện cho mẹ Vỹ :
-Phu nhân ! Thiếu gia cậu ấy bỏ nhà ra đi rồi ! Cậu ấy ko cho chúng tôi tìm kiếm ! Cậu ấy nói có việc muốn gặp phu nhân nói chuyện….nếu phu nhân ko đến cậu ấy sẽ ko về….phu nhân có thể….
Chưa nói hết câu,thì đường dây bên kia đã cắt câu trả lời bằng 1 lời nói :
-Ko cần tìm !
-Phu nhân….phu nhân….nhưng thưa…
-tút tút tút…….
Đầu dây tắt máy,quản gia thở dài,buồn bã :
-Cậu chủ……
Sáng mai ,đang ngồi xem tivi bỗng hắn nghe tiếng bước chân sầm sập đang chạy ,tự mở cửa vào nhà hét lớn :
-Đã tìm được nhà rồi !
-Cậu đi đâu cả ngày hôm qua vậy ? –nhìn Phàm
-Ko quan trọng chủ thế đã tìm được nhà !
-Ko cần nữa ! Mình suy nghĩ lại rồi ở đây nhìn cũng được !
-Vậy là sao đây ?
-KO CHUYỂN –Nói từng chữ chắc nịch
-Cậu đúng là……
-Mà ở đây ko có chỗ chuyển tiền ! Người quê ko dùng thẻ ! Mình đã từng đi rồi nên biết !
-ĐI đâu cơ ? lần đầu cậu đến đây mà ?
-Cứ biết vậy đi !
-Để mình đi một chuyến lên thành phố rút tiền
-Uk !
Rồi hắn quay đầu lên lầu,Phàm ngơ người ngãi đầu suy nghĩ :
(Cậu ta bị sao vậy nhỉ ? Sáng nắng chiều mưa ! Ko lẽ con Gà Mái cậu ấy nhắc đã ảnh hưởng đến vậy ? Thật là muốn biết quá ! Không tìm hiểu thì ko còn là Nữ Sát nữa )
Vỹ lên lầu thấy nhỏ đang đứng chống tay lên cửa sổ nhìn cánh đồng liền cất tiếng :
-Ê ! Gà Mái thất nghiệp hả ?
-HẢ !! Cái gì ? Nói lại coi ! Anh mới là cái đồ thất nghiệp đó ! Tôi có việc đàng hoàng đó ko giống như một số người !
- Cô làm nghề bắt gà à !
-Muốn chết hả ! Cóc thèm nói với đồ dở người !
Nó quay lưng đi bỗng nhớ ra vẫn chưa biết tên cậu ta liền quay lại hỏi :
-Ê ! Anh tên gì vậy ?
-Sao muốn biết tên tôi vậy ? Cô tên gì ?
-Mắc mớ gì tôi phải nói tên cho anh biết !
-Vậy tại sao tôi phải nói tên cho cô !
-Vậy thôi !
Nó bỏ đi làm ,hắn khẽ mỉm cười…Phàm lái chiếc xe SH màu đỏ sang trọng đến thành phố vào ngân hàng đang rút tiền bỗng gặp bố mẹ cậu.Cậu vội vã quay đầu đi,mẹ cậu bỗng nhìn thấy quen cất tiếng gọi :
-Phàm !
Cậu đứng sững lại,mẹ với bố cậu tiến lại :
-Là con phải ko ? –mẹ
Phàm quay đầu lại,thấy bố mẹ,cậu rưng lệ ko cất lời,mẹ cậu ngạc nhiên tiến đến sờ mặt cậu rưng lệ :
-Phàm! Đúng là con rồi ! on gầy đi nhiều quá….Con hãy về nhà với mẹ đi !
-Con xin lỗi ! Nhưng con phải đi rồi….
-Định đi đâu nữa….về nhà ngay ! –bố cậu rằn giọng
-Con xin lỗi !
Cậu cúi chào bố mẹ rồi quay lưng bỏ đi,bỗng một đám vệ sỹ áo đen chặn lại ,Phàm ngạc nhiên cất tiếng:
-Các người làm gì vậy ?
-Đưa nó về !
-Cậu chủ ! Xin lỗi….
Đám vệ sỹ bắt Phàm lại ,lôi lên xe….Thế là cậu lên xe bố mẹ chờ về nhà, cả 3 vào phòng riêng,bố cậu hỏi :
-Mày định chơi đến bao giờ ? Sao ko về phụ việc với anh mày? Từ xưa bố đã ko coi trọng việc con cả con thứ rồi ! Vậy nên nếu giờ mày bắt đầu lại bố vẫn sẽ nhường nữa cổ phần cho mày!
Mẹ nắm lấy tay cậu xoa xoa nhẹ nhàng nói :
-Đúng đó con ! Nghe theo bố con đi !
-Con xin lỗi ! Nhưng xin hãy để lại công ty cho anh con ,con ko cần gì đâu ạ ! Chào bố mẹ con xin phép...
Cậu cúi đầu chào rồi quay lưng đi khỏi,bố mẹ cậu buồn rầu rưng nước mắt,cậu bước ra cửa,vệ sỹ né ra hai bên vừa ra tới sân gặp anh hai cậu vừa đi làm về,hai người đều ngạc nhiên,bỗng anh cậu tiến đến túm lấy cổ áo cậu lôi ra sau vườn :
-Anh làm gì vậy ?
-Tao phải hỏi mày mới đúng ! Mày đã đi khỏi nhà này rồi mà ! Sao còn về nữa ? Không lẽ giờ mày định giành chức chủ tịch với tao à ?
-Anh làm ơn bỏ tay ra đi ! Ko phải em đã nói là sẽ ko cướp đi bất kỳ thứ gì của anh sao ? Em bị lôi về đấy ! –hét
-Mày đừng lừa tao…..thằng nhãi như mày từ nhỏ đã muốn cướp của tao rồi !
-Anh ! Em chỉ muốn sống 1 cuộc sống bình thường với cả nhà thôi …nhưng vì sợ anh hiểu lầm,từ nhỏ em đã tỏ ra ngu ngốc,nhu nhược,ăn chơi…lớn lên anh ko cho em ở nhà,em cũng cầm tiền đi chơi đây đó ko 1 lần về nhà…em làm mọi thứ đều vì gia đình vì anh ! Em ko hề muốn cướp bất kỳ của ai 1 thứ gì !!! –rưng lệ
-Làm sao tao biết những lời này của mày là thật ?
-ĐƯỢC –hét
Phàm hất tay anh hai ra cầm một xấp tầm hơn 20 thẻ ngân hàng,chìa khóa xe ném vào người anh cậu , nói rõng rạc :
-Gio thì anh tin rồi chứ !
-Mày………….
-Từ nay,tôi với anh ko còn là anh em nữa…cứ làm chủ tịch của anh đi…Nếu anh thử động vào tôi lần nữa đi ! Thì tôi sẽ cướp hết tất cả của anh !
Rồi cậu quay lưng bỏ đi,đến chạm xe xem lại túi chỉ còn đủ tiền xe buýt,cậu lên xe mua vé về,ngồi trên xe nhìn ra cửa sổ,mắt cậu rơm rớm lệ,cậu mỉm cười khẽ nói :
-Nực cười thật ! Mình cũng có một ngày như thế này đây !
Ở trong nhà,Vỹ ko có việc gì làm hết đi xuống phòng xem phim lại lên phòng đọc sách,nhìn trời mây,…nhìn sang cửa sổ nhà bên xem đồng hồ…rồi nằm bẹp trên giường than thở :
-Trời ơi ! Con gà mái đó hơn 3 tiếng rồi còn chưa về là sao ??????
Bỗng giật mình ngồi dậy lấy tay đập đầu bốp bốp :
-Mình điên rồi ! Sao lại nhắc đến tên con gà mái xấu xí đó cơ chứ ! đúng là điên rồi !
Con chó con nhà Mai,bỗng bị tuột xích chạy sang nhà Vỹ sủa “gâu gâu”,nghe tiếng sủa hắn giật mình :
-Gì vậy nhỉ ?
Rồi ra mở cửa thấy con chó nhà Mai hôm qua đến ăn đang đứng trước cửa,hắn ngồi xuống nhìn con chó đưa tay về phía con cún,giường như vẻ đẹp trai đó đã hóa đá chú cún hung dữ,con chó nhè nhẹ liếm tay hắn,hắn bế nó lên cất tiếng hỏi :
-Sao mày lại chạy sang đây vậy nè ?
Thế là hắn mang nó vào nhà vừa ngồi vừa vuốt ve :
-Lông mày mượt quá ta ! Mày dễ thương vậy ? Sao chủ mày lại xấu vậy nhỉ ?
-Ko được ko được ! tự nhiên lại nhắc tên cô ta nữa !
1 tiếng sau khi chơi đùa với chú cún xong ,con chó nằm trong vòng tay Vỹ ngủ,hắn lại nói một mình :
-Cún con ngủ ngon nha ! 1 tiếng nữa rồi ! Sao gà mái chủ mày lâu về vậy ?
Vừa nói xong hắn lại hét lên :
-ẤY TRỜI ! sao lại nhắc nữa ……….đúng là điên mà !
Hắn vò đầu vò óc....nằm xúp lên giường bất động....Phàm đến nơi,do tâm trạng chán nản cậu ko về thẳng nhà mà đi lượn xung quanh làng quê rồi ra một cái hồ ngồi xuống! Đang nhìn mặt nước bỗng nghe tiếng cười cùng tiếng hét toang toang :
-Ha ha.....Ô LA LA ! Cắn câu rồi !
Cậu quay lại ,một cô gái xấu xí,quần áo sộc xệch,đầu xù tóc rối =_= đang ngồi một chân gác lên bờ một chân bỏ xuống nước như đang bán cá giống hơn câu cá…Phàm bỗng bật cười,đúng lúc nó quay lại thấy cậu đang cười một tay vẫy về phía nó như muốn ám chỉ lại đây,nó ngó nghiêng xung quanh ko có ai hết tự chỉ tay vào người mình mặt ngơ ngác:
-Anh gọi tôi à ?
Phàm gật đầu,thế là nhỏ đứng dậy tiến đến chỗ cậu cất tiếng :
-Anh gọi tôi làm gì vậy ?
-Ko có gì đâu em ngồi đi !
Nhỏ ngồi xuống bên cạnh nhìn Phàm chăm chú,hắn thầm nghĩ :
(Lại có một người phải lòng mình rồi sao ?)
Bỗng nhỏ mở to mắt cất tiếng :
-Anh....ko lẽ.....
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
106 chương
36 chương
11 chương
41 chương