“Fan Vợ” – Bạn Đã Biết Chưa?
Chương 145 : Đóng máy
Edit và beta: meomeoemlameo.
Mấy ngày kế tiếp, việc đóng phim rất thuận lợi.
Mỗi tội sau khi diễn xong không khí giữa nam nữ chính trên phim trường hơi cứng nhắc. Mọi người đều biết ban đầu Ngô Kiết Nhiên chướng mắt Thịnh Kiều, ngay hôm khởi động máy đã làm mình làm mẩy. Sau này phát hiện ra Thịnh Kiều cũng không phải bình hoa trong tưởng tượng của anh ta, định làm hòa quen thân lại lần nữa thì Thịnh Kiều đã không còn cho anh ta cơ hội.
Khi đóng phim thì khóc cười đều có thể, nhưng một hô cut, cô lập tức khôi phục gương mặt vô cảm.
Điều phối viên lén tới tìm Thịnh Kiều: “Tính tình Kiết Nhiên hơi khó ở một tí, nhưng cậu ta cũng không xấu bụng, em đừng so đo với cậu ta nữa. Quay xong cảnh thì chủ động nói với cậu ta hai câu, cùng nhau ăn một bữa cơm, rồi coi như không có chuyện gì nhé?”
Thịnh Kiều cười cười: “Anh ta gây ra lỗi lầm, không chủ động tới xin lỗi, ngược lại còn bắt em mở miệng trước, đây là đạo lý gì ạ?”
Điều phối viên thấy hơi mất mặt, quay đầu về thuật lại những lời Thịnh Kiều nói cho người đại diện của Ngô Kiết Nhiên nghe. Người đại diện giậm chân nói: “Tôi cũng bảo cậu ta đi xin lỗi rồi, cậu ta lại nói là cậu ta quyết không xuống nước, tính cách của cậu ta thì anh cũng biết rồi đấy, thanh cao thật sự. Aizzz, tôi đã tạo cái nghiệt gì thế này.”
Vì thế cứ cò cưa như vậy mãi, dù sao diễn xong chẳng ai để ý tới ai nữa.
Hơn nữa Thịnh Kiều diễn xong cũng bận, lúc nào cũng cầm bản vẽ và bút chì viết viết vẽ vẽ, căn bản là không rảnh quan tâm đến anh ta.
Cuối tháng, Bối Minh Phàm mang thư thông báo trúng tuyển của đại học Thanh Hoa vào đoàn phim, đưa cho Thịnh Kiều để cô tự tay mở ra. Những chuyện lớn của đời người, anh ta luôn rất lịch sự.
Lúc ăn cơm, anh ta hứng thú bừng bừng nói với Thịnh Kiều: “Chúng ta chụp ảnh đăng lên Weibo đi?”
Thịnh Kiều ngẫm nghĩ, lắc đầu từ chối: “Khoe ra không phải là chuyện tốt ạ.”
Cũng đúng, dù sao cái đám rảnh háng kia rất biết chỗ châm chích, lúc nào cũng tìm cơ hội bôi đen cô. Bối Minh Phàm nghĩ đến cái gì, lại nói: “Anh đã tra xét một chút về tư hiệu trường cô rồi, cũng đã hỏi thăm qua bạn cùng trường của cô. Loại sinh viên đặc thù như cô có thể thảo luận chương trình học với giảng viên, không cần ngày nào cũng phải lên lớp đi học.”
Thịnh Kiều cắn đũa vào phòng ngủ, cầm một chồng bản vẽ đi ra, Bối Minh Phàm tò mò lật lật: “Đây là cái gì?”
“Tác phẩm thiết kế. Để nói thẳng với giảng viên là em không thể đi học đúng hạn được, em đã chuẩn bị một ít bài tập về nhà, nếu dùng cái này thương lượng chắc là không thành vấn đề.”
Bối Minh Phàm quả thực kinh ngạc rớt cằm: “Những thứ phức tạp thế này là do cô vẽ à? Trời ơi, đầu cô chứa những gì vậy? Cô học từ bao giờ thế?”
Thịnh Kiều cười: “Có thể là kiếp trước ạ.”
Kiếp trước cô đã vẽ rất nhiều tranh và thiết kế, giảm bớt không ít gánh nặng cho cô.
Mấy người vừa mới cơm nước xong, di động của Bối Minh Phàm liền vang lên, là người đại diện của Ngô Kiết Nhiên gọi sang, nói muốn mời anh ta ra ngoài làm bữa nhậu, ăn bữa khuya.
Đinh Giản đã sớm nói chuyện trong đoàn phim với anh ta, người đại diện của Ngô Kiết Nhiên gọi sang vì chủ ý gì đã quá rõ ràng.
Bối Minh Phàm hỏi: “Cô cứ vậy với cậu ta mãi à? Chơi cứng quá sẽ có ảnh hưởng đến cảnh diễn đấy.”
Anh ta là người đại diện, mọi việc đều suy xét rất chu đáo, đoàn phim mà truyền ra tin nam nữ chính bất hòa thì cũng không phải chuyện hay hớm gì. Thịnh Kiều hiểu rõ ý tứ của anh ta, lạnh giọng nói: “Vậy anh cứ đi đi, xem anh ta bảo sao.”
Bối Minh Phàm vỗ vỗ vai cô: “Yên tâm, anh Bối sẽ không làm chuyện có hại cho cô.”
Cũng không biết đêm đó hai người đã nói gì, ngày hôm sau Thịnh Kiều đến phim trường, Ngô Kiết Nhiên lại còn mang bữa sáng cho cô, ngại ngùng xoắn xít nói: “Tiểu Kiều, đừng khách khí nhé.”
Bối Minh Phàm rất lo cô không nhận.
Cũng may cô không phải loại người như vậy, cô nhận bữa sáng, nhàn nhạt nói: “Cảm ơn.”
Ngô Kiết Nhiên ấp a ấp úng, người đại diện của anh ta ở phía sau khụ một tiếng, anh ta dường như hạ quyết tâm rất lớn, mở miệng nói: “Trước kia là tôi không biết lựa lời, tôi xin lỗi, rất xin lỗi.”
Thịnh Kiều cười cười: “Không sao ạ, chỉ cần thầy Ngô sau này không nhìn người khác với thành kiến nữa, xã hội này vẫn rất hài hòa.”
Sắc mặt Ngô Kiết Nhiên ngại ngùng, nhưng cũng chưa nói gì.
Chuyện này coi như cho qua, Thịnh Kiều cũng không phải loại người có lý mà còn không tha, lúc ở phim trường cô vẫn để mặt mũi cho anh ta rất đúng chỗ, chỉ là vẫn như lúc trước, không thể từ đồng nghiệp thành bạn bè được.
Nhưng đoàn phim thấy quan hệ giữa nam nữ chính hòa hoãn, mọi người đều rất vui vẻ, rốt cuộc dần dần cũng sẽ vào đoạn diễn tình cảm, cũng không thể để hai người thù hằn lẫn nhau bộc lộ nỗi lòng được.
Thời gian thấm thoắt đã tới cuối tháng Tám, là lúc sinh viên mới tới nhập học tại các trường đại học cao đẳng.
Đối với Học viện Điện ảnh Bắc Kinh mà nói, chuyện hot nhất năm nay chắc là tin tiểu hoa hạng nhất Thịnh Kiều sắp nhập học. Mới đầu năm nay, Thịnh Kiều cũng đã qua được cuộc thi nghệ thuật của Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, lúc ấy truyền thông cũng đã nằm vùng sẵn ở cổng trường, canh me Thịnh Kiều đi ra để phỏng vấn.
Hiện giờ cô đã thi xong đại học, điểm số khiến toàn bộ showbiz rung chuyển, chuyện vào Học viện Điện ảnh Bắc Kinh là ván đã đóng thuyền, từ ngày báo danh đầu tiên đám nhà báo đã ngồi đầy ngoài trường.
Canh me mãi canh me mãi, canh suốt mấy ngày, vẫn chưa thấy được bóng dáng Thịnh Kiều.
Các cư dân mạng luôn luôn chú ý tới những người mới vào trường Học viện điện ảnh Bắc Kinh cũng cảm thấy kỳ quái, ủa vụ này là sao, cho dù lịch trình bận rộn thì cũng phải tới trường báo danh chứ?
Bệnh ngôi sao nặng đến nông nỗi này rồi à? Đến báo danh cũng không lộ mặt?
Antifan tận dụng mọi thứ xông ra, diss Thịnh Kiều không tôn trọng trường học, có mỗi chuyện báo danh đã điệu bộ như thế, sau này nhập học nói không chừng sẽ ra oai phủ đầu không ít lần với giảng viên.
Đầu này đang bôi xấu đầy hăng say, mạng xã hội đội nhiên tuôn ra một tin tức: 【 tiểu hoa đang hot Thịnh Kiều bất ngờ xuất hiện trong khuôn viên Thanh Hoa, nghi ngờ tham gia báo danh vào trường 】.
Cư dân mạng:??????
Chúng tôi còn đang chờ chị ở Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, chị lại còn vụng trộm đi thi Thanh Hoa???
Fan Kiều vừa rồi còn đang war tá lả với đám anti fan giờ cũng không lo combat nữa, sôi nổi tìm hiểu tin tức là thật hay giả. Đám truyền thông giải trí cũng biết đường mà động, vội lao như tổ ong từ Học viện Điện ảnh Bắc Kinh đến Thanh Hoa.
Họ phát hiện Thịnh Kiều ở dưới khu giảng đường, cô ăn mặc đơn giản, để mặt mộc, mái tóc dài buộc lại gọn gàng khoan khoái sau đầu, nhìn về phía máy quay bên này, mỉm cười nói: “Đúng vậy, tôi nhập học Thanh Hoa.”
Video phỏng vấn truyền bá lên mạng cực nhanh, nhiệt độ có thể so với ngày điểm thi đại học của cô ra lò.
Ban đầu, các cư dân mạng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bình tĩnh rồi ngẫm lại, lại cảm thấy bình thường. Con cái nhà ai thi được hơn 700 điểm mà không đi Thanh Hoa chớ, không đi hơi phí!
Một thao tác này của Thịnh Kiều khiến các cư dân mạng sôi nổi cảm thán: Cuộc đời của học sinh giỏi đúng là bọn người trần mắt thịt chúng mình không theo nổi.
Antifan chua lòm, chua rụng răng, nhưng càng chua thì càng phải bôi mạnh nữa, cứ phải cố chấp vậy đấy: Cô ta định không làm nghệ sĩ nữa ư? Hay là vừa học vừa làm? Tưởng Thanh Hoa là chỗ nào?
Fan Kiều: Là chỗ mà mày không vào được.
Antifan:…………
Duconduymemay á.
Fan Kiều tuy rằng cà khịa antifan vô cùng hăng say, nhưng cũng lo lắng idol nhà mình sẽ dấn thân vào việc học rồi giải nghệ. Nhưng trong đám fan Kiều cũng có sinh viên cùng trường, vừa hưng phấn hô to “Kiều Kiều là bạn cùng trường của tớ rồi”, vừa phổ cập khoa học cho fan Kiều: “Thầy giáo vụ ở trường chúng tớ dễ nói chuyện lắm, với các sinh viên đặc thù, việc học và công việc có thể phối hợp, chỉ cần cuối kỳ không rớt môn là được. Khoa bên cạnh có bạn là tuyển thủ cờ vây á, quanh năm suốt tháng tham gia thi đấu khắp nơi, có mấy khi thấy ló mặt trên trường đâu.”
Nghe thấy các bạn cùng trường Thanh Hoa phổ cập khoa học như thế, nhóm fan Kiều cuối cùng cũng giải sầu.
Mà lúc này, Thịnh Kiều cũng đang phối hợp với thầy giáo vụ của khoa để bàn bạc về kiếp sống vườn trường tiếp theo.
Khi cô lấy bài tập thiết kế mình tự làm ra, các thầy liền biết học sinh này cũng không chỉ là thi đại học được điểm cao. Cô tuyệt đối có sự quen thuộc và lòng nhiệt tình yêu thương với khoa kiến trúc.
Cuối cùng dưới sự thương thảo của hai bên, các thầy đồng ý để cô không cần đến trường hằng ngày, nhưng mỗi học kỳ vẫn phải dành nửa thời gian lên lớp học, phải hoàn thành hết bài tập chuyên ngành, hơn nữa cuối kỳ không được rớt môn.
Thịnh Kiều vâng dạ cả, chờ xong xuôi hết việc học tập, cô bèn về đoàn phim tiếp tục đóng phim.
Phần sau của “Hồng Ngọc Truyện”, nữ chính Lương Tê đi theo nam chính Hàn Thế Trung chinh chiến khắp nơi, để theo đuổi tính chân thật của cảnh trí, đạo diễn không giới hạn cảnh quay trong studio nữa, mà đưa cả đoàn phim đi khắp nơi trên cả nước để lấy cảnh. Sơn dã thảo nguyên, rừng rậm sông lớn, mệt thì cũng mệt, nhưng tưởng tượng đến hiệu quả khi phim chiếu, mọi người dù mệt vẫn cam tâm tình nguyện.
Cảnh Lương Tê chết trận, số lượng diễn viên quần chúng ước chừng 3000 người.
Cảnh diễn này kết thúc, các cảnh ngoại cảnh cơ bản sẽ kết thúc, đoàn phim sẽ rút về căn cứ điện ảnh, quay bổ sung thêm một số cảnh, sau đó liền đóng máy.
Thịnh Kiều thay khôi giáp đen tuyền, cầm trường thương màu bạc, quả nhiên có khí khái anh hùng sảng khoái. Trước đây đã quay cảnh cô ra trận giết địch, giờ phút này sẽ tập trung vào cảnh hào hùng cuối cùng.
Gió thổi bay đám cỏ lau trên bờ sông, tựa như tuyết trắng bay đầy trời. Hai quân giao chiến, sát phạt không ngừng, toàn bộ phim trường đều có khí thế nghiêm nghị.
Bản phân cảnh gõ xuống, Thịnh Kiều cầm cán thương đi thẳng từ trong trướng ra, nghiêm nghị nói: “Bảo vệ bến đò, bất kể thế nào cũng phải chống đỡ tới khi tướng quân gấp gáp trở về!”
Trước mắt đã là chiến trường Tu La.
Sóng cuộn mãnh liệt, thuyền của quân Kim trên mặt sông, cơn mưa tên như thủy triều đánh tới, quân Tống tấc tấc lui về phía sau. Mắt thấy không địch lại được, Thịnh Kiều sai người dựng giá trống trên bến đò, xoay người nhảy lên bệ trống.
Mặt mày nàng lạnh thấu xương, sắc mặt kiên nghị, lạnh giọng quát: “Là con dân Đại Tống ta, canh giữ giang sơn Đại Tống ta, phàm như lùi bước, thì trước thẹn với tiên hoàng, sau thẹn với tông thân! Một khi lũ người Kim vượt qua sông, non sông vạn dặm sẽ khó lòng giữ được, vợ tan con tán khó thể sum vầy, các ngươi còn lý do gì mà lui về phía sau nữa!”
Tiếng trống sấm sét, tựa như mỗi dùi trống nặng đều đánh vào tim họ. Sĩ khí quân Tống bùng nổ, sôi nổi dâng lên trước ngăn địch.
Mọi người ở đây cơ hồ đều bị khí chất nuốt núi sông của nàng làm cho khiếp sợ.
Một khắc kia, tựa như mấy ngàn năm trước, nữ anh hùng vung dùi trống đánh lui quân Kim đã sống lại vậy.
Cuối cùng trường thương của kẻ thù chọc xuyên trái tim nàng, miệng nàng phun ra một ngụm máu tươi, lại cười to ba tiếng, đứng thẳng không quỳ, cho đến chết, cũng chưa từng nhắm mắt lại.
Công nguyên năm 1134, Hàn Thế Trung chống cự quân Kim Nam Hạ, quân Kim bị thương nặng, sử sách ca tụng đây là một trận đại thắng. Thê tử Lương thị của ngài bị quân Kim vây giết, xác đã bị hủy, chỉ dư lại một khối ngọc đỏ.
Người đời sau không biết kỳ danh, liền lấy ngọc đỏ làm tên, sử sách gọi là —— Lương Hồng Ngọc.
Cuối tháng 10, “Hồng Ngọc Truyện” rốt cuộc đóng máy.
Thịnh Kiều đã mô tả lại cả cuộc đời nàng, từ lúc phiêu bạc không nơi nương tựa đến khi chết trận sa trường, từ căm hận Tống đế đến bảo vệ non sông Đại Tống. Nhưng Lương thị trong sử sách kia, chẳng ai biết được dáng vẻ thật sự của nàng.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
14 chương
41 chương
45 chương
677 chương
20 chương