Fuck love
Chương 2
" Ê đần, cô chạy nhanh gớm."
Cô thất kinh, vội lùi lại một bước nhìn hắn trước mắt.
" Sao anh đứng ở đây??"
" Tôi có xe mà!"
Hắn đáp tỉnh bơ. Tay chỉ chiếc xe sau lưng.
" Mà đầu cô làm bằng gì hả! Cứng như bê tông, đau chết tôi."
" Anh muốn cái gì hả?"
Thất Thất hỏi, mặt đau khổ không kém.
" Còn hỏi! Đi đòi nợ."
" Tôi nói rồi! Tôi không có tiền."
" Nói nghe hay nhỉ!? Không tiền thì để yên cho cô chắc!"
Hắn nổi nóng, nhớ lại chuyện hồi sáng lại càng nổi điên. Con nhỏ này làm hư xe bảo bối của hắn còn tẩn cho hắn ngay chân một cái đau điếng.
Thật tình, có đền tiền cả núi hắn cũng chả cần, hắn chỉ muốn xã tức thôi. Còn xã như thế nào thì hắn đã nghĩ ra cách từ lâu rồi. Ha ha!
Thất Thất thấy hắn cười hì hì vô cùng nham nhở liền nhíu mày hỏi.
" Thế anh muốn như nào??"
" Cô làm ôsin trừ nợ đi!"
" Gì cơ!?"
" Cô bị đần hả, nói nghe không hiểu."
" Ôsin cho anh?? Tôi rảnh vậy sao, sáng tôi bận học, chiều tôi cũng học, tối tôi phải đi làm. Không có thời gian rảnh đâu. Không bao giờ và đừng mong chờ."
Thất Thất xã 1 tràng dài. Tay không ngừng múa máy loạn xạ. Cho thêm phần hấp dẫn trong lời nói.
Hắn hả mồm trợn mắt nhìn cô. Hồi lâu lấy tay vuốt mặt sau trận mưa nước bọt.
" Tôi tính cả rồi, cô nghĩ tôi đần như cô hả??"
" Tính!?"
" Tôi điều tra rồi, nhà cô có 1 ông già sâu rượu và mỗi cô. Tôi còn biết ông ta suốt ngày đánh đập, đòi tiền của cô."
Hắn nói cười nhếch mép khi thấy người ta gặp họa.Thất Thất thấy hắn cười chế giễu. Tức muốn phun máu tươi.
" Cho nên cô sang nhà tôi ở, sang trường tôi học... Nói chung là 24/24 làm ôsin cho tôi."
Hắn nói xong, cứ tưởng cô lại thêm một trận phun phèo phèo thì lại thấy đôi mắt kia từ từ sáng lên, miệng ngoác lên tới tận mang tai. Và đây là dòng suy nghĩ thầm kín của Thất Thất
" Woa, đúng là đã thiệt nha! Ăn uống miễn phí, còn được vào học trường sang, tránh xa tên ác quỉ ở nhà... Ha ha ha, còn gì sướng hơn, chẳng phải là ôsin thôi sao? Làm khó được Uy Thất Thất chắc!"
" Được tôi đồng ý!"
Cô hét lớn làm hắn suýt bật ngửa.
" Làm gì hét lớn vậy hả!?"
Hắn hét lại. Thất Thất thấy hố lấy tay bụm miệng cười xuề xòa. Tại cô phấn khích quá chứ bộ
.
Về nhà lấy đồ xong xui. Cô được hắn chở về nhà hắn. Thật sự mà nói thì mắt cô trợn to đến sắp rớt ra rồi.
Trước mặt cô là cái cổng to cực kì. Nhìn sang đến độ không thể dùng từ diễn tả. Hắn chở cô vào cổng. Đập vào mắt là những hàng cây xanh um. Một sân tennis to oành, một bể bơi to chẳng kém.
Xe dừng trước nhà, hắn ngó sang Thất Thất. Mặt không ngừng nhìn chỗ này đến chỗ khác, không giấu được sự hâm mộ.
" Nhìn cái mặt "Mẹ thiên nhiên" của cô kìa...Xuống xe."
Hắn quát, cô ngay lập tức hoàn hồn, mở cửa xuống xe. Thất Thất suýt đứng không vững. Cái nhà trước mắt cô, phải gọi là cung điện mới đúng. Thôi bỏ đi, cô không đủ từ ngữ để diễn tả cái đẹp của cái cung điện này đâu, chỉ biết là nó THẬT TO.
Vào nhà, hắn đưa cô cho quản gia bảo dọn một phòng cho cô. Rồi đi lên lầu.
Quản gia đưa cô lên lầu, dẫn cô đến căn phòng đối diện phòng hắn. Rồi bảo cô dọn đồ đạc ra.
Cô sung sướng ngắm nghía phòng mình. Ổn hơn cái ổ chuột nhà cô nhiều. Có cảm giác muốn ở đây lâu hơn. Làm ôsin như vậy, thật có lời.
Thất Thất dọn đồ của mình ra, thật ra cũng không nhiều lắm, sau liền đi tắm.
Tắm xong, cô sung sướng nằm oạch xuống giường, tham lam hít lấy mùi hương dễ chịu, liền lim dim cảm thấy buồn ngủ.
Chợt tiếng gõ cửa vang vọng vào.
Cô ngồi bật dậy, nhìn ra cửa, chưa kịp ra mở cửa hay nói chữ mời vào, đại loại thế thì đã thấy hắn mở cửa phòng, mặt mày nhăn nhó.
" Làm gì không ra mở cửa hả, lâu lắc!"
Trời ạ, Thất Thất trợn mắt, chưa được 30 giây, lâu sao???
Hắn nhẹ tênh đi vào, ngồi xuống sofa ra lệnh.
" Đi lại đây"
Thất Thất liền nhanh nhẩu đi lại, hắn xòe trong tay ra tờ giấy. Cô nhìn vào HỢP ĐỒNG ÔSIN.
" Tên là gì??"
Hắn hỏi, tay cầm sẵn bút.
" Uy Thất Thất."
Thấy hắn ghi tên mình bên A, rồi lại qua chỗ bên B ghi tên hắn
Uy Nhã Phong.
" Anh cũng họ Uy???"
Vừa mới nói xong liền nhận được cái liếc mắt sắc lẹm của hắn đánh mím môi lại cúi đầu nhìn đất.
Hắn đưa tờ giấy trước mặt cô bảo đọc rồi kí tên. Cô đọc sơ qua một hồi chỉ thấy yêu cầu là làm theo những gì bên B giao không được chống cự đại loại thế. Cũng không để ý lắm liền ký tên vào.
" Được rồi, từ giờ tao sẽ gọi mày là ôsin. Tên Thất Thất nghe không hay."
Thất Thất trợn mắt kinh ngạc, dì thế này, mới đây sao lại đổi cách xưng hô
"giang hồ " như vậy, lại còn thay tên Thất Thất thành ôsin.
"Sao lại gọi là ôsin, còn nữa, sao lại xưng hô khó nghe như vậy?"
"Tao thích thế, mày quản được à"
Liếc mắt với cô một cái, hắn giật lại tờ giấy
"Mày biết phải gọi tao như nào không?"
"Biết"
Cô gật đầu chắt nịch
"Nói tao nghe thử xem"
"Mày"
Cô phán một câu , làm hắn tròn mắt nhìn, dứng hình mất một phút
" Ai cho mày gọi tao như thế, muốn làm phản hã?"
Hắn quát, cô giật mình luống cuống, cứ tưởng phải gọi như vậy. Cô rụt rè hỏi lại
" Thế phải gọi như nào??"
" Cậu chủ"
" À...."
" Đồ đần"
Hắn đứng dậy
" Mày đi ra ngoài, quản gia có việc nhờ mày làm đấy"
Hắn tủm tỉm cười, lộ rõ vẽ thích thú. Chính thức bắt đầu chính sách hành hạ
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
18 chương
92 chương