Sau khi cúp máy, mẹ Tần vội vã chạy ra ngoài, chạy đến cửa, bà lại nghĩ mình còn chưa lấy bóp tiền, lại trở vào nhà.
Tần Chỉ Ái nhíu nhíu mày: “Mẹ, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Gia Ngôn…”MẹTần nói hai chữ này xong liền đi vào phòng ngủ.
Tần Chỉ Ái càng nhíu mày, cô bước nhanh đến phòng bà hỏi lại: “Gia Ngôn? Gia Ngôn làm sao?”
“Vừa rồi chủ nhiệm của nó gọi điện thoại về nói nó gian lận trong kỳ thi tiếng anh cấp 6, không chỉ muốn hủy toàn bộ điểm mà còn muốn làm xử lý kỷ luật nữa…” Mẹ cô vừa nói vừa cầm bóp tiền chạy ra cửa, lúc đổi giày, viền mắt liền đỏ hồng.
Gian lận, quay cóp? Sao Gia Ngôn lại có thể gian lận quay cóp?
Từ nhỏ hắn đã thông minh đến nỗi trước khi thi cũng không cần phải ôn bài, chuyện thi cấp 6 đối với em ấy thật sự là một chuyện rất dễ dàng, làm sao có thể gian lận quay cóp?
Tần Chỉ Ái lau khô tóc, cũng không để ý mình còn chưa ăn cơm trưa, liền nói: “Mẹ chờ con một chút, con đi với mẹ.”
Nói xong, cô liền quay người đi vào phòng ngủ của mình, bắt đầu thay đồ.
Tần Chỉ Ái thay đồ rất nhanh, vậy mà mẹ Tần vẫn hối thúc liên tục.
Ra ngoài, cô bắt một chiếc taxi ven đường, đi đến trường học của Tần Chỉ Ái, mẹ Tần cầm tay của Tần Chỉ Ái, vẫn lải nhải liên tục.
“… Con nói xem thằng bé này từ nhỏ đã rất ngoan, sao bây giờ lại làm những chuyện như vậy đây chứ?”
“… Đã sắp tốt nghiệp rồi, trường học mà xử lý kỷ luật thì thật không biết làm sao bây giờ nữa?”
“Tiểu Ái, con nói chúng ta có nên mua một chút quà tặng cho trường không?”
Trong lòng của Tần Chỉ Ái cũng chưa chắc chắn, bây giờ mẹ của cô lại sợ như vậy, mím mím môi, cô lại trấn an mẹ cô vài câu: “Mẹ, trước tiên mẹ đừng lo lắng quá như vậy, đi đến xem chuyện là như thế nào đã, rốt cuộc đã phải xảy ra chuyện gì chứ? Còn nữa, Tần Gia Ngôn nhất định sẽ không cần phải gian lận quay cóp…”
Tần Chỉ Ái nói đến đây, trong đầu bỗng nhiên hiện ra những câu nói trước phòng phẫu thuật của Cố lão gia đêm đó, lúc cô rời đi, đúng lúc đụng phải Lương Đậu Khấu, cô ta cũng đã từng nói những lời này.
Tần Chỉ Ái nói được một nửa, lại không nói gì thêm.
Mẹ Tần buồn bực quay đầu, nhìn cô một cái: “Tiểu Ái, con đang nghĩ gì vậy?”
“Không có gì ạ.” Tần Chỉ Ái lắc đầu, cười động viên mẹ Tần, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.
Cô không ra nước ngoài, Cố Dư Sinh xảy ra tai nạn, lúc cô thông báo với Lục Bán Thành và Tiểu Vương, sợ là Lương Đậu Khấu đã biết cô vẫn còn ở trong nước rồi.
Chẳng lẽ thật sự là cô ta làm? Có thể cô đã toại nguyện được gả cho Cố Dư Sinh nhưng cô ta vẫn muốn đuổi cùng giết tận? Hay chỉ là do cô suy nghĩ nhiều quá?
.... .
Đến trước cửa trường học, Tần Chỉ Ái nhanh chóng trả tiền xe, rồi cùng mẹ Tần đi vào phòng giáo vụ.
Bên trong đang có rất nhiều thầy cô đang tụ tập, vây quanh Tần Gia Ngôn, hình như đang tranh luận.
Tần Gia Ngôn mặc áo sơ mi trắng, yên lặng đứng nhìn một đám giáo viên trước mặt, vẻ mặt hơi ủ rũ, đối với những lời buộc tội của giáo viên lại trầm mặc không nói một lời.
Mấy người đó nhìn thấy mẹ Tần và Tần Chỉ Ái đi vào, lập tức dừng lại.
Một trong những thầy giáo trong đó là chủ nhiệm của Gia Ngôn, ông ta không hề khách sáo nói chào hỏi mẹ Tần và Tần Chỉ Ái, thậm chí khi mẹ Tần đưa tay ra muốn bắt tay với ông, ông ta lại làm vẻ mặt khinh thường, không có ý muốn đưa tay ra chút nào, khuôn mặt lạnh lùng, bắt đầu kể rõ đầu đuôi chuyện Tần Gia Ngôn quay bài gian lận như thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
105 chương
36 chương
11 chương
10 chương
18 chương
14 chương
10 chương
31 chương
62 chương