Ép yêu 100 ngày

Chương 106 : Mắt cô to như mắt mẹ hắn vậy (6)

Hắn nói dối hai câu, cúp điện thoại, tâm tình còn chưa ổn định, ông lại gọi lần nữa. Theo một tiếng "Tiểu Khấu", cả người giống như bị trúng tà, trước mắt lại xẹt qua hình ảnh cô dùng cặp mắt kia nhìn hắn, cuối cùng đầu hắn giống như muốn phát nổ. Qua nhiều năm như vậy, Lương Đậu Khấu đã không ít lần dùng ông làm chỗ dựa, đến làm phiền hắn. Thế nhưng phiền thì phiền, cũng chỉ có ông gọi điện cho hắn, nhưng mà bây giờ, hắn chịu hết nổi rồi. Lửa giận bốc lên tới đỉnh điểm, hắn nén giận cúp máy của ông, liền hừng hực khí thế lái xe về nhà. Trái ngược với hắn, cô lại ngủ trên giường rất thảnh thơi. Bây giờ nhớ lại, khi đó hắn giống như trúng tà, hắn áp lên người mà hắn luôn mong cô ta có thể tránh xa mình ra, làm cho cô ấy tỉnh lại. Hôm đó phòng ngủ không bật đèn, hắn nhìn không rõ khuôn mặt của cô cho lắm, nhưng nhờ ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, hắn nhìn thấy đôi mắt của cô vừa đen vừa sáng. Một khắc đó, hắn lại có một nhận định mới cho đôi mắt của cô thật sự mê hoặc lòng người giống như ánh mắt của mẹ hắn vậy. Hắn bị đôi mắt kia trêu chọc, lửa giận càng bừng bừng phát tiết ra, hắn vì thân thể mình đều có phản ứng mà rất buồn bực. Hắn chưa từng mất khống chế vì một người phụ nữ, hắn cũng không muốn vì một người phụ nữ như cô ta mà mất khống chế. Nhưng mà hắn càng không nghĩ đến trong cơ thể hắn, tức giận và dục vọng lại đấu tranh với nhau mạnh mẽ như vậy. Hắn cần gấp một nơi để phát tiết, tìm nửa ngày, cuối cùng có thể tìm được nơi để trút giận, hắn liền đặt cô ở dưới người mình, vừa ngoan độc vừa gấp gáp nuốt chửng cô. Sau khi tỉnh dậy, hắn mới kinh ngạc phát hiện mình đã làm chuyện gì, hắn không dám tin bản thân sẽ kích động đối với một người phụ nữ như vậy. Hắn hoàn toàn không chút do dự quyết định từ nay về sau, cô không được đến làm phiền hắn, nhìn thấy hắn phải tránh xa. Hắn bắt quản gia cho cô uống thuốc tránh thai, nói quản gia bảo cô đừng làm phiền hắn, để số điện thoại của cô vào danh sách đen, chỉ cần cô xuất hiện trước mặt hắn, hắn sẽ tàn nhẫn mà ngoan độc đối xử với cô... Mỗi một bước đi của hắn đều tuyệt tình như vậy, không cho cô có bất kỳ cơ hội nào, cũng không cho mình một đường lui... Mãi cho đến ngày sinh nhật của ông, cuối cùng cô cũng sợ, khóc lóc cầu xin hắn, hứa với hắn sau này sẽ tuyệt đối cách xa hắn... Tuy rằng lúc đó hắn rất vui, bừng bừng khí thế, tất cả cuối cùng cũng kết thúc, thế giới của hắn cuối cùng cũng được yên bình, nhưng xe lao đến, cô lại đẩy hắn ra. Ngay lúc đó, cô gọi một tiếng Cố Dư Sinh, tiếng gọi vừa vội vàng lại vừa mang theo sợ hãi, so với âm điệu ngày thường cô nói chuyện với hắn không giống một chút nào. Nhưng không biết có phải là do hắn nhìn thấy ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy dường như hắn đã nghe qua âm thanh này rồi... Rât quen thuộc. Lời tác giả: Đọc đến đây mọi người có hiểu không? Cố Dư Sinh là vì Tần Chỉ Ái mới chú ý đến Lương Đậu Khấu